Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tập Kích Tại Sân Bay (1)

Phiên bản Dịch · 1503 chữ

Chương 122: Tập Kích Tại Sân Bay (1)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Đương nhiên, hắn vẫn có thể giống lần này, mượn sức của gia tộc tìm kiếm tộc Lược Thực (thây ma) năm xưa đã tấn công vào thị trấn nhỏ, thậm chí là điều tra tin tức của cha hắn A Cơ Mễ Đức.

Nhưng đúng như Hoắc Ân nói, hắn bắt buộc phải trở thành một trong những người nắm quyền gia tộc.

Khi ấy mới có quyền điều động tài nguyên của gia tộc đi làm chuyện mình muốn làm.

Con đường phải đi còn rất dài, Alan rất rõ điểm này, hắn nhấc vali vũ trang lên, đi về hướng Lôi Kiệt Tư bọn họ.

Nhưng đường có dài nữa, chỉ cần từng bước một đi tiếp, sẽ có lúc đi hết.

Đồng thời hắn cũng vững tin vào điều này.

Tương lai, vẫn tràn đầy hy vọng!

-Ừm, đi đường cẩn thận một chút!

Kiệt Sâm ở đằng trước đột nhiên hô lên, một hành khách hình như để quên đồ trong khoang máy bay, thần sắc vội vã chạy về đằng sau, còn đâm vào Kiệt Sâm một cái.

Ông ta vội xin lỗi, và chạy về hướng của Alan.

Kiệt Sâm đương nhiên cũng không để tâm nhưng khi anh ta xoay người lại, lại nói:

-Ý, dao găm của tôi đâu?

-Có khi nào để rơi trên máy bay không?

A Nặc ở bên cạnh hỏi lại.

Nghe thấy đối thoại của hai người, Alan đột nhiên nhìn hành khách đó.

Ánh nắng xả xuống lưng ông ta để lại một bóng cắt ngược sáng cho Alan, trong bóng cắt đó có đồ gì đó lóe qua một tia sáng.

Dao găm của Kiệt Sâm!

Chính vào lúc này, tập kích đột nhiên xuất hiện.

Đầu tiên là đầu A Nặc đột nhiên lệch sang một bên, tuôn ra một chùm mưa máu, lập tức tưới vào người Kiệt Sâm thành người máu.

Tiếp đó là ngực Địch Mạn trúng đạn, cả người bị uy lực lớn của đạn bắn tỉa làm cho bay văng ra, khi đổ xuống đất chết luôn tức khắc.

Sự tập kích đột nhiên khiến sân bay vang lên những tiếng thét chói tai, mọi người chạy tán loạn lên khiến đám người Ba Ni bị phân tán.

Lúc này, hành khách mà tay cầm dao găm của Kiệt Sâm đã chạy lại gần.

Alan hiểu được, đây là một sát cục nhắm vào hắn.

Giờ phút này, Lôi Kiệt Tư bọn họ đã bị dòng người hỗn loạn làm cho phân tán.

Mà đằng sau lưng, A Đại Nhi gần hắn nhất cũng còn cách đến trăm mét.

Khoảng cách trăm mét, khoảng thời gian này đã đủ để phát sinh ra rất nhiều chuyện.

Vì thế biến thành Alan một mình đối mặt với một tên sát thủ.

Khi Alan nhìn thấy khắc ấn hình đầu lâu nổi trên má của tên sát thủ này, hơn nữa ánh sáng của mạch trong khắc ấn nháy liên tục sáu lần, hắn biết đây là sáu mạch gen, tên sát thủ này hiển nhiên đã có thực lực cấp mười sáu!

Uỳnh!

Ở một bên khác của sân bay đột nhiên dâng lên một chùm lửa điện trắng xanh.

Sóng xung kích nổ tung mạnh mẽ, bán kính vụ nổ uy lực kinh người rộng đến tận hai mươi mét.

Lửa điện bốc lên, khí tức Nguyên lực nồng đậm vờn bay trong không khí, hiển nhiên đó không phải là vũ khí bình thường mà là công kích đến từ vũ khí ma năng.

Một thân ảnh mảnh khảnh lảo đảo nhào ra từ trong lửa điện, lăn một vòng trên đất, hòng dập tắt ngọn lửa trên người.

Đó là một thiếu nữ, tuổi ngoài ba mươi, mái tóc ngắn bị cháy rụi một phần.

Trên mặt và trước ngực bị máu tươi nhuộm đỏ, cô giãy dụa muốn bò dậy, máu liền đồng thời phun ra từ mũi và miệng.

Lẫn trong máu, còn có một ít mảnh vụn nội tạng.

-Tốt nhất là nằm im đừng nhúc nhích.

