Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khúc Ca Bình Minh

Phiên bản Dịch · 1543 chữ

Chương 93: Khúc Ca Bình Minh

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Thiếu nữ kia mắng nhẹ, kiều mỵ cất tiền boa vào trong túi mình. Khi đi ngang qua Alan, nàng đặt một cốc bia xuống trước mặt hắn, cũng không quên cạ cạ bộ ngực sữa lên cánh tay người thanh niên.

- Cốc này ta mời.

- Ha ha, vị tiểu thư kia !

Thác Ni Tư Phu cười lớn qua micro.

- Đừng nghĩ có thể dùng một cốc bia là lừa được thiếu gia Alan của bọn ta lên giường, ta nói cho ngươi biết, hiện tại hắn là cục cưng của gia tộc Bối Tư Kha Đức đó nha !

- Đúng vậy, sáng nay đích thân Hoắc Ân lão gia đến mời tiểu thiếu gia của bọn ta gia nhập gia tộc Bối Tư Kha Đức, tiền đồ không thể đoán trước. Tương lai chí ít cũng đạt đến chuẩn tướng, cho nên mạn phép mong ngươi thu hồi bộ ngực kia lại, vị trí kia hẳn phải lưu cho các tiểu thư quý tộc !

Các binh sĩ khác cũng nhao nhao cười đùa, khuôn mặt của thiếu nữ kia lập tức đỏ bừng, ngượng ngùng mắng “lão già chết tiệt” rồi đành lùi ra. Đúng như Thác Ni Tư Phu đã nói, Alan bây giờ coi như là người của gia tộc Bối Tư Kha Đức, mà còn được đích thân tộc trưởng Hoắc Ân đến mời, vậy thì vị trí tương lai trong gia tộc chắc chắn sẽ không thấp.

Người như vậy, thiếu nữ có thể bồi bạn bên cạnh kém nhất cũng phải là tiểu thư quý tộc phổ thông, tuyệt đối không phải một nữ phục vụ bình thường như nàng.

Trong Babylon, sự khắc nghiệt giữa giai cấp tuyệt đối vượt xa trong tưởng tượng. Nếu ngươi không có đầy đủ thực lực lại dám mơ tưởng thứ vốn không nên thuộc về ngươi, cái chết đã là sự trừng phạt nhẹ nhàng nhất.

Nàng cũng không muốn bị một thiên kim quý tộc nào đó biết mình từng có ý nghĩ xấu với Alan, nếu không sợ là chết cũng không rõ chết như thế nào trong một con hẻm nhỏ vắng vẻ nào đấy.

Đôi khi, đắc tội tiểu thư quý tộc còn đáng sợ hơn nhiều so với những công tử đa tình kia.

Sau màn nhạc đệm nho nhỏ, Thác Ni Tư Phu đã mặc kệ sự phản đối mãnh liệt phía dưới, từ từ cất lên chất giọng khàn khàn.

- Ta tỉnh lại trong ánh nắng bình mình, lắng nghe tiếng hót bên bệ cửa sổ, vốn chỉ cho là một ngày như bình thường, thế nhưng chúng đã thay đổi tất cả......

- Sao chổi lấp lánh nơi chân trời kia không mang theo tin vui từ Thiên Đường mà là lời mời từ Địa Ngục. Biển cả dậy sóng, núi non bị đánh sập dưới bom đạn, thành trì chìm trong biển lửa, chúng ta đã không còn nghe được tiếng vui cười, còn chỉ là lời nỉ non của ma quỷ....

Bất đầu có binh sĩ hướng ứng, bọn họ vừa hát vừa dùng tay vỗ bàn, tạo nên nhịp điệu đơn giản mà sôi động.

- Ban đêm thay thế ban ngày, thế giới chỉ còn bão táp và bạo tuyết nhưng có một âm thanh như hô hoán, nói rằng nhân loại phải phản kháng.

Âm thanh của Thác Ni Tư Phu dần dần cao lên.

- Thế là chúng ta thu thập hành trang, rời khỏi thôn quê thân thuộc, bước về bóng tối vĩnh hằng phía trước, chúng ta lần mò giữa băng tuyết, lạc đường trong bão táp. Nhưng, chiến đấu! Chiến đấu!

Tiết tấu của ca khúc nhanh dần, cơ hồ tất cả binh sĩ trong quán bar đều gia nhập hợp xướng.

- Mặc kệ địch nhân là ai, cường đại thế nào, chúng ta sẽ không lui bước, dù vận mệnh đã vứt bỏ chúng ta, dù thần linh ruồng bỏ thế giới này, chúng ta cũng sẽ tiến về chiến trường kia, xé rách hắc ám, để ánh sáng lần nữa chiếu rọi khắp nơi !

- Hàng ngàn nơi đóng quân, trăm triệu vinh quang! Dù ta đã chết trận cũng muốn moi tim ăn cật địch nhân! Binh sĩ chúng ta là ánh sáng bình mình, là lá chắn hi vọng! Tên của chúng ta chắc chắn sẽ được khắc trên tấm bia anh linh kia!

