Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuất Phát

Phiên bản Dịch · 1471 chữ

Chương 112: Xuất Phát

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Lúc Ba Ni giới thiệu cậu ta, Kiệt Sâm để lộ ra hàm răng trắng sáng, giơ tay ra và bắt tay với Alan.

Tuy nhiên bàn tay bé hơn rất nhiều so với cậu ta của Alan, sau khi nắm lại phát hiện ra tay Kiệt Sâm đang dùng sức co vào.

Alan mỉm cười, dùng sức nắm lại.

Hai bàn tay chênh lệch lớn nhỏ lại nắm đến kêu rôm rốp, nhìn cái là nhận ra hai người đang ngầm đấu sức.

Ba Ni có chút đau đầu nhìn Kiệt Sâm, chỉ sợ cậu ta làm đau tiểu thiếu gia này.

Nhưng anh ta lại nhìn thấy, vẻ mặt của Kiệt Sâm đang biến hóa nhanh chóng.

Lúc đầu còn cười cợt, dần khép lại nụ cười, rồi biến thành nghiêm trọng, bây giờ thì là chau mày nghiến răng nghiến lợi, giống như bị Alan nắm lấy không nhẹ.

-Tay cậu rất chắc chắn, tôi tin là khi nó nhấc súng, uy lực sẽ càng lớn.

Alan bỏ hộ vệ này ra trước.

Kiệt Sâm cười gượng thu tay lại, rồi đứng thẳng người nói:

-Đương nhiên, Alan thiếu gia. Cậu sẽ phát hiện ra, Kiệt Sâm là người lính rất dũng mãnh!

Những người khác nhìn ra sau mông cậu ta, nhìn bàn tay run lẩy bẩy đó, hộ vệ tiếp sau được giới thiệu đều nghiêm túc hẳn, không cợt nhả như lúc mới vào nữa.

Alan đã dùng một cách đơn giản để có được sự tôn trọng cơ bản nhất từ họ.

Địch Mạn tiếp sau đó là lính trinh sát, hộ vệ này rất gầy, nghe nói anh ta chạy tương đối nhanh, hơn nữa giỏi ngụy trang và ẩn núp.

A Nặc là chuyên gia cách đấu cận chiến, sau hông anh ta có dắt một đao chém chiến thuật, cạnh ngoài hai đùi thì buộc hai chiếc dao găm, trên người nghe nói còn giấu mấy chiếc phi đao, nhìn có vẻ năng lực cách đấu cũng được.

Cuối cùng Mã Lâm là nữ giới, làn da nâu đậm chứng tỏ cô làm việc trường kỳ ở dã ngoại, để tóc ngắn, nói năng thận trọng.

Bản thân cô là tay bắn tỉa, khi cần cũng có thể tạm thời coi là tay hỏa lực để sử dụng.

Ba Ni còn giao cho Alan một bản tài liệu, trên tài liệu hiển thị, bản thân Ba Ni là Khắc Ấn sư cấp 10, còn các thành viên khác đều là Nguyên lực giả cấp 6 cấp 7 gì đó.

Mặc dù trong gia tộc Bối Tư Kha Đức khổng lồ này, thân thủ của những hộ vệ như họ đã xứng đáng với hai chữ khá tốt nhưng đáng quý hơn là mỗi người đều có sở trưởng riêng.

Nhìn ra được Hải Tân đã dụng tâm chọn ra một số nhân tài, đương nhiên, chi phí để họ chấp hành nhiệm vụ cũng không rẻ.

Nhiệm vụ lần này, Alan phải chi trả năm mươi ngàn tiền lương cho họ, trong đó Ba Ni một mình chiếm hai mươi ngàn, còn lại bốn người chia đều.

Đấy là chưa tính đến tiêu hao của những trang bị thuốc súng khác và chi tiêu trên đường thực hiện nhiệm vụ nữa.

Trang cuối cùng của tài liệu là một tờ hóa đơn chi trả, nhìn con số trên hóa đơn, Alan đột nhiên thấy rằng số tiền thưởng Liên Bang đó của mình thực ra không nhiều như hắn nghĩ.

…..

-Vậy, ông đã tìm được hộ vệ cho Alan rồi chứ?

Tòa nhà chính của lâu đài cổ, trong thư phòng của Hoắc Ân, Hải Tân báo cáo ngắn gọn tình hình của Alan với tộc trưởng.

-Vâng, lão gia, đây là tài liệu của hộ vệ.

Lão quản gia cũng đệ lên cho Hoắc Ân một bản văn kiện y chang.

Hoắc Ân lướt qua một lượt, gật đầu:

-Với thực lực này đối phó với một đội Hắc đoàn cũng đủ rồi, ông làm rất tốt, Hải Tân tiên sinh.

-Vậy không có chuyện gì, tôi đi xuống trước.

