Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2.3

Phiên bản Dịch · 1018 chữ

[2.3]

Cùng với Trương Dạng chia tay vào đêm hôm đó, tôi liền đi tìm biểu ca.

Chuyện của Hắc Nhân, chỉ có biểu ca của tôi mới có khả năng can thiệp. Hẳn là chơi ở tiệm cà phê quá lâu đến nhàm chán, Hắc Nhân đã gọi cho tôi rất nhiều cuộc điện thoại, nhưng căn bản tôi không muốn nhận, trong đầu của tôi chỉ có Trương Dạng, trên môi của tôi chỉ có mùi vị của thuốc lá, mùi vị của anh ta. Tim của tôi đã bị bóp mép đến nhăn nhúm vì khát khao tình cảm, đã vô phương cứu chữa.

Vì muốn có được tất cả điều này, tôi đã không tiếc tất cả những thứ khác.

Với con mắt đỏ ngầu, tôi nói với biểu ca: Hắc Nhân đã làm nhục em.

Anh ấy nhìn tôi, hỏi: Vậy em muốn thế nào?

Tôi nói: Đừng để hắn đến gần em nữa.

Ngày hôm sau đến trường học, Hắc Nhân quả nhiên vừa thấy tôi đã quanh co đi mất, mấy đứa tiểu đệ của hắn cũng vậy, trông thấy tôi giống như chuột thấy mèo, cũng nhanh chóng mất dạng.

Tôi cảm thấy trước nay bản thân chưa được yên tĩnh như thế này.

Đương nhiên, cũng có chút gì đó cô đơn.

Tôi ngồi trên cửa sổ của phòng học nhắn tin cho Trương Dạng, nói cho anh ta biết Hắc Nhân đã thu phục gọn gàng, hỏi anh ta khi nào có thể bắt đầu nhiệm vụ thứ hai. Anh ta không trả lời, nên mấy ngày đi học buồn chán không chịu được.

Tôi giống như mấy người già bơ phờ ra khỏi lớp, liền nhìn thấy một đứa tiểu đệ của Hắc Nhân. Hắn e dè cười “hề hề” đi theo tôi nói: “Hắc ca muốn gặp chị.”

“Nhưng tôi không muốn nhìn thấy hắn.” Tôi nói.

“Xin chị đấy, Ba Lạp tỷ, chị phải đến gặp anh ấy đi, nếu không anh ấy đánh em chết mất.”

“Hắn đánh cậu, có liên quan gì đến tôi?”

“Đánh lên người em, không phải chị đau lòng hay sao?” Tên tiểu đệ miệng lưỡi trơn tru nói.

Tôi nhịn không được nở nụ cười. Được rồi, có lẽ tôi cũng nên đi gặp Hắc Nhân một lần, tôi nợ hắn một lời giải thích. Cùng lắm chỉ là chịu thiệt một chút, vì thế tôi hẹn Hắc Nhân đến “Toán Liễu” gặp mặt.

Tám giờ tối, Hắc Nhân đúng hẹn mà đến, hắn ăn mặc không giống như ngày thường, trên tay trên người hôm nay không có nhiều thứ linh tinh, hắn đến trước mặt tôi ngồi xuống, tôi đưa cho hắn một điếu thuốc.

Tay của hắn đang phát run, hơn nửa ngày mới châm được điếu thuốc, chúng tôi vẫn không nói chuyện, đến lúc điếu thuốc chỉ còn phân nửa, hắn bỗng nhiên rơi lệ, sau đó, hắn nằm sấp trên bàn bắt đầu khóc, bàn tay ôm lấy đầu chống một chút xuống bàn, trông giống như mấy gã nhân vật chính ngu ngốc trong mấy bộ phim truyền hình tẻ nhạt. Vì không muốn hắn ở trước mặt mọi người bị mất mặt, tôi ra sức kéo hắn đến một gian phòng nhỏ ở phía sau quán bar, hắn ôm tôi, tôi lại ra sức đẩy hắn ra.

“Ba Lạp.” Hắn rơi lệ cầu xin tôi, “Em đừng xa anh, em có biết, anh thật sự thích em không.”

“Vô dụng.” Tôi lạnh lùng nghiêm mặt nói, “Tôi đã không còn thích anh nữa.”

“Anh không có chạm đến em, là vì anh thật sự thích em, chẳng lẽ em thật sự nhìn không ra sao?” Hắc Nhân nói, “Anh không thể thiếu em được.”

Trời ạ, sao hắn buồn nôn đến như vậy.

“Hắc Nhân.” Tôi đến gần, nói với hắn, “Hãy quên Ba Lạp đi, hãy quên tôi đi.”

Tròng mắt của hắn đỏ hoe, tuyệt vọng nhìn tôi.

Có người đến gõ cửa, tôi nói cho người đó biết không có việc gì, ý bảo người đó tránh đi chỗ khác. Hắc Nhân gạt mạnh nước mắt, lúc đi ra đến cửa, hắn quay đầu lại, nói lớn tiếng với tôi như hét vào mặt: “Lê Ba Lạp, em nhớ cho kỹ, anh không phải là sợ biểu ca của em, anh nhớ rõ em đã nói là anh phải đi chinh phục em, anh sẽ chờ đến khi em cho lại anh cơ hội, anh sẽ chinh phục được em.”

Nói xong, hắn kiên quyết dứt khoát rời khỏi.

Tôi và Hắc Nhân quen biết với nhau lâu như vậy, lần đầu tiên cảm giác được hắn đáng yêu, cảm nhận được nước mắt của hắn, biết được điều hắn tin tưởng, tất cả chứng minh hắn tuyệt đối là một nam tử hán, cũng là lần đầu tiên tôi nhìn hắn với con mắt kính phục. Nhưng hắn không phải là loại nam nhân tôi thích, loại tôi thích là loại giống như Trương Dạng, trời sinh ra đã như vậy rồi, không có cách nào thay đổi được.

« Xem Chương Cũ Hơn

Chương 8 [END] Chương 7.6 Chương 7.5 Chương 7.4 Chương 7.3 Chương 7.2 Chương 7.1 Chương 6.9 Chương 6.8 Chương 6.7 Chương 6.6 Chương 6.5 Chương 6.4 Chương 6.3 Chương 6.2 Chương 6.1 Chương 5.9 Chương 5.8 Chương 5.7 Chương 5.6 Chương 5.5 Chương 5.4 Chương 5.3 Chương 5.2 Chương 5.1 Chương 4.14 Chương 4.13 Chương 4.12 Chương 4.11 Chương 4.10 Chương 4.9 Chương 4.8 Chương 4.7 Chương 4.6 Chương 4.5 Chương 4.4 Chương 4.3 Chương 4.2 Chương 4.1 Chương 3.10 Chương 3.9 Chương 3.8 Chương 3.7 Chương 3.6 Chương 3.5 Chương 3.4 Chương 3.3 Chương 3.2 Chương 3.1 Chương 2.14 Chương 2.13 Chương 2.12 Chương 2.11 Chương 2.10 Chương 2.9 Chương 2.8 Chương 2.7 Chương 2.6 Chương 2.5 Chương 2.4 Chương 2.3 Chương 2.2 Chương 2.1 Chương 1.10 Chương 1.9 Chương 1.8 Chương 1.7 Chương 1.6 Chương 1.5 Chương 1.4 Chương 1.3 Chương 1.2 Chương 1.1

Xem Chương Mới Hơn »

Bạn đang đọc Tai Trái của Nhiêu Tuyết Mạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.