Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghỉ Ngơi

Phiên bản Dịch · 1356 chữ

Chương 383: Nghỉ Ngơi

-Tạm thời chỉnh đốn và nghỉ ngơi ở đây đi.

Alan lấy ra một cây gậy phát sáng, đi một vòng xung quanh. Đây dường như là một trạm trung chuyển vật tư, có thể nhìn thấy xung quanh chất đầy các thùng rỗng, các xe nâng kỳ quái đã không còn bất cứ động năng gì cùng với một số thứ lẫn lộn vụn vặt.

Hồi tưởng lại tình cảnh một đường tiến vào trước đó, ánh mắt Alan nhìn Lộ Thiến đã trở nên có chút khác. Thiếu nữ thông qua tiếp nhận một số công năng của hệ thống điều khiển chính, thiết lập cửa của mấy trạm kiểm soát trên thông đạo màu xanh sang trạng thái hoãn đóng, từ đó kéo dài thời gian Đao Ma truy sát bọn hắn. Nhưng chỉ cần nghĩ đến tình cảnh bản thân mới chạy qua cửa không bao lâu, cửa tự động lần lượt khép lại, Alan thầm nghĩ cả quá trình chỉ cần chậm hai ba giây thì có thể chuyển sang cục diện hoàn toàn bất đồng.

Hiển nhiên khi Lộ Thiến cài đặt thời gian trì hoãn đã tính toán tốc độ tiến vào của mọi người, đồng thời đưa ra dự đoán chính xác khi đến mỗi cánh cửa tự động. Đây là năng lực tính toán kinh người biết bao!

-Làm gì thế? Trên mặt em dính bụi sao?

Lộ Thiến thấy Alan nhìn mình chằm chằm, không khỏi sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn.

-Anh đang nghĩ còn cái gì mà em không biết không?

Alan lắc đầu cười:

-Hệ thống đám mây hai ngàn năm trước, khả năng tính toán không kém máy tính, kiến thức liên quan đến việc chế tạo các loại đạn đặc biệt định chế. Em đơn giản như một cuốn bách khoa toàn thư biết đi vậy.

Lộ Thiến bật cười:

-Không có gì, em cũng có điều không biết mà. Ví dụ như nấu nướng thì em kém xa Alan anh. Lý tưởng của em là một ngày nào đó có thể làm được chiếc bánh ngọt thơm ngon khiến mọi người cảm động.

-Lý tưởng của cô là nhà làm bánh? Không phải chứ?

Uy Lợi Khắc khoa trương nói, sau đó lại là dáng vẻ cười nhếch miệng.

Lộ Thiến chống nạnh:

-Không được sao? Lẽ nào anh cảm thấy một cô gái đánh đánh giết giết mới là bình thường sao? Tuy so với việc làm bánh ngọt thì ta vẫn tương đối có sở trường về cái này… Không nói nữa, để ta xem chỗ này có dược vật lưu lại không. Phải chữa trị vết thương của anh, nếu không sẽ liên lụy chúng ta.

-Cô nói vậy đúng là khiến người ta đau lòng, nhưng tiểu thư này, chiếc tàu di dân này có lịch sử lâu đời như vậy, cho dù có thuốc thì chắc cũng mất công hiệu rồi chứ?

Uy Lợi Khắc nói.

-Đồ ngốc, trang bị bất biến của bọn ta có thể đảm bảo tác dụng các sự vật trong không gian luôn trong trạng thái bất biến, bởi vì khi phân tử vật chất bất biến thì tương đương với vĩnh hằng. Đương nhiên, vũ trụ không tồn tại sự vĩnh hằng, thời gian tác dụng lý thuyết của trang bị bất biến chỉ là năm ngàn năm, nhưng cũng đủ rồi. Có rồi…

Lộ Thiến vẫy vẫy tay với Alan:

-Lại đây giúp em với.

Lộ Thiến gõ vách tường kim loại bên cửa, bên trong truyền tới tiếng vọng của khoảng trống:

-Mở chỗ này ra, nhưng phải cẩn thận chút, đừng làm hỏng đồ bên trong.

Alan dùng Thiên Quân dễ dàng tách mở mặt tường, bên trong là một không gian hình chữ nhật. Lộ Thiến thò tay vào, kéo ra một cái kệ. Trên kệ treo mấy ống tiêm, cô lấy hết xuống, ném cho Alan một cái:

-Đây là đặc dịch hồi phục cơ thể, tính năng gấp mười lần dịch chữa trị. Nhưng anh phải dùng nhanh lên, mới lấy từ trong trang bị bất biến ra, thời gian bảo quản đại khái có hạn.

