Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biến Hóa chi thuật

Phiên bản Dịch · 1583 chữ

Trước cửa tiệm vàng ngay cả cửa kính cũng bị dị năng hóa thành sắt thép, cẩn thận phong tỏa lại, Nghe Vương giám đốc nói, trong tiệm tổng cộng có 28 nhân viên, toàn bộ đều bị đuổi ra ngoài, và bị sơ tán.

Nhưng riêng tên cướp kia thì vẫn cố tình ở lại, hắn có thời gian chạy trốn, ấy vậy lại bỏ qua, điểm này thôi đã rất kì lạ rồi!

Cửa sổ đều bị đóng kín, ngăn chặn, người bên ngoài không biết tình huống bên trong, người bên trong không rõ tình trạng bên ngoài.

Người đàn ông lúc nãy lên mặt với bọn Trần Phong tên thật là Tạ Đông Cường, giám đốc nhân sự của Sâm Lang, thời điểm xảy ra sự việc lại đúng lúc ông đang mang theo mấy đồng sự nghiệp đến đây, cho nên tiện thể tới hiện trường sớm nhất.

Cái lồng sắt bao quanh nơi này cũng là do ông ta chỉ huy bài trí, phân phó mấy người Kim hệ dị năng ra tay. Mục đích ngăn ngừa hung thủ bên trong chạy trốn.

Nhưng mấy thứ này trong mắt Trần Phong đều là cởi quần đánh rắm, làm chuyện dư thừa, đã biết đối phương là Kim hệ Dị Nhân, vậy mà còn muốn dùng lồng sắt này để vây hắn?

Hơn nữa, đối phương cũng chẳng có ý định gì là chạy trốn.

Xung quanh, Dị Nhân đến ngày một nhiều, Tạ Đông Cường lưng càng ưỡn càng thẳng, bản thân mang tiếng là người của Sâm Lang, hiệp hội cao cấp, đứng ở nơi đây cùng đám người tầm thường này, ông ta có cảm giác vô cùng vượt trội, ví bản thân như hạc trong bầy gà, tất cả mọi người đều đang nhìn ông.

“Tiểu Khải, cậu tiên phong đi vào trước thám thính tình hình, chớ rút dây động rừng!”

Tạ Đông Cường bắt đầu ra lệnh, ông ta cảm thấy chuyện này rõ ràng chỉ nhỏ như muỗi cắn, xử lý qua loa một chút là được. Đầu tiêncứ xem bên trong là dạng người như nào, có bao nhiêu mạnh lại nói..

Tóm lại là một quy trình cố định, đổi lại là người khác, cũng không ngoại lệ.

“Dạ!”

Lệnh vừa thoát ra, một thanh niên dáng người béo mập phía sau Tạ Đông Cường bước lên.

Chỉ thấy thanh niên kia mũi chân chạm nhẹ trên mặt đất, lập tức mặt đất như bị hóa lỏng, toàn bộ thân thể thanh niên giống như là rơi xuống đầm lầy rất nhanh chìm vào mặt đất.

……

Ra là cái thổ hệ dị năng giả!

Độn địa!

Trần Phong có thể cảm giác được hơi thở người nọ dừng lại cách mặt đất khoảng chừng một mét, rồi bắt đầu nhanh chóng hướng về phía tiệm vàng đi qua.

Tạ Đông Cường nhìn cửa chính, dường như ông ta đã nắm chắc thắng lợi trong tay.

Mấy cái tên tiểu hiệp hội đúng là không biết xấu hổ, tới đây xem náo nhiệt, cho các người nhìn một lần, đâu là đẳng cấp của hiệp hội lớn.

Người thanh niên vừa rồi tên Tôn Nghiêu, 26 tuổi, thổ hệ 8 sao Dị Sư, Tạ Đông Cường vô cùng tự tin với khả năng của hắn, kêu hắn đi vào cũng không phải bảo hắn cùng tên cướp kia đánh lộn, chỉ là thám thính tình hình, mang năng lực Thổ hệ dị năng, làm chuyện là thích hợp nhất.

“A……”

Ngay lúc Tạ Đông Cường còn đang nghênh ngang chờ tin chiến thắng, đột nhiên bên trong tiệm vàng truyền đến một tiếng thét thảm thiết, xong ngay tức khắc yên tĩnh trở lại.

Là tiếng thét của Tôn Nghiêu!

Mọi người xung quanh sắc mặt thay đổi, Tạ Đông Cường sắc mặt càng tái hơn, sắp chuyển qua màu trắng. Sau vài lần gọi tên Tôn Nghiêu, vẫn chưa thấy hắn trả lời, đương nhiên cũng không thấy trở về.

Như vậy có thể khẳng định, Tôn Nghiêu đã bại trận bên trong.

Sự việc diễn ra quá nhanh, làm những người ở đây không kịp phòng bị, đa số bọn họ đều sợ hãi mà lui lại mấy bước. Những người này hầu như đều thuộc hiệp hội nhỏ đến, thực lực bọn họ cộng lại chỉ sợ còn chưa bằng cái người tên Tôn Nghiêu kia đâu.

May còn có Sâm Lang vào trước, nếu không, lúc này chỉ sợ bọn họ đang nằm trong quan tài rồi. Trong lòng ai nấy đều tự cảm thấy may mắn.

