Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái Nhìn Của Chư Thần

Phiên bản Dịch · 1485 chữ

Chương 152: Nhìn Thấy Tương Lai

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Tiếp đó, Ôn Toa Bối Lạc lấy mình làm ví dụ, nói về mấy ví dụ kinh điển khi mới bắt đầu tham gia vào chiến trường ngoại vực. Dưới sự miêu tả của Ôn Toa Bối Lạc, các học sinh không khó nhìn ra được thủ đoạn chiến lược đa dạng của Ôn Toa Bối Lạc, luôn là mấy sách lược hỗ trợ cho nhau, đan xen nhau, và căn cứ vào hoàn cảnh và thời cục để đưa ra thay đổi có tính mục tiêu. Thậm chí có chiến lược còn đầy sự sáng tạo mạnh dạn, không câu nệ, khiến những học sinh nghe giảng học được rất nhiều.

Tiết học công khai sáng nay, ấn tượng mà Ôn Toa Bối Lạc để lại cho học sinh sâu sắc nhất, chính là thì ra chiến tranh có thể đánh như vậy!

Giống như khi đến, không ai biết được Ôn Toa Bối Lạc rời đi từ lúc nào. Sau khi viện trưởng An Đức Lỗ tuyên bố nguyên soái Tham Lang đã rời khỏi trường, học sinh có đôi chút mất mát.

Cảm xúc cao trào đó dần khôi phục lại bình thường, mọi người lại trở về quỹ đạo ban đầu, bài nên học vẫn phải học, huấn luyện nên làm một khâu cũng không thể bỏ.

Bởi vì dù tướng quân hay nguyên soái cũng không phải là một sáng một chiều là có thể thành được, về điểm này, trong lòng các học sinh vẫn rõ.

Ăn xong cơm trưa, Alan chuẩn bị về ký túc, từ xa liền nhìn thấy ở đường mòn lát đá, Vy Lạp mặc váy đen đang bị mấy nam sinh bao vây.

Còn tưởng bên đấy đang diễn kịch trêu ghẹo nữ sinh nhàm chán, Alan đang tính sẽ ra tay tương trợ lại gần mấy bước mới phát hiện ra, mấy nam sinh mặc dù bao vây Vy Lạp nhưng vẫn giữ khoảng cách nhất định.

Nam sinh đứng đầu lớn tuổi hơn dường như đang lịch sự nói gì đó với Vy Lạp, Alan cũng không vội nhúng tay.

Chỉ là do quan hệ của Vy Lạp, hắn không lập tức rời đi, mà ở lại nghe ngóng xem họ nói gì.

Lặng lẽ vòng ra đằng sau một cây ngô đồng, Alan nấp ở vị trí cuối gió, vì thế giọng nói của nam sinh đó theo gió truyền đến:

-… Nghe nói Vy Lạp tiểu thư có thể nhìn thấy tương lai?

Alan vừa nghe, lập tức sững người lại.

….

Alan ở đằng sau gốc cây lặng lẽ nhìn ra.

Mặt mũi nam sinh đang nói chuyện với Vy Lạp khá thanh tú, mái tóc ngắn màu xanh đen che đi góc cạnh trước trán.

Trên khuôn mặt mang theo nụ cười điềm đạm, bên trong chiếc áo len mỏng màu kaki là áo trắng sơ mi có thắt cà vặt kẻ ô giấu dưới cổ áo.

Thân dưới mặc chiếc quần dài sọc cùng màu, mang giày da tối màu. Trang phục không hề bắt mắt nhưng gia công và chất liệu đều là hạng nhất, tất cả đều khiến nam sinh này mang theo vẻ thân thiết tự nhiên, đồng thời cũng không mất đi nội hàm của quý tộc thế gia.

Khi anh ta chỉ ra Vy Lạp có thể nhìn trộm tương lai, đầu vai thiếu nữ váy đen hơi chếnh, dường như có xúc động.

Nhưng Vy Lạp vẫn không nói một lời nào, nam sinh đó nhìn sang đồng bọn, cười nhẹ nói:

-Vy Lạp tiểu thư có còn nhớ Lệ Phi, chính là nữ sinh mà cô từng vẽ cho một bức tranh. Bức vẽ ngày hôm đó của cô là một trong số những cảnh tượng về tình yêu loạn luân giữa cô ta và ông chú trong tộc. Cô ta còn tưởng rằng cái cô nhìn thấy là quá khứ, cho đến khi phát hiện tình cảnh hiện tại của cô ta giống y đúc bức vẽ cô từng tặng, Lệ Phi mới kinh ngạc phát hiện ra cái cô nhìn thấy là tương lai. Tôi cũng là vô ý nghe thấy cô ta nói mới biết tiểu thư Vy Lạp có dị năng này.

