Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHƯƠNG 403: THIÊN DUNG GIẬN

Phiên bản Dịch · 3126 chữ

“Ngự phu nhân, không tốt!” Đàm thiếu phu nhân hoang mang rối loạn chạy vào viện của Ngự Thiên Dung, mặt mày đầy lo lắng.

Ngự Thiên Dung thật vất vả mình giải huyệt đạo, vừa tỉnh lại liền thấy khuôn mặt mỹ nhân đầy hoang mang chạy tới, trong lòng âm thầm thở dài, chẳng lẽ cái số của nàng xui thật? “Thiếu phu nhân, xảy ra chuyện gì?”

“Ai nha, không phải ta có chuyện, là ngươi —— ngạch, cũng không phải, là Phượng công tử, hắn —— hắn ——” Đàm thiếu phu nhân hổn hển nói không trọn câu, tựa hồ là chạy quá mau nên có chút không thở nổi.

Ngự Thiên Dung giật nảy mình, vội vàng hỏi: “Phượng Hoa? Hắn làm sao vậy?”

“Ai… Phượng công tử nói hắn không phải là người mà ngươi thích nhất, cho nên, vì thành toàn cho hạnh phúc của ngươi và người khác, hắn muốn hy sinh chính mình, chỉ cần muội muội ta trị hết cho ngươi! Chỉ cần ngươi có thể sống cùng với nam nhân âu yếm của mình, hắn liền thỏa mãn! Hơn nữa, còn đáp ứng điều kiện của muội muội ta!”

“Ngu ngốc!”

“Còn có a, ” Đàm thiếu phu nhân có chút ngượng ngùng nhìn Ngự Thiên Dung, ấp a ấp úng nói, “Sau đó, sau đó, muội muội ta đưa ra điều kiện là… Muốn hắn gả cho nàng… Làm sườn phu…”

A? Ngự Thiên Dung hóa đá! Sườn phu? Hồi lâu sau, nàng mới bừng tỉnh, chửi ầm lên, “Tên ngu ngốc kia! Đúng là muốn ăn đòn mà!”

“Chuyện này —— Ngự phu nhân a, ta nói một câu công bằng có được không?”

Ngự Thiên Dung đè nén phẫn nộ trong lòng, “Thiếu phu nhân cứ việc nói.”

“Kỳ thật, muội muội ta cũng không tệ, hơn nữa, nàng thật sự là thưởng thức tấm lòng tình thâm ý trọng của Phượng công tử, vả lại, muội muội tương lai là phụ trợ đệ đệ quản lý Hàn Băng Cốc, chỉ có một phu quân thì không quá đủ. Mà Phượng công tử cũng xem như là nhân trung long phượng, võ công tốt, nhân phẩm cũng tốt, tướng mạo lại không kém… Cho nên…”

A? Xem ra nàng là tới khuyên bảo mình thành toàn cho muội muội nàng! Cơn giận trong lòng Ngự Thiên Dung càng lúc càng nặng, nàng lạnh lung nhìn Đàm thiếu phu nhân, “Thiếu phu nhân, ý của ngươi có phải là bảo ta thành toàn muội muội của ngươi, hy sinh tên ngu ngốc Phượng Hoa kia, sau đó nhặt về một cái mệnh, cùng người khác sống cả đời?”

Đàm thiếu phu nhân hết sức ngượng ngùng liếc nhìn Ngự Thiên Dung một cái, lại cúi đầu, “Ngự phu nhân, thật là ngượng ngùng, bất quá, ngươi nếu không thể cưới Phượng Hoa, như vậy, để muội muội ta cưới thì có gì không thể đâu? Muội muội ta khẳng định sẽ không đãi bạc hắn! Ở Hàn Băng Cốc, địa vị của sườn phu cũng rất cao, không khác gì chính phu nha, thậm chí, ngươi nếu không hài lòng, ta có thể bảo muội muội ta thu hắn làm chính phu! Dù sao, một nữ tử có hai, ba chính phu đều không sao!”

Vựng! Ngự Thiên Dung thiếu chút nữa tức chết ngất, vị Đàm thiếu phu nhân này có biết nhìn sắc mặt người khác không vậy? Con mắt nào của nàng thấy mình muốn hy sinh Phượng Hoa? Còn nói hăng say như vậy? “Thật có lỗi, thiếu phu nhân, ta không đồng ý!”

“A? Vì cái gì a? Phượng công tử rõ ràng nói ngươi sẽ không cưới hắn, thích người khác cũng không thích hắn, vì sao không thể thành toàn cho bọn họ?”

