Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Triệu Thanh Long thách đấu

Tiểu thuyết gốc · 2397 chữ

“ Này cậu ta ăn như vậy không bị gì chứ?”. Huỳnh Tien Như nhìn lạc Bình ăn cũng trợn mắt, nhìn sang lâm phong hỏi, không những cô mà ai trong lớp cũng phải câm nín không nói một lời nào khi nhìn cảnh này.

“không sao, nó ăn mà xảy ra chuyện thì đời này thấy gì cũng có thể hại nó” thấy mọ người ngạc nhiên, Lâm phong mặt như đón trước nên tỉnh bơ nói : “đây là dị năng của nó, từ lúc mười tuổi được kích hoạt thì đã như vậy rồi”

“ dị năng của nó là có tên là ‘tham ăn’, dị năng này giúp nó có thể tăng đọ sắt biến bền bỉ cho hệ tiêu hóa, làm khả năng ăn uống của nó tốt hơn người thường gấp nhiều lần, nhưng cũng làm làm lượng thức ăn của nó cũng tăng lên gấp nhiều lân” Lâm Phong kiên nhẫn nói tiếp: “nhờ cái lượng ăn này, àm nhiều lần ba mẹ nó phải chạy sang hàng sớm mượn thức ăn vì không kịp chuẩn bị, nhà ai có đám bình thì hầu như là sợ nó đến ghé thăm. Nói chung cái dị năng này của nó chỉ để ăn chả làm gì cả, tui bay nói thử không phải dị năng tán gia bại sản là cái gì?”

“ đậu đen như vậy cũng được” . nghe được lời giải tích của Lâm phong, các bạn họ xung quanh lần nữa câm lặng.

“móa, dị năng con phế hơn cả phế, vậy mà cũng có đòi đi theo trường học anh hùng”

“phề gì mà phế, phải nói là không có cái gì để phế luôn rồi...”

“ tiểu phong......hỏi thật gia cảnh nhà nó hiện giờ thế nào, mạt chưa?”

“haha tao biết tui bây đường nào cũng chê nó mà, nhưng mà đừng coi thường nó mạnh lắm đấy. Tính ra nó là lão đauk của tao.” Lam phong kiêu ngạo nói ra.

“ mạnh cái gì mạnh, một phúc tôi cũng thể đập dẹp cậu ta,tin không?” nghe Lâm phong khen Lạc Bình , Tiên Như vểnh mỏ nói.

“thôi đừng rộn, tao ăn xong rồi về thôi tiểu phong”. Lạc Bình ăn xong đứng dậy nói, rồi bước đi.

“ukm, đi thôi về chổ tao ở đi còn vài tháng nữa là xong rồi khỏi mươn phòng chi.” Lâm Phong đuổi theo.

“đứng lại đấy!”

Nhưng lúc bước gần tới cửa căn tin, thì một đòn người bước vào ngăn trước mặt đám người Lạc Bình. Mà nhì thấy nhóm nguwoif này mọi người lại ồ lên lần nữa.

“đây không phải Triệu Thanh Long của lớp 4 sao, họ kiếm chuyện gì đây?”

“ thằng ngu mày không thấy tên học sinh chuyển mới tơi đánh nhau bới ai lúc sáng à”

“ haha kệ đi, có gây chuyện hay không cũng được miễn sao có thứ xem là được”

“Triệu Thanh Long mày muốn gì, đây là anh em tao?” Thấy mọi người ồn ào, lam Phong cũng đón được thằng này là ai liền bước lên nói, dù hắn biết Lạc Bình có thể dẹp yên chuyện này, nhưng hắn cũng sợ Lạc Bình có nhiều thứ không hỉu lại bị bắt như hồi sáng.

“Lâm Phong ai sợ mày nhưng đừng nghĩ là tao sợ mày, tránh ra một bên” Triệu Thanh Long thấy Lâm Phong đứng ra, mới đầu thì cũng hôi kiên kị vì tên này cũng là thuộc dân có tiếng, nhưng nghĩ lại mình và hăn cũng có cảnh giới giống nhau nên cự lại.

