Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm Như Không Có Chuyện Gì Xảy Ra (H)

Phiên bản Dịch · 945 chữ

Thời điểm Lôi Dịch không trúng thuốc đã có thể lăn lộn cả đêm với Triệu Tiêm Tiêm, huống chi hiện tại hắn còn đang trúng thuốc. Không đợi Sở Du Ninh kịp nghỉ ngơi, cây gậy thịt của hắn lại cứng lên. Nhưng lần này Lôi Dịch cũng không sốt ruột, hắn đứng thẳng eo nhìn xuống Sở Du Ninh, trải qua một đợt bị Lôi Dịch làm không chút thương tiếc cả người Sở Du Ninh thấm đẫm mồ hôi, nhưng điều này cũng sẽ không làm người ta cảm thấy ghê tởm, ngược lại mồ hơi làm nổi bật trên da thịt trắng nõn mịn màng của cô, ánh lên vẻ xinh đẹp như thanh thủy xuất phù dung.

Lôi Dịch duỗi tay đem tóc bên tai của Sở Du Ninh vén ra sau, bàn tay to thô ráp từ trên mặt của cô chậm rãi dời xuống, cổ, ngực, eo thon, bờ mông mượt mà.... Lôi Dịch vẫn luôn cảm thấy diện mạo của Sở Du Ninh chính là dựa theo yêu thích của đàn ông mà thành, chỉ là giờ khắc này hắn mới biết được, tồn tại của cô chính là vì để cho đàn ông bọn họ biết được tưởng tượng thiếu thốn bao nhiêu.

"Ninh Ninh..." Lôi Dịch vừa yêu thích vuốt ve cơ thể mê người của cô không buông tay, vừa như tình nhân nỉ non nói "Không bằng.... Tôi cứ như vậy làm em đến chết, hửm?"

Sở Du Ninh khiếp sợ nhìn Lôi Dịch, vậy mà thật sự từ trong mắt hắn thấy được sát ý! Hắn... vậy mà muốn giết cô! Còn tại thời điểm này?

Nhưng nghĩ lại cũng không thấy có gì không đúng, hiện tại chỉ có giết cô mới là cách tốt nhất, cô vừa chết thì mọi phiền toái đều sẽ theo cô mà biến mất. Sở Du Ninh tất nhiên không muốn chết, cô cần thiết phải nghĩ ra cách...

Trong lòng tuy rằng sốt ruột nhưng trên mặt Sở Du Ninh lại không hiện ra, cô hít vào một hơi thật sâu sau đó nhắm mắt lại, dường như đã tiếp nhận quyết định của hắn, cũng tiếp nhận vận mệnh đã sắp xếp, thậm chí còn có cảm giác thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Quá mệt mỏi, cô quá mệt mỏi, lén lút như vậy, từng thời từng khắc đều lo lắng bị đàn ông phát hiện bí mật, cuối cùng lưu lạc sống một cuộc sống trở thành món đồ chơi bị người người chà đạp, cô đã chịu đựng quá đủ rồi.

Lôi Dịch vốn dĩ đã hạ quyết tâm nhưng nhìn thấy biểu cảm của Sở Du Ninh trong lòng lại căng thẳng, cô có làm gì sai đâu? Là sai ở chỗ không nên tới cứu hắn? Hay là sai ở chỗ quá mức xinh đẹp.... Lôi Dịch không một tiếng động thở dài, vứt bỏ tất cả mọi chuyện trong lòng, chuyện tâm hưởng thụ yến tiệc thịnh soạn này.

Cuối cùng Lôi Dịch cũng không xuống tay, thời điểm Sở Du Ninh tỉnh lại nhìn quần áo trên người đã được mặc vào chỉnh tề, Lôi Dịch không ở trong sơn động, cô đỡ tường chậm rãi đi ra ngoài, nhìn thấy Lôi Dịch ngồi ở trên mặt đất trước cửa động trên mặt lạnh nhạt. Xem ra hắn đã quyết định việc ngày hôm qua tất cả cũng chưa từng xảy ra.

Sở Du Ninh cũng không thất vọng, có thể nhặt về một cái mạng đã không dễ dàng gì. Sở Du Ninh biến trở lại bộ dạng bình thường, không tiếng động đi theo phía sau Lôi Dịch đi về phương hướng của nhóm Triệu Tiêm Tiêm.

Lôi Dịch có chút lo lắng, bọn họ vì tìm hắn mà mạo hiểm tiến vào sương mù, cũng may hai người không trở về, bọn họ tuy sốt ruột nhưng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chủ yếu vẫn là Triệu Tiêm Tiêm nói nhẫn của cô ta có thể cảnh báo nếu hắn đối mặt với nguy hiểm, nhẫn không cảnh bảo đã nói lên là hắn không gặp nguy hiểm.

Không thể không nói quyết sách và năng lực của Triệu Tiêm Tiêm thật sự không tồi, mỗi một mệnh lệnh đều thực sự chính xác.

Sau khi Lôi Dịch trở về còn chưa nói gì, chỉ nói trực tiếp quay đầu đi theo đường cũ, trở về đi con đường vòng xa kia. Thấy gương mặt trầm lặng không nhắc gì đến việc bên trong sương mù, mọi người cũng không dám hỏi. Hắn kỳ quái như vậy làm Triệu Tiêm Tiêm có chút bất an, cũng không có tâm tư để ý việc Sở Du Ninh còn sống trở về.

Lúc này Sở Du Ninh vẫn luôn cách Lôi Dịch rất xa, đến cái liếc mắt nhìn hắn cũng không dám.

Lục Dĩ Minh nhìn Lôi Dịch lại nhìn Sở Du Ninh, ánh mắt hơi lóe lên.

Thời điểm Sở Du Ninh biến thân đã giấu đi những dấu vết trên cơ thể, nhưng huyệt nhỏ vừa sưng vừa đau, đùi, eo còn có mông đều bị hắn bóp đến sưng lên, những thương tổn này không phải chốc lát là có thể biến mất.

Vì để che dấu sự khác thường, Sở Du Ninh vẫn luôn cong cứng cơ thể, thậm chí chỉ đi ở sau cùng.

Cảm nhận được sự khác thường của sở Du Ninh bước chân Lôi Dịch hơi dừng một chút, nhưng chung quy cũng không quay đầu lại tiếp tục đi về phía trước.

Bạn đang đọc Tận Thế Tiêu Hồn Động (Dịch, NP, Cao H) của Thương Tịch Lạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hacycy1311
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.