Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quân Cách Mạng

Phiên bản Dịch · 1612 chữ

Chương 186: Quân Cách Mạng

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Nhưng từ trước đến nay, võ bị ma năng cao nhất đều chỉ đến cấp hai mươi, có năng lực nhưng lại không thực hiện, nói cách khác, căn bản là không có nhu cầu làm ra võ bị trên cấp hai mươi.

Hưu Đốn gật đầu:

-Trò cũng nên biết, sau Giác Tỉnh giả, còn có một cấp độ khác?

-Giáo sư Kiệt Tây Lạp có nói qua, sau Giác Tỉnh giả, con đường Nguyên lực sẽ xuất hiện các chi nhánh bất đồng nhưng cô không nói là nhánh gì.

Alan có gì nói đấy.

-Đó là Chi Phối giả và Tổ Duệ...

Hoắc Đôn lắc lắc ly rượu:

-Bất kể là Chi Phối giả hay Tổ Duệ, đều thuộc vào tầng chiến lực đỉnh cấp nhất. Do Liên Bang nhân tài đông đúc, mãnh tướng như mây nhưng số lượng cường giả thuộc tầng chiến lực đỉnh cao vẫn rất hữu hạn...

-Cao thủ đến cấp độ này không cần dùng võ bị ma năng nữa. Đối với bọn họ, trừ phi là loại vũ khí cấp bậc nguyên khí, còn không, một thanh trường đao chiến thuật bình thường với một võ bị cấp hai mươi cũng chẳng khác biệt mấy. Huống hồ, võ trang khắc ấn của Chi Phối giả, Nguyên Tổ nhận của Tổ Duệ, một cái có khuynh hướng phòng ngự, một cái lại chuyên về công kích, ma võ sao có thể sánh bằng.

Hưu Đốn chợt buông ly xuống:

-Nhưng những người thuộc về chiến lực đỉnh cao như thế chỉ có một nhóm nhỏ, bọn họ là lực lượng chấn nhiếp nằm trong trận doanh của Liên Bang. Còn những Giác Tỉnh giả chiếm đa số kia mới là chiến lực trung kiên của Liên Bang. Mà dù là bộ ma võ cấp hai mươi không cách nào kéo gần chênh lệch giữa Giác Tỉnh giả và Chi Phối giả được.

Nói đoạn, Hưu Đốn lại nhìn Alan cười:

-Mà Ma Trận Dung Hợp của trò, có lẽ có thể làm thay đổi điểm này. San bằng chênh lệch giữa hai bên khẳng định là không làm nổi rồi, nhưng chỉ cần có thể kéo gần một phần ba khoảng cách cũng đủ để thay đổi thực lực tổng thể của toàn bộ trận doanh. Không phải nói quá chứ nếu Ma Trận Dung Hợp mà làm được điều này thì tác dụng còn to lớn hơn cả nguyên khí nữa.

Về điểm này, Hưu Đốn quả thật không hề khuyếch đại, dù sao chiến lực đỉnh cao và nguyên khí là có hạn, còn chiến lực trung kiên nhân số lại đông nhất, Ma Trận Dung Hợp cũng hoàn toàn có thể sản xuất số lượng lớn được.

So đi sánh lại, số lượng biến đổi dẫn đến chất lượng biến đổi, đích xác có thể thay đổi đại thế của toàn trận doanh, việc đó tự nhiên lớn hơn nhiều so với tác dụng của một hai kiện nguyên khí đơn thuần cần phát huy ra.

Qua đó, có thể thấy được chỗ đáng quý của Ma Trận Dung Hợp, cũng là nguyên nhân Hưu Đốn thận trọng đối với việc công bố nó ra ngoài.

Trừ việc này ra, Alan cũng vô ý biết được từ miệng của lão tướng quân về tầng thứ của chiến lực đỉnh cấp.

Đó là hai chi nhánh Chi Phối giả và Tổ Duệ, còn về phần chi nhánh này ra đời như thế nào cùng với võ trang khắc ấn và Nguyên Tổ nhận là gì thì biết cũng như chưa.

Bởi vì khi Alan muốn hỏi chi tiết hơn, Hưu Đốn đã ôm lấy chai rượu ngủ ngon lành.

Kẻ không biết thì không sợ.

Mà biết được càng nhiều, Alan càng hiểu được mình nhỏ bé thế nào trong thế giới nguyên lực này.

Vì thế, chỉ có thể tiếp tục nghiêm túc cẩn trọng tiến hành các loại huấn luyện, bước ra từng dấu chân đầu tiên trên con đường truy đuổi lực lượng.

Lại đến cuối tuần.

Alan vẫn như thường lệ, vào sáng thứ bảy là tới đại sảnh huấn luyện, trước tiên là huấn luyện thể năng hết hai giờ, sau đó thì tập luyện đao pháp khô khan không chút thú vị.

Đối tượng luyện tập của Alan là một người rối bằng sắt, hắn sử dụng một cây đao lặp đi lặp lại những động tác cơ bản nhất.

