Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỷ Thí

Phiên bản Dịch · 1540 chữ

Chương 107: Tỷ Thí

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Alan đã thu lại Nguyên lực, ngửa tay nói:

- Điều này không trách được tôi, tôi vừa đến, không biết các cậu lại có nhiều quy củ như vậy.

- Hơn nữa chỉ là một thằng hề mà thôi, đánh cũng đánh rồi. Nếu ngay cả anh ta mà tôi cũng không dám động, đường sau này còn đi thế nào nữa.

Alan thản nhiên.

Lôi Kiệt Tư nghiêm túc nhìn hắn, một lúc sau mới nói:

- Cậu giảo hoạt hơn so với tôi nghĩ, hề, hay cho cái không hiểu quy củ. Không nói cái này nữa, tôi đã giúp cậu chuyện này, cậu không phải nên thể hiện cái gì sao?

Alan kỳ quặc nhìn cậu ta:

- Không lẽ cậu cũng thích những thứ đó của tôi?

Lôi Kiệt Tư lập tức kêu to lên như con chó con bị chọc tức:

- Đừng coi tôi với tên khốn Văn Sâm làm một! Hơn nữa, những thứ đồ đó của cậu, tôi cũng không dùng được.

- Vậy cậu muốn tôi cảm ơn cậu như thế nào? Hoặc là, bữa tối nay cậu qua, tôi mời cậu.

Lôi Kiệt Tư chép chép mồm:

- Alan cậu đúng là bủn xỉn, ở nhà ăn tối thì ở đâu mà chả như nhau. Êu, không phải là cậu quên mất, hôm qua còn đồng ý sẽ thi đấu với tôi đấy?

Tôi không quên.

- Vậy thì bây giờ đi!

Lôi Kiệt Tư hưng phấn:

- Tôi thấy cậu hồi nãy dùng khắc ấn, hay đấy, thực lực chúng ta ngang ngửa nhau, đánh nhau chắc thú vị lắm.

Lúc này, Thụy Khắc đẩy một chiếc xe đẩy giản đơn đi đến, trên xe đẩy có đặt mấy thùng nhỏ, ông ta nói:

- Alan tiên sinh, đây là đồ của cậu.

Lôi Kiệt Tư không chờ Alan trả lời, giành đáp:

- Ông đem những thứ này đến chỗ ở của Alan, bây giờ cậu ta không rảnh.

Rồi lôi kéo Alan:

- Đi, chúng ta đến sân huấn luyện.

Alan lập tức cảm thấy đau đầu.

Thấy Alan bị Lôi Kiệt Tư kéo đi, chủ quản điều hành không khỏi suy nghĩ về lai lịch của Alan.

Có thể nói, dù sao vị thiếu gia Lôi Kiệt Tư này không phải người dễ gần, tính cách của cậu ta cũng chỉ tốt hơn một tị ti so với Lôi Nạp (Rayner) trước nay có danh xưng khủng long bạo chúa mà thôi.

Trong sân huấn luyện, Alan nhìn cây trường đao chiến thuật dùng trong huấn luyện ở trên tay.

Trường đao không hề có lưỡi, là để phòng tránh lưỡi đao làm người bị thương.

Đây là một loại đao chế, không hề có đặc điểm gì chỉ là so với hàng chợ có chất lượng tốt hơn chút mà thôi.

Bất kể là độ dài hay trọng lượng của đao đều kém xa so với Cuồng Đồ, Alan cầm trong tay mà thấy nhẹ tênh.

Bên khác, Lôi Kiệt Tư cũng bỏ cây kiếm mà cậu ta luôn ôm ở tay xuống, cầm lên một chiếc đao cụ huấn luyện giống Alan.

- Nói trước, tôi không dùng khắc ấn đâu.

Alan lên tiếng, nếu phải dùng khắc ấn thì không phải là tỉ thí nữa mà biến thành liều mạng.

Dù sao hắn mới kích hoạt khắc ấn chưa lâu, đối với việc sử dụng năng lực còn chưa thể thuần thục tự nhiên.

- Vậy mất vui quá.

Lôi Kiệt Tư oán thán, bất đắc dĩ nói:

- Thôi vậy, không dùng khắc ấn cũng được. Tuy nhiên, Alan cậu không được nhường đâu, nếu không cậu sẽ hối hận đấy.

Alan giật giật mí mắt, có dự cảm không được tốt.

Quả nhiên, vừa bắt đầu bỉ thí, Lôi Kiệt Tư đã hét to “ya ha” xông đến.

Trường đao lướt lên sóng gợn như có như không, một đao không hề đẹp mắt chém tới Alan.

Mặc dù không dùng đến khắc ấn nhưng Lôi Kiệt Tư đã khởi động Nguyên lực.

Trường đao dù không có lưỡi để cậu ta chém trúng một đao, đá cũng bị chém tan, huống hồ là đầu của Alan.

Hiện tại Alan ít nhiều hiểu được đôi chút, tại sao Khoa Đa Phu và A Đại Nhi lại đều gọi tiểu quỷ này là kẻ điên.

