Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lớp trưởng chiến

Tiểu thuyết gốc · 2116 chữ

“cái gì là ‘lớp trưởng chiến’ ?” Lạc bình nghe thì gật gật đầu, thấy có chỗ không hiểu thì hỏi lại.

“ ukm thì cai này là...à cung giống như hai người tranh chấp có thể dùng thách đấu để giải quyết, thì này cung vậy nhưng thay vào đó là cả lớp có sự xung đột, nhưng chỉ có lớp trưởng, người đứng đầu đứng ra quyết đấu để giành lợi ích cho lớp.” Lâm phong cũng kiên nhân nói, nói xong còn nói thêm: “ ukm, lớp trưởng của mình mói là võ giả cấp thấp, còn bên kia là môt tên võ giả cao cấp đó, không biết có bị lỗ lã khi đánh nhau không”

“khốn nạn vậy mày còn đứng đây làm gì” Nghe nói như vậy Lạc Bình liền tức giận, đã cướp sân còn đưa ra cái đề nghị khộn nạn như vậy, dù không đi theo con đường võ đạo nhưng hăn cũng biết trong cùng một cấp bậc, nhưng lại có ba cái phân nhỏ theo thứ tự thấp, trung, cao, thể hiện độ mạnh yếu cả ngươi đó trong cấp bật đó, nên có thể chắc 100% Tiên như sẽ ăn đắng trong vụ này.

“hehe...tao biết cái máu anh hùng của mày đường nào cũng xía vô chuyên này nên tao đâu có tới, để như vậy mày mới có dịp để xin lỗi lớp trướng chứ...thấy tao tốt hông.” Lâm Phong thấy Lạc Bình tức giận liền cũng không để ý, vì hắn biết cái tên này là vậy thấy người bị ức hiếp là đứng ra ngay, nên cũng không để ý.

“im hy, đi lại đó đi...” Lạc Bình cũng không để ý cái tên cà chớn này bước lại phía Tiên Như, lẽo đẽo theo sau là Lâm phong.

“các người đừng có quá đáng, sân bống này lớp tôi đã xin sử dụng trước rồi, đừng hòng chúng tôi nhường nhịn” lạc Bình và Lâm Phong mới tới gần đã nghe thấy tiếng của Huỳnh Tiên Như vang lên.

“quá đáng sao lại là quá đáng, sân này các cậu nói của lớp mình, nhưng lớp tôi cũng nói đã xin sự dụng rồi đấy thôi, mà chúng tôi cũng tới trước rồi nếu các cậu không có chứng cớ nói đã được cho phép trước thì đừng đứng đây.” Lúc này bên kia trưởng lớp 6 Nguyễn Hoàng cũng nói. Hắn vừa nói vừa cười cợt nhìn Tiên Như rồi chỉ về một tên thanh niên ở phía sau nói: “ nếu lớp các người thật muốn sử dụng sân bống cũng không sao, chỉ cần lớp trưởng các vị đồng ý đi chới với Tuấn cả của tụi này thì, tụi này sẽ trả sân cho.

“đừng có mơ...!” nghe được lời hắn nói Tiên Như liền lên tiếng từ chối thẳng thừng, càng nhìn mấy tên như vậy cô càng chán ghét chớ nói gì đi chơi.

“đúng, nằm mộng giữa ban ngày, vậy mà cũng đòi hẹn lớp trưởng lớp này, ta khinh” không những tiên Như từ chối, mà mấy bạn cùng lớp cũng lên tiếng nói.

Dù thanh niên kia cũng công nhận là lịch sử, tao nhã nhìn rất hút gái, nhưng ai không biết hắn là Đinh Tuấn đệ nhất nhân lớp số 6, dù nghe thì vậy nhưng hắn là loại ăn chơi trường này ai không biết, cả lớp thà đồng ý để lớp trưởng nữ thần của họ cho cái tên Lạc Bình nhìn khờ khờ nhưng thật tahf kia, còn hơn cái tên ăn chơi này.

“các ngươi...được được, nếu các người đã như vậy thì cứ dùng ‘lớp trưởng chiến’ đi.” Nguyễn hoàng nghe mấy tên này không thức thời thì tức giận nói, còn chiêm thêm một câu: “các ngươi nên nhớ ta là võ giả cấp cao, nên khi trong trận cũng có nhiều lúc lỡ tay.”

“các ngươi quá đáng, lại dùng cách này ép người khác”. Nghe thấy trong lời nói của hắn đầy uy hiếp, cả lớp lại nhao nhao tưc giận nói.

“đúng, lưu manh mà, đừng ủy có chút thực lực mà kinh người, lại còn dùng để tán MM.”