Một giọng nói đã được xử lý bằng điện tử vang lên, lại một thân ảnh khác xuyên qua màn lửa, dùng một khẩu pháo ma năng đường kính cực lớn nhắm ngay người nữ nhân:

-Nếu không, ta chỉ có thể bắn nát đầu cô.

Nhìn từ hình thể có thể nhận ra là một gã đàn ông, cao lớn, dáng người cân xứng, mặc một chiếc áo màu ka-ki dài, trên mặt đeo một cái mũ giáp kín, khiến người ta không nhìn rõ được diện mạo.

-Ngươi biết mình đang làm gì không?

Người phụ nữ nằm trên mặt đất hỏi ngược lại.

Gã nam nhân nhún vai, nói:

-Đương nhiên, ta đang dùng thủ pháo ma năng cấp 10 uy hiếp nữ sĩ An Na của Bối Tư Kha Đức, người theo tộc trưởng Hoắc Ân viễn chinh ngoại vực, chinh phạt mười năm, một trong ba võ sĩ bí mật còn sót lại khi trở về cố hương.

-Rất tốt, vậy ngươi cũng nên biết, tập kích người của Bối Tư Khả Đức phải trả cái giá thế nào chứ!

-Đương nhiên biết, ta sẽ chết. Cho nên cô yên tâm, dù sao cũng sẽ có người thanh toán vụ này. Bởi vậy, cô hãy ngoan ngoãn nằm ở đây đi.

-Vậy không được, chủ nhân đã lệnh là phải bảo vệ đứa bé đó.

An Na đột nhiên từ trên đất bật dậy, động tác mạnh mẽ cứ như chưa hề bị thương.

Lại thêm một chùm lửa điện bùng nổ ở phía xa, nhưng lúc này Alan không rảnh để ý đến nó.

Trang bị của hắn vẫn còn nằm trong rương, trong những lúc thế này, đối phương chắc chắn sẽ không để cho hắn thong dong mặc lên Trầm Tịch Thủ Hộ, lại lấy ra Trực Đao Ám Huỷ.

Trên người Alan, cũng chỉ còn một thanh dao găm Ác Ma Lễ Tán đang cột bên đùi là có thể sử dụng.

Ngay lúc hắn bỏ qua rương võ bị, giơ tay sờ về phía dao găm thì từng đạo từng đạo lực trường mang tính chất khác nhau chiếu xuống đầu của Alan.

Đầu tiên là tầm mắt bỗng nhiên tối lại, tựa như ánh dương đầy trời bị bàn tay vô hình che khuất, tiếp đến là huyết dịch gia tốc, nhịp tim đập nhanh, tay chân rét run như đang đối mặt với một thứ gì đó đáng sợ nhất trong lòng, sự khủng bố cực lớn không từ nào có thể hình dung che khuất tâm linh, khiến Alan gần như hít thở không thông.

Cuối cùng là tư duy trở nên trì độn, bàn tay đang vươn về phía dao găm, dường như phải vượt qua vài thể kỷ, mới có thể chạm vào cán dao.

Mà ngay lúc này, dao găm của Kiệt Sâm như độc xà đâm về trái tim của Alan.

Trong nháy mắt ngắn ngủi, trên người của Ngải Luân đã bị gia tăng các loại năng lực thị giác lờ mờ, sợ hãi cùng với cảm tri suy yếu.

Sự chồng chất của mấy loại năng lực khiến trạng thái của hắn thấp đến đáy cốc.

Alan trừng to đôi mắt, nhìn thấy dao găm đâm tới nhưng lại bất lực.

Tử vong chưa bao giờ gần như lúc này, cũng chưa từng rõ ràng như vậy.

Alan thậm chí có thể tưởng tượng được dao găm của đối phương sẽ đâm thật sâu vào trái tim của mình, xoắn nát nó.

Chính vào lúc này, viên bảo thạch trên Ác Ma Tán Dương đột nhiên sáng lên, tiếp đến, một đạo dị lực thông qua dao găm chui vào trong cơ thể Alan.

Lực lượng cổ quái kia lập tức xuyên qua mạch máu như hổ vào bầy dê, kích thích Nguyên lực bên trong cơ thể Alan điên cuồng chạy rít lên.

Ánh sáng lần nữa trở lại, cảm giác khủng bố trong lòng biến mất, trí óc lại trở nên linh mẫn.

Vì thế tay của Alan rốt cục chạm được chuôi dao găm, Ác Ma Lế Tán vút lên dưới ánh mặt trời, viên bảo thạch trên cán dao lộ ra một đạo quang mang đỏ tươi trông như ánh mắt ác ma.

Một tiếng “đang” vang lên, Ác Ma Lễ Tán kích lên dao găm của đối phương, đẩy nó lệch khỏi quỹ đạo ban đầu.

Dao găm quẹt qua lồng ngực Alan, xé ra một vết thương.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 3 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.