Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chó Cắn Chó

Phiên bản Dịch · 1655 chữ

Chương 114: Chó Cắn Chó

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Cũng vừa chỉ tay vào bảng điện tử:

- Cổ Na, khắc ấn sư cấp 10, là ả đàn bà có ham mê biến thái, vô cùng dâm đãng. Mọi người phải nhớ một điểm, nam nhân nào lên giường với ả đều bị ả giết. Sau đó bảo bối của đám đó sẽ biến mất không còn tung tích, về việc mấy thứ đó biến đi đâu, tôi không muốn điều tra thêm, quá mức ám ảnh rồi.

Bảng điện tử lại thay đổi giao diện lần nữa, phía trên là nhìn ảnh một người đàn bà đầu trọc.

Alan nhớ rõ ả ta, xem chút nữa hắn đã chết trong tay ả, nếu không phải An Địch muốn bán hắn đi, có lẽ hắn phải chết không thể nghi ngờ!

….

Thành viên thứ ba Tát Mỗ cùng với thành viên thứ tư Bố Luân của Hắc Quả Phụ đều là thợ khắc ấn cấp mười, chỗ khác biệt chính là Tát Mỗ tinh thông chiến đấu, còn năng lực của Bố Luân thì thiên về phụ trợ.

Hai người cuối cùng là Nguyên lực giả cấp bảy, không khác biệt lắm so với mấy hộ vệ như Kiệt Lâm.

Nhưng có bốn thợ khắc ấn với hắc đoàn mà nói, đoàn đội như Hắc Quả Phụ đã có thực lực không tầm thường rồi.

Trên thực tế, căn cứ vào tin tình báo của La Ân, trong nửa năm nay, thanh danh của Hắc Quả Phụ trong giới làm ăn thực sự tăng lên rất nhanh, thế nên mới nhanh chóng chiêu mộ được Bố Luân và hai thành viên khác nữa.

Giờ phút này, bọn họ chiêu nạp một người tên là Tư Bối Lạc, thuê một đội quân võ trang khoảng hai mươi người phát động tấn công với một trấn nhỏ tên là trấn Phúc Luân.

Chỉ là thị trấn Phúc Luân này có bối cảnh phức tạp, trấn nhỏ dựa vào một khu vực khai thác mỏ, khu vực này thuộc loại quặng trái phép, trên danh nghĩa thuộc về một công ty tên Phổ Lỗ, mà công ty này thuộc về một sát thủ cấp mười tám trong thế giới ngầm, ngoại hiệu là Huyết Thủ.

Trước khi hai bên sống mái với nhau, dường như người tên Tư Bối Lạc đã từng gặp mặt Huyết Thủ vài lần.

Cho dù manh mối rất ít nhưng La Ân vẫn tìm được một số dấu vết để lại.

Chúng thể hiện việc Tư Bối Lạc và Huyết Thủ có quan hệ cùng cạnh tranh, lần này dường như là vì không thể đạt được nhất trí ở một số ý đồ hợp tác, dưới sự điều khiển của lợi ích mới phát sinh chuyện hai bên giao chiến.

Trấn thủ thị trấn Phúc Luân, tương tự là một sát thủ cấp 11.

Một người đàn ông trung niên tên Địch Ca, cũng là nhân vật có số má dưới trướng của Huyết Thủ.

Thủ hạ của gã có hai người thợ khắc ấn cấp 10, cùng với một đội hộ vệ 50 người, số lượng chiếm ưu thế nhưng phương diện trang bị kém hơn một bậc so với bên An Địch.

Tuy nhiên Địch Ca chiếm được ưu thế địa lợi, dù bị An Địch tấn công liên tục, thị trấn Phúc Luân cuối cùng cũng không hề bại.

-Cho nên, đây là chuyện làm ăn phi pháp, tại thế giới bên ngoài nó vô cùng bình thường.

La Ân cuối cùng tổng kết nói.

Với Lôi Kiệt Tư và A Đại Nhi đều là chuyện đương nhiên, thân là con cháu cốt cán của gia tộc, bọn họ biết rõ việc kinh doanh của gia tộc, không phải tất cả các mối làm ăn đều khởi sắc.

Trong đó một số liên quan tới những từ như hắc ám, máu tanh ...

La Ân kéo ghế ngồi xuống:

-Vậy thì nói cho tôi biết, Alan. Cậu định làm thế nào, chỉ nhằm vào An Địch hay là toàn thể Hắc Quả Phụ?

Alan nhìn thẳng vào mắt anh ta, bình tĩnh nói:

-Tôi không thích để lại dấu vết, thế nên, Hắc Quả Phụ nhất thiết biến mất khỏi thế giới.

-Phải, tôi cũng sẽ làm như vậy.

La Ân nhún vai nói:

-Vậy thì, các cậu có kế hoạch gì?

Alan chưa đáp, A Đại Nhi đã cướp lời:

-Việc này không đơn giản.

Vì thế tất cả mọi người đều nhìn cô ta, A Đại Nhi rất hưởng thụ loại cảm giác được trở thành tiêu điểm này, cô ta cười quyến rũ:

-Hắc Quả Phụ không phải muốn liều mạng với trấn Phúc Luân sao, vậy chúng ta cứ để bọn họ chó cắn chó kịch liệt một chút. Ví dụ chúng ta có thể ném một số tin tình báo của Hắc Quả Phụ cho trấn Phúc Luân, đồng thời xử lý tên quan trọng kia của trấn Phúc Luân, cũng vừa hay kích thích thần kinh của bọn họ, khiến bọn họ đánh nhau càng hung hơn.

