Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2: Vũ Kim Long

Tiểu thuyết gốc · 1355 chữ

Người viết: Nhân Thành Biên tập: Cu Bờm

Chương 2: Vũ Kim Long

Trời đã tối. Cây cối xung quanh, khung cảnh hoang tàn và những cơn gió lạnh đang rít gào từng cơn gợi cho người khác một cảm giác lo lắng hồi hộp đến đáng sợ.

Hai bên đường, râu thép chìa ra từ những tòa nhà đổ nát làm người ta liên tưởng đến những ngón tay ma quỷ đang lôi kéo họ về phía bóng tối vĩnh hằng.

Một thành phố vốn phồn hoa náo nhiệt bao nhiêu thì hiện tại đối lập vắng vẻ đổ nát hơn bấy nhiêu. Ngoài tiếng gió thi thoảng thổi mạnh làm những mảnh kim loại va chạm vào nhau và những tấm kính vốn đã lỏng lẻo rơi vỡ bất ngờ tạo ra những âm thanh bén nhọn, thì chẳng có gì cả.

Gió vẫn rít lạnh từng cơn...

Chiếc xe việt dã đã hết nhiên liệu dừng lại. Một tiếng chửi rủa bực dọc từ xe phát ra. Người đàn ông cao gầy ôm đầu nhảy xuống xe đi tới đi lui tức tối, rồi hắn đá mạnh vào chiếc xe để phát tiết cơn giận.

- Binh...

Không biết chiếc xe có đau không, nhưng mà hắn cảm thấy chân hắn đau dữ dội lắm. Hắn nhăn nhó muốn khóc, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ, nhìn rất hài hước. Hắn ôm lấy ống khuyển sau đó la lối, thao thao bất tuyệt, rồi than thân trách phận:

- Ặc... ặc... Mả cha nó đau chết ông đây!

- Sao mà mấy ngày nay đen đủi dữ vậy nè. Xui xẻo ơi tao van nài mày hãy tránh xa tao trăm bước... à không ngàn bước... Trời ạ... Tao...

Buồn cười với cảnh tượng hài hước phía trước, cô gái nãy giờ vẫn ngồi trên xe ôm bụng cười cắt dứt lời hắn.

- Ha ha...

Kẻ này luôn thích diễn tấu hài ở mọi nơi mọi lúc. Hắn trừng mắt nhìn cô gái trên xe:

- Vợ yêu! Em không thấy lạnh sao? Lạnh chết anh đây. Còn cười nữa lát nữa anh đây trừng phạt bây giờ. Hé hé.

Hắn bước tới mở cửa xe cho cô gái, miệng cười dâm đãng. Cô gái bước xuống xe, chiếc mũi xinh xắn nhăn lại giả bộ hung dữ, tay nắm thành quyền nhỏ, phấn quyền dứ dứ lên người hắn:

- Hừ. Vũ Kim Long! Anh nói gì đó! Liệu hồn với bà đấy.

Xe đã hết nhiên liệu không thể đi tiếp. Hiện tại tốt hơn hết là kiếm một nơi để náu thân khỏi cơn rét lạnh và nghỉ ngơi lấy lại sức để tiếp tục hành trình khi trời sáng. Hắn nắm lấy bàn tay nhỏ của cô gái và dắt cô bước đến cửa hàng nhỏ phía trước. Đến trước cửa, hắn phá khóa rồi dùng hết sức kéo cánh cửa.

- Két!!!

Cửa mở toang. Gió bên ngoài tốc vào trong phòng làm những bụi bẩn bên trong bay mù mịt. Người đàn ông cao gầy vội xoay lưng che chắn bụi cho cô gái đi sau hắn.

Gió đã ngưng, bụi đã lắng. Hai người cùng mang những túi đồ trên chiếc xe việt dã đậu gần đó vào trong cửa hàng.

Người đàn ông cao gầy lấy trong túi ra một vật hình ống nhỏ bằng ngón tay út. Hắn cầm lấy chiếc ống búng nhẹ vài cái lên nó rồi bẻ cong nó để lên trên bàn. Vật nhỏ phát sáng. Thì ra đây là một chiếc đèn dạ quang được đặc chế. Ánh sáng xanh chiếu sáng rực khắp phòng.

Lúc này mới thấy rõ hình dáng của hai người. Người đàn ông bề ngang tỉ lệ nghịch với chiều dài, cơ thể gầy tong teo. Tóc xoăn dài xõa ngang vai lãng tử. Khuôn mặt hốc hác bệnh hoạn cũng không dấu được vẻ đẹp trai lạnh lùng. Hắn tên Vũ Kim Long, ba mươi sáu tuổi. Hắn là một nhà nghiên cứu khoa học, một tiến sĩ tài ba trẻ tuổi nhất hiện tại. Tuy nhiên tâm trí hắn luôn trong tình trạng bất ổn. Có lẽ quá khứ làm chuột bạch thí nghiệm cho những nghiên cứu của cha hắn khiến hắn trở thành con người như hiện tại.