Vẻ mặt Tạ Đông Cường có chút không kìm nén được, vốn tưởng rằng đây là một nhiệm vụ cực kỳ đơn giản, trăm triệu không thể ngờ tên cướp đó lại lợi hại đến vậy, gây thiệt hại một nhân viên. Nếu chuyện này ông không giải quyết nói thích đáng, xong việc hiệp hội tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha cho ông ta.

“Tạ giám đốc, làm sao bây giờ? Có nên thông báo cho hiệp hội?”

Thanh niên mặt tròn theo cạnh Tạ Đình Cường lên tiếng, vẻ mặt tái xanh, sợ hãi.

“Hừ!”

Ông ta hừ một tiếng, hiện tại còn đi thông báo hiệp hội? Nói bản thân thất bại? Kêu hiệp hội phái người mạnh hơn tới đây? Vấn đề chính là ông ta đã làm thiệt hại về người a. Một khi đi thông báo, khẳng định cơ hội lấy công chuộc tội đều không có, hơn nữa chắc chắn trách nhiệm sẽ quy hết lên đầu.

Ánh mắt chăm chú nhìn cửa sắt trước mặt, Tạ Đông Cường cắn chặt răng, “Giả thần giả quỷ, ta thật muốn nhìn, hắn rốt cuộc là nhân vật nào?”

Liền thấy Tạ Đông Cường lấy xuống một nhúm tóc từ đỉnh đầu, đưa đến bên miệng thổi, cọng tóc bay xuống mặt đất. Nháy mắt, sợi tóc kia biến hóa to lên, trước mắt bao người, cư nhiên biến thành một con tê tê bằng sắt dài hơn một mét dài hơn.

Nhìn một màn như vậy, Trần Phong bên cạnh cũng không nén nổi kinh ngạc!

Biến hóa chi thuật?

Lấy vật hoá vật, lấy vật chết hóa thành vật sống, đây đâu còn đơn giản là biến hóa chi thuật.

Ở Thiên giới, đạt đến trình độ biến hóa chi thuật, tuyệt đối thuộc đẳng pháp thuật cấp cao, nổi tiếng nhất chính là Thiên Cương 36 phép biến hóa cùng Địa Sát 72 biến hóa chi thuật, những thứ đó đều yêu cầu cảnh giới cùng pháp thuật cao thâm chống đỡ.

Mà ở đây, trước mắt Trần Phong, chỉ một người đàn ông, 3 sao Tông Sư mà thôi, đã có thể tùy ý thi triển ra phép thuật này như thế ?

Chỉ là dị năng mà thôi!

Nếu có người nói với bạn, Trúc Cơ cảnh sơ cấp, học xong 72 biến hóa chi thuật, sẽ tin tưởng sao?

Nhưng thực tế vả cho Trần Phong một phát thật đau.

Hắn chắc chắn khẳng định, thuật mà Tạ Đông Cường dùng không hề khoa trương, mà đơn giản dùng một nhúm tóc biến ra một con con tê tê!

“Hừ!”

Tạ Đông Cường hừ lạnh, cực kỳ kiểu ngạo, tâm niệm vừa động, con tê tê kia trực tiếp múa may bày ra móng vuốt, vài cái liền đào ra một hố trên mặt đất, chui vào biến mất không thấy.

Biến hóa!

Đây là dị năng của Tạ Đông Cường, đối với loại dị năng này, ông ta vô cùng tự tin, ông có thể dùng lông tóc trên người, biến thành bất cứ thứ gì mình muốn.

Đặc biệt là tóc, hiệu quả càng cao. Chỉ là, năng lực này ông ta cũng không dùng nhiều bởi vì có điểm phí tóc.

Nhìn xem, đầu ông cũng sắp hói đến nơi rồi. Phải hiểu dùng nó có bao nhiêu khó khăn.

……

Dị năng bậc nhất đúng là không tệ nha, Trần Phong ánh mắt sáng ngời tỏ ra hâm mộ.

Nhưng cũng chỉ là hâm mộ mà thôi, dị năng của người khác, lại không phải của mình.

Dùng thiên nhãn thuật, Trần Phong hai mắt ẩn ẩn ánh sáng, nhìn qua một vòng tiệm vàng, giống như năng lực thấu thị, sớm đem toàn bộ tình huống bên trong rõ ràng.

Dưới tầng hầm.

Vương Lão Phúc ở Thục Trung là khu vực tổng kho cửa hàng, bên dưới có một tầng hầm dự trữ, mấy ngày nay vừa mới nhập vào một lô trang sức, chưa kịp kiểm kê cùng phân phát ra các chi nhánh.

Một tên quần áo rách rưới, đầu tóc xoã tung, ngồi xổm giữa nhà kho, xung quanh người này chất đầy vàng bạc cùng trang sức.

Vòng tay, vòng cổ, thẻ bài, vàng thỏi……

Kim quang bắn ra bốn phía, vô cùng chói lóa.

Người nọ râu ria xồm xàm, cả người dơ bẩn, giống như bị lưu lạc, thấy không rõ khuôn mặt, nhưng khí chất cực kỳ sắc bén.

Trong tay cầm một thỏi vàng nhỏ, hình như vì đói mà người nọ liên tục lấy bỏ vào miệng nhai nhai.

Thỏi vàng kia, rơi vào miệng người đó tựa như miếng chocolate yếu ớt, xem bộ dáng, cư nhiên vô cùng hưởng thụ, dường như nó là nhân gian mỹ vị.

Bạn đang đọc Ta Từ Thiên Giới Du Học Trở Về ( dịch) của Quỷ Cốc Tiên Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.