Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng Điểm (1)

Phiên bản Dịch · 1510 chữ

Chương 149: Trọng Điểm

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Đêm khuya, cuối cùng Hoắc Ân cũng trở về tòa lâu đài cổ, vừa xuống xe bay lão đã đi thẳng đến thư phòng.

Khi thấy Alan, Hoắc Ân nháy mắt, Hải Tân biết ý đóng cửa cho hai ông cháu họ.

Lúc này, Hoắc Ân cởi áo choàng, nới lỏng cà vạt, mỉm cười:

-Cháu không biết thắt mấy thứ này vất vả thế nào đâu, còn mệt hơn nhiều mặc hộ giáp ma năng, mệt đến mức ta tham gia tiệc tối mà còn tưởng mình đang trên chiến trường. Nhưng những trường hợp này cũng chẳng khác gì một loại chiến trường khác.

Alan gật đầu:

-Có chỗ nào cháu có thể chia sẻ giúp ông không?

-Hiện giờ thì chưa cần, về sau sẽ có lúc cháu bận rộn.

Hoắc Ân rót cho mình chén rượu, nhìn Alan:

-Uống một ly không?

Nhớ tới bản thân mình tửu lượng không ra gì, Alan lắc lắc đầu.

Hoắc Ân cũng không để ý, nhẹ nhấp một ngụm:

-Tin tức về Ôn Toa Bối Lạc cháu cũng đọc được rồi chứ? Ha, nguyên soái Tham Lang của chúng ta muốn thu nhận học sinh, đúng là một tin hot.

-Trước kia chưa từng có tiền lệ này sao?

Hoắc Ân lắc đầu:

-Trong quân đội tuy cũng có hạ cấp tự xưng là môn sinh của thượng cấp, nhưng vẫn chưa có vị tướng quân nào tỏ ý muốn thu nhận học sinh. Trừ phi sau khi xuất ngũ đến Lê Minh Chi Nhận hoặc Hy Vọng Chi Thuẫn giảng dạy, kiểu như cháu và Hưu Đốn tiên sinh là trường hợp đặc biệt. Ôn Toa Bối Lạc làm việc luôn độc lập khác người, chuyện lần này trước đó không có bất cứ thông tin gì. Hiện giờ Tổng thống Mạc Bỉ Đặc của chúng ta hẳn cũng bị giật mình.

-Ông có ý kiến gì về chuyện này?

Alan đi thẳng vào trọng điểm.

Hoắc Ân mỉm cười:

-Nếu ta không quan tâm chuyện này thì cũng sẽ không cho người lập tức đón cháu về. Dù sao đối phương là Ôn Toa Bối Lạc, tuy cô ta còn rất trẻ, căn cơ còn nông nhưng chiến công của cô ta rất hiển hách. Điều này đến Tạp Phổ La cũng phải thừa nhận, cô bé này quả thực là một yêu tinh trên chiến trường, có thể trở thành học sinh của cô ta, giá trị bản thân chắc chắn sẽ tăng cao. Riêng việc có được kinh nghiệm tác chiến với các cường tộc ngoài hành tinh ở chiến trường hỗn loạn từ Ôn Toa Bối Lạc đã là lợi ích to lớn đối với cháu rồi.

-Hiện giờ Ôn Toa Bối Lạc vẫn chưa cho thấy rõ ràng tiêu chuẩn nhận đồ đệ nhưng nếu có cơ hội này, ta hy vọng cháu toàn lực tranh thủ, bởi vì chuyện này cũng là một chuyện tốt không chỉ đối với cháu mà còn đối với cả gia tộc.

Alan gật đầu.

Hoắc Ân có hành động này, hắn cũng không cảm thấy bất ngờ chút nào.

Đúng như lời Hoắc Ân nói, nếu như không có ý thì ông lão cũng không coi trọng như vậy.

Vì vậy khi ngồi trên xe bay, Alan đã đoán được kết quả như hiện tại.

Hoắc Ân cười khổ một tiếng:

-Đương nhiên, nếu có cơ hội trở thành học sinh của vị nguyên soái kia, là gia tộc của cháu, Bối Tư Kha Đức bọn ta cũng sẽ có những cống hiến nhất định. Có thể đoán được, muốn làm học đồ của vị nguyên soái kia chắc chắn sẽ không dễ dàng gì, cái tên Tham Lang không phải để gọi không.

Alan sững ra, thất thanh nói:

-Thế có gì khác với bỏ tiền mua học vị?

-Đương nhiên là khác rồi, điều khác biệt chính là cô ta là Ôn Toa Bối Lạc.

Hoắc Ân cười ha ha, nghiêm mặt:

-Cháu tưởng dựa vào danh vọng của Ôn Toa Bối Lạc hiện giờ, nếu cô ta muốn vơ vét của cải không từ thủ đoạn, chỉ cần mở miệng thì đương nhiên có người dâng hàng đống của cải lên. Thậm chí, chỉ cần cô ta tỏ ý muốn kết hôn thì các hào môn thế gia tranh giành vỡ đầu cũng muốn có được mối hôn sự này. Mà sính lễ cũng hoành tráng vượt xa tưởng tượng của cháu.