“Ta —— ai nói ta không thích hắn!”

Đàm thiếu phu nhân trừng lớn mắt nhìn Ngự Thiên Dung, “Cái gì, ngươi thích hắn? Nhưng là Phượng công tử không nói như thế này a!”

Ngự Thiên Dung thở phì phì nhìn Đàm thiếu phu nhân, “Thiếu phu nhân, chẳng lẽ hắn nói cái gì thì là cái đó sao? Nếu ta đây nói, hắn đã sớm là người của ta, ngươi tin hay không?”

“Ách ——” Đàm thiếu phu nhân nghiêm túc nghĩ nghĩ, sau đó nghiêm trang nói: “Ta tin, Ngự phu nhân không giống người nói dối!”

Ai!

Ngự Thiên Dung không nói gì nổi, buồn bực cúi đầu, nghĩ đến Phượng Hoa lại thở phì phì ngẩng đầu lên, “Thiếu phu nhân, tên ngu ngốc kia hiện tại ở đâu?”

“Ở chỗ muội muội của ta a, muội muội ta đang muốn làm việc mau chóng, miễn cho kéo dài phát sinh biến cố, trước định ra danh phận, sau đó lại —— “

“Khụ khụ —— thiếu phu nhân, phiền ngươi dẫn ta đi một chuyến!”

Đàm thiếu phu nhân kỳ quái nhìn Ngự Thiên Dung, “Ngự phu nhân muốn đi đâu?”

“Vô nghĩa, đương nhiên là tìm Phượng Hoa a!” Ngự Thiên Dung phừng phừng lửa giận, thật sự là muốn bốc hỏa, tên tiểu tử Phượng Hoa kia, chân trước nói muốn thành thân với mình, giờ chỉ mới chớp mắt lại đi thành thân với người khác, còn dám huênh hoang nói là vì nàng, đáng giận!

Đàm thiếu phu nhân lo lắng nhìn nàng, “Ngự phu nhân, ngươi muốn đi phản đối sao? Muội muội ta là thật tâm muốn —— “

Nhìn vẻ mặt “ngươi đừng phá hư hạnh phúc muội muội ta” của Đàm thiếu phu nhân, có cái gì đó trong đầu Ngự Thiên Dung bị nổ mạnh, nàng rốt cuộc nhịn không được, “Mẹ nó, chẳng lẽ các ngươi còn muốn cướp người? Ta là chủ nhân, hắn là hộ vệ, ta còn không có gật đầu, các ngươi liền xem ta là người chết?”

Bị cơn tức của nàng dọa nhảy dựng, Đàm thiếu phu nhân có chút ủy khuất nhìn nàng, “Ngự phu nhân, ngươi không thể rất ích kỷ. Hắn muốn cùng một chỗ với ngươi, nhưng ngươi đâu có gật đầu. Nay hắn thành tâm muốn cứu ngươi như vậy, vì hạnh phúc của ngươi mà chấp nhận hy sinh bản thân, ngươi không cảm kích thì thôi, còn muốn tiếp tục khiến hắn chịu tra tấn, ngăn cản hắn thành thân. Ngươi lại không muốn hắn, hắn phải làm thế nào mới tốt?”

Nói mấy câu liền khiến Ngự Thiên Dung bị mắc nghẹn, đúng vậy, là nàng không đồng ý thành thân, chẳng lẽ nàng còn không cho hắn thành thân với người khác? Thật bực mình! Hàn gia tỷ muội này, chọn ai không chọn, sao cứ nhằm vào Phượng Hoa của nàng mà chọn? Đáng giận, dù sao không thể để Phượng Hoa gả cho nàng ta, “Ai nói ta không cần hắn, ta chỉ là —— “

“À, nguyên lai là Ngự phu nhân muốn ở bên Phượng công tử, lại ngượng ngùng mở miệng đúng không? Vậy sao ngươi không chịu gật đầu đáp ứng lời cầu hôn của Phượng công tử? Mặc dù có chút xin lỗi Ngự phu nhân, nhưng mỗi người đều có tư tâm, ta cũng muốn giúp muội muội có được thêm càng nhiều hạnh phúc, cho nên, Ngự phu nhân, ngươi nếu đã bỏ lỡ, vậy thì để Phượng Hoa đi, tặng cho muội muội ta đi!”

Ách! Ngự Thiên Dung cứng đơ cả người, ngơ ngác nhìn Đàm thiếu phu nhân, đây có thực là nữ nhân ôn nhu mà nàng biết không? Sao cứ như từ thiên sứ đơn thuần bỗng nhiên biến thành ma nữ hắc ám?

