Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mồm thối

Phiên bản Dịch · 1511 chữ

Nghiêm trong như vậy?

Trần Phong hít sâu, “Ngươi biết mà, con người của ta, lòng hiếu kỳ rất lớn!”

“Có những thứ, tốt nhất không nên tò mò, ngươi không biết bên trong thân thể nó thuộc dạng tồn tại gì, nếu thực lực nó thấp thì tốt, bằng không hậu quả ngươi gánh không được!”

“Thứ này nếu mặc kệ, sẽ xảy ra hậu quả gì!”

“Ngay từ đầu, nó chỉ có thể dựa vào việc ăn để bổ sung nguyên khí, nhưng theo thời gian thứ này ngày càng lớn dần, mạnh hơn, tới lúc đó nó bắt buộc phải cắn nuốt kí chủ để tiếp tục sinh tồn. Ký chủ bị nó cắn nuốt sẽ hoàn toàn bị thay thế, sự sống của người đó sẽ bị xóa bỏ, còn tùy thuộc vào bản tính vật kí sinh kia như thế nào, nếu thiện thì nó thấy đủ rồi có thể an an phận phận mà sống, nhưng nếu là ác. thì nó không bao giờ ngừng lại, để lấp đầy thói ham ăn, thứ đó đi tìm ký chủ mới để cắn nuốt. Con đường này đối với mấy linh hồn trái phép là đường ngắn nhất……”

Dám xuống Nhân giới, thì vật đó sẽ dám cắn nuốt ký chủ, ngươi còn trông cậy điều gì? Mong nó hướng thiện?

Này không khỏi cũng quá ngây thơ.

Trần Phong trở nên nghiêm túc, nghe vậy thứ này rất khó loại bỏ a, là mối tai hoạ ngầm vô cùng lớn.

Tuy rằng hắn hoàn toàn có thể mặc kệ, nhưng nếu như mặc kệ, hậu quả chỉ sợ về sau không đủ sức lường.

Không biết Gia Cát Thăng Long biết chuyện này hay chưa?

Có lẽ biết rồi đi, dù sao cũng là chắt nội, Gia Cát Thăng Long không có khả năng không biết trên người Gia Cát Đằng Long có tà vật như vậy.

Nhưng thứ này tồn tại lâu như thế, chỉ có thể chứng minh Gia Cát Thăng Long không làm gì được nó!

“Địa Phủ mặc kệ chuyện này?” Trần Phong hỏi.

“Quản được sao? Địa Phủ hiện tại đều tự động hoá, không giống trước kia, quỷ sai khắp mọi nơi, tùy thời có thể phái đi. Hơn nữa, thứ đó quỷ sai cũng miễn cưỡng mới tiếp nhận, bởi bọn họ không biết thứ kia có thân phận gì, vạn nhất chọc phải thứ không thể trêu vào, đó chính là tự tìm chết!”

Trần Phong nhức nhức, “Đừng nói mấy điều vô dụng, có biện pháp trị không?”

“Có, đương nhiên có, nếu là dưới Địa Phủ nói, thứ này ta có hàng ngàn biện pháp trừng trị!”

Minh Vân Khôn ra bộ dáng cực kỳ lành nghề, “Đáng tiếc ta hiện tại nghèo túng, bằng không tùy tiện cho ngươi mượn một kiện pháp bảo, đem nó cấp trị!”

Pháp bảo?

Trần Phong hơi nhíu mày, giơ tay sờ lên cổ, Tam Tạng Pháp Liên, “Thứ này thì sao?”

Minh Vân Khôn lắc đầu, “Tam Tạng Pháp Liên tuy rằng là Phật môn bảo vật, nhưng này công dụng chỉ có hộ thể, đối với tà vật sát thương có hạn, nói cách khác, không có tác dụng!”

“Nếu bình thường vết loét hình mặt người do âm hồn tạo lên, trị rất đơn giản, thứ này cần bổ sung nguyên khí, cái gì cũng ăn, nhưng cũng có những thứ nó không ăn, tìm một số y quán, các loại dược, cho nó ăn dần dần, đến khi nó không ăn nữa, đó là cách trị bằng dược!”

“Tuy nhiên, đây là loại bình thường, dựa theo ngươi nói, thứ dính trên người vị bằng hữu kia, đã thích nghi mọi thứ, muốn dùng loại phương pháp này trị nó, vậy quá ngây thơ rồi!”

“Ngươi có thể nói trọng điểm không?” Trần Phong không kiên nhẫn.

“Phong thiếu, không phải ta không nói trọng điểm, mấu chốt là ...!”

Trần Phong trực tiếp ném qua ánh mắt xem thường, “Luận Đàn Tệ nợ ta, thư thả cho ngươi một tháng!”

Tên khốn này, vòng tới vòng lui, chính là muốn nói điều kiện với hắn, lấy hiểu biết của Trần Phong đối với hắn, chỉ cần mông hắn vừa vểnh cũng biết đêm qua hắn ăn gì.

“Ba tháng!”

Minh Vân Khôn cười nham hiểm, dựng lên ba ngón tay.

“Nhiều nhất hai tháng, bằng không ta tìm người khác!”

Trần Phong vẫy vẫy tay, hắn ở Thiên giới nhiều đồng học như vậy, không lý do chỉ có Minh Vân Khôn biết vết loét hình mặt người, cho dù Minh Vân Khôn không nói, hắn vào nhóm lớp hỏi một chút, khẳng định nhiều người giúp hắn giải đáp.

