Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm khó dễ

Phiên bản Dịch · 1594 chữ

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

-----------------

Trước khi Khương Tư Nam đến, ghế lô lầu ba ngoại trừ bao sương chữ Thiên, bảy ghế lô khác đã ngồi đầy người.

Bao sương chữ Địa là Tần Như Tuyết cùng thanh niên cẩm y, bao sương chữ Huyền là một nữ tử che mặt, bên người theo mấy trung niên nhân, đều là thái giám, nếu Khương Tư Nam ở chỗ này nhất định sẽ chứng kiến, trung niên thái giám cầm đầu kia, đúng là Quế công công bên người Đức Tông Hoàng Đế!

Bao sương chữ Hoàng là Nhị hoàng tử cùng Tần Vân Phi, bao sương chữ Vũ là Hoàng Thiên Dương, bao sương chữ Trụ là Nam Cung Thắng, đại biểu cho Nam Cung Đại tướng quân, về phần tiến vào bao sương chữ Hồng cùng bao sương chữ Hoang, là một đám người Khương Tư Nam chưa từng gặp qua.

Bát đại Chí Tôn ghế lô, ngoại trừ Hoàng tộc, Ngọc Kinh Thành to như vậy cũng chỉ có tứ đại gia tộc mới có thể hưởng thụ, những người khác coi như có tiền cũng chỉ ở lầu một cùng lầu hai.

Khương Tư Nam đến, đưa tới tất cả mọi người chú ý, mà nhìn hắn được Hạ Vũ dẫn dắt đến bao sương chữ Thiên, có ít người ánh mắt liền thay đổi.

Trân Bảo Các cử hành nhiều lần đấu giá hội như vậy, bình thường chỉ có kiểu đấu giá hội đặc biệt lớn, lầu ba Chí Tôn ghế lô mới sẽ mở ra, mà bao sương chữ Thiên thì chưa từng dùng tới, coi như là hoàng tử công chúa đại biểu Hoàng tộc đến, tối đa cũng chỉ ở bao sương chữ Địa, nhưng mà hôm nay, Khương Tư Nam lại được dẫn vào bao sương chữ Thiên.

Khương Tư Nam này có tài đức gì? Coi như là Võ Thành Vương Khương Viễn Sơn tự mình đến cũng không cách nào hưởng thụ bao sương chữ Thiên a? Vì sao Trân Bảo Các sẽ coi trọng Khương Tư Nam như thế?

Tất cả mọi người sinh lòng nghi hoặc, ánh mắt biến ảo, ý nghĩ trong lòng không đồng nhất.

Nhưng mà có người lập tức phát tác.

Hoàng Thiên Dương giẫm chận tại chỗ mà ra, trên người Ngân sắc chiến giáp tản mát ra hào quang sáng chói, toàn thân sát khí trùng thiên, ánh mắt lạnh như băng tràn ngập sát cơ, người chung quanh cảm nhận được cỗ khí thế này đều run rẩy, cảm giác được nội tâm lạnh buốt.

- Ngươi xem như cái thứ gì? Cũng dám chiếm cứ phòng chữ Thiên?

Hoàng Thiên Dương vẫn nhớ rõ quy củ của Trân Bảo Các, không có động thủ, nhưng mà ngôn ngữ tầm đó lại một chút cũng không khách khí, thanh âm cuồn cuộn như sấm.

Hắn nhìn ra, Khương Tư Nam ngay cả đan điền khí hải cũng không có mở, bề ngoài thoạt nhìn bất quá là Hậu Thiên Cửu Trọng, người như vậy cũng có thể giết ca ca mình? Hắn một chút cũng không nghĩ ra.

Bởi vậy không tự giác liền dùng tới khí thế uy áp của mình, cuồn cuộn như Hải Triều, mãnh liệt bành trướng, như Hàn Băng thấu xương.

Hắn nguyên lai tưởng rằng, mình chinh chiến nhiều năm ngưng tụ sát khí cộng thêm công pháp tác dụng, Khương Tư Nam bất quá là Hậu Thiên Cửu Trọng, khẳng định sẽ quỳ rạp xuống đất, hắn nhất định phải hảo hảo nhục nhã Khương Tư Nam thoáng một phát.

Nhưng mà, Khương Tư Nam nhếch miệng mỉm cười, sắc mặt bình tĩnh mà lạnh nhạt, một chút cũng không có chịu ảnh hưởng, căn bản ngay cả liếc hắn một cái cũng không có xem, trực tiếp đi vào trong phòng.

Bỏ qua!

Trắng trợn bỏ qua!

Người chung quanh đều cực kỳ khiếp sợ, không nghĩ tới vị Tiểu vương gia này có cá tính như vậy, ngay cả Hoàng Thiên Dương cũng không để ở trong mắt.

Phải biết rằng, Hoàng Thiên Dương căn bản không phải Hoàng Thiên Hoa có thể so sánh, tu vi thiên phú cao, viễn siêu cùng thế hệ, sau khi đột phá đến Tiên Thiên cảnh vẫn ở trong quân lịch lãm rèn luyện, dựa vào chiến công của mình, hôm nay đã là Tướng Quân thống lĩnh một quân, nếu hắn liều lĩnh động thủ, tất cả mọi người không cho rằng Khương Tư Nam sẽ là đối thủ của hắn.

Trong mắt Hoàng Thiên Dương bắt đầu khởi động lấy lửa giận, trên người hắn có chân khí màu đen cuồn cuộn phún dũng, như Đại Giang sông lớn, trường đao trong tay cũng bắt đầu chiến minh, nhiệt độ của toàn bộ đại sảnh giống như lập tức giảm xuống rất nhiều.