Đàm thiếu phu nhân tới gần thêm một bước, người đứng thẳng, dùng tư thái từ trên nhìn xuống nhìn Ngự Thiên Dung, “Ừm, Ngự phu nhân, ngươi thấy vậy có đúng không? Bỏ lỡ vốn không thể hồi đầu được a!”

Trầm mặc hồi lâu, Ngự Thiên Dung bỗng nhiên mỉm cười, “Thiếu phu nhân, bỏ lỡ xác thực không thể hồi đầu, nhưng mà, chúng ta còn chưa bỏ lỡ, Phượng Hoa vẫn chưa thành thân với muội muội của ngươi, vậy xem như chưa bỏ lỡ!”

Đàm thiếu phu nhân thần bí hề hề nhìn Ngự Thiên Dung, thực bình tĩnh cười cười, “Nhưng giờ hẳn là đang cử hành nghi thức đính hôn a!”

Cái gì? Ngự Thiên Dung rốt cuộc không bình tĩnh nổi nữa, vèo một tiếng, dải lụa trong tay áo bay ra, trực tiếp quấn lấy Đàm thiếu phu nhân, “Thiếu phu nhân, đắc tội, mời ngươi lập tức mang ta đi gặp Phượng Hoa!”

Đàm thiếu phu nhân có chút nghĩ mà sợ nhìn Ngự Thiên Dung, “Ngự phu nhân, ngươi đừng kích động… Ta mang ngươi đi là được —— ực…” Một viên viên thuốc chạy vào trong bụng Đàm thiếu phu nhân, Đàm thiếu phu nhân lập tức kinh hãi, “Ngươi cho ta ăn cái gì?”

“Không có gì, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn dẫn ta đi gặp muội muội của ngươi, ta đương nhiên sẽ cho ngươi giải dược, yên tâm, cho dù là muội muội của ngươi, cũng không thể giải được độc dược của ta.”

Trán Đàm thiếu phu nhân toát ra mồ hôi lạnh, “Ngự phu nhân, thuốc này của ngươi có hại gì với phụ nữ có thai không? Ta hiện tại vừa mới mang thai đứa nhỏ a!”

Ngự Thiên Dung nhướng mày, “Yên tâm, sẽ không thương tổn đứa nhỏ trong bụng ngươi, thuốc này không có tác dụng phụ, mau mang ta đi!”

Đàm thiếu phu nhân nghe vậy thở phào một cái, vậy là tốt rồi, nếu thương tổn đứa nhỏ trong bụng, nàng sẽ thảm lắm đây!

Dọc theo đường đi, Ngự Thiên Dung phá lệ trầm mặc, cũng không nói một câu gì. Đàm thiếu phu nhân vài lần tưởng mở miệng nhưng nhìn thấy biểu tình trầm mặc kia của Ngự Thiên Dung, đành đem lời nói nuốt trở lại trong bụng, nàng ấy đúng là có ý với Phượng công tử a, nhưng vì sao lại có biểu tình rối rắm như vậy?

Thật khó hiểu!

Đi vào phòng dược thảo của Hàn nhị tiểu thư, vừa tới cửa, chợt nghe bên trong vọng ra giọng nói hớn hở của nha hoàn, “Nhị tiểu thư, hết thảy đều chuẩn bị tốt!”

“Tốt, vậy bắt đầu đi!”

“Chậm đã!”

Đàm thiếu phu nhân đẩy xe Thiên Dung tới cửa, bất đắc dĩ nhìn muội muội. Hàn nhị tiểu thư mỉm cười nhìn Ngự Thiên Dung, “Ngự phu nhân đến chúc mừng chúng ta sao?”

Ngự Thiên Dung đạm mạc giật nhẹ khóe môi, “Không phải, ta là đến đón người!”

Sắc mặt Hàn nhị tiểu thư có chút trắng, “Ngươi đây là có ý gì?”

“Ý trên mặt chữ, Phượng Hoa là không có khả năng giao cho ngươi! Hàn nhị tiểu thư, đa tạ ý tốt của ngươi, ta muốn mang Phượng Hoa đi.”

“Hừ, chuyện này không phải do ngươi, là chính hắn đã đáp ứng ta, bất luận điều kiện gì đều sẽ đáp ứng ta! Thậm chí tánh mạng cũng giao cho ta xử trí, ta bây giờ còn chưa lấy mạng hắn a!”

