Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Marge ốm

Tiểu thuyết gốc · 2120 chữ

Homer ôm đầu lái xe về nhà, lạ là lần đuổi việc này Homer không khiến ông buồn bã. Nhớ về lần đuổi việc trước, ông mắt thất thần nằm ỳ trong quán bar của Moe. Nốc thật nhiều rượu đến khi túi nhẵn tiền và trở về nhà.

Lần này thì không như vậy, Homer hôm nay đau đầu không tưởng. Ông mở cửa nhà rồi đi thẳng một mạch ra ghế sofa, rồi gục luôn trên đó. Marge ngó đầu ra từ bếp, thấy chồng mình giờ này đã về liền đi ra hỏi.

“Homer, có chuyện gì ở nhà máy hả anh? Sao anh giờ này anh đã về rồi?”

“Oh! Anh đi vừa bị đuổi việc!” Homer không còn sức lực nói.

“Oh my! Có chuyện gì xảy ra ở nơi làm việc hả anh?” Marge vội vàng hỏi.

Nhưng đáng tiếc giờ này Homer đã không nghe được cô nói gì nữa. Bên tai Homer lúc này chỉ vang vọng nhữ tiếng ù... ù.. chói tai. Không lâu sau Homer ngất lịm đi. Thấy mình hỏi mãi chồng không trả lời Marge đành thôi, Homer đã không muốn nói cô cũng không nhiều lời.

4 giờ chiều Bart và Lisa đi học về, chiếc xe bus dừng lại trước của nhà Simpsons. Bart và Lisa cầm lấy đồ của mình nhảy xuống xe.

“Chào chú Otto! hẹn mai gặp lại!”

Otto chào lại hai đứa trẻ đóng cửa lại và lái xe đi. Hai đứa liền nhanh chóng chạy vào nhà xem bố.

“Chúng con về rồi!” Hai đứa hét lớn, vang vào trong nhà.

Marge nghe thấy tiếng bọn trẻ, liền nhanh chóng hoàn thành món thịt hầm. Bắp nó lên bếp, rồi ngó ra ngoài gọi Bart vào.

“Bart! Chàng trai của mẹ, lại đây nào! Chuyến đi thăm quan như thế nào?”

Bart định chạy lên buồng lại đành quay người lại chạy vào bếp.

“Hôm nay bố lại bị đuổi việc mẹ ạ. Sau này chúng taăn gì bây giờ?” Cậu bé nói với giọng điệu ỉu xìu.

“Oh! Con trai không sao đâu, mẹ tin bố con có thể xin được việc làm ở chỗ khác thôi.” Thấy thằng nhóc như vậy, Marge liền tiến lại gần vỗ về trấn an nó.

“Cơ hội để bố có thể xin được việc khác là 0,0001% mẹ ạ. Nhưng dù sao con cũng chuẩn bị tinh thần cho việc phải ngủ ngoài đường rồi.” Lisa đứa thứ hai của gia đình Simpson nói vọng từ phòng khách vào. Đứa thứ hai rất thông minh hơn anh cả nhiều. Chính vì thế mà Bart rất ghen tị với cô em gái.

“Lisa!!” Marge gằn giọng, không cho cô bé nói nữa.

“Xin lỗi mẹ…” cô nhóc biết ý, liền giữ trật tự.

“Chúng ta thật sự phải ngủ ngoài đường hả mẹ??” Bart liền nhìn Marge với đôi mắt buồn thiu. Cậu nhóc cũng rất mong đây chỉ là lời nói đùa của em gái, nhưng cậu biết em gái mình rất ít khi nói gì không đúng.

“Con đừng lo, nếu không được mẹ vẫn có thể đi làm mà.Được rồi hai đứa đi chơi đi.” Marge liền an ủi con. Thực tình cô cũng rất lo lắng cho gia cảnh của mình, nhưng đành đi được bước nào hay bước đấy.

Đến tối cuối cùng Homer cũng lờ mờ thức dậy. Tuy đầu vẫn còn ing...ing… Khó chịu nhưng đã đỡ hơn lúc sáng nhiều.

Ông bước vào bếp lấy một lon bia uống, chắc do ngất đi quá lâu nên giờ khát nước. Nghe thấy tiếng loạch xoạc ở dưới, Marge liền bật đèn xuống xem.

“Homer! Có phải anh không?”

“Là anh đây Marge?” Homer nốc một hơi hết sạch lon bia.

“Vậy từ giờ chúng ta ra sao? Anh với em ghì không sao. Nhưng Lisa và Bart còn đang học tiểu học, Maggie thì còn chưa biết nói.” Marge lo lắng hỏi chồng, Cô rất lo lắng cho tương lai của gia đình sau này sẽ ra sao.

