Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị người chặn đường

Tiểu thuyết gốc · 2097 chữ

Bùm....Ầm

“ Tiếp, tiếp nào, đứng lên, không phải các ngươi không phải muốn làm anh hùng sao... đứng lên lũ phế vật”. lúc này cũng, trong một căn phòng tập luyện một thanh niên cả người bốc cháy nhưng lại không cảm thấy gì mà còn nhìn những người trên mặt đất, hùng hổ mắng chữi.

“hộc hộc...khoan đã đại ca cho 5 phút..... không 3 phút thôi cũng được..... cho tụi này nghỉ miếng đi....hộc hộc”. một trong số những tên nằm trên đất, thở không ra hơi, cố gắng lên tiếng.

“ đúng đại ca, đánh với tụi này nội võ đạo của anh cũng đã khiến tụi này ăn hành rồi, anh đâu cần gì sử dụng dị năng, như vậy tụi em sao chịu nỗi”. một tên khác lên tiếng.

“sao các người kêu khổ....không phải muốn làm anh hùng sao, mới có nhiêu đó đã kêu ca thì làm sao đậu được trường đào tạo, mà sau này làm sao có dịp chịu khổ cứu người.” thanh niên bốc cháy nghe đồng bọn mình kêu ca, thì càng chữ hăng hơn.

“ Wow tụi này biết kỳ thi sắp tơi, nhưng tui này không như cậu cho nghĩ miếng nữa...À, nếu cậu muốn đánh thì mình có cái này.” Một tên trong số cố ngồi dạy nói, xong nhớ ra được cái game có thể co thanh niên phát tiết liền giới thiệu, còn sợ tên này không thích nên lấy điện thoại ra rồi nói: “ trước cậu đừng coi thường nó, Anh Hùng đại Chiến có nhiều cao thủ lắm, chỉ cần cậu có Rank cao là gặp, dạo gần đây cũng có tên cuồng chiến cũng vào cầy nà”

Thanh niên bốc cháy mới đày lằm lơ không hứng thú, nhưng nhìn loạt trận đấu của Lạc Bình máu nóng trong người liền nổi lên, hùng hổ nói: “ hừ, Đồ Thần cái tên kiêu ngạo thật, được rồi tôi sẽ vào thử, cậu đi theo giỏi phát lời mời thách đấu tên kia, còn lại nghĩ cho đến khi tôi lập nick xong.

“ hoan hô, giỏi lắm tiểu tử ”. nghe được lời thanh niên nói, mấy tên khác mừng rỡ nhìn về phía tên đưa ra ý kiến kia tán thưởng.

......

ở đâu đó của Đong châu, trong một căn phòng được làm bằng băng, nhiệt độ trong phong thấp hơn cả 0 độ. Trong căn phòng đó một thanh niên đang ngồi trong căn phòng đó một chút lạnh cũng không thấy, cậu ta tầm 17 – 18 tuổi, có gương mặt...ừ hoàn mỹ, một chữ đẹp cũng không thể hiện ra được nét đẹp này, nếu đây là một màn kịch thì hắn ta là một chàng bạch mã hoàng tử của các nàng công chúa, soái một cách sói trán...à không phải sáng trói chứ.

“ vậy mà không thấy cách xuất quyền... không biết có thể gặp tại kỳ thi đó không ? đáng chờ mong!” lúc này cu cậu đang nhìn những hình ảnh trên diễn đàn, trong giọng nói thì như có một sự háo hức chò mong nhưng mặt của cậu ta thì như một tảng băng một cảm xúc cũng không thể hiện ra.

.....

“998...999...”

Sự xuất hiện của Đồ Thần làm khắp nơi xôn xao cả lên, thì lúc này kẻ làm nên sự xôn xao này lại dang trong một căn phòng tập của trường tập luyện cơ thể hằng ngày các bài tập cơ bản như hít đất.

“1000... phù, đủ rồi, suongs thật ở thành phố cái gì cũng có, có căn phòng trọng lực này khỏi cần phải đeo thêm sắt mắc công cồn kềnh, thôi về còn đi học”. Đếm tới một ngàn cái, Lạc Bình thở phèo một hơi, nhớ lại lúc trước tập luyện phải đeo cả mớ sắt để luyện sức chịu đựng cho cơ thể giờ so sánh với căn phòng trọng lực vừa tiện vừa nhanh mà cảm khái.