Sắc mặt Ngự Thiên Dung hơi trầm xuống, “Ngươi còn muốn lấy mạng hắn? Hàn nhị tiểu thư, điều kiện của ngươi vĩ đại như thế, căn bản không thiếu một nam nhân a!”

“Đó là đương nhiên, ta cũng thấy bản thân rất tốt a!” Hàn nhị tiểu thư có chút tự hào nói.

Ngự Thiên Dung mỉm cười, “Vậy vì sao lựa chọn Phượng Hoa?”

“Bởi vì hắn không giống người thường, ta thích! Hơn nữa trọng tình trọng nghĩa, ta càng thích!”

Sắc mặt Ngự Thiên Dung càng thêm trầm trọng, “Hàn nhị tiểu thư, đừng quanh co lòng vòng, ta không đồng ý điều kiện của Phượng Hoa!”

“Nhưng chính hắn đã đồng ý a!” Hàn nhị tiểu thư vô tội nhìn Ngự Thiên Dung.

Ngự Thiên Dung trừng mắt, “Gọi hắn đi ra gặp ta!”

“Chuyện này không được, hắn còn đang rửa mặt chải đầu nha, đính hôn cũng không phải là nghi thức nhỏ đâu!”

Ngự Thiên Dung cảm thấy phần kiên nhẫn cuối cùng của mình đều bị dùng hết, hai tròng mắt đảo quanh căn phòng, bỗng nhiên giơ tay lên, lụa trắng vèo vèo bay một vòng, căn phòng của Hàn nhị tiểu thư bỗng nhiên bùm bùm đổ vỡ, gạch ngói bay tán loạn, hỗn độn không sao tả xiết…

Hàn nhị tiểu thư khiếp sợ nhìn Ngự Thiên Dung, “Ngươi luyện Cửu Thiên Huyền Công?”

“Nhãn lực thật tốt, Hàn nhị tiểu thư, Phượng Hoa đâu?”

“Ha ha, liền vì một nam nhân, ngươi hủy đi phòng của ta, thế này thật đúng là có chút quá phận nha!”

“Nếu ngươi vẫn không giao Phượng Hoa ra, ta sẽ hủy cả cái viện này.” Ngự Thiên Dung nói nhẹ nhàng như không, lại làm cho mọi người ở đây thực xác định một việc, nàng nói được thì làm được.

Hàn nhị tiểu thư bình tĩnh nhìn Ngự Thiên Dung, “Ngự phu nhân đã không nể tình như thế, chọc giận ta thì ta sẽ không trị chân cho ngươi nha!”

“Không sao cả, so với đôi chân của ta, hắn quan trọng hơn.”

Đàm thiếu phu nhân ủ rũ nhìn về phía Hàn nhị tiểu thư, “Muội muội, tỷ trúng độc.” Nói xong ai oán liếc nhìn Ngự Thiên Dung một cái.

Hàn nhị tiểu thư cả kinh, ánh mắt nhìn về phía Ngự Thiên Dung hơn một phần lãnh ý, “Không ngờ Ngự phu nhân cư nhiên nhẫn tâm như vậy, lúc trước nếu không phải có tỷ tỷ của ta, ta cũng sẽ không cứu các ngươi!”

“Phải, ta thừa nhận, nhị tiểu thư yên tâm, ta chỉ muốn thiếu phu nhân mang ta tới nơi này thôi, sẽ không thương tổn tánh mạng của nàng, giải dược tùy thời có thể cho các ngươi, Phượng Hoa đâu?”

Ánh mắt Hàn nhị tiểu thư nhìn Ngự Thiên Dung thêm hai phần thâm trầm, “Ngự Thiên Dung, từ giờ trở đi, ta sẽ không thích ngươi!”

“Không sao cả, người trên đời này nhiều lắm, ta chưa bao giờ xa cầu tất cả mọi người đều thích ta. Chỉ cần người mà ta thích không chán ghét ta là tốt rồi. Nhị tiểu thư, hãy để Phượng Hoa đi ra gặp ta đi!”

Hàn nhị tiểu thư nhìn thoáng qua căn phòng bị hủy nát bươm, hừ lạnh một tiếng, “Phượng công tử, ngươi còn không ra sao, chẳng lẽ phải đợi đến khi phu nhân nhà ngươi dỡ cả viện của ta xuống?”

Lời vừa dứt, Phượng Hoa liền xuất hiện ở trước mặt Ngự Thiên Dung, sắc mặt phức tạp nhìn nàng, “Phu nhân.”

“Hừ, còn dám gọi ta là phu nhân sao?”

