Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu giá hội (1)

Phiên bản Dịch · 1041 chữ

Ba ngày sau.

Ngô thị Bảo Khí Các ở khu thương mại trung tâm Quảng An phủ.

"Hàng hóa của hai vị đạo hữu, chúng ta Ngô thị Bảo Khí Các sẽ vận chuyển lên thuyền đúng giờ, còn xin hai vị yên tâm.".

Một vị Ngô gia Trúc Cơ tu sĩ đứng trước cửa Ngô thị Bảo Khí Các, tươi cười với Trần Đạo Huyền cùng Trần Tiên Hạ, chắp tay nói.

"Vậy phiền toái tiền bối, xin hãy dừng bước.".

Trần Đạo Huyền chắp tay đáp lễ một cách khiêm tốn.

Ngô gia Trúc Cơ tu sĩ gật gật đầu, khách sáo: "Hai vị mời đi thong thả".

Trần Đạo Huyền cùng Trần Tiên Hạ đi ra cửa Ngô thị Bảo Khí Các.

Sau khi hai người đi không lâu, một vị tu sĩ trẻ tuổi trong cửa hàng tiến lên nhỏ giọng hỏi: “Tộc thúc, sao ngài phải khách khí với hai tu sĩ luyện khí như vậy? Làm như vậy chẳng phải là mất đi tôn nghiêm Ngô thị ta sao?”

Nào ngờ Trúc Cơ tu sĩ kia nghe nói như vậy, liếc mắt nhìn vị tu sĩ trẻ tuổi này, nhíu mày một cái nói: "Quảng Tuyên, ngươi nhớ kỹ, làm ăn ở trong Quảng An phủ thì cái lớp áo bên trong quan trọng hơn mặt mũi,

Hai vị tu sĩ vừa nãy đích xác có tu vi cũng không cao, một cái luyện khí tầng sáu, một cái chỉ có luyện khí tầng bốn, nhưng ngươi có biết món làm ăn này của bọn họ có thể mang đến cho Ngô thị Bảo Khí Các chúng ta bao nhiêu lợi nhuận không?”

Vị tu sĩ trẻ tuổi tên Ngô Quảng Tuyên kia vẻ mặt mờ mịt lắc đầu, Ngô gia Trúc Cơ tu sĩ vươn bốn ngón tay nói: "Lợi nhuận hơn bốn ngàn linh thạch!”

“Nhiều như vậy?”

Ngô Quảng Tuyên Nghe nói như vậy, nhất thời sợ ngây người, y không nghĩ tới chỉ là hai tu sĩ luyện khí lại có thể có thân gia phong phú như vậy.

Có thể làm cho Ngô thị Bảo Khí Các bọn họ kiếm được lợi nhuận bốn ngàn linh thạch, chứng minh hai vị này đàm phán cùng Ngô thị Bảo Khí Các đạt thành một khoản sinh ý trị giá ít nhất mấy vạn linh thạch.

Làm sao lại không khiến cho tu sĩ Ngô gia non nớt này không cảm thấy khiếp sợ?

"Cho nên nói làm ăn ở Quảng An phủ, vừa không thể trông mặt mà bắt hình dong, càng không thể chỉ dựa vào tu vi khách hàng mà phán định sinh ý lớn hay nhỏ.

Chúng ta Quảng An phủ tu sĩ có mấy trăm vạn, trong đó Trúc Cơ tu sĩ không có mười vạn cũng có mấy vạn, như vậy Trúc Cơ tu sĩ có thể có thân gia như hai người này lại có bao nhiêu?

Huống hồ ngươi có biết bối cảnh của hai người này là gì không?”

“Ý của tộc thúc là..."

Tu sĩ Ngô gia Trúc Cơ tức giận nói: "Ý ta là sau này ngươi sáng mắt lên một chút, đừng có mang cái tật mắt cao hơn đầu mà ngươi nhiễm ở trong gia tộc đến Ngô thị Bảo Khí Các.

Nếu không, lão phu nhất định đánh giá lịch lãm của ngươi không đạt tiêu chuẩn.".

Quả nhiên, Ngô Quảng Tuyên nghe được những lời này, sắc mặt trắng bệch.

Ngô gia mặc dù là đại tộc Trúc Cơ nổi danh đỉnh đỉnh ở Quảng An phủ, nhưng chính là bởi vì vậy mà số lượng tu sĩ trong đại tộc cũng đặc biệt đông đảo.

Tu sĩ luyện khí như hắn đi ra ngoài lịch lãm, nếu bị đánh thất bại trong khảo hạch lịch lãm, tiền đồ cá nhân của hắn sẽ bị ảnh hưởng mang tính hủy diệt.

Cách làm này của các đại gia tộc cơ hồ giống nhau, đúng là tư chất linh căn của tu sĩ rất quan trọng, nhưng so với tư chất linh căn thì đối với một gia tộc tâm tính đệ tử ngược lại càng thêm trọng yếu.

Một tu sĩ tâm tính không tốt cho dù được bồi dưỡng đến Trúc Cơ, thậm chí tu vi Tử Phủ kỳ không chỉ không cách nào mang đến bao nhiêu trợ lực cho gia tộc, ngược lại còn có khả năng chọc vào tai nạn hủy diệt.

Vô số tử đệ gia tộc gây họa bởi vì tâm tính không tốt. Ví dụ chọc thị phi gây họa cho gia tộc là không kể xiết, bởi vậy gia tộc truyền thừa càng lâu đời lại càng chú trọng bồi dưỡng tâm tính của gia tộc tử đệ .

Trong việc bồi dưỡng tâm tính gia tộc tử đệ, bất kể là Dương gia hay là Ngô gia thậm chí là Chu gia, tự tin bành trướng đều là không tốt.

......

Đi ra khỏi Ngô thị Bảo Khí Các, hai người Trần Đạo Huyền vừa đi trong khu thương mại trung tâm phồn hoa, vừa trò chuyện.

"Ngươi dự định ở Quảng An phủ bao lâu?"

Trần Tiên Hạ thuận miệng hỏi

Trần Đạo Huyền trầm ngâm một lát, cười cười nói: "Lần này tìm Dương gia đặt hàng thuyền vận nô, còn phải qua vài ngày mới đến được, hơn nữa, còn cần phải chọn lão bà cho tộc nhân, như thế nào cũng phải ở lại mười ngày nửa tháng."

Trần Tiên Hạ Nghe được lời này, có chút tiếc nuối: "Ai, ngươi vừa đi, gia tộc phải dừng sản xuất phi kiếm lại, ngẫm lại cũng làm cho người ta cảm thấy đau lòng."

"Cho nên mới nói, tăng dân số tộc nhân là một chuyện trọng yếu cỡ nào."

Trần Tiên Hạ nghe vậy, cũng không thể không gật đầu thừa nhận, tu sĩ trong gia tộc thật sự là quá ít.

Thế cho nên cho dù năng suất có quan trọng đến mấy thì Trần Đạo Huyền không thể không vứt bỏ công tác sản xuất của nhà máy phi kiếm, để mà tới phụ trách vận chuyển hàng hóa cùng mua sắm vật tư.

Bạn đang đọc Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc (Dịch) của Tiểu Bạch Biến Lão Bạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi T-Rng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 281

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.