“Được, hai tháng thì hai tháng!”

Minh Vân Khôn một ngụm đáp ứng, lập tức cười ha ha, “Ta hiện tại đang trong tình trạng này, cũng không giúp được ngươi, nhưng thật ra có một người, hắn đảm bảo có thể giúp đỡ!”

“Ai?” Trần Phong nhướng mày.

Minh Vân Khôn hướng màn hình trước mặt, làm ra vẻ thần thần bí bí, “Thạch Hạo!”

“Thạch Hạo?”

Nghe thấy cái tên này, Trần Phong có chút ngạc nhiên, mày khẽ nhíu lại.

Thạch Hạo, cũng là bạn học cùng lớp bọn họ, cháu trai Thái Sơn Thần Thạch.

Ở Thông Thiên thư viện, Trần Phong cùng Thạch Hạo không mấy thân thiết, tên kia thật sự vô cùng cao ngạo, còn là một trong những học sinh đứng đầu lớp, nói chuyện cực kì động chạm, từ trước đến nay luôn một mình một chỗ, không cùng đám Trần Phong giao tiếp qua.

Hơn nữa, Thạch Hạo với Minh Vân Khôn còn có một ít xích mích!

Kêu Trần Phong đi tìm hắn, Trần Phong sợ mặt mũi hắn cũng không thèm để lại cho mình, lấy quan hệ Trần Phong cùng Minh Vân Khôn, Thạch Hạo tám phần sẽ không giúp hắn!

“Ngươi đây là kêu ta tự tìm phiền phức?” Trần Phong đen mặt.

Minh Vân Khôn cười xấu xa, “Ngươi tìm hắn, hắn khẳng định sẽ giúp ngươi, bởi vì thứ này đối tu luyện của hắn có trợ giúp, đương nhiên, nếu ngươi không tìm hắn cũng không sao, còn có một người có thể trị!”

Trần Phong trừng mắt, tên khốn, vòng tới vòng lui, lãng phí của mình bao nhiêu nước miếng.

“Đừng nóng vội! Ta không phải đang nghĩ cách hộ ngươi sao?” Minh Vân Khôn nhún vai, “Ngoại trừ Thạch Hạo, ngươi còn có thể tìm mẹ Bảo Nam thử xem!”

“Tiểu Thai Thần?”

Trần Phong sửng sốt .

Tiểu Thai Thần Phùng Xuyên. Cha Phùng Xuyên là Địa Phủ Phái Trú ở Thiên Đình, ở trường học, Phùng Xuyên chính là chân sai vặt của Minh Vân Khôn.

“Nhà hắn chính quản đầu thai luân hồi, việc này tìm hắn không lệch đi đâu được, nhưng ngươi biết đấy, mẹ hắn không lợi không làm, thấy tiền mới có thể làm việc……”

……

Cùng Minh Vân Khôn nói chuyện nửa ngày, vốn chỉ do tò mò mà thôi, không nghĩ tới sự việc không đơn giản như hắn tưởng.

Gọi điện cho Cấp Phùng Xuyên, không nhận!

Hẳn là không online, Trần Phong liền để lại nhắc nhở, sau đó liền rời khỏi Thông Thiên Diễn Đàn.

……

——

Trời đã sáng!

Mặt trời mọc nhô qua khỏi đỉnh núi, ánh sáng rực rỡ len lỏi khắp mọi nơi, thật sự rất đẹp!

Mây mù lượn lờ, bị ánh sáng mặt trời tản ra, bao phủ toàn bộ dãy thiên sơn, chẳng qua linh khí vẫn thật nghèo nàn, cùng Thiên giới căn bản không cách nào so.

Thục Tiểu Uyển dậy từ sớm,đang ở cạnh hồ rửa mặt!

Thục Tiểu Hiệp cũng tỉnh, tên nhóc này tựa hồ là đã hoàn thành đột phá, Trần Phong có thể cảm giác trên người hắn năng lượng tinh thần mạnh lên không ít.

“Ha ha, thần dược của Gia Cát lão tiền bối thật sự lợi hại, cả đêm ngồi thiền, cư nhiên khiến em đột phá đến 7 sao Tông Sư cảnh!”

Thục Tiểu Hiệp sán lại bên người Trần Phong, ha ha cười, trong miệng tuôn ra mùi vị kìm nén cả đêm thiếu chút nữa không đem Trần Phong thối đến ngất xỉu.

Cả đêm, từ 6 sao lên 7 sao, có chút qua loa đại khái đi!

“Mồm thật thối!”

Trần Phong bịt mũi!

囧!

Thục Tiểu Hiệp dở khóc dở cười, vội che kín miệng, người anh rể này, thật đúng là trực lai trực vãng, một chút mặt mũi đều không cho mình.

Người ta đang vui mừng vì được đột phá, bây giờ như chậu nước lạnh hất vào mặt!

“Em đi xúc miệng!”

Chịu đả kích, Thục Tiểu Hiệp cúi đầu xoay người đi đến bên hồ, tối hôm qua đột phá, trên người tạp chất tiết ra bẩn thỉu, có mùi là bình thường mà 囧 !

Bạn đang đọc Ta Từ Thiên Giới Du Học Trở Về ( dịch) của