“được rồi tiểu Phong, mày tránh ra đi” thấy Lâm Phong còn muốn nói gì, Lạc Bình đứng ra, nhìn về phía Triệu Thanh Long nói: “ tên kia muốn gì nói thẳng ?”

“ tao thức đấu công bằng với mày, sao nào dám không ?” Thanh Long nhìn thấy Lạc bình đứng ra mặt khiêu khích cười nói.

“ Triệu thanh long đừng có làm quá, đây là trường học” thấy cảnh này Tiên như đứng ra nói.

“ trường học, hừ do vậy mới thách đấu công bằng với nó”. Thấy tiên Như đứng ra bên vực tên kia Thanh Long càng nổi máu, nhìn về Lạc Bình kiêu ngạo đưa cánh tay đeo bao tay màu xám lên trước nói: “sao nào không dám, chỉ giỏi nuos sau đàn bà con gái, để phụ nữ bảo vệ, có giỏi bước lên.”

“núp sau đang bà con gái thì sao nào, có giỏi mầy cũng như tao kiếm được con bào bảo vệ mày đi, thằng vô dụng”. Nghe Thanh Long nói, Lạc bình khinh thường nói.

“mày...”. Nghe câu nói của Lạc Bình, Thanh Long tức muốn nổ phổi làm gì có tên nào có thể nói chuyện vô sĩ như nói chuyện thường tình như vậy.

Đừng nói hắn ngay cả Tiên Như đứng kế bên cũng há mồm, lúc này cô đúng lên là nhớ lại chuyện lúc sáng nên đi lên để tạo sự mâu thuẩn càng cao thêm để trả thù LẠc Bình vì cướp đi nụ hôn của cô. Nhưng co làm gì có thể nghĩ đến tê này mặt dày như vậy, nói lại cô cũng.....bó tay.

“ thôi dduocj rồi treu mày thôi, muốn sao bò co solo, hay lên hết đây?” nhìn cái mặt tức đỏ như đít khỉ của Thanh long, Lạc Bình cũng không đùa nữa bớt lên săn tay áo, định đánh nhau.

thì hệ thống anh hùng lại vang lên tiếng nhắt nhở.

“đậu đen, mới có như vậy mà đã bị cảnh cáo thì đánh nhau cái cù loi, đánh nữa cho đi uống trà hà” Nhưng lạc bình vừa bước ra nhào vô đánh nhau như nhó ra được cái gì thì đang hăng hái tiến lên Lạc BÌnh giật mình nói. Nhớ lại chuyện sáng nay mới có một đấm mà đã bị phạt đứng gần cả tiếng đồng hồ thì làm sao mà dám phạm luật nữa.

“khụ khụ...tiểu lạc tử nghe tao nói”. Nghe được tiếng chử đổng của Lạc bình, cộng thêm cả đống ánh mắt nười ta nhìn bạn mình như sinh vật lạ, Lâm Phong vọi giải thích: “ kia là mày đánh nhau ngoài công cộng quá lộ liễu làm mất trật tự, còn giờ chỉ là sự quậy phá của học sinh nên cũng sẽ chẳng có người quản”

“ mà thêm ở đây là nó kêu thách thách đấu , như vậy là mời hệ thống anh hùng làm chứng mới có thể đước chấp nhận, mày muốn đánh thì đeo bao tay vào đụng vào tay thằng kia là có thể không bị cảnh cáo”

Cái này cũng là một chức năng của hệ thống anh hùng, do thế giới này võ đạo tràn lan nên có nhiều thanh niên máu nóng, thường ỉ võ lực mà thách đấu phá hoại khắp nơi, chỉ đánh nhau bình thường thì liên minh anh hùng cũng chả bạn tâm, nhưng có một vài người ra tay nặng cũng có thể xảy ra án mạng, nen anh hùng phải vào việc, nhưng mấy vụ ẩu đả này nhiều lằm lo cũng không hết.