Xem ra người của Bối Tư Kha Đức đều có chút không bình thường, Alan có chút ác ý nghĩ.

Tay lại không hề nhàn rỗi, trường đao cũng giương lên, chém xuống, chính diện đối kháng một đao với Lôi Kiệt Tư!

Sân huấn luyện là khu vực công cộng, bình thường cũng có một số hộ vệ luyện tập tỉ thí ở đây…

Lúc này, bên trong sân huấn luyện vang lên những tiếng va chạm liên tục, thu hút các hộ vệ vây xem.

Họ đứng tốp hai tốp ba ở bốn xung quanh, nhìn hai thiếu niên đang hăng hái đấu đao.

Đối với Lôi Kiệt Tư, hộ vệ không hề lạ lẫm.

Vị tiểu thiếu gia này say mê võ đạo cũng không còn là chuyện ngày một ngày hai, thường xuyên lôi kéo một số huynh đệ trong gia tộc đến sân huấn luyện tỉ thí, thi thoảng cũng có hộ vệ vào sân đấu cùng cậu ta.

Mặc dù Lôi Kiệt Tư còn nhỏ tuổi nhưng đã là Khắc Ấn sư cấp mười, hơn nữa rất có thiên phú trong kỹ thuật công kích bằng đao kiếm.

Thiếu gia ít tuổi mà số người bị cậu ấy đánh bại lại không hề ít.

Đương nhiên, trong đó cũng có hiềm nghi không ít cao thủ hộ vệ nhường cậu ta.

Thiếu niên hôm nay tỉ thí với Lôi Kiệt Tư là một gương mặt lạ hoắc, ban đầu người xem còn không coi vào đâu.

Nhưng dần dần, ánh mắt mọi người nhìn Alan trở nên ngưng trọng.

Từ lúc bắt đầu tỉ thí, hai người đã lấy công đánh công.

Đao của Lôi Kiệt Tư vừa nhanh vừa dữ, điều khó có được là Alan cũng không hề thua kém.

Hơn nữa đao sau nhanh hơn đao trước, có khả năng áp chế ngược lại Lôi Kiệt Tư.

Hai cây trường đao chiến thuật không ngừng va đập vào nhau, nảy lên những đốm lửa hoa, bay rải rắc ra xung quanh hai vị thiếu niên.

Hai bên lại chém một đao vào nhau, Alan đột nhiên phát lực, dồn trọng tâm toàn thân đè lên đao, lập tức đẩy Lôi Kiệt Tư lùi liên tiếp về phía sau.

Thiên phú của Lôi Kiệt Tư khá tốt, Alan thì có kinh nghiệm thực chiến phong phú, huống hồ kỹ thuật chiến đấu của hắn đều được mài luyện từ trong sinh tử, trong đao thế đã ẩn hiện có sát ý.

Hắn định đẩy Lôi Kiệt Tư ra khỏi sân đấu để xong chuyện, không ngờ hai chân Lôi Kiệt Tư đột nhiên cấp tốc dậm lại, người lập tức lùi ra, trượt ra hàng chục mét rồi xoay chân dịch chuyển ra bên cạnh, đương nhiên đao này của Alan không thể đẩy tiếp được nữa.

Lôi Kiệt Tư cười hì hì, giở mánh cũ.

Dùng bộ pháp đặc biệt kéo ra một dải bóng đen trong không khí, mắt thấy sắp va vào người Alan lại không hề báo trước mà đánh sang ngang.

Trong lòng Alan kinh ngạc, hắn lại không thể nào nắm bắt được động tác tiếp theo của thiếu niên, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống này, có thể thấy được tốc độ di chuyển của Lôi Kiệt Tư kinh người như thế nào.

Khi Alan xoay đầu theo bản năng đi nắm bắt động tác của Lôi Kiệt Tư, thiếu niên đã biến mất tại chỗ.

Khi xuất hiện lại đã trượt đến bên phải Alan, rơi vào điểm mù của hắn!

Lôi Kiệt Tư lập tức chém một đao xuống, một đao tất trúng trong đầu cậu ta, không ngờ Alan không hề xoay đầu, tay phải giơ lên, trường đao quét ngang!

Keng một tiếng, chặn được sự công kích của Lôi Kiệt Tư.

-Sao có thể!

Thiếu niên không cam lòng hét to, mũi chân chạm đất, nhanh chóng trượt lùi ra.

Trượt ra hàng chục mét, Lôi Kiệt Tư giơ thẳng trường đao, mũi đao chỉ vào ngực Alan.

Thình lình hét lên, người cùng với đao di chuyển thành một tia chớp đâm thẳng về phía Alan.

Tóc tai Alan dựng thẳng lên, đó là cảm giác nguy hiểm cực độ.

Hắn hừ lạnh, mũi đao chạm đất, vặn hông đổ về phía trước, lại lập tức phát lực.

Trường đao chiến thuật lập tức kéo ra một đạo hồ quang như lãnh điện, nháy mắt quét lên mũi đao của Lôi Kiệt Tư.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 3 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.