Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đa Nhãn Quái

Phiên bản Dịch · 1714 chữ

Chương 5: Đa Nhãn Quái

Người dịch: Linhbun

“Thật là lợi hại, nói đi cũng phải nói lại, xem mỹ nữ chiến đấu quả thật là một loại hưởng thụ , đặc biệt là khi phụ nữ mặc đồ bơi, nếu không phải di động hỏng rồi, thật nên chụp lại vài tấm mới được.”

Đem người còn lại trên bến tàu đưa đến tàu chở khách, Vương Thành lại quay lại bến tàu, từ trên tàu chở khách tìm thuyền viên, mượn kính viễn vọng nhìn cảnh chiến đấu trên bờ cát , nhìn thấy đám người Lâm Ngọc đại phát thần uy, hắn tự nhiên vui sướng, nếu có thể đem quái vật trên đảo tiêu diệt hết ,thì có thể khiến thiên hạ thái bình rồi.

Sau một hồi, quái vật trên bờ cát bị Lâm Ngọc và đám người tiêu diệt không còn, Lâm Ngọc cùng đoàn người thảo luân một chút bắt đầu thật cẩn thận tiến vào khách sạn chính, nghe ngóng một lúc, bên trong lại không truyền đến một chút động tĩnh chiến đấu nào, chỉ là không bao lâu, bên trong lại có một đống người hoảng sợ chạy ra, số lượng so trước đó thiếu mất một nửa, những người khác trên người cũng đầy rẫy thương tích, lại còn có quái vật quỷ dị đuổi theo không bỏ.

Con quái vật này sở dĩ quỷ dị, là bởi vì trên mặt dài của nó có chừng mười đôi mắt, trừ đôi mắt ở giữa trán là nhắm chặt, còn lại đều mở ra, bắn ra từng đạo ánh sáng màu xanh lam chói mắt, chỗ nào bị bắn trúng thì bộ vị đó sẽ kết thành hàn băng, Khải Lâm tay phải đã kết thành hàn băng, vội ôm tay chật vật mà chạy.

Hiện tại cản phía sau chính là Lâm Ngọc cùng Tô Tuệ, các nàng hai người không ngừng bắn ra ngọn lửa cùng với lưỡi dao gió ngăn trở nhiều đạo ánh sáng từ mắt quái vật, chỉ là ánh sáng quá nhiều, hai nàng bị bức bách hết sức chật vật, có một lần Lâm Ngọc thiếu chút nữa bị ánh sáng bắn trúng, may mắn kịp thời giơ lên Bàng Giải Thuẫn ngăn trở ánh sáng, bất quá bởi vì tấm chắn kết băng, Lâm Ngọc chỉ có thể ném đi Bàng Giải Thuẫn

“A Thành, bọn họ đánh không lại quái vật, chúng ta mau chạy đi.”

Trương Vũ nhìn thấy tình huống trên bãi biển, hoảng sợ hô, Vương Thành hơi do dự, nói: “Chờ bọn họ lại đây, ngươi liền mang người đi trước.”

Nghe được chính mình đi trước, Trương Vũ miễn cưỡng ổn định tâm trạng, lại nói: “A Thành, ngươi không phải là đang đợi ba cô gái kia chứ, tuy rằng các nàng thật xinh đẹp, nhưng cái mạng nhỏ của mình quan trọng hơn đó.”

“Trong lòng ta hiểu rõ, yên tâm đi.”

Vương Thành không có nhiều lời, trước kia Lâm Ngọc cứu hắn, cái ân tình này là nhất định phải báo. Trương Vũ thấy thế cũng không hề khuyên bảo, thúc dục đám người phía trước chạy trốn tới bên này, Trương Vũ chờ bọn họ lên thuyền phảng phất lửa đốt mông rất nhanh đào tẩu, mà Vương Thành nhìn thấy quái vật có rất nhiều mắt, trong lòng vừa động, cắn răng một cái, dĩ nhiên lại lên bờ hướng phía đám người Lâm Ngọc vọt tới.