Nhưng mà hắn cuối cùng nhất không có động thủ, nắm chặt nắm đấm lại chậm rãi giãn ra, nhìn ghế lô chữ Thiên cười lạnh một tiếng nói:

- Đủ càn rỡ, lại tha cho ngươi sống lâu mấy ngày, ta muốn quang minh chính đại ở trên lôi đài đánh chết ngươi, dùng an ủi ca ca ta trên trời có linh thiêng!

Có người trong lòng cả kinh, lập tức minh bạch ý tứ trong lời nói của Hoàng Thiên Dương, hẳn là hắn muốn khiêu chiến Khương Tư Nam?

Nếu như thế, chỉ sợ lại là một hồi long tranh hổ đấu trò hay.

- Như Tuyết Sư muội, cái này là Khương Tư Nam sao? Hậu Thiên Cửu Trọng vậy mà có thể giết được Hoàng Thiên Hoa? Chỉ sợ là dùng thủ đoạn nhận không ra người gì a!

Thanh niên cẩm y cũng chú ý tới tình cảnh bên ngoài, cười lạnh một tiếng nói.

Sắc mặt của Tần Như Tuyết hơi có chút phức tạp, nghe vậy cười nhạt một tiếng nói:

- Sư huynh, ta cũng rất hiếu kỳ, hơn một tháng trước hắn vẫn là phế vật, nhưng mà bây giờ trưởng thành đến loại tình trạng này!

Thanh niên cẩm y khinh thường nói:

- Bất quá là mượn nhờ Long Hổ Đại Đan mà thôi, hôm nay ta đã là Tiên Thiên ngũ trọng, nghiền chết hắn như một con kiến, nếu hắn thức thời tự động giải trừ hôn ước thì thôi, bằng không, cái gì chó má Võ Thành Vương phủ tất cả đều giết!

Tần Như Tuyết nhoẻn miệng cười:

- Hết thảy đều nhờ sư huynh!

- Ân?

Sau lưng thanh niên cẩm y, một lão giả diện mục hung ác nham hiểm, bỗng nhiên ánh mắt lóe lên, thần hồn như nước tràn ngập toàn bộ đại sảnh, nhưng mà hắn tìm tòi một lúc cũng không có gì, sắc mặt hơi có chút nghi hoặc.

- Làm sao vậy?

Thanh niên cẩm y hỏi.

Lão giả lắc đầu nói:

- Không có gì, có thể là ta cảm giác sai, vừa rồi giống như cảm giác được có người nhìn trộm, nhưng mà dò xét một vòng lại không có phát hiện gì.

Thanh niên cẩm y mỉm cười:

- Vương trưởng lão, toàn bộ Ngọc Kinh Thành đều không có cường giả vượt qua Chân Thiên Cảnh, lại có ai dám ở trước mặt ngươi nhìn trộm chúng ta!

Hắn rất tự tin, lúc này đây đi ra phụ thân vì phòng ngừa vạn nhất, cố ý phái Vương trưởng lão đi theo mình, ở trong thế tục cường giả Chân Thiên Cảnh là cao thủ tuyệt đối, bởi vậy thanh niên cẩm y đối với an toàn của mình ngược lại cực kỳ yên tâm.

Một bên khác, ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, trong nội tâm thầm hô một tiếng may mắn.

Vừa rồi chính là hắn dùng thần hồn đi dò xét ghế lô của Tần Như Tuyết, không nghĩ tới thiếu một ít liền bị phát hiện, nhưng mà lão giả kia còn không có phát hiện sự hiện hữu của mình, cũng làm cho hắn đối với cường độ thần hồn của mình đã có một nhận thức trực quan.

Thần hồn của hắn, hôm nay đã có thể dò xét đến phương viên trăm trượng, coi như là Tiên Thiên cảnh Cửu Trọng cũng phát hiện không được, nhưng mà Chân Thiên Cảnh liền không nhất định.

- Một cường giả Chân Thiên Cảnh, hai Tiên Thiên Cửu Trọng Đại Tông Sư, hai Tiên Thiên bát trọng, thanh niên cẩm y kia chỉ sợ là tử tôn của đại nhân vật nào đó ở Càn Nguyên Tiên Tông, cái này là giúp đỡ ngươi mời về sao?

Khóe miệng Khương Tư Nam lộ ra một tia cười lạnh, vừa rồi tình huống những người kia đều bị hắn dò xét đến, cũng đã nghe được Tần Như Tuyết cùng thanh niên cẩm y nói chuyện.

Lúc này Tần Như Tuyết trở lại nhất định là Tần Hạo Nhiên cùng Đức Tông Hoàng Đế truyền tin, mà thanh niên cẩm y cùng những người sau lưng hắn chỉ sợ là viện binh mà Đức Tông Hoàng Đế đối phó Võ Thành Vương phủ rồi.

Chỉ sợ chờ Khương Tử Thanh trở về, bọn hắn sẽ động thủ.

- Tiên hạ thủ vi cường, ta không thể ngồi chờ chết, nhất định phải chủ động xuất kích!

Trong nội tâm Khương Tư Nam khẽ động, bỗng nhiên nghĩ tới trong Hồng Mông Tạo Hóa Kinh ghi lại một đan phương.

Bạn đang đọc Tạo Hóa Tiên Đế (Bản Dịch) của Mộ Vũ Thần Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 15
Lượt đọc 1334

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.