Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chỗ dựa

Phiên bản Dịch · 1541 chữ

Ở Thục Đô lăn lộn nhiều năm như vậy, có thể gây dựng đến mức này, Trần Quốc Hoa cũng không phải đơn thuần chỉ dựa vào quan hệ.

Trần Quốc Hoa chỉ cười, nụ cười ấy đã nói lên tất cả!

“Tóm lại, con có thấy được người đó không?” Trần Quốc Hoa hỏi.

“Gia Cát Thăng Long?”

Trần Phong hỏi lại, dường như chú ba dẫn mình đến Thanh Thần không chỉ để mình gặp Thục Tiểu Uyển, mà còn muốn thông qua Thục Tiểu Uyển, gặp được vị tiền bối cao nhân ẩn thân đã lâu Gia Cát Thăng Long kia.

“Nói như vậy là đã gặp rồi?”

Trần Quốc Hoa trên mặt mang theo ý cười, Trần Phong ở trên núi đằng đẵng một đêm, tới bây giờ mới trở về, ông vẫn luôn để ý đến tình huống trên đó, khi biết Trần Phong bị vị kia lưu lại một mình, không thể không có chuyện gì phát sinh.

Cho nên, Trần Quốc Hoa chính là ở biết rõ còn cố hỏi.

“Gặp rồi!” Trần Phong nhún vai.

Tuy nhiên Trần Quốc Hoa không có thoải mái như Trần Phong sốt sắng hỏi, “Gia Cát lão tiền bối có nói gì với con không? Hay ông ấy có nhìn trúng được thiên phú của con, chỉ điểm gì đó, hoặc nhận làm học trò?”

Trần Phong nghe ù cả tai, “Chú, chú nghĩ nhiều rồi!”

“Không có à?” Trần Quốc Hoa ngạc nhiên, “Không phải chứ? Vậy ông ấy giữ con lại làm gì?!”

Trần Phong cũng không giấu giếm, đem chuyện Gia Cát Thăng Long nhờ hắn hỗ trợ loại trừ tà vật nói sơ qua cho Trần Quốc Hoa nghe.

Trần Quốc Hoa nghe xong sửng sốt, chỉ cảm thấy Trần Phong chính là đang khoác lác.

Lập tức, Trần Quốc Hoa nghiêm mặt, “Nói nhảm, lão tiền bối là ai, mấy loại chuyện như vậy cũng cần con hỗ trợ?”

Trần Phong trợn trắng mắt, “Chú ba, chú không hiểu rồi, cái gọi là có học vẫn hơn, chuyên môn nghiệp vụ đâu thể tự nhiên mà có. Cái khác không nói, nhưng nếu về bệnh của chắt Gia Cát lão tiền bối, chỉ sợ ngoài con, không ai có thể chữa trị!”

Nhìn bộ dáng tự tin đấm ngực của Trần Phong, có vẻ không phải nói dối, Trần Quốc Hoa có chút lung lay, “Con sẽ giúp?”

Trần Phong lắc đầu.

“Vì sao?” Trần Quốc Hoa vỗ đùi, có chút đau.

“Gấp gáp cái gì?” Trần Phong hờ hững xua tay, “Cái gì cũng cần có chuẩn bị, con không thể cứ thế mà nhảy vào chữa ngay, chữa không tốt, cái mạng nhỏ này cũng không còn”

“Nguy hiểm như vậy?” Trần Quốc Hoa nhíu mày.

Trần Phong lắc đầu, “Không hẳn, nó vẫn trong tầm kiểm soát của con, nhưng con cần thời gian!”

“Vậy tốt rồi!”

Trần Quốc Hoa khẽ gật đầu, “Nếu chuyện con nói là thật, con có thể giúp Gia Cát lão tiền bối, dựa được vào cái cây đại thụ này, Tiểu Phong, từ giờ về sau ở cái Thục Trung này, chỗ nào con cũng đều có thể đi ngang!”

Nói đến đây, Trần Quốc Hoa bao nhiêu kích động.

Ông lôi kéo Trần Phong đi lên núi Thanh Thần kì thật mục đích chính là để cho Trần Phong bắt gặp Thục Tiểu Uyển, rồi làm Trần Phong có cớ tự nhiên đi theo tới Võ Hầu Cung, lọt vào mắt Gia Cát Thăng Long.

Động cơ rất đơn thuần, ông muốn cho Gia Cát Thăng Long thấy Trần Phong thiên phú vượt trội như nào, tài năng ra sao, biết đâu Gia Cát Phi Long Hội lại lưu tâm đem Trần Phong nhận về làm môn hạ, dù có tệ đến đâu, ít nhật cũng nhận chút chỉ điểm.

“Chú ba, ý chú là hiện tại con không thể đi ngang sao?” Trần Phong nhún vai, từ khi hắn đến Thục Đô, dường như chưa ai có thể làm hắn e dè.

“Tất nhiên hai cái khác nhau!” Trần Quốc Hoa bất đắc dĩ cười khổ, “Chúng ta ở Thục Trung là do mấy gia tộc kia nể mặt, nhưng có thật sự nể mặt như bề ngoài bọn họ thể hiện hay không? Chẳng qua nhìn vào quan hệ với Sở gia mà thôi!”