Sau khi quản gia đi, Hoắc Ân ngẩng đầu lên, nghĩ ngợi rồi nói:

-An Na, cô cũng đi theo đi. Nhưng vạn bất đắc dĩ đừng ra tay, dù sao thì đây là chiến tranh của riêng Alan.

Trong góc tối cạnh cửa sổ sau lưng, không khí cuộn lên một cách phi tự nhiên, dần dần xuất hiện một bóng dáng mảnh khảnh, sau đó giọng nói nữ tính hơi khàn cất lên:

-Tuân mệnh, chủ nhân, tôi sẽ trông chừng tốt thiếu gia Alan.

Hoắc Ân gật đầu, còn về An Na phán đoán như thế nào về giới hạn vạn bất đắc dĩ, đó không phải là vấn đề mà ông ta suy nghĩ đến.

Bữa sáng ngày thứ ba, một chiến hạm hộ vệ hình con diều hâu trực tiếp chở Alan và đội của hắn đến cảng Nữ Thần Tự Do.

Ba mươi phút sau, phi hạm giao thông Bích Không Hiệu sẽ xuất phát từ cảng Nữ Thần, bay đến mặt đất khu 13.

Nhóm người Alan đi qua thông đạo ưu tiên chuyên mở cho con cháu gia tộc để đi vào phòng chờ, vừa đặt mông xuống, hai giọng nói quen thuộc vang lên sau người.

-Alan!

-Nai con.

….

- Sao hai người lại tới đây?

Alan quay đầu lại liền thấy A Đại Nhi và Lôi Kiệt Tư.

Lôi Kiệt Tư mặc một bộ áo giáp ma năng phòng ngự ánh kim, áo bên trong có màu đen nhánh, đường vân màu trắng bạch uốn quanh phân nửa áo.

Kiểu dáng gọn nhẹ, ôm sát, bảo vệ phần ngực và các vị trí quan trọng khác.

Nhìn qua hẳn là ma năng võ bị một năng, thế nhưng Lôi Kiệt Tư vẫn ôm thanh trường kiếm của mình, cười hì hì:

- Nghe nói cậu muốn tới mặt đất, đi chung đi.

- Tôi không có đi chơi.

Alan đau đầu nói.

- Nói nhảm, dưới đó có gì vui. Nắng còn nóng muốn chết, sẽ khiến làn da của em đen thui luôn đó.

A Đại Nhi cầm vũ khí và nói:

- Nếu không nghe tên điên nhà anh bảo muốn chén người, em cũng lười đi theo.

A Đại Nhi vẫn mặc áo khoác thợ săn vắt theo trường tiên như cũ, bất quá áo và quần dài bên trong đã đổi thành bộ đồ màu đỏ sậm, còn có giáp da phòng ngự với đường vân đen bao bọc.

Lấy địa vị của A Đại Nhi trong gia tộc của cô, bộ giáp da này không phải huyền niệm cũng là ma năng võ bị loại một.

Trên tay A Đại Nhi không phải trường kiếm mà là vali xách tay màu bạch, nhìn qua chẳng khác nào tiểu thư quý tộc đi du ngoạn.

- Alan, cậu đường coi thường hai người bọn ta. Mặc dù không có kinh nghiệm chinh chiến ở ngoại vực nhưng thực chiến vẫn có đấy. Huống chi Gia chủ cũng đồng ý rồi.

Lôi Kiệt Tư dứt khoát lấy ông mình ra làm lá chắn.

Ngay khi Alan nhìn về phía A Đại Nhi, cô nàng nhấc cầm nói:

- Ông anh đã đồng ý rồi.

Nói xong, A Đại Nhi ngẩn đầu nói với ngữ khí tràn đầy uy hiếp:

- Anh dám không đồng ý, về sau bản tiểu thư sẽ qua phòng anh ngủ mỗi ngày!

Nghe xong, Kiệt Sâm không nhịn được mà huýt sáo một tiếng. Đội trưởng Ba Ni thấy thế liền ấn đầu cậu chàng, A Đại Nhi cũng chẳng để ý, còn hướng đám hộ vệ nhướng mày, bộ dáng đắc ý vô cùng.

Lúc này, Lôi Kiệt Tư cũng lên tiếng:

- Để tôi vào nhóm hẳn không sai, cả hai chúng ta đều là khắc ấn sư cấp 10, đủ tự vệ. Huống chi còn có A Đại Nhi, cậu dẫn cô ấy theo, cô ấy sẽ cho cậu mấy cái chủ ý vừa giả hoạt vừa âm hiểm…

- Ai âm hiểm hả!

A Đại Nhi đấm Lôi Kiệt Tư một cái, biện hộ:

- A Đại Nhi em rất ngây thơ, rất lương thiện đó!

Nghe xong, cả Alan lẫn Lôi Kiệt Tư đều trăm miệng một lời:

- Mới là lạ…

- Hai tên tiểu tử các anh, thấy mình sống nhạt nhẽo quá hả!

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 3 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.