Cùng lúc đó, quái vật nhiều mắt còn đang không ngừng phóng ra ánh sáng, Tô Tuệ cùng với Khải Lâm bị bắt phải tránh trái né phải, cả hai cùng Lâm Ngọc khoảng cách càng ngày càng xa, đột nhiên, con mắt giữa trán quái vật bỗng mở ra, một đạo kim quang hướng phía trước Lâm Ngọc bắn tới, Lâm Ngọc quay đầu thấy kim quang bắn đến muốn tránh né, chỉ là kim quang tốc độ quá nhanh, nháy mắt hoàn toàn đi vào trong thân thể.

Kim quang vừa vào trong người, Lâm Ngọc cảm giác thân thể cứng đờ, kinh hãi phát hiện mình vô pháp khống chế thân thể, ngây ngốc đứng ở tại chỗ, quái vật nhiều mắt phát ra một tiếng cười lạnh, hướng tới nàng tập trung bắn ra năm luồng ánh sáng màu xanh lam, mặt khác đồng thời hai hướng phân biệt bắn về phía Tô Tuệ cùng với Khải Lâm.

“Lâm Ngọc tỷ.”

“Ngọc!”

Tô Tuệ cùng với Khải Lâm vốn dĩ cách chỗ Lâm Ngọc có chút xa, lại bị ánh sáng bức bách, căn bản không kịp đi cứu viện Lâm Ngọc, chỉ có thể thất thanh kinh hô.

“Ta phải chết ở chỗ này sao, thật là thiên đố kỵ hồng nhan, không có biện pháp, đều do ta thật sự quá đẹp”

Lâm Ngọc trơ mắt nhìn năm đạo ánh sáng nhanh chóng tới gần, trong lòng tuyệt vọng tự giễu, lúc nàng tưởng chừng bị ánh sáng bắn trúng thì bỗng một cái bóng đen từ phía sau nhào lên đem nàng đẩy ngã ở trên bờ cát.

“Là hắn.”

Ngã xuống đất một lúc, Lâm Ngọc khôi phục lại quyền khống chế thân thể, phun ra vài hạt cát trong miệng, quay đầu nhìn thấy gương mặt Vương Thành nội tâm xuất hiện một trận kinh ngạc, nhưng Vương Thành lúc này cũng không có nhìn nàng, hắn nắm lên một nắm cát trên mặt đất, hướng tới quái vật nhiều mắt dùng sức ném đi, đồng thời hướng Tô Tuệ hô: “Tô tổng, ta đã thấy ngươi khống chế phong hệ, hiện tại dùng gió đem hạt cát cuốn lên đi.”

“Dùng gió đem hạt cát cuốn lên?”

Tô Tuệ sửng sốt, lúc này nàng nhìn thấy quái vật nhiều mắt đang vụng về đem tay che chắn ở phía trước mặt, chắn những hạt cát mà Vương Thành ném lại, lập tức hiểu được, tay phải đưa về phía trước sử dụng năng lực hướng dưới chân quái vật nhiều mắt phóng tới, bị gió to cuốn lên những hạt cát vờn xung quanh quái vật nhiều mắt căn bản không mở mắt ra được, dường như con quái vật cảm thấy nguy hiểm, nhanh chóng lui lại phía sau.

“Muốn chạy, tiểu tử kia, mau đưa thanh đao cho ta.”

Lâm Ngọc nhìn quái vật đang chật vật bỏ chạy, cười lạnh một tiếng, đẩy ngã Vương Thành đè ở trên người hắn, lại thuận tay đoạt lấy dao phay trên tay Vương Thành dùng hết sức ném mạnh đi, dao phay chuẩn xác chém ngập vào đầu quái vật, quái vật lập tức ngã xuống.

“Nữ hiệp, hảo thân thủ!”