“Tuy rằng chú không muốn thừa nhận, nhưng sự thật là sự thật, bởi có Sở gia tồn tại, chú mấy năm nay mới có thể ở Thục Đô đứng vững gót chân, nếu như không có Sở gia, chúng ta cái gì đều không phải. Lần này, Thục gia tổ chức kỉ niệm đám cưới vàng cho nhị lão, Sở gia cũng có người tới, đến lúc đó còn phải xem Sở gia đối với con thái độ gì. Chỉ sợ toàn bộ Thục Trung sẽ đều theo họ mà đối xử với chúng ta!”

“Cái khác không nói, chuyện hôn sự của con với Thục Tiểu Uyển, tuy rằng nhờ vào hôn ước từ ông ngoại Sở Thanh Mộc, nhưng nếu Sở gia không gật đầu, sợ rằng hôn nhân này cũng không dễ dàng như vậy. Dù sao, năm đó hôn ước này mục đích chủ yếu là kéo gần mối quan hệ hai nhà, bây giờ Sở gia chân chính vứt bỏ con, như vậy, đối Thục gia con hoàn vô dụng……”

Trần Quốc Hoa không dấu nỗi lo lắng sốt ruột, dường như có chút đau đầu.

“Ha ha, nực cười!”

Trần Phong nghe xong, chỉ cảm thấy đây là truyện cười cực lớn, “Chuyện của con, từ bao giờ đến phiên Sở gia nhúng tay vào, bọn họ trước kia mặc kệ con, thì bây giờ cũng nên làm như vậy. Trong trí nhớ của Trần Phong, chỉ có ông ngoại bà ngoại, còn những người khác, đều là thứ râu ria……”

Trần Quốc Hoa nhìn Trần Phong, trên mặt nhiều thêm vài phần bất đắc dĩ, “Con nha, nói lời này đến nghiện, trong cái thế giới này, muốn sinh tồn thì phải có sức mạnh, nhưng mạnh không thôi vẫn chưa đủ mà cần phải có thế gia đại tộc mạnh mẽ sau lưng, cho nên chú mới nói, có thể làm Gia Cát lão tiền bối nhìn trúng con, tạo thành một chỗ dựa, chỉ có như vậy Sở gia mới không dám làm bừa, lơ đi tồn tại của con như trước……”

“Vô luận như nào, không phải cũng chỉ cùng nhau sống dưới một bầu trời sao?”

Trần Phong nhún vai, “Chú ba, không cần xem nhẹ bản thân, cái gì mà Sở gia, cái gì mà Thục gia, đều chỉ là mây bay, chúng ta biết Trần gia chúng ta là được!”

Trần Quốc Hoa trừng hắn một cái, “Tiểu Phong, con có chí lớn là tốt, nhưng hiện tại che giấu thực lực mới cốt yếu, mấy ngày nữa đến Thục gia, mặc kệ gặp chuyện gì, nhất định phải nhịn……”

Trần Quốc Hoa làm việc cẩn thận, điều này Trần Phong rất rõ ràng, cũng không cần phải đi theo giải thích, bởi có giải thích đi chăng chú nhất định không chịu hiểu.

Trần Phong cảm thấy, chữ "nhịn" một chút đều không thích hợp với mình, tốt xấu gì hắn cũng du học sinh từ Thiên giới trở về, chỉ một đám dị nhân trên trái đất cũng không đối phó được, vậy mặt mũi vứt đi đâu?

Dù hiện tại thực lực chẳng ra gì, chạm phải Đại tông sư cảnh chỉ có thể tránh đi, nhưng dựa vào thông thiên hệ thống, Trần Phong lại không sợ hãi chút nào.

Hắn còn có rất nhiều Luận Đàn Tệ, mấy triệu Luận Đàn Tệ, đủ để mua sắm pháp bảo, phù chú ngũ giai, đó chính là bảo vật Nguyên Anh cảnh a.

Nếu bị khiêu khích, hắn cái gì cũng làm được.

Dùng một lá bùa ngũ giai đủ để quét ngang Dị vương cảnh.

Rốt cuộc Dị vương cảnh cũng chỉ tương đương với Nguyên Anh cảnh, mới là tu sĩ tứ giai mà thôi.

Lấy tiền đập mặt!

Đây là thứ làm nên sự tự tin cực lớn của Trần Phong.

Dám ngồi trên đầu mình, phải có thực lực, quản đối phương là ai, họ hàng thì như thế nào, đã không coi hắn ra gì, còn muốn hắn nể mặt???

……

“Chú ba, chú biết tổ linh Sở gia là gì không?” Nói chuyện một lúc, Trần Phong tự nhiên thắc mắc một vấn đề.

“Tổ linh?”

Trần Quốc Hoa khẽ nhíu mày, “Gia Cát lão tiền bối nói?”

Trần Phong cũng không phủ nhận, hơi gật đầu.

Trần Quốc Hoa hít sâu một hơi, lắc đầu nói, “Sở gia tổ linh, có truyền thuyết nói nó đã bị chặt đứt từ lâu, trong số những đại gia tộc siêu cấp ở Hoa Quốc, có lẽ Sở gia là gia tộc duy nhất chặt đứt truyền thừa thị tộc, nghe đồn đó là một loại sức mạnh đại viễn cổ dị năng, nhưng cụ thể là gì, chỉ sợ có bọn họ mới biết!”

Bạn đang đọc Ta Từ Thiên Giới Du Học Trở Về ( dịch) của Quỷ Cốc Tiên Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.