Sau đó là vài đoạn điệp khúc, binh sĩ càng hát càng nhanh, giai điệu sắc bén, ca từ sục sôi kia, dù Alan không phải quân nhân cũng thấy nhiệt huyết sôi trào. Hắn không biết đây là Khúc Ca Bình Minh, ca khúc kỷ niệm được biên soạn cho trận chiến sử thi kia.

Không một ai trong Babylon là không biết, khi các binh sĩ cất lên nốt nhạc sục sôi cuối cùng, tiếng ca đột ngột im bặt.

Sự gián đoạn đó lưu lại một cảm giác trống không to lớn, càng khiến trong lòng người nghe rung động thật lâu.

- Uống! Uống rượu!

Cũng không biết là ai hô lên, tất cả bắt đầu ăn uống linh đình. Ngay cả Alan cũng bị khuấy động, không khỏi uống thêm mấy chén.

Hắn chưa từng uống nhiều rượu như thế, mấy chén vào bụng đã lập tức chếnh choáng, cảnh vật trước mắt mờ mờ ảo ảo.

Rốt cuộc hắn không cách nào thắng lại men rượu, đổ gục trên mặt bàn.

.....

Cùng là quán bar, nhưng Hoàng Hôn phải lộng lãy hơn Quân Đao nhiều lắm.

Đường Kim Dực ở ngay gần con đường phồn hoa của thương nghiệp Cáp Đốn, người ra vào mỗi ngày ở đây không phú thì cũng là quý.

Hoàng Hôn thì cực lực thể hiện một sự xa hoa nội liễm, lấy tiêu chuẩn thẩm mỹ phù hợp với quý tộc mà trang trí nên. Dùng một cánh cửa như vòm trời điểm đầy ngôi sao trên đó là cửa vào, trải thảm đỏ dọc theo lối đi, bên trong là tấm vách ngăn giữa với đại sảnh, chỉ có tranh vẽ trên những vách ngăn là thứ được trang trí duy nhất.

Thế nhưng sau khi người đi qua ngăn cách sẽ thấy một không gian màu xanh đậm khổng lồ rung động ánh mắt người nhìn.

Đây là đại sảnh của Hoàng Hôn, có sàn nhảy, có quán bar, những dãy bàn ghế.....

Quán bar được trang trí với bức tường pha lê rực rỡ, bên cạnh là những bức tượng đá, đèn treo thủy tinh lấp lánh, thậm chí trước võ đài còn có một đại phun nước cỡ nhỏ.

Bất kể là quy mô hay lượng khách của Hoàng Hôn đều ăn đứt Quân Đao.

Người ra người vào nơi này đều mặc quần áo chỉnh tề, cử chỉ tao nhã, nghiễm nhiên như một mô hình thu nhỏ của xã hội thượng lưu.

Đương nhiên, khách hàng mà Hoàng Hôn chiêu đãi không chỉ là quý tộc, lượng phú hào đến đây càng nhiều hơn.

Babylon là một nơi phân chia giai cấp rất rõ ràng, ngay cả trong ngành nghề cũng không ngoại lệ.

Với chất lượng của Hoàng Hôn, khách hàng cùng lắm cũng chỉ là phú hào, quý tộc hạ đẳng hoặc là một chút chi thứ thế gia mà thôi.

Hào môn quý tộc chân chính căn bản khinh thường đến nơi này.

Nhưng dù là thế, trong Hoàng Hôn cũng không có khái niệm vượt giai cấp gì hết.

Nói rõ hơn, những dãy ghế sofa dài ưu nhã kia chỉ có giai cấp quý tộc mới được ngồi, bình dân dù có nhiều tiền hơn cũng chỉ có thể bồi hồi quanh khu công chúng thôi.

Lúc này, ở một dãy ghế sofa nổ lên một trận cười lớn khiến người ta tò mò. Ở trong là bảy tám tên thiếu niên choai choai, cơ bản đều là con em của gia tộc nào đó.

Một người trong đó có vóc dáng khỏe mạnh, mái tóc màu nâu được chải chuốt bóng loáng, trên mặt còn đang mọc mụn là tiểu biểu cho đặc trưng của thiếu niên. Hắn biểu lộ khoa trương, vừa kể chuyện vừa múa may động tác để thuật lại, sinh động vô cùng.

- .......Cuối cùng ta nhảy lên đá một cái, đạp bay Megan ra ngoài.

- Sau đó thì sao ?

- Sau đó đương nhiên là ăn mừng với mấy cô nàng đi cùng Yenny rồi, không nên hỏi ta ăn mừng như nào, ta chỉ có thể nói, mấy cô nàng kia thật sự quá ngon !

Mọi người nhất thời phá lên cười, ngầm hiểu ý nhau, một thiếu niên khác giơ cao ly rượu, nói:

- Lên, chúng ta cùng uống một chén vì tiền đồ rộng lớn của thiếu gia.

- Uống!

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 3 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.