Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thời cơ (2)

Tiểu thuyết gốc · 1176 chữ

23:45, Cửu Tinh Liên Châu kỳ vĩ bắt đầu xuất hiện, cả nhân loại đều đang tò mò hướng về.

Lạc Thạch trong bộ đồ Nano dạ hành, đeo mặt nạ che kín khuôn mặt, Mục tử bay kề bên, toàn thân cũng đã bị sơn đen xì, xuất hiện bên ngoài cửa hang Eden. Gã cất tiếng thì thầm: “Thời khắc thẳng hàng nhất đang đến, 00:00 sẽ kết thúc. Tàn Tượng dự đoán kéo dài bảy phút ba mươi giây. Mày sẵn sàng chưa?”

“Đã xác định vị trí Bí Thải Thần Phong, chỉ cần lưới phòng ngự biến mất là ta có thể tiến vào”. Mục tử đáp.

“Được, vậy chờ, kế hoạch ‘Tắt đèn’, bắt đầu thôi!”. Gã nhắm mắt thầm gửi đi mệnh lệnh cho Job, sau đó ngồi khoanh chân chờ đợi.

...

23:55, Tàn Tượng đã diễn ra gần một nửa. Lạc Tiên bỗng nhận được một tin nhắn nạc danh.

23:56, nàng liên lạc vào đường dây khẩn cấp với Tổng Tham Mưu Trưởng, và gửi đi tin nhắn nàng vừa nhận.

23:57, Mẹ gã mở tệp tin, vang lên tiếng gã đang cười nguy hiểm. “Vậy được, thời điểm ấn định là ngày có Cửu Tinh Liên Châu, thời khắc ‘tắt đèn’ là sáu mươi giây trước khi Tàn Tượng kết thúc. Mẹ à, hôm đó cho con mượn Bom xung điện tứ nhé. Hắc hắc”. Thời điểm đó gã cũng bất giác mở mắt, nhìn lên bầu trời, hít sâu.

23:58, Tổng Tham Mưu Trưởng Nguyễn Linh Chi vội vã lao vào văn phòng mình, mở máy, nhập mật khẩu, rồi kê mắt vào máy kiểm tra Nhân trắc, màn hình bật lên với dòng chữ khiến mắt bà rút nhỏ:

“Xác nhận Nhân trắc bảo mật, cho phép kích hoạt Bom xung điện từ từ xa”.

Dòng chữ tương tự cũng hiện lên trên màn hình sau chiếc mặt nạ, gã nhếch môi, ra lệnh.”Khai hoả!”, nói đoạn liến nhìn Mục Tử, lẩm bẩm “Thời cơ...”

Hai ngày trước, Job đã thành công ghép ra mật mã, nhưng phát hiện thêm một tầng bảo mật Nhân trắc bằng mống mắt. Gã dùng cách đơn giản nhất là tạo một lệnh khai hoả khẩn cấp ngoài rồi treo lại, chỉ đợi có lệnh xác nhận Nhân trắc là sẽ có quyền phát lệnh. Hệ thống đã bị Job kết nối thành công, hiển thị ra ở cả trong văn phòng và màn hình nhỏ trước mắt gã. Tin nhắn nạc danh được gã chuẩn bị với nội dung tố cáo chính gã đang táy máy vào dữ liệu cơ mật ngoài thẩm quyền, bằng chứng là đoạn ghi âm lời gã nói trong phòng. Trong tâm thái nới lỏng phòng bị bởi Cửu Tinh Liên Châu, mẹ gã khi nhận lấy đoạn tin vội vã truy cập để kiểm tra, mở tầng mật mã thứ hai, và khi bà còn đang bàng hoàng thì đã bị Lạc Thạch chiếm quyền ra lệnh trước.

Đồng hồ điểm 23:59, biển Đông cuộn sóng, vút lên một tên lửa hành trình xuyên lục địa, mục tiêu là ngay phía trên khoảng không của lưới phòng ngự ngoài cùng “Die Heilige Glocke”. Mất ba mươi giây để tên lửa này đi tới đích, gã thầm đếm ngược trong đầu

“3”...

Lạc Tiên đang hốt hoảng nhìn lên bầu trời nơi biển Đông sâu thẳm.

“2”...

