Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kinh Biến (2)

Phiên bản Dịch · 1526 chữ

Chương 6: Kinh Biến (2)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Một nổi thương tâm từ trong lòng phát ra, ước chừng có thể làm lồng ngực của hắn nổ tung, cố hít một hơi thật sâu, hai tay khẽ siết chặt, cố giữ cho bản thân mình không khóc thét lên.

Đó là chiếc nhẫn của Lan Ny.

Trên đường phố của thị trấn, trong những ngôi nhà bị sập đổ, khắp nơi đều có thể nhìn thấy thi thể.

Những xác chết này đa phần là của người dân trong thị trấn, phần lớn là đàn ông, cũng có một ít là phụ nữ và trẻ em. Ở trên lề đường cách đó không xa, Alan có thể thấy cậu bé Moss hàng xóm, một tên nhóc mập mạp lớn hơn hắn một tuổi.

Trước đây không lâu Alan còn đánh nhau với nó một trận, hiện tại cậu bé mập Moss chỉ còn lại có một nửa thân thể, một nửa thân thể khác thì không thấy tung tích.

Alan ngơ ngác nhìn xung quanh, trong mắt càng có một tia mờ mịt. Thị trấn nhỏ vậy mà không có người còn sống, bất kể là những người được gọi là Tộc ăn thịt người còn sống sót cũng không thấy tăm tích, bọn chúng có lẽ đã nhân lúc trời còn chưa sáng rời đi hết. Thế giới này vô cùng rộng lớn, lớn đến tựa hồ không có giới hạn, đồng thời nó cũng rất nhỏ bé, nhỏ đến nổi không thể chứa được một đứa trẻ.

Trong lúc này, Alan thật sự không biết là mình nên đi nơi nào.

Alan lặng lẽ đi trên phố, sau lưng hắn không biết lúc nào thổi tới một trận gió nhẹ, trong gió lại vô tình mang theo một loại khí tức hôi tanh nào đó.

Hắn vừa quay đầu nhìn lại liền thấy một bóng đen từ bên trên căn phòng nhào tới.

Một tiếng gầm truyền đến khiến hắn không còn nghe thấy được gì nữa, thế giới lúc này trở nên vô cùng yên ắng. Con ngươi hắn mở rộng, lúc này hắn đã nhìn thấy cái bóng đen này chính là một con sói.

Một con sói có kích thước của một con nghé con.

Bộ lông nó màu xám, cái miệng rộng cường hãn và sắc bén đủ để cắn nát mấy cây sắt thô to, có thể dễ dàng cắn đứt cổ Alan.

Đây là một con Tuyết Lang, đây là một trong những loài nguy hiểm bậc nhất, chỉ di chuyển và săn mồi trong mùa đông. Bình thường chỉ có những thợ săn lão luyện mới có thể đối phó những sinh vật nguy hiểm này. Nhưng Alan mới chỉ là một đứa bé năm tuổi!

Trong mắt Tuyết Lang, đây đã là món ăn cầm chắc trong tay. Mặc dù thịt của đứa bé nhân loại không nhiều, nhưng hương vị lại rất là ngon, Tuyết Lang đã không kìm nén được ý nghĩ ham muốn.

Nhưng khi nhìn thấy đôi mắt như hai viên ngọc màu đỏ của cậu bé, nhất là xung quanh con ngươi nổi lên một đường vân màu xám bạc, vậy mà trong lòng Tuyết Lang chợt cảm thấy một nổi sợ hãi nổi lên!

Nó cảm thấy giống như đụng phải một thiên địch, mà không phải một đứa bé nhân loại hợp khẩu vị dễ dàng xử lý.

Mọi việc chỉ diễn ra trong giây lát.

Lúc con sói bổ nhào về phía mình, Alan theo bản năng sinh tồn lăn về phía trước một vòng, cuộn tròn một cái đã ở phía dưới bụng con sói.

Trong tay xuất hiện một chiếc dao găm đâm vào trong bụng con sói, động tác của hắn không dư thừa chút nào, vẻn vẹn chỉ dựa vào dao găm cùng lực quán tính của mình, lúc Tuyết Lang bổ nhào đến đã đâm vào bụng sói tạo ra một vết thương thật dài.

Máu sói, ruột cùng nội tạng bao phủ toàn thân cậu bé. Khi Alan từ trong xác con sói chui ra ngoài đã trở thành huyết nhân. Nhưng không đợi cho hắn phục hồi sự phấn khích sau khi lượm về một cái mạng nhỏ từ cõi chết, bổng vô số ánh mắt màu xanh lục từ khắp mọi nơi, từ ngã ba đường, phía trên mái nhà... nhanh chóng nhìn về chỗ của hắn.

Tuyết lang là loài sinh vật nguy hiểm sống theo bầy đàn. Lúc này có khoảng 23 con đang bao vây Alan.