“mẹ nó chúng ta cũng không cần sân nữa, đừng đồng ý hắn lớp trưởng, má cái thứ gì không biết”

“đậu đen tụi bây nói cái gì, tụi bây biết anh Tuấn là ai không?” lớp bên kia nghe lớp số 5 không biết điều cũng lên tiếng đáp trả.

“móa nó, lũ ngu mà, đươc Tuấn ca để ý còn bày đặt cao sang, hừ..”

“đừng chấp lũ này, được cho chút màu săc đã đòi mở phường nhuộm, nếu không pahir có anh Tuấn tao đã đánh tụi nó..”

“cái gì mà đánh với đấm...im miếng” Thanh niên Đinh Tuấn lúc này cũng lên tiếng, một bộ lịch sự đàng hoàn nói với Tiên Như: “ Tiên Như đây cũng không phải lớp mình cố ý đâu, chỉ là do mọi người thấy mình thật lòng theo đuổi bạn àm không được mới bầy đặt ra làm cái chuyện này.”

“vậy sao mày không kêu lớp mày biết chỗ khác, đã vậy chường mặt hợi ra làm gì?” lúc này Lạc Bình cũng biết tới, nghe vậy liền tiếp lời.

“Lâm Phong mày đinh nhiều chuyện.... móa mày là thằng khốn nạn nào?” mình mới nói xong có người lên tiếng đuổi thẳng như vậy , Đinh Tuấn tức giận tưởng là Lâm phong nói, vì ở lớp số 5 trừ hắn ra không ai khác có thể nói như thế với hắn. Nhưng nhìn thấy lại là một tên lạ hoắc thì mới phản ứng lại.

“nó là Lạc Bình mới chuyển tới gần đây” Nguyễn Hoàng lên tiếng trả lời cho Đinh Tuấn.

“lạc Bình chính là tên này?” nghe nói như vậy Đinh tuấn liền nhíu nhíu mày, vì cái tên này gần đây được nhắc nhiều nhất ở sân trường, mới tới trường đã cưỡng hôn nữ thần còn được coi là nguwoif tình bí mật của nàng, không biết thực lực ra sao nhưng lại thách đấu toàn trường, giờ lại định đứng ra ra mặt, mà ngay cả Lâm Phong cũng phải theo sau, làm Đinh Tuấn cũng nhíu mày, nhìn kỉ lại tên này.

“cậu tới đây làm gì? Chuyện này không liên quan tới cậu!” Thấy Lạc Binh tới Tiên Như cũng một bụng lữa giận, không nhìn hắn mà nói.

“đúng tụi này nói chuyện, mày là ai mà xía vào” thấy Tiên Như nhìn tên này tức giận mà không giống trong lời đồn, Đinh Tuấn liền lên tiếng phản bác.

“xì...ai nói không liên quan, tôi cũng là thành viên lớp số 5 mà” Lạc Bình xung chả thèm để ý Đinh Tuấn, chỉ xì một tiếng bĩu môi, rồi quay sang nói với Tiên Như : “ với lại nếu cậu đồng ý ‘lớp trưởng chiến’ thì cậu sẽ thua đó”

“móa...mày muốn chết” Thấy tên này vậy mà không để ý minh,Đinh Tuấn liền tức giận đến xù lông.

“ai nói tôi sẽ thua, dù thua cũng không cần cậu quan tâm” Tiên Như cung không thèm để ý tới Đinh Tuấn, nghe lạc Bình nói vậy cô lại càng cảm thấy tức giận hơn: “không phải chỉ ‘lớp trưởng chiến’sao, được tôi đồng ý”

“này này, đừng có như vậy cậu sẽ bị thăng thật đó đừng tham gia” thấy bà cô bươn bỉnh này vì giận mình mà không thèm nghe người khuyên bảo, Lạc Bình liền gấp.

“Tiên như cần gì như vậy, không phải chỉ đi chơi với mình một lần sao, cần gì phải tức giận tên này mà phải để mình chịu cực.” Đing tuấn cũng vội bỏ cái tức giận sang một bên, tỏ ra ga lăng nói.

“câm miệng ai cần cậu quan tâm, cũng ai nói tôi tức giận tên này nói động ý thách đấu” nghe Đinh Tuấn nói, tiên Như trở vậu, dù thật là cô muốn làm trái ý cả Lạc Bình nhưng cô đâu chấp nhận nói ra nên nói, còn lấy ra bao tay màu xám kiểu nữ: “ đến, lớp trưởng lớp 5 xin thách đấu lơp số 6, vì tranh chấp quyền sử dụng sân bóng”

“chuyện này...” Nguyễn hoàng thấy mọi chuyện như vậy thì cũng luowgx lự, dù hắn là lớp trưởng nhưng trong lớp Đinh Tuấn mói là nguwoif có tiếng nói, mà chuyện này cũng dó hắn bày ra nhằm ép lớp trưởng lớp số 5đi chới với hắn, giờ lại thành đánh thật, nên hăn chỉ biết làm gì, nhìn về phía Đinh Tuấn xin ý kiến.