Nên Liên Minh Anh Hùng đã thêm vào một luạt thách trong hệ thống, một nếu hai nguwoif có mâu thuẩn với nhau hệ thống sẽ cảnh báo mà nếu còn vi phạm sẽ xử phạt, hai để giải quyết mẫu thuẩn thì một bên sẽ thách đấu nhờ găn tay có gắn chíp của hẹ thống, bên còn lại cũng chấp thộng cũng nhờ vào găn tay này. Đây cũng là lý do những chiếc găn tay ra đời, và chúng như dấu vân tay của con người, không thể thay thế hay giả dạn nên dù có bị mất cũng không sợ người khác sử dụng lung tung, còn màu sắt là để thể hiện đẳng cấp của người sử dụng, để tránh tình trạng mạnh thanh niên giả heo hốt hổ, như vậy mới công bằng.

“đù, thì ra là như vậy, tụi mày chơ tao xíu....để tao tìm cái đã” nghe vậy lạc Bình mới bỉnh tỉnh đại ngộ, lay hay mò trên sờ dưới, cuối cùng móc trong túi sau là một đôi găn tay trắng hỏi Lâm phong : “cái này hả, đeo vào đánh nhau không sao thì không sao hả?”

“hết hồn chưa, bạch thủ mà nãy giờ hùng hổ gớm”. Thấy được đôi găn tay màu trắng của Lạc bình nhân viên quần chúng lại vẽ lẽ.

“hùng hổ, gì chỉ muốn lấy le với người đẹp thôi”

“cù loi chớ lấy le, có ngày cũng bị đánh lọm răng thì có”

“hèn gì lúc nảy nó hùng hổ mà không chịu lấy găn tay ra, chắc sợ đẳng cấp thấp quá nên không lấy ra, giả bộ chớ gì!”

“haha bạch thủ - võ đồ, vậy mà cũng bày đặt ra ngoài nhiều chuyện...được rồi đùng nói sao tao ỉ lớn hiếp nhỏ, chấp mày nêu diệu kiện tỷ thí đi” nhìn thấy găn tay của Lạc Bình, Thanh long cười khi bỉ nói, lúc sáng thấy lạc bình tránh một cú đánh của mình, hắn còn tưởng tên này cũng mạnh lắm gì này nhìn mới biết là hàng fake.

“khỏi cần điệu kiện gì....chờ tao chút”. Nghe Thanh Long nói, Lạc Bình vừa nói vừa deo bao tay.

“Lâm Phong khong sao thật chứ”. Tiên như lên tiengs noi, dù cô muốn trả thù nhưng đẳng cấp ten này quá thấp nên cô cũng sợ xảy ra gì đó hơi quá mình nghĩ.

“không sao, cở này không có gì đâu”lâm phong trả lời, nhưng nghi hoạt hỏi: “tiểu Lạc tử sao găn tay mày lại thành màu này?”

“xịt, nhỏ chút, ông già tao không cho tao xài đôi hắc thủ kia, ổng biểu tao phải giữ bí mật không để cho ai biết... nhớ giữ bí mật” Lạc bình vội vạng quay lại nói nhỏ với Lâm phong: “còn sao nó có mày này là do có chức năng đổi màu, mà tao chưa hiểu đẳng cấp chia màu gì đó nên lấy luôn màu trắng cho nhanh”

“đậu đen, muốn nghịch thiên mà, người ta muốn đổi màu thi phải đạt được cảnh giới được hệ thống công nhận thì mới được đôi màu, của mày tốt mày gì cũng được, không biết mày kiếm đâu ra cái găn tay này” nghe thằng bạn nói, Lâm Phong làm mặt đố kị, vì lúc đầu mới thấy hắn đã biết đôi găn tay này không bình thường, giờ thì ngon rồi: “thôi nhanh đi, tao dẫn mày đi chỗ này, bao vui”

“ ukm chờ tao, nhanh lắm..”đeo găn tay xong lạc hà bước về phía trước dụng vào tay của Thanh Long nói: “chấp nhận”