Phượng Hoa sửng sốt, thầm nghĩ trong lòng: nguy rồi, nàng tức giận! Lại nghe Ngự Thiên Dung nói tiếp: “Ta đến chính là nói cho ngươi một việc, nếu ngươi thật sự thành thân với Hàn nhị tiểu thư, ta sẽ không bổng đánh uyên ương, bất quá, đừng dùng danh nghĩa của ta, ta sẽ không chịu nhận.”

“Phu nhân…”

“Thiếu phu nhân, phiền toái ngươi đưa ta trở về, lời cần nói, ta đã nói, không còn việc gì nữa!”

Đàm thiếu phu nhân ngạc nhiên nhìn Phượng Hoa, lại khó hiểu nhìn Ngự Thiên Dung, thế này mà xong việc cái gì?

“Phu nhân, là ta lỗ mãng, để ta đẩy ngươi trở về!” Phượng Hoa bước tới, sau đó quay sang nói với Hàn nhị tiểu thư: “Nhị tiểu thư, cám ơn ý tốt của ngươi, nếu phu nhân không chấp nhận, ta cũng sẽ không miễn cưỡng. Chân phu nhân, mong tiểu thư giúp đỡ.”

“Hừ, ta vừa mới nói, ta không thích nàng —— “

“Muội muội, hảo tụ hảo tán* a!” Đàm thiếu phu nhân vội vàng kéo muội muội nhà mình lại, không cho nàng nói thêm gì nữa.

  • hảo tụ hảo tán: vui vẻ gặp nhau, vui vẻ tạm biệt

Hàn nhị tiểu thư đưa tay bắt mạch cho nàng, mặt mày lập tức tươi cười, “Tỷ tỷ, thân thể của tỷ được điều dưỡng rất tốt a, xem ra, tám tháng sau, tỷ nhất định có thể sinh cho tỷ phu một tiểu tử béo tốt a.”

“Thật vậy chăng, vậy là tốt rồi!”

Trên mặt Đàm thiếu phu nhân lập tức hiện lên niềm hạnh phúc của người mẹ, làm cho Hàn nhị tiểu thư bỗng nhiên có chút hâm mộ, “Tỷ tỷ, có con thật sự vui vẻ như vậy sao?”

“Đương nhiên, hì hì, chờ muội về sau cũng làm mẫu thân, tự nhiên sẽ hiểu. À, bất quá, lại nói, tiểu muội a, hôn sự của muội và chú em nhà tỷ có nên chọn một ngày lành rồi làm luôn không?”

Hàn nhị tiểu thư nhìn bóng dáng hai người kia đi tới cửa, cố ý giương giọng nói: “Đúng vậy, vốn đang tưởng sắp cưới được hai mĩ nam, không ngờ có người luyến tiếc a!”

Thực rõ ràng, các nàng đều thấy được động tác của Ngự Thiên Dung và Phượng Hoa tạm dừng một chút.

“Muội muội, muội chẳng lẽ thật sự muốn cưới Phượng công tử?” Đàm thiếu phu nhân nghi hoặc hỏi.

Hàn nhị tiểu thư cười hì hì, “Đương nhiên, vì sao không muốn a? Muội thấy hắn rất thuận mắt a! Chỉ đáng tiếc, Ngự Thiên Dung kia thực đáng giận, rõ ràng đã giúp nàng ta nhiều như vậy, cư nhiên còn không thành toàn cho muội!”

Xa xa, Ngự Thiên Dung hừ nhẹ một tiếng, Phượng Hoa vội vàng bước nhanh đẩy xe Ngự Thiên Dung rời khỏi viện của Hàn nhị tiểu thư, sợ Ngự Thiên Dung thật sự nổi giận a!

“Hừ, ngươi đi nhanh như vậy làm cái gì? Sợ ta nghe được cái gì sao?”

“Ha ha, phu nhân, ngươi việc gì phải tức giận, ta thế này cũng là vì ngươi…”

“Hừ, đừng nói dễ nghe như vậy, ta có bảo ngươi đi sao? Ta rõ ràng nói không đồng ý, ngươi còn đi, ta thấy, ngươi chính là coi trọng mỹ mạo của nhị tiểu thư kia!”

A? Hắn thoạt nhìn giống đồ háo sắc lắm sao? Phượng Hoa cảm thấy mỗi khi nữ nhân tức giận, thật sự là không thể nói lý, rõ ràng hắn là vì nàng đi… Ai…

Bạn đang đọc Tam Phu Bức Tới Cửa, Phu Nhân Thỉnh Thú của Vân Chi Uyển Trứ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.