“Bà loppet từng bảo em có thể quay trở lại làm việc bất cứ lúc nào em thích. Không biết lời mời ấy còn không?” Marge liền gợi ý cho chồng, dù cô không thích công việc ấy cho lắm. Nhưng cô cũng không muốn thấy cảnh gia đình dọn ra ngoài đường.

Homer hồi tưởng lại cảnh vợ phải mặc lại đồ bồi bàn, đi lại từng bàn hỏi khách. Tuy không phải là người giỏi giang gì, nhưng ông cũng không muốn vợ đi làm lại chỗ đó. Homer kiên quyết từ chối cho vợ đi làm lại.

“Không! anh tự sẽ có cách khách, em cứ ở nhà đi. Anh ra ngoài đi dạo một chút.” Nói xong Homer vớ chùm chìa khóa, xỏ giày lên và ra ngoài.

Homer chán nản bước ra khỏi nhà. Đi dạo vài vòng quanh khu phố nhưng cũng chẳng ăn

thua gì cả. Ông chả nghĩ ra được cách gì cứu giúp tình hình tài chính bây giờ.

“Oh! Thằng nhóc nào, lại để cái ván trượt giữa đường thế được.” Homer bỗng bị trượt chân bởi một cái ván trượt. Ông đứng dậy định tìm thủ phạm nhưng chả thấy ai cả, thay vào đó là một tấm bảng cho thuê mặt bằng giá rẻ. Homer đành vứt ván trượt sang một bên, và tiếp tục đi dạo.

Chuyến đi dạo của ông ngốn hết một đêm, ông cuối cùng cũng trở về đến nhà. Đứng trước cửa nhà Homer thở dài, xấu hổ, bước chân ông như cắm rễ thẳng xuống đất, khiến ông không bước vào được nhà. Cái cảm giác thất bại ấy nó như ngày càng lớn dần, khiến ông không biết làm sao để đối mặt với vợ con.

Nhưng đời mà đôi khi ta phải chấp nhận số phận và bước tiếp. Homer tra chìa vào ổ và mở cửa vào nhà, thế nhưng lạ là hôm nay Homer không nghe thấy tiếng vợ nấu ăn như thường ngày.

“Marge...Marge!! Em ở đâu thế. Các con mẹ đâu rồi!?”

Homer liền kêu vợ vì nghĩ cô ngủ quên, nếu là hôm nay là chủ nhật thì không sao. Nhưng hôm nay là đầu tuần, tụi trẻ cần phải đi học. Chúng không thể đến trường với một chiếc bụng rỗng được. Homer bước vào phòng hai vợ chồng gọi vợ.

Trên giường lúc này Marge sốt bừng bừng, người tỏa nhiệt cao khủng khiếp. Homer liền vội vàng đến xem vợ, chạy nhanh xuống nhà tìm trong tủ thuốc nhiệt kế đo cho vợ. 38.7 độ Không phải là một con số nhỏ đâu, nếu không chăm sóc cẩn thận là mất mạng như chơi đó.

Homer liền đưa vợ lên xe, phóng thẳng đến bệnh viện Springfield. Sau một hồi đợi chờ kết quả của bác sĩ, cuối cùng Homer cũng đợi được đến lúc y ta cũng cho người nhà bệnh nhân vào thăm. Ông tức tốc chạy vào ngồi bên cạnh vợ, lúc này Marge đã đơ hơn rất nhiều so với lúc mới phát hiện.

Homer liền vội vàng cảm ơn các bác s, ngồi được một lúc Homer cũng phải trở về nhà lo cho các con. Nghĩ đến khoản viện phí phải trả, Homer không khỏi não ruột. Nhưng không trả không được, bệnh đến thân tiền tài đâu còn quan trọng nữa.

Về đến nhà Homer đã thấy các con đứng trước cửa mặt mày lo lắng do hỏi.

“Mẹ có sao không hả bố?”

“Chúng ta có đủ tiền trả viện phí không?”

………

Bọn trẻ hỏi liên hồi nhưng Homer chỉ biết đứng đờ ra đó, một lúc sau ông bật khóc quỳ xuống ôm bọn trẻ vào. Bọn trẻ liền im bặc, lặng lẽ ôm lại bố của mình. Được một lúc Homer xịt mũi, lau đi nước mắt lại tươi cười nhìn bọn trẻ.

“Chắc hẳn các con đói rồi đúng không? Để ta làm cho các con một bữa trong khi mẹ vắng nhà nhé!?”

Thực lòng mà nói Homer trước giờ rất ít khi nấu ăn, về cơ bản là mù tịt. Chuyện bếp núc luôn có Marge lo nhưng giờ vợ không ở đây, ông phải làm thích ứng với điều đó. Mở cửa tủ lạnh ra, Homer lấy chút thịt xông khói (Beacon) , vài quả trứng gà, thêm vài ổ bánh mì. v.v..

Không hiểu sao Homer lấy chúng thuần thục và tự nhiên đến vậy, như là ông biết mình đang chuẩn bị làm món gì vậy. Ông phết bơ lên tấm chảo, đợi nó tan hết nóng chảo. Trong lúc đó ông lấy một cái chảo khác rán chỗ thịt xông khói, đập hai quả trứng ra một cái tô cho thêm một chút hương liệu.

Tất cả đều làm bọn trẻ ngơ ra, bất ngờ trước sự việc trước mắt. Theo chúng nhớ đến cả một quả trứng ốp bố mình còn không làm nổi, nói chi là đến một món như này. Lisa giật giật góc áo của Bart, nghi ngờ những gì mình thấy.

“Bart, đó có thật là bố của chúng ta không vậy!?”

“Anh cũng không biết nữa. Trước giờ bố có nấu ăn bao giờ đâu, hay bố giấu chúng mình?” Bart cũng rất bối rối, hỏi lại em mình.

“Anh đang hỏi một đứa nhóc 8 tuổi đấy, anh biết không?”

Khi hai đứa còn đang tranh luận, Homer đã rọn ra bàn món ăn rồi. Ba đứa trẻ ngồi ngay ngắn trên ghế, tu.. tuuuu….. siêu nước dùng để đun sữa cho maggie vừa lúc sôi. Homer cẩn thận thử chút sữa ra tay, thấy nó còn nóng liền ngâm vào nước lã cho nguội.

Lúc này hai đứa trẻ đã bắt đầu thưởng thức món ăn của cha mình làm rồi. Mới đầu chúng còn e ngại không biết mòn này ăn được không, Bart còn quyết định nhường đĩa của mình cho Lisa. Đương nhiên đứa nhỏ không muốn làm bố mình bẽ mặt, rón rén bấu một góc nhỏ bánh mì cùng một chút trứng rán và thịt xông khói.

Món ăn vừa vào đến miệng cô bé như bị hòa tan vậy, Vị của trứng và xông khói như một dòng chảy hòa quyện vào nhau. Vị mỡ màng của thịt, tuy thế mà không ngấy. Trứng rán mỏng, thêm một chút hương liệu vừa đủ khiến trứng có đủ vị xốp và độ ngậy.

Cô bé sau đó nhanh chóng ăn hết đĩa của mình, chuẩn bị ăn sang đĩa của anh trai thì Bart giật lại. Thấy cô bé ăn ngon như vậy, Bart cũng thèm và quyết định thử cho riêng mình. “Đưa cho anh!”

Đương nhiên là Lisa cũng không chấp nhặt với anh trai. Dù sao cô bé cũng cảm thấy no rồi, chia sẻ chút cho người anh ngốc nghếch này cũng được.

Bart ngấu nghiến đống thức ăn như chưa từng bao giờ được ăn vậy. Ăn xong cậu còn liếm chiếc đĩa như muốn xơi luôn cả nó vậy.

“Ợ..oo … Phiu. Mình chưa từng ăn nhiều bánh mì như thế bao giờ.”

Lisa nhìn tư thế của anh mình, lắc đầu thở dài. Nhìn về phía bố, cô bé hỏi.

“Bố! Bố biết nấu ăn từ bao giờ vậy?”

Đang cho Maggie uống sữa, Homer bỗng giật mình nhận ra điều gì đó, động tác liền ngừng lại. Thấy bố dứt sữa ra khỏi miệng, Maggie cố rướn người lên để chộp lấy bình sữa. Nhưng mà cứ mỗi lần cô bé gần chạm tới, Homer liền xoay người.

Homer lúc này cũng đang rất bất ngờ với tài năng ẩn này của mình. Hồi trước mỗi lần ông đụng đến bếp núc, là một lần ngôi nhà đối mặt với nguy cơ bị cháy. Nên là vợ ông Marge cấm ông vào trong một li, trừ lúc ăn cơm ra.

Đúng lúc này tiếng còi xe bú vang lên, báo hiệu giờ đi học đến rồi. Hai anh em định chạy ra ngoài, thì bị Homer giữ lại. Ông dúi vào tay hai đứa nhỏ hai chiếc túi cơm trưa. Làm xong ông mới cho hai đứa đi. Ngồi trên xe hai đứa nhìn về phía bố đang vẫy tay chào mình.

Đây là lần đầu tiên trong đời bố tụi nhóc tỏ ra như một người bố thực thụ vậy. Bart cảm giác bỗng dưng muốn khóc, cậu bé không quen như này ah.

Lisa vỗ vai anh trai mình, an ủi nói: “có lẽ bố đã thay đổi rồi đi.

Bạn đang đọc Simpson sáng tác bởi kahoh

Truyện Simpson tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kahoh
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.