“cho phép trận đấu diễn ra, đâu là trận đấu công bằng, có thể có thương thế hai bên tự chịu, nhưng không cho phép xảy án mạng nên đến điểm là dừng, nên không liệt vào hạng cố ý mưu xát. Xin bước vào vòng đỏ, còn những người không phận xự mời bước ra khỏi vòng xanh để an toàn. Xin mời chấp hành”

Tiếng chấp nhận của Lạc Bình vừa chấm dứt tiếng hệ thống lại vang lên, kèm theo là hai vòng một xanh một đỏ, đỏ làm sàn đấu, còn vòng xanh to hơn bên ngoài vòng đỏ là vòng cách ly khu vực nguy hiểm do chiến đấu.

“ còn mạnh miệng, để xem mày có thể mày xủ lý tao nhanh hay tao đập mày nhanh.” Nghe thông báo Thanh Long liền nhìn LẠc Bình như con vịt chết mạnh miệng nói.

“móa đánh thì nhanh lên còn nhiều chuyện làm gì” Lạc Bình tỏ ra không quan tâm lắm nói.

“muốn chết” thấy cái bản mặt kinh bỉ của Lach Bình, Thanh long tức giận lao lên.

“tụi bay nói coi tên nào thắng”. Thấy cuộc chiến diễn ra, mấy thanh niên bên ngoài lên tiếng bình luận.

“mày bại não à, Triệu Thanh Long đã là võ giả cảnh, dẫn khí nhập thân hả, mày thấy tên võ đồ nào đánh thắng võ sư chưa”

“thằng khùng àm nói chi, tao cá một phúc thằng kia một cục”

“cần gì một phúc ta cá một chiêu”

“ tiểu phong khong sao ngăn lại hả mảy” mấy thanh niên cùng lớp với Lạc Bình nói.

“tao nói đùng coi thường nó, tao nói nó mạnh nhất trường mình tụi bây tin hông? Lâm phong nhìn bản mặt nghi ngờ của tụi bạn, cười tủm tỉm nói: “ nếu không tụi bây cược với tao không, nếu nó thắng lát nữa về đi ‘anh hùng đại chiến” tuị bay trả tiền, nó thua tụi bây kêu tao làm gì cũng được. sao chơi không?”

“ móa, nhìn mặt mà là tao biết có âm mưu”

“kệ móe nó có mưa hay không, tao cược với mày, vời đồng tiềng”

“đệch tao cũng chơi, thắng một phát là tao kêu nó đi làm gì đó bựa bựa”

“cược sao không cược lâu lâu có được một dụ ngon vầy sao không cược”

“được, tao nhớ amwtj tụi bay rồi, lát nữa thua đừng trốn....giờ thì tụi bạy nhìn cho lóa mắt đi, xem lão đại tao diễn”. Lâm phong nhìn đã lừa được lũ bạn, cười tươi còn hơn hoa.

“ Triệu Thanh Long ‘võ giả cảnh’ Vs Lạc Bình ‘võ đồ

“Hoàng lăng thối”

Quay lại cuộc chiến, chỉ thấy Thanh long nhào lên, một cước đá về phía ngực của Lạc Bình.

“hừ ba hoa nhiều chuyện”. Nhìn cước lực của Thanh Long, Lạc Bình tranh cũng không tránh mà, đứng đó kinh bỉ.

“đi chết đi”. Đã lúc này rồi này tên kia còn mahj miệng, Thanh Long càng tức giạn tăng thêm cước lực.

Cước ảnh lao đi mang theo cả tiếng gào thét trong khong khí, do hắn đã là võ giả cảnh dẫn khí nhập thân, nên cơ thể đã được rèn luyện lại, vì vậy mà cước lực của hắn đã có sức mạnh từ 150-200 kg, võ đồ bình thường mà trings phải thì không chết cũng tàn phế.

Bạn đang đọc Thời Đại Anh Hùng sáng tác bởi hoan123thit
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoan123thit
Thời gian
Lượt đọc 837

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.