Thời nay nhờ có kỹ thuật khoa học với văn chú của tộc người lùn, đời sống đã có nhiều thứ tiện lợi hơn được sinh ra, cả căn phòng trọng lực này cũng là một trong số đó, người lùn đã sử dụng văn chú huyền bí kết hợp với khoa học đã có thể tạo ra được căn phòng thay đổi trọng lực dùng trong việc luyện tập.

“ồ , mày cũng xong rồi à, về thôi, tăm cái đi học”. mới ra khỏi phòng tập Lạc Bình đã thấy Lâm phong, như xuất hiện ở đó từ sớm nói.

“ méo, mày trâu bò, mới vào phòng trọng lực mà đã có thể chịu được gấp bốn lần rồi”. Lâm phong thấy Lạc Bình đi ra cũng trợn mắt mà nói. Đây được gọi là cái gì? Tên này nói đây là lần đầu dùng máy trọng lực, mà khốn nạn vậy mà tăng lên trọng lực gấp bốn lần ở trỏng suốt một giờ, trong khi mình tập lâu như vậy mà cũng có thể nâng lên 2.5 lần đã cảm thấy khó chịu nổi, vậy mà....thôi không so với tên này.

“haha cũng vậy thôi, sao muốn solo một trận vơi tao không, lâu rồi anh em mình chưa thử”. Lạc bình cười cười nói cũng không để ý lắm, vì nếu mấy cái này đã là gì so với áp lực cơ thể khi luyện lục thức, nếu với đầu không quen phòng trọng lực lắm, nếu không đã không có 4 lần mà có khi còn hơn nữa, những hắn cũng không thích nói nên cũng im luôn.

“đậu đen, tao đâu có ngu, mấy năm trước còn bị mày dụ, giờ có cho tiền tao cũng đánh nhau với mày”. Nghe lạc BÌnh nói, Lâm phong liền rùng mình. Nhớ mấy năm trước về thăm nhà, gặp tên này thách đấu, cứ nghĩ mình đã được học bài bảng, còn tên này chỉ là tên không thể tập võ đạo, liền sản khoái đồng ý, nhưng khí đánh mới biết sai sai mười phần, làm gì có chuyện tên này không có võ, có võ còn hơn cả tưởng tượng, nhất là máy chiêu thức kì lạ của hắn không có đường mà lần, thế là bị hành một trận nhớ đời, tới giờ nghĩ lại vẫn còn sợ.

“ méo, về đi, muốn đánh lên Anh Hùng Đại chiến mà đánh, còn gì về đi học”. Càng nghĩ càng sợ tên này hứng lên sách đầu mình đi chịu đòn, vội nói sang chuyện khác, bước vội về.

“ukm về ”. Lạc Bình bước vội theo, nhớ lại những trận đấu hôm qua lại nói: “nhưng mà trên Đại Chiến tuy vui thật nhưng không gặp tên nào đánh đã tay gì hết”

“đm, mày còn chưa xong bài luyện tập mà đòi đánh đã tay...”. lâm phong nhìn lại Lạc Bình khinh bỉ nói: “nhanh đi, hoàn thành luyện tập đi vô tao dẫn đi đoàn chiến, à hôm qua cũng có tên này cũng mới thanh đồng mà thấy có vẻ trâu lắm, có khi mày vô sớm còn gặp.”

“ đm, bài tập luyện tao hoàn thành lâu rồi không đầy 10 phút... tao vào đánh 10 trận mà không một ai có thể đánh đã tay gì, có gặp tên nào đâu...”bỏ qua Lâm Phong, Lạc Bình tiếp tực nói.

“cái gì, mày nói cái gì ? hoàn thành xong rồi, còn đánh 10 trận, móa.....mà thôi không lấy tiêu chuẩn bình thường so với tên điên như mày”. Nghe Lạc Bình nói, lâm phong lại lần nữa há mồm mà không biết nói gì, nghĩ lại bài luyện tập với vào dù cơ bản, nhưng dù là cao thủ hàng đầu mới vào chưa thích ứng cơ thể ảo cũng phải mất một hai ngày làm quen, vậy mà tên này nói 10 phút, 10 phút đấy, không biết nói ra có ngươi tin không nữa. Đúng là người so người, cũng không muốn so với tên này.

“ mà khoang, mày nói mày đánh 10 trận, thắng mời trận mà không khó khăn.... móa đừng nói mày là tên cuồng chiến Đồ Thần nha”. Bổng như nhớ ra được cái gì lâm phong, trợn mắt hỏi Lạc Bình.

“ cuồng chiến thì tao không biết, nhưng tên trong game của tao là Đồ Thần thiệt , mà làm sao mày biết”. không để ý đến biểu cảm của bạn mình, Lạc Bình nói.

