Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thêm Thù Thêm Bạn

Phiên bản Dịch · 1560 chữ

Chương 193: Thêm Một Người Bạn

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Tiếng xé gió mãnh liệt, Địch Á Ca kêu lên một tiếng trầm đục, chiến thương lao ra như điện, hóa thành một đạo điện lạnh tinh chuẩn nhắm đúng vào mũi đao của Alan.

Đao thương chạm vào nhau, phát ra một tiếng đương chói tai.

Tinh hỏa bay khắp nơi, một vòng sóng Nguyên lực vô hình va chạm khuếch tán ra bốn phía hóa thành một trận cuồng phong khiến người ta hít thở không thông, làm người xem xung quanh tóc tai bay loạn, xiêm y phần phật.

Hai bóng người chợt hợp lại phân, Alan giống như thủy triều mà vừa tiến vừa lui tự nhiên giống như hô hấp, hoàn toàn không cho Địch Á Ca chút sơ hở để phản công nào.

Đao thứ nhất!

Chỉ đao thứ nhất, nhìn thấy một đám con cháu quý tộc tinh thần kích động, không thể tự quyết.

Kỹ thuật dùng đao của Alan thật sự điêu luyện thành thạo, luôn lấy tốc độ và khí thế để chế địch.

Ở đây tuy đông người nhưng để thấy được động tác năm đầu ngón tay của hắn thì không mấy ai, càng có nhiều người khi phản ứng được thì trực đao đã phát ra tiếng trảm kích sắc bén linh hoạt.

Có thể tưởng tượng, nếu mình đổi vị trí là Địch Á Ca, hiện tại chỉ có thể ôm đầu lăn xuống đất, tránh đi mũi nhọn.

Nhưng thế đó tất khiến cho Alan công kích càng hung hiểm hơn, một khi mất đi tiên thủ, đao thế của Alan sẽ triển khai.

Với cách đánh như gió bay điện chớp kia của hắn, đừng nói ba đao, cho dù đao thứ hai cũng phải dừng tay nhận thua rồi.

Địch Á Ca vẫn có thể nhằm trúng khoái đao của A Lan dưới tình thế xấu, vì thế hòa nhau, có thể thấy được tên tử đệ hào môn này cũng có vài phần thực học.

Alan hít sâu một hơi, Nguyên lực xoay chuyển, hai mắt dần sáng lên.

Địch Á Ca đã nếm qua tư vị khoái đao của hắn, sao có thể để Alan ra tay trước nữa, lập tức quát một tiếng:

-Tới phiên ta!

Tiếng quát vừa dứt, tiếng rít xuất hiện!

Thương trong tay Địch Á Ca không biết dùng thủ pháp gì, vẫn điên cuồng xoáy lên.

Đầu thương kích xoáy phát ra tiếng người huýt gió.

Thân thể Địch Á Ca hơi nghiêng lên trước, chiến thương đâm lên, người và thương cùng một thể, không nhìn ra người mang thương hay là thương mang người.

Tiếng vỗ tay vang lên như sấm, mọi người liên thanh ủng hộ.

Thương kỹ của Địch Á Ca quả thật hơn người.

Đao của Alan khẽ động, hai mắt chợt sáng ngời sinh ra khí thế kinh người.

Lập tức trong mắt Địch Á Ca trừ Alan một người một đao ra, không còn thứ gì khác nữa.

Y bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác, Alan sẽ xem như không nhìn thấy thế thương kia của y, mà cứ vậy lao tới đâm vào trong lồng ngực y!

Điều này quá hoang đường!

Vừa mới có suy nghĩ này, Alan khẽ động, quả nhiên chiến thương giống như không nhìn thấy mà đâm về phía ngực hắn, đao mang của trực đao nuốt vào nhả ra chém vào vị trí tương tự của Địch Á Ca.

Địch Á Ca lập tức thế thương hỗn loạn, tiếng rít khiếp người kia biến mất.

Khóe miệng Alan lộ ra nụ cười, trực đao dẫn đường, bổ thẳng vào giữa chiến thương của Địch Á Ca.

Trong khoảnh khắc bổ trúng, đúng là tinh thần Địch Á Ca không tập trung, thế thương không thể nào linh hoạt sắc bén như trước nữa.

Lập tức, một đao kia bổ vào thân của chiến thương đang khua loạn, Địch Á Ca liên tục lui ra sau.

Alan chợt xông lên, đao chuyển sang tay trái.

Hắn đổi tay cầm đao, mượn eo xoay người phát lực, trực đao từ dưới mà chém nghiêng lên, hóa thành một đường hình cung hàn quang lóe lên trong mắt Địch Á Ca.

Khi mũi đao chỉ lên, chiến thương của Địch Á Ca cũng đã đối đầu với Alan.

Lúc chiến thương tới điểm cao nhất mới vù vù hạ xuống, đâm vào thảm cỏ sau Địch Á Ca năm bước.

Thương rung lên, giống như tâm tình phức tạp lúc này của Địch Á Ca.