Nhưng khi một động tác cắt ngang yết hầu lặp lại trên trăm lần và điểm rơi của mỗi lần đều tinh chuẩn nhất tề, đến mức thanh đao huấn luyện chưa từng được mài lưỡi cũng để lại trên con rối một vết cắt rõ ràng, khiến cho các hộ vệ gia tộc đang huấn luyện xung quanh phải nhìn hắn với ánh mắt kính nể, đồng thời cũng toát mồ hôi lạnh đầm đìa.

Có thể lặp lại một động tác tầm thường trên trăm lần, vả lại không sai lệch, chứng tỏ Alan có tính nhẫn nại, thủ pháp tinh chuẩn, khó có sai sót.

Không ai mong muốn gặp phải đối thủ như vậy.

Khi buổi huấn luyện ban ngày kết thúc, Alan trở lại nơi ở, liền đụng phải Uy Lợi Khắc.

-Hé lô, lão đại!

Uy Lợi Khắc ném cho Alan một dụng cụ lưu trữ (Storage) nhỏ:

-Đây là do Hải Tân tiên sinh vừa đưa tới, ổng bảo đó là tư liệu của một người tên La Ân giao cho cậu.

-Thiếu uý La Ân. Tôi biết rồi.

Alan nhận lấy, rồi cười:

-Giữa trưa ăn cơm chung không?

-Thôi, lão đại. Cô bé Lệ Mân kia đã nấu xong cơm trưa rồi, đang chờ tôi về ăn đó.

-Vậy sẽ cho cậu nghỉ phép nửa ngày ha.

Uy Lợi Khắc huýt sáo, vui vẻ rời đi.

Alan về tới chỗ ở, lấy ra Storage mà La Ân đưa tới.

Sau khi Ôn Toa Bối Lạc công bố khảo hạch cuối cùng, Alan liền uỷ thác thiếu uý La Ân ở mặt đất thu thập tư liệu liên quan đến tập đoàn võ trang ở vùng núi Uy Nhĩ Đốn kia.

Không tra thì không biết, đến khi La Ân theo nhận nhiệm vụ uỷ thác và bắt đầu điều tra lại phát hiện tin tình báo liên quan đến tập đoàn võ trang này ít đến đáng thương.

Vì thế, chi phí dự toán cho việc thu thập tình báo không thể không tăng thêm, nhưng dù vậy, phải trôi qua gần ba tháng trời La Ân mới có tình báo giao cho hắn.

Hiển nhiên, mục tiêu do Ôn Toa Bối Lạc lựa chọn không hề đơn giản, trong lần khảo hạch này, việc thu thập tình báo cũng là một bài tập.

Alan không khỏi cảm thấy may mắn khi trước đó quen biết La Ân, nếu không e rằng việc hạn chế không cho mượn dùng lực lượng của gia tộc trong đợt khảo hạch này cũng đủ khiến cho Alan đau đầu một phen trong việc thu thập tin tức.

Đem Storage kết nối với trí não, hắn rất nhanh liền đọc thấy lượng lớn tin tức do hàng loạt đồ văn hợp thành.

Xem hết những tài liệu này, chân mày của Alan gần như chau lại với nhau.

Quả nhiên, chọn lựa của Ôn Toa Bối Lạc không phải là một tập đoàn võ trang mặt đất bình thường.

Nói chính xác hơn, đây là một quân cách mạng.

Theo mâu thuẫn ngày càng kịch liệt giữa mặt đất và đảo bay, thủ đoạn trấn an của chính phủ Liên Bang có vẻ chỉ như muối bỏ biển, mười năm gần đây, mạch ngước ngầm của cách mạng đã bắt đầu manh nha.

Tôn chỉ của quân cách mạng là lật đổ thống trị của Liên Bang, đem tài nguyên chia ra dùng chung.

Đương nhiên, tôn chỉ của họ xâm phạm nghiêm trọng đến ích lợi của Liên Bang và nhóm quý tộc, vì thế, đối với sự đả kích của quân cách mạng, Liên Bang trước giờ không chịu thoả hiệp.

Chỉ có điều quân cách mạng nhận được sự ủng hộ của người dân mặt đất, lợi dụng nhân tố hoàn cảnh phức tạp và nhiều biến động dưới mặt đất khiến cho chính phủ Liên Bang chậm chạp chưa thể hoàn toàn dẹp bỏ được chúng, ngược lại xu thế có vẻ như ngày càng nghiêm trọng.

Đối với loại việc này, Alan vẫn giữ thái độ trung lập, dù sao ai có thể biết rõ được rằng, sau lưng quân cách mạng kia có sự sắp đặt của nghị viên nào đó nằm trong bàn hội nghị Liên Bang, lợi dụng đó để tạo thành công cụ đả kích đối thủ hay không?

Đối với một Alan đã bắt đầu nghiên cứu Triết học Chính trị, đã đọc sơ qua môn học về chính trị này, hắn rất rõ tính phức tạp của chuyện này.

Huống chi, quân cách mạng dưới mặt đất trước giờ cũng không thiếu loại lấy danh nghĩa cách mạng, thực tế lại là bọn côn đồ cướp bóc phá hoại.

Trong điều tra của La Ân, cái gọi là quân cách mạng được thành lập tại vùng núi Uy Nhĩ Đốn vừa đúng lại chính là loại người như vậy.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.