Alan tập trung nhìn chằm chằm vào đàn Tuyết Lang, hắn không có phát giác được việc máu sói dính trên lưỡi dao Ác Ma Lễ Tán đã hoàn toàn biến mất.

Thứ lưu lại trên thân dao lúc này chỉ còn một vết máu màu đỏ sậm, đó là màu huyết tế.

Đàn sói không có nóng lòng tiến công, ánh mắt Alan chăm chú nhìn một con sói trong đàn. Đó là một con Tuyết Lang có thân hình nhỏ nhất, một con sói có một thân thể nhỏ nhắn với lông dài màu ngân bạc, màu lông trên người nó có thể phát sáng, không giống như những đồng loại.

Một màu ngân bạc khiến người khác mê mẩn. Một sự cô đơn lạnh lẽo đến thấu xương tựa như một cơn gió cuối thu đang thổi tới vậy.

Ngân Lang vượt qua đàn sói tiến về phía trước, đi một vòng quanh Alan, mũi của nó ngửi ngửi bốn phía xung quanh Alan một lần, dường như đang tìm kiếm một cái gì đó. Mà trong toàn bộ quá trình này thì Alan lại đứng yên bất động. Tuy việc đó xảy ra chỉ mất có vài giây đồng hồ nhưng Alan lại có cảm giác như vừa trải qua một thế kỷ vậy.

Ngân Lang lùi lại phía sau một chút, sau đó bất ngờ nó lại dùng tiếng nhân loại nói ra:

- Ngươi đang sợ ta sao ?

Lúc này Alan kinh ngạc đến tột đỉnh.

Ngân Lang vậy mà lộ ra một nụ cười:

- Mặc dù cấu trúc cơ thể của chúng ta khác nhau, nhưng ta có thể mô phỏng âm thanh của nhân loại thông qua một số rung động của cơ bắp. Làm sao, trước giờ ngươi chưa bao giờ nhìn thấy chuyện như vậy sao?

Lúc này hắn chỉ đành thành thật mà gật đầu.

Trong cặp mắt tĩnh lặng màu xanh lam của Ngân Lang lóe lên một vẻ vô cùng kinh ngạc, sau đó lại nói:

- Mùi của ngươi cũng không có khó ngửi, ta thích ngươi. Đồng loại của ngươi đã chết sạch rồi, có muốn đi theo ta hay không? Hoặc là ngươi sẽ trở thành bữa cơm trưa của chúng ta.

- Cùng ngươi rời đi sao ? Ngươi sẽ giết ta hả ?

Alan cẩn thận hỏi.

- Đương nhiên ta sẽ không làm như vậy, ngược lại ta sẽ dạy ngươi đi săn. Bất quá ngươi muốn có đồ ăn thì phải giống như ta và những đồng loại khác, chúng ta đều giống nhau, dùng thực lực của mình để giành được thành quả cho.

- Vậy ta sẽ đi với ngươi.

Alan đáp ứng, không hề có chút do dự. Hắn không quên yêu cầu cuối cùng của mẹ hắn trước khi chết. Vô luận như thế nào, dù là làm bạn với Tuyết Lang thì hắn cũng phải sống sót cho tốt.

Sống sót mới có thể thực hiện nguyện vọng của Lan Ny.

Thế là một ngày này, một đứa bé cùng một con Tuyết Lang màu bạc rời khỏi một thị trấn nhỏ vừa trải qua một tràng giết chóc.

- Đúng rồi, ta gọi là Bạch Phương.

Dọc đường, Ngân Lang bổng nói.

- Ta tên Alan.

Cậu bé do dự một hồi, nhưng cũng rút cuộc mở miệng hỏi:

- Vì sao lại buông tha ta?

- Bởi vì ngươi sợ hãi ta, càng bởi vì ta quá cô đơn...

Thế giới không phải vì bất kì một ai mà dừng lại, thời gian như một cái bánh răng cứ quay đều hướng về phía trước. Thoáng một cái vậy mà đã trôi qua năm cái mùa đông.

Mùa hè năm 433 lịch Rạng Đông.

Một đội binh sĩ xuyên qua một khu rừng, bọ họ là một đội thợ săn, chuyên môn tiếp nhận các loại ủy thác, đôi khi cũng sẽ đi săn những sinh vật nguy hiểm quý hiếm để kiếm lời.

Đội thợ săn chỉ có ba người, bọn họ đều là những người sở hữu Nguyên Lực. Đặc biệt là Đoàn trưởng Án Địch, đó là một người có Nguyên lực cấp chín! Còn về phần binh sĩ thì được thuê đến từ ngoại ô thành phố Gallia. Nguyên nhân không có gì khác, đơn giản những người lính đánh thuê này quen thuộc địa hình cũng như hoàn cảnh vùng này.

--------

Mã giảm 5% khi mua từ 1 chương: 12539607

Mỗi 20 KP tặng mã giảm 10%

Mỗi 35 KP tặng mã giảm 20%

🧡🧡🧡🧡

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 522

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.