-Nhưng đến hôm nay Ôn Toa Bối Lạc chưa từng làm như vậy. Cô ta quả thực là một người phụ nữ tham tiền, tuy nhiên thủ đoạn có được tài phú của cô ta bất kể là xảo thủ hay hào đoạt cũng đều quang minh chính đại, dùng sức mạnh và khả năng của chính mình để đạt được. Vị nguyên soái này chưa bao giờ sử dụng bàng môn tả đạo.

Nghe đến đây, Alan đã có hiểu biết sơ qua về vị nữ nguyên soái này.

-Nào.

Hoắc Ân đặt chén rượu xuống, nói:

-Để ta kể về người phụ nữ Ôn Toa Bối Lạc này với cháu, ít nhất cháu cũng biết được tính tình của cô ta. Ta đang nghĩ xem nên bắt đầu kể từ đâu đây. À, bắt đầu từ việc năm đó cô ta úp một thùng nước lạnh lên đầu An Đức Lỗ. Đó là một tiểu quỷ không theo lẽ thường.

Khi Hoắc Ân kể về gốc gác của Ôn Toa Bối Lạc với đứa cháu của mình, trên đường về nhà, nữ nguyên soái hắt hơi không ngừng:

-Gặp quỷ rồi, lẽ nào ta không thích ứng được với không khí của Địa Cầu nữa?

Trong lúc nghi ngờ bản thân, Ôn Toa Bối Lạc đã trở lại phủ đệ của mình nằm ở tòa Ca Lợi Á trên đường Luân Uy Liêm Babylon.

Đây là toà kiến trúc cao nhất ở Babylon, 60 tầng cao chót vót khiến nó ngạo mạn hơn hẳn các kiến trúc khác trong thành phố.

Nơi ở của Ôn Toa Bối Lạc nằm trên tầng cao nhất của tòa nhà, có diện tích sử dụng gần ngàn mét vuông, đây là còn chưa bao gồm diện tích của một hoa viên trên không, một hồ bơi trò chơi và phòng trọng lực tư nhân.

Ôn Toa Bối Lạc đi thang máy chuyên dụng lên thẳng tầng cao nhất, khi cửa thang máy mở ra thì đã trực tiếp đến được nhà mình.

Ra khỏi thang máy là huyền quan, cuối huyền quan hình bán nguyệt dùng một tấm đá thiểm điện thiên nhiên ngăn cách.

Ôn Toa Bối Lạc tùy tiện đá một cái đã đá giày bay đến góc tường, chân trần bước lên bậc thang, mới vòng qua huyền quan đã kêu lên:

-Nặc Nặc, ta trở về rồi!

Sau huyền quan là một phòng khách rộng lớn, phong cách trang hoàng tổng thể phòng khách dùng màu ấm làm chủ đạo, bốn mái vòm cao ngất trang trí các trụ khắc hoa, 36 đèn pha lê chia làm bốn chùm ẩn trong cột trụ, tỏa ánh sáng dịu dàng xuống phòng khách.

Chính giữa mái vòm, một chùm đèn treo thủy tinh kiểu Rococo rắc rối hoa lệ là nguồn sáng chủ yếu của phòng khách, chiếu phòng khách sáng rõ khiến rèm cửa, bích họa, bồn cảnh, đàn dương cầm, sô pha đắm chìm dưới ánh đèn như hòa thành một thể.

Góc phòng khách, một cầu thang xoắn ốc đi thông lên lầu tầng hai, một cô bé mười ba mười bốn tuổi tay chân luống cuống từ cầu thang chạy xuống.

Thiếu nữ mặc quần áo người hầu hai màu đen trắng cầm quần áo của Ôn Toa Bối Lạc trên tay, khi nhảy xuống bậc thang cuối cùng không cẩn thận trượt chân một cái.

Trong tiếng thét chói tai, quần áo của Ôn Toa Bối Lạc bay lên, trong đó đủ loại quần áo bó sát màu sắc tươi sáng, kiểu dáng gợi cảm.

Ôn Toa Bối Lạc lấy tay đỡ trán, lắc đầu:

-Nặc Nặc, lúc nào em mới có thể sửa được cái tật chân tay vụng về của mình đây?

Thiếu nữ ngẩng đầu từ trong đống quần áo, một khuôn mặt nhỏ nhắn khổ sở đáng thương nhìn Ôn Toa Bối Lạc:

-Tiểu thư, em không cố ý mà.

-Được rồi, được rồi.

Ôn Toa Bối Lạc đi tới, giơ tay xoa khuôn mặt của thiếu nữ:

-Ba năm không gặp, Nặc Nặc trưởng thành rồi.

-Người ta cũng đâu phải dạng cổ quái ăn mà không lớn đâu.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 10 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.