Hắn xoay người lại đánh giá xung quanh. Bên trong cửa hàng mọi thứ được sắp xếp ngăn nắp và gọn gàng, nếu không có bụi bẩn thời gian phủ lên những đồ vật thì thật nghi ngờ rằng vẫn có người sinh sống tại đây. Không tệ, hắn gật gù.

Hắn soạn các thiết bị trong túi đồ ra, nhìn trên chiếc màn hình ra-đa nhỏ, hắn muốn quan sát vị trí con sói trắng đang tọa lạc. Ra-đa vẫn đang quét, một chấm nhỏ xuất hiện trên bản đồ, hắn mừng rỡ tìm cô gái để mở miệng khoác lác khoe công. Liếc mắt vào góc phòng, bỗng một dòng máu mũi phọt mạnh ra, hai con mắt hắn như muốn lọt ra ngoài. Nước dãi chảy lênh láng thành sông.

Chỉ thấy ở đó cô gái đi cùng hắn đang thay trang phục. Cơ thể hoàn mỹ bắt mắt hình đồng hồ cát vòng nào ra vòng đó. Tóc xõa dài đầy quyến rũ. Hắn nuốt nước miếng đánh "ực".

Nàng tên Trần Bảo Anh, hai mươi tám tuổi. Hiện tại cũng là nhà nghiên cứu khoa học. Nàng đang nghiên cứu một đề tài về quá trình biến đổi gen của sinh vật.

Thấy nàng đang xoay người lại, hắn vội vàng chỉnh sửa lại sắc mặt. Hắn nhìn cô chính sắc nói:

- Bảo Anh! Lại đây xem này.

Hắn chỉ vào bản đồ trên màn hình:

- Em xem. Thật ngạc nhiên! Dường như con sói này nó đang ở trên đích đến của chúng ta. Bên dưới công viên này là viện nghiên cứu bí mật của cha anh.

Bảo Anh dịu dàng nhìn hắn. Nàng nói:

- Hiện tại chúng ta nên nghỉ ngơi lấy lại sức, ngày mai sẽ tiếp tục hành trình. Em muốn bắt con sói đột biến đó nghiên cứu.

Trên bàn có một hộp chứa những hạt đậu nhỏ màu đen tuyền. Đây là một sản phẩm nghiên cứu của con ma lười ăn Vũ Kim Long. Những hạt đậu tràn ngập chất dinh dưỡng và giàu đạm. Một hạt đậu bé xíu này sẽ đủ dưỡng chất để nuôi cơ thể qua một ngày, không có tác dụng phụ khi sử dụng nó.

Với một tên đam mê nghiên cứu điên cuồng như Vũ Kim Long thì việc đi vệ sinh cũng là một vấn đề khó chịu. Thử nghĩ xem, đang nghiên cứu một phát minh vĩ đại sắp đạt tới ngưỡng thành công mà đau bụng phải chạy đi vệ sinh thì bực bội chết mất. Hạt đậu này giải quyết hết những vấn đề nan giải của hắn.

Khi hắn khoe khoang thành quả nghiên cứu này cho Bảo Anh thì nàng rất đau đầu cùng bất ngờ về độ lầy và độ lười của hắn. Nhưng quả thật những hạt đậu này rất có ích cho những chuyến đi xa, họ không còn lo lắng về chuyện tìm kiếm thực phẩm nữa.

Nàng bỏ ba hạt nhỏ vào miệng mình. Nàng nhăn mặt vì mùi vị khó nuốt của chúng. Bề ngoài bóng bẩy và tiện lợi của những hạt đậu này tỉ lệ nghịch với mùi vị của chúng.

Hiện tại Vũ Kim Long và nàng đang là đối tượng truy bắt của nhà nước Thần Tộc. Những thành quả nghiên cứu của họ khiến cho kẻ lãnh đạo Thần Tộc nóng bỏng mắt. Bọn chúng đang tiến hành vây bắt những nhà nghiên cứu khoa học để phát minh cho chúng những vũ khí phục vụ việc thống trị Trái Đất. Viện nghiên cứu bí mật là nơi náu thân an toàn cho hai người trong thời điểm căng thẳng hiện nay.

Cơn mệt mỏi ập đến, nàng nằm xuống bên chiếc kệ nhỏ thiếp đi lúc nào không hay.

Bạn đang đọc Tân Thế Giới sáng tác bởi nhanthanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanthanh
Thời gian
Lượt đọc 171

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.