Bà Chi đang ngồi lạnh lùng nhìn màn hình trong văn phòng Tham Mưu Trưởng, đưa mắt khẽ liếc bức ảnh đã mờ chụp hai vợ chồng bà ngày trẻ.

“1”...

“... Tới rồi!!!”, gã hét lớn. Mục tử không chậm trễ thúc giục Chân Nguyên, “bụp”, kéo theo gã biến mất.

“0”...

Quanh ngọn Thần Sơn đèn hoa lấp loá, mọi người đang chứng kiến những giây phút cuối cùng của Cửu Tinh Liên Châu, bất chợt chớp loé nơi thiên không, toàn bộ tắt ngấm, yên lặng như tờ, chỉ còn lại tiếng “xẹt, xẹt” của lưới phòng hộ đang dần tê liệt.

Hai cái bóng xuất hiện đột ngột lơ lửng nơi khoảng không phía trên, nhanh chóng trong lúc mọi người còn đang ngơ ngác, mắt thường chưa kịp thích ứng bóng tối, lặng lẽ lướt đến phần đỉnh chóp nhất của ngọn núi.

00:00, Tàn Tượng cũng kết thúc, nhưng không ai để ý, mọi người còn đang nhốn nháo tìm nhau trong bóng tối. Mười giây dự đoán bị TUE phản ứng kịp thời, dò ra và đánh chặn đã không xảy ra, Lạc Thạch mỉm cười, ngay cả là mười giây, gã cũng đã thắng.

“Hahaha, sảng khoái, hai bên chính tà bị tao xoay như chong chóng...”, gã cười lớn, nơi đỉnh chóp này thường xuyên không cần người canh giữ, vì nó được coi là nơi an toàn nhất trong cái TUE-Zone rồi. Mục tử không nói gì, nó đã dồn hết sự tập trung vào thời khắc này, nắm bắt Tri Tuyền Nghịch Lưu, thuận theo Toàn Oa xuất hiện mà mở ra Vị Diện chi Môn không tốn sức lực.

00:01 Dị tượng bắt đầu đầy lên trong con mắt lập thể trên đỉnh đầu Mục tử, nó bắt đầu nói chuyện, dáng điệu như vừa trút được gánh nặng. “Cả hai tình huống xấu nhất đều không xảy ra, thuận lợi như vậy sao, lão Thiên?”. Nói xong câu đó, nó chợt im bặt, cánh dựng đứng, con mắt kia lại trợn lên có phần hốt hoảng. “Cấp độ này...”

Gã không để ý thấy thái độ của Mục tử, hướng mắt nhìn ra bóng tối xung quanh, hạ giọng hỏi. “Yếu quá sao, Mục tử?”

“Ta phi, lão tặc Thiên ngươi, sao lại mang đến tai hoạ bậc nầy?”. Không để ý lời Lạc Thạch, Mục tử vội lao lên chính giữa chóp ngọn Thần Sơn, lở lửng xoay tròn. Nó đang điên cuồng thúc giục Chân Nguyên, thuận theo chiều xoay của Tri Tuyền Toàn Oa mới hình thành để mài rách không gian, hé lộ một lỗ nhỏ trong hư không lấy nó làm trung tâm. Bức ép bản thân làm thứ chung chuyển năng lượng cho Giới Bi đang say ngủ phía dưới, áp lực cực lớn làm thân thể hình trứng của Mục tử xiêu vẹo. “Không hiểu từ đâu mọc ra cái sai lầm to như vậy, Thạch tiểu tử, chú ý tình huống xung quanh, đừng để ai lại gần ta, thấy động cứ giết”.

“Chuyện gì đây, Mục tử, đừng đang hay thì đứt dây đàn chứ? Chúng ta vừa làm được thứ hay ho lắm đó, tao cũng không muốn mới mở đâu mà đã thất bại đâu”. Gã rút dao găm hắc thiết sắc bén, lui về quay lưng lại với Mục tử, nửa ngồi nửa quỳ.

Cầm ngược dao xuống dưới để lấy tư thế cận chiến thoải mái nhất, gã kéo nửa mặt nạ che miệng, đoạn châm lên điếu Thức Thần thảo, nhỏ giọng. “Chí ít, là chưa phải lúc này”.

Bạn đang đọc Tầm Thần Tuyệt Lộ sáng tác bởi Mundo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mundo
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.