Alan lập tức tiêm dược vật bên trong vào cơ thể, lập tức cảm thấy trở nên linh hoạt, tinh thần phấn chấn. Đặc biệt đầu vai bị huyết diệm của Tạp Mục làm bị thương càng mát lạnh, vết máu lúc trước bắt đầu tróc ra, làn da ngứa ngáy, đó là hiện tượng tổ chức tái sinh. Alan vui mừng, những thứ này quả nhiên vẫn có tác dụng, lập tức gật đầu với Uy Lợi Khắc.

Lộ Thiến đưa cho Uy Lợi Khắc và Bố Lạc Y mỗi người một ống tiêm. Bố Lạc Y lắc đầu:

-Ta chỉ bị thương một chút ngoài da, đừng lãng phí.

Uy Lợi Khắc thì không khách khí, cầm lấy rồi tiêm luôn vào cánh tay của mình. Sau khi cả ống thuốc toàn bộ vào cơ thể, thương thế sau lưng anh ta lập tức được cải thiện, tuy vẫn chưa thể lập tức động thủ với người khác nhưng có thể tự hành động, không đến mức cần Bố Lạc Y trông nom.

Mấy người liền nghỉ ngơi ở đây.

Alan ôm Thiên Quân, trong đầu lặp lại sát chiêu kết hợp đao khí Nguyên lực và Viêm Nguyệt Trảm, đồng thời đặt tên cho sát chiêu tự sáng tạo này là “Viêm Tức Thiểm”. Từ lúc vô ý sử dụng khi đối chiến với thiên phu trưởng đến trước đó có ý sử dụng khi giết người khổng lồ giáp vảy, Alan không ngừng lặp đi lặp lại mỗi chi tiết trong đầu, đồng thời tiếp tục suy diễn hòng tăng thêm việc chém giết đối thủ một cách nhanh gọn lẹ.

Viêm Tức Thiểm dùng đao khí Nguyên lực làm gốc rễ, hấp thu ngọn lửa “thiêu đốt” phóng ra, từ đó hình thành một trảm kích nhiệt độ cao trên không. Nếu thời cơ thích hợp, đến Đao Ma cấp tướng quân cũng có thể bị thương nặng. Nhưng tiêu hao của nó cũng rất kinh người, một kích là hút cạn ngọn lửa thiêu đốt phát ra. Phải biết rằng hiện giờ với Nguyên lực của Alan thì có thể khiến thiêu đốt kéo dài năm phút.

Alan nhắm mắt lại, trong thế giới của ý thức có một người nhỏ bé. Đó là hình chiếu của chính Alan, không ngừng vẽ ra từng luồng Viêm Tức Thiểm ngắn dài khác nhau trong thế giới của ý thức. Alan mô phỏng các động tác và số liệu của trảm kích đồng thời điều chỉnh tức thời. Khi phạm vi trảm kích của Viêm Tức Thiểm khống chế trong hai mét, đao quang lửa cháy giải phóng điều chỉnh thành 150 centimet, hắn mới mở mắt.

Đó là hạn mức uy năng cao nhất của Viêm Tức Thiểm trên lý luận, là hình thức tốt nhất khi kết hợp cả tốc độ, uy lực, phạm vi công kích mà có được. Tiếp theo đó cần Alan kiểm nghiệm lý luận này trong thực chiến. Sau khi hoàn thành việc mô phỏng suy diễn Viêm Tức Thiểm, Alan chỉ cảm thấy lao lực quá độ. Đối với hắn mà nói, phải duy trì sự tính toán tốc độ cao như vừa nãy là một chuyện rất hao phí tinh thần.

Ngược lại, về phương diện này Lộ Thiến lại rất am hiểu, ít nhất Alan tự biết hắn không thể tính toán một loạt thời gian độc lập cần thiết để đến mỗi cửa an toàn trong thời gian ngắn như cô.

Ánh mắt chuyển về phía thiếu nữ, cô đang ôm chặt mình cuộn ở một góc ngủ say. Alan lắc đầu, đến bên cạnh cô, ôm cô vào lòng mình. Lộ Thiến hơi mở mắt, nhìn thấy là Alan thì ngáp một cái, giơ tay ôm lại hắn, đầu nhẹ nhàng cọ mấy cái ở ngực hắn, đổi một tư thế thoải mái rồi lại ngủ tiếp.

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.