“ sao mà không biết, giờ đi đâu lên diễn đàn mà không thấy, Rau má mày Tiểu Lạc tử, mày trâu...”. Nghe thấy lạc Bình thừa nhận, lâm phong lại nhảy cẩn lên, nghĩ lại những trận đấy không hấp dẫn nhưng đầy bí ẩn của tên này làm thế giới game xôi trào truy tìm khắp nói, mà không ai tìm ra, giờ phát hiện ra là bạn mình sao mà không vui: “khốn vậy mà hôm qua tao không nhìn ra, nhìn ngón tay mày đâm thăng kia mà không liên tưởng tới Súng ngón tay của mày...mà bỏ đi, trận sau là trận đấu tăng rank của mày phải không, đi, chiều về tao mày đi đánh đoàn chiến, song long tái hiện cho tụi kia thấy...haha”

“ukm, chiều đi, đánh nhanh lên cấp đánh, chớ đánh tụi này không đã”. Lạc Bình cũng vui vẻ đáp lời nói.

“ đứng lại đó”

Lạc Bình với Lâm phong đnag đi về phía trước thì phía sau có một tiếng gọi phát ra, quay lại thì thấy một đám thanh niên tầm tuổi bọn họ, trong đó ten đi đầu vẻ mặt cao ngạo, lỗ mũi hếch lên trời, nhìn là thấy muốn ăn đánh.

“mày là Lạc Bình”. Bước tới gần hao người Lạc Bình, tên cầm đầu nói, vẻ mặt như từ trên cao nhìn xuống nói.

“ tao đúng là Lạc Bình, mày là cái rễ hành nào?”. Nhìn tên lỗ mũi hướng trời này, Lạc Bình khó chịu nói.

“nếu mày là Lạc Bình thật, thì đừng hỏi nhiều, chỉ cần nhớ tao là Trần Thiên Hạo, và một điều nữa là tránh xa Huỳnh Tiên Như ra, nếu không đành trách tao, dù có hehej thống theo dõi tao cũng có cách chỉnh mày không bằng chết”. nghe Lạc Bình thừa nhạn, Trần Thiên Hạo liền nói lời hăm dọa.

“Trần Thiên Hạo, không phải Trần Thiên Hạo đệ nhất cao thủ của lớp 1 sao, sao lại ở đây, còn tên kia là ai”. Nhìn thấy một nhom người tụ tập chặn đường hai người, mọi người xung quanh, xúm lại hóng chuyện, có người nhận ra Trần Thiên Hạo lên tiếng nói.

“còn chuyện gì nữa không nghe hắn ta nói à, đến dằn mặt, để cua MM chớ gì”

“khốn, vậy mà có người định tranh gái với Trần Thiên Hạo, nếu tao nhớ không lầm thì cũng có nhiều tên bị như vậy bị Trần Thiên Hạo Vhinhr cho quỳ xuống xin tha”

“ mà tên kia không phải Lạc Bình mới chuyển tới sao, nghe nói tên này cũng đâu có yếu, cả Triệu Thanh Long lớp 4 cũng bịnh đánh nhập viện”

“ xì, Triệu Thanh Long, sao có thể so với Trần thiên Hạo, vừa là đệ nhât nhân lớp số một, gia cảnh nhà mặt phố bố làm quan thì tên kia làm sao mà sánh được”

“lần này không biết tên này sẽ bị chỉnh như thế nào đây, mới chuyển tới đã muốn bị ăn hành rồi.” nhìn thấy cảnh này diễn viên quần chúng lại biễu diễn khả năng nhiều chyện của mình.

“chết cái cù loi, mày có thể làm gì tao...còn nữa , tao có quen lớp trưởng không cũng kệ tao, mày là gì của nhỏ mà lên tiếng, ukm dù có là gì thì giờ tao cũng nói cho mày biết nhỏ là của tao, hôm qua nụ hôn kia là đánh dấu chủ quyền, thế nào phục không?” Thấy cái tên này vậy hống hách, kieus ngạo, cộng thêm lời mọi người xung quanh, Lạc Bình liền khó chịu, hắn ghét nhất đúng là cái loại dù thế hiếp người này, liền nói mấy lời chọc tức tên kia, theo hắn nghĩ chàng trai hôn cô gái giống như đánh dấu lãnh thỗ vậy, mà làm như vậy trước mặt một tên thích cô giá kia chả khác nào hung hăng tát mặt tên kia.

Bạn đang đọc Thời Đại Anh Hùng sáng tác bởi hoan123thit
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoan123thit
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2681

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.