“Cô...tốt tốt...” Thấy mình đã tỏ vẻ như vậy lại bị Huỳnh Tiên Như không để ý còn bị quát, Đinh Tuấn liền tức giận hơn lúc nãy với Lạc Bình, nhìn sang cười cưới với Nguyễn Hoàng nói : “ nếu lớp trưởng lớp số 5 đã nói vậy, thì cậu cứ đánh với cổ, nhưng nhớ đến điểm là dừng biết không.”

“được, nếu đã như vậy, thì tôi phụng bồi” nghe được lời Đinh tuấn nói, công thêm cái mặt cười cười của gả, Nguyễn Hoàng liến biết tên này đã tức giận, dù có kêu đánh biết điểm dừng như nghĩ lại là một ý khác, nên hắn cũng không do dự nữa liền đồng ý, đeo găn tay cũng màu xám nhưng đậm hơn vào, cụng tay với Huỳnh Tiên như.

“chấp nhận cho ‘lớp trưởn chiến’ giữa lớp số 5 và 6, mọi thương tổn hai bên tự chịu, người chiến thắng có quyền sử dụng sân bóng số 3cuar trường. Mời người không liên quan bước ra khỏi vạch xanh, người thách đấu mời bước vào vòng đỏ. Đếm ngược bắt đầu 10....9...8.....”

Ngay khi hai lớp trưởng chạm tay nhau, tiếng của hệ thống anh hùng vang lên.

“này này...thạt là” nghe được tiếng hệ thống nói, Lạc Bình liền biết chuyện này cũng đã không thê ngăn cản, liền nao nao quay sang nhìn Lâm phong hỏi: “ngoài võ giả cấp thấp ra, cô ấy có là di năng sư không”

“có, còn là cấp B siêu tự nhiên, là học đồ cảnh bán tinh nữa” Lâm phong cũng lo lắng nhưng cũng nói, vừa nói xong nhìn bạn mình thở phào thì nói thêm: “dù là dị năng sư, như dị năng cấp B nhưng lại là dị năng hộ trợ: ‘phước lành của câu’ không sức chiến đâu, còn tiên kia cũng là dị năng sư tuy chưa là được phong học đồ, cũng chỉ là cấp C nhưng nó là di năng: ‘chém gió’ đã có thể tấn công”

“ móa nó...” nghe được lời nói của Lâm Phong, Lạc Bình bực mình bạo tục một câu. Vì hắn biết cái với sức chiến đấu và dị năng hổ trợ của Tiên như 100% thua chắc tên kia, có khi còn bị thương.

Đúng như Lạc Bình đón, lúc này trong trận toàn thấy tên kia chủ đọng tấn công, còn Tiên Như bị đánh liên tục thối lui.

“haha, muốn trách thì trách tại cô không biết diều đi, nếu đồng ý đi với tuấn ca làm gì ta nông nổi này” Nguyễn Hoàng đánh ra một quyền đánh ra một quyền bức Huỳnh Tiên Như lui về sát vạch đỏ cũng không tiếp lên, mà dùng lại nói.

“đừng hòng...”dù đang bị đánh liên tục thối lui, thở cũng chả kịp, nhưng nghe đối thủ nói Tiên Như cũng cắn răng tiếp tục mà không chịu thua.

“nếu đã không biết điều thì đừng trách.....trảm gió” Thấy Tiên Như vẫn còn ngoan cố, Nguyễn Hoàng cũng không do dự nữa, dựa theo ý của Đinh Tuấn toàn lực, chỉ thấy hắn vung tay dị năng ‘chém gió’ của hắn phát động, dù đang là võ giả chưa thể lấy khí cách không, nhưng vẫn có một đạo phong nhận chém về phía Tiên Như.

“hừ chuyện nhỏ...” Thấy đạo phong nhận chém về phía mình, nhưng có thể chưa thành thục hay sao đó, nó lại rất chậm, Tiên Như nhìn như vậy liền hừ lạnh một tiếng nhảy lên tránh né.

“không xong...coi chừng” ở bên ngoài Lâm Phong và Lạc Bình nhìn thấy vậy liền biết không ổn vội lên tiếng.

“haha đã muộn...”

“Ah..”

Trong khi người khác còn chưa kịp phản ứng thì trong trận đã vang ra một giong cười đắt thắng của Nguyễn hoàng kèm theo là một tiếng hét đau của Huỳnh Tiên Như.

Bạn đang đọc Thời Đại Anh Hùng sáng tác bởi hoan123thit
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoan123thit
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.