-Nhìn thấy tương lai không hề là chuyện tốt, huống hồ cái tôi nhìn thấy chỉ là một loại tương lai có tính khả năng nào đó.

Vy Lạp ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt tĩnh lặng như hồ nước mùa thu của cô nhìn thẳng nam sinh trước mặt này.

Ngay cả Alan cũng thấy thất thố trước đôi mắt đó, nam sinh trước mặt này càng tệ hơn.

Khuôn mặt vốn mang nụ cười tiêu sái đột nhiên cứng đơ lại, sau đó vô thức tránh ánh mắt của Vy Lạp, cho đến khi nhìn thấy đồng bọn giật mình nhìn mình, nam sinh mới biết mình thất thố.

Nam sinh lập tức miễn cưỡng cười:

-Có thể nhìn thấy một loại khả năng nào đó của tương lai đã rất phi thường rồi.

-Điều này có gì mà đáng tự hào chứ?

Vy Lạp nhẹ giọng:

-Thời gian khởi nguồn từ kỳ điểm mà trước kỳ điểm là vị trí của chư thần. Ngay cả chư thần cũng không có cách nào nhìn rõ tương lai, cái tôi nhìn thấy càng là một hình ảnh mơ hồ. Như cá vượt ra khỏi mặt nước, chỉ nhìn thấy được sự vật cách mặt nước có tị ti. Huống hồ còn là vội vã liếc qua rồi lại về dưới nước, lại không biết rằng nước sông có nhiều dòng chảy, thứ cá nhìn thấy được ai biết là hình ảnh của nhánh lưu nào.

-Có thể được chia sẻ tầm nhìn của chư thần, tiểu thư Vy Lạp đã rất may mắn!

Nam sinh trầm giọng.

-May mắn?

Vy Lạp nhìn anh ta, ánh mắt nặng như chì đó khiến anh ta cúi đầu xuống.

Cuối cùng cô lắc đầu nói:

-Đó không phải là may mắn, đó là nguyền rủa. Anh không hiểu đâu, ai cũng… không hiểu.

-Vy Lạp tiểu thư, tên tôi là Vy Bá từ gia tộc Phạm Duy Ni chúng tôi chắc chắn cần nhân tài như cô, cho dù cô chỉ có thể nhìn thấy những hình ảnh mơ hồ đứt đoạn, đối với lợi ích của chúng tôi cũng không phải là tầm thường. Nhân đây tôi thành tâm kính mời cô trở thành khách vip của gia tộc. Tôi có thể đảm bảo, cô sẽ có cuộc sống vô ưu vô lo.

Rốt cục nam sinh cũng nói ra mục đích của mình.

Vy Lạp lắc đầu:

-Tôi không giúp được anh, không giúp được tất cả mọi người. Vì cái tôi nhìn được luôn là tương lai đau buồn.

Alan nấp sau gốc cây, trong lòng rung động, dường như hắn biết được đôi chút lý do ánh mắt Vy Lạp lại luôn tuyệt vọng như vậy.

Thử hỏi một người chỉ nhìn thấy tương lai đau buồn, làm sao mà vui cho được.

Vy Lạp xoay người định đi, thấy thế, Vi Bá nóng nảy đánh mắt ra hiệu cho đồng bọn, mấy nam sinh kia lập tức khép nhỏ vòng vây lại, chặn đường đi của Vy Lạp.

Vi Bá có đôi chút mất phong độ:

-Tiểu thư Vy Lạp, cô nhất định phải suy nghĩ cẩn thận.

Nhưng Vy Lạp không có bất cứ câu trả lời nào, lúc này, Alan đi ra từ sau gốc cây:

-Các cậu đang làm gì?

Vi Bá nhìn thấy là Alan, hừ một tiếng:

-Chuyện này không liên quan đến Bối Tư Kha Đức.

-Không sai, chỉ là Vy Lạp là bạn của tôi. Mà hiện tại, bạn tôi muốn rời khỏi. Nếu các cậu không chịu nhường sang bên thì liên quan đến tôi rồi

Alan cứng rắn.

Vi Bá híp mắt lại:

-Chẳng qua là một con chó nhỏ chi thứ của Bối Tư Kha Đức, cũng dám nói chuyện với tôi như vậy?

-Nhưng một trong số những người kế thừa của gia tộc Phạm Duy Ni lại dám giở trò ở Lê Minh Chi Nhận? Có cần đánh cược với tôi, tôi có thể khiến cậu bị xóa tên khỏi danh sách những người kế thừa của gia tộc, không những gia tộc của cậu không ra mặt bênh vực cậu, mà ngược lại, các huynh đệ đó của cậu còn cảm kích tôi đấy.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 10 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.