Y đã thua rồi!

Hai đao sau của Alan xuất ra, biến hóa cực nhanh khiến người ta không kịp phản ứng lại.

Ai có thể ngờ được, ý chí tinh thần tinh khiết chăm chú của Alan khiến Địch Á Ca có thế thương trước nay chưa từng có sơ hở, sau khi đột nhiên đổi tay khiến Địch Á Ca có chút quen với việc Alan dùng đao bằng tay phải, bị hắn đâm bay mất chiến thương trong tay.

Nếu như đao đầu tiên của Alan chỉ là nhanh và độc, vậy thì hai đao sau của hắn phô bày ra ý chí cứng như sắt thép của hắn, sách lược ngoài dự đoán của mọi người cùng với đao pháp biến hóa linh hoạt, đây mới là chỗ đáng sợ thật sự của Alan.

Đợi Địch Á Ca hồi phục lại tinh thần, Alan đã sớm đi, ngay cả Lai Ngang cũng không còn ở đó nữa.

Alan thậm chí không cho y thực hiện ván cuộc này, việc này còn khó chịu hơn cả giết y.

Khi nhìn người khác, Địch Á Ca đọc ra được những thứ khác trong mắt họ, y cắn chặt răng hừ lạnh, rút chiến thương cắm ở đất rồi ra khỏi đám người.

Buổi tối, trong doanh địa dựng thêm mấy cái lò nướng.

Trên lò, đầu bếp quen thuộc đang làm món thịt nướng, hộ vệ gia tộc lúc này đang phục vụ từng người một đem đĩa thịt nướng vàng óng ánh bày lên trên chiếc bàn dài đặt ở trên mặt cỏ.

Đúng vào lúc này, có thể nhìn ra được rất nhiều vòng tròn lớn nhỏ trong doanh địa.

Vòng tròn náo nhiệt nhất trong đó là đám người Lai Ngang và Alan.

-Nào, để chúng ta kính Alan một ly. Ba đao lúc chiều kia chém thật sự quá cmn đẹp, đặc biệt là hai đao sau, nhìn đến mức hai mắt ta muốn rớt xuống.

Lai Ngang nâng ly nói, ở trước mặt bạn bè anh ta hiếm khi nói tục, nhưng lúc này lại nói vô cùng sảng khoái.

Tất cả các tử đệ kết giao với Lai Ngang đều nâng chén kính Alan, Alan không nhường ai, uống cạn một ly rượu Hoài Trung Mỹ lại nhận được một trận ủng hộ tại sảnh đường.

Uống xong bữa rượu này, kế tiếp là hoạt động tự do, Lai Ngang cầm hai cái đĩa, đem một cái cho Alan nói:

-Cậu phải cẩn thận đấy, tên tiểu tử Địch Á Ca kia ghi thù lắm đấy. Cậu khiến hắn ta mất mặt trước bao nhiêu người, ta có thể khẳng định, hắn ta tất sẽ gây phiền phức cho cậu vào lúc săn bắn.

Nói xong than nhẹ một tiếng:

-Nói ra thì người nên xin lỗi là ta, vì có liên quan tới ta, cậu lại vô duyên vô cơ có thêm một kẻ thù phiền toái!

Alan lơ đễnh, ánh mắt đảo qua trong đám người:

-Có kẻ thù, tự nhiên cũng sẽ giành được bạn tốt, trước mắt chính là một ví dụ. Anh yên tâm đi, nếu Địch Á Ca gây phiền toái cho tôi, tôi không ngại cùng kéo cả anh xuống nước, trừ phi anh muốn đổi thành kẻ địch của tôi.

Lai Ngang nghiêm mặt:

-Bất kể cậu tin hay không, sau khi nhìn thấy ba đao vào buổi chiều của cậu, ta hy vọng vĩnh viễn không bao giờ trở thành kẻ địch của cậu.

-Hóa ra công phu nịnh hót của anh cũng khá là thâm hậu.

Alan cười nói.

Nghe vậy, Lai Ngang mặt không đổi sắc đáp:

-Đây cũng là một môn bắt buộc, có cần ta dạy cho cậu vài chiêu không, đảm bảo cậu dùng được suốt đời.

Nói xong hai người đều cười phá lên, Lai Ngang khó khăn lắm mới nhịn được cười:

Nói xong hai người đều cười phá lên, Lai Ngang khó khăn lắm mới nhịn được cười:

-Nhưng nói thật đấy, Alan, ta đề nghị cậu ngày mai hành động cùng ta, cùng lắm thì chúng ta mạnh ai nấy đánh. Cậu và ta đi cùng nhau, dù Địch Á Ca có muốn gây sự cũng phải xem chừng hậu quả. Nếu cậu đi một mình, hắn ta chỉ cần gọi thêm Tạp Tu hoặc là đại ca ta là Bảo La, rồi bất chấp thủ đoạn để đối phó cậu, ta còn không dám nghĩ đến hậu quả đó.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.