-Chờ bọn chúng liều mạng ta sống ngươi chết, lưỡng bại câu thương, chúng ta sẽ gây thêm phiền toái cho Hắc Quả Phụ, đánh chó mù đường là sở thích của chị từ trước tới nay.

Nói xong, A Đại Nhi đã không kìm nổi phát ra một tràng cười.

Alan nhìn về phía Lôi Kiệt Tư, nghiêm túc nói:

-Đánh giá của cậu thật sự rất chính xác.

A Đại Nhi chợt ngừng lại, cười hì hì nhìn hai người thiếu niên, nói:

-Các người đang nói gì đó?

Giây phút này, Alan rõ ràng nhìn thấy ma quỷ đang lộ ra một hàm răng nanh dữ tợn trong ánh mắt của A Đại Nhi.

Tiếp theo Alan và mấy người Ni Khắc tiến hành nghị luận tác chiến một cách ngắn gọn.

Kế hoạch tổng thể dựa theo những gì A Đại Nhi nói, chi tiết thì do Ni Khắc và Alan cùng bổ sung và phân công việc cụ thể cho mỗi một hộ vệ.

La Ân ở bên dự thính, thỉnh thoảng đề xuất kiến nghị với ánh mắt của một quân nhân, vì thế khiến kế hoạch này càng thêm tinh tế.

Hội nghị chấm dứt, trước khi rời đi, La Ân nói:

-Hôm nay mọi người hãy nghỉ ngơi thật tốt, sáng mai tôi sẽ kéo mọi người tới phụ cận trấn Phúc Luân. Nhưng tôi không tham gia vào hành động của mọi người, dù sao lần này điều tôi cần làm là duy trì thái độ trung lập.

Alan gật đầu, tỏ vẻ hiểu.

Ngày thứ hai khi trời còn chưa sáng, một chiếc xe thiết giáp lắc lư đi tới vùng đất hoang ở cách trấn Phúc Luân 50km.

Thùng xe mở ra, A Đại Nhi nhảy xuống đầu tiên, khuôn mặt nhỏ tái nhợt của đại tiểu thư nhìn về phía La Ân, ánh mắt hung ác giống như muốn nuốt chửng người đàn ông kia.

La Ân rút ra một điếu xì gà, nhún vai tỏ vẻ mình không cố ý lái xe xóc nảy tới như vậy.

Đợi sau khi đoàn người của Alan xuống xe, La Ân nói:

-Tôi sẽ ở đây đợi mọi người. Vậy thì, chúc mọi người hành động thuận lợi!

Nhân lúc mặt trời còn chưa xuất hiện, Alan dẫn theo mọi người, căn cứ vào bản đồ điện tử mà La Ân cung cấp nhanh chóng tới trấn Phúc Luân một cách kín đáo.

Cho dù Địch Ca có bằng lòng hay không, ban ngày vẫn cứ tới.

Khi đồng hồ điện tử điểm 9 giờ, ánh mặt trời chói chang chui vào cánh cửa sổ đang đóng chặt khiến người đàn ông với khuôn mặt đầy râu bộ tóc quăn màu xám thẫm tên Địch Ca bất đắc dĩ tỉnh lại.

Ở trong chăn, một người phụ nữ trần như nhộng đang cuộn chặt trên người Địch Ca.

Người phụ nữ này không còn trẻ lắm nhưng trông cũng khá xinh đẹp.

Tại một nơi nhỏ như trấn Phúc Luân, người phụ nữ như vậy cũng được xưng là mỹ nhân rồi, đặc biệt thân hình cũng không tệ.

Chỗ nên lớn cũng lớn, chỗ nên nhỏ cũng nhỏ, khiến cho Địch Ca phải hao tốn nhiều sức lực hơn bình thường trên người phụ nữ này.

Hồi tưởng lại cuộc đại chiến tối qua, bụng của Địch Ca lại nóng lên, liền chẳng quản xem người phụ nữ đã tỉnh hay chưa, đẩy cô ta ngã xuống giường, vén chăn lên, sau đó đè trên người cô ta.

Một lát sau, trong phòng vang lên tiếng rên rỉ yếu ớt, không bao lâu, đến cả hộ vệ bên ngoài lầu cũng có thể nghe được tiếng kêu to của người phụ nữ.

Sau nửa giờ, Địch Ca cảm thấy thỏa mãn rời khỏi phòng, mà người phụ nữ ở trên giường ít nhất phải nằm tới trưa mới có thể dậy được.

-Có chuyện gì?

Khi Địch Ca ăn sáng, thuận miệng hỏi.

Một người da đen ở bên cạnh có hình săm hắc long dữ tợn ở trên ngực, nhếch miệng nói:

-Tối qua đám Nhện Đen đáng chết đó lại quấy rầy một lần, tuy nhiên chúng ta đã đánh lui được. Hiện tại bọn họ đã lui về một khu rừng nhỏ bên ngoài 10km. Sếp, chúng ta có cần...

Người đàn ông làm động tác cắt cổ họng.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 3 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.