Vương Thành khen, năng lực phi đao này tuyệt đối là phải luyện qua rất nhiều lần, Lâm Ngọc cười ,dùng tay vỗ bả vai Vương Thành rất là hào sảng nói: “Cái này còn nói sao, tiểu tử, không tồi, không chỉ có cứu lão nương một mạng, còn nghĩ ra chủ ý tốt như vậy, về sau lão nương giúp lại ngươi, bất quá ngươi vừa rồi mới đem ta đẩy ngã có phải hay không là thật, đây chính là cách làm của một người nam nhân mạnh mẽ sao, ta thích.”

Vương Thành vẻ mặt vô ngữ bò lên, nói: “Ngươi đã cứu ta một lần, mặt khác chỉ là người ngoài cuộc thì tỉnh táo thôi, nhìn kìa, con quái vật giống như rơi ra đồ vật.”

“Rớt đồ vật, thật vậy chăng, ta giết nhiều con quái vật như vậy còn không có nhặt được gì đâu.”

Lâm Ngọc nghe vậy vội vàng quay đầu, nhìn thấy thi thể con quái vật kia đã biến mất, tại chỗ đó lơ lửng một cái nhẫn có mặt ngoài là một viên ngọc màu xanh lam, nàng bò dậy đi qua đem nhẫn cầm trong tay, vừa muốn nói gì, đột nhiên, khách sạn lầu chính truyền đến động tĩnh, một đám quái vật kỳ hình quái trạng từ bên trong lao ra.

“Đi mau, đám quái vật kia đang đuổi tới.”

Lâm Ngọc biến sắc, mọi người nào dám ngây ngốc ở đây, nhanh chân chạy trốn lên trên thuyền điện, sau đó Vương Thành khởi động động cơ hướng tới phương hướng tàu chở khách mà đi, bất quá đám quái vật kia không từ bỏ, sử dụng ra pháp thuật, hỏa cầu, băng tiễn từ từ hướng tới thuyền điện đánh tới.

“Ngồi chắc vào.”

Vương Thành khống chế thuyền chạy bằng điện quẹo một cái vòng tròn lớn tránh đi đại bộ phận pháp thuật công kích, nhưng còn có một hai cái không có biện pháp né tránh, cũng may lưỡi đao gió của Tô Tuệ cùng với ngọn lửa của Lâm Ngọc bắn ra hóa giải, qua mấy giây, bọn quái vật mới phát động pháp thuật công kích thứ hai, bất quá Vương Thành đám người đã thoát ly khỏi phạm vi công kích pháp thuật,

“Lũ quái vật này sao lại không bơi lại đây, có điểm kỳ quái , căn cứ vào việc ta quan sát lúc trước, bọn nó hình như không có trí tuệ, theo lý thuyết không phải là sẽ bất chấp nguy hiểm đuổi theo sao?”

Thoát khỏi nguy hiểm, Vương Thành thở dài nhẹ nhõm một hơi, quay đầu lại nhìn thoáng qua, thấy những con quái vật đó cũng chưa xuống nước, có chút kinh ngạc nói.

“Quản như vậy nhiều làm gì, nói không chừng bọn họ là ăn trái cây ác ma, bị biển rộng nguyền rủa không thể xuống nước đâu." ( trong anime one piece).

Lâm Ngọc đĩnh đạc nói, Vương Thành cười nói: “Ngươi sao không nói luôn là bọn nó xuống nước liền sẽ chết vì bệnh?”

Tuy rằng mới vừa nhận thức không bao lâu, bất quá Lâm Ngọc đã cứu Vương Thành một lần, Vương Thành đã cứu Lâm Ngọc một lần, hơn nữa hai người đều thích nói giỡn, bất quá Vương Thành vẫn là tận lực không nhìn Lâm Ngọc, không phải không muốn nhìn, mà là quá muốn nhìn, nhưng sợ thất thố làm xấu mặt.

Bạn đang đọc Tại Mạt Thế, Ta Bất Tử (Bản Dịch) của Bạch Thái Lão Yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linhbun
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật thangdaigia
Lượt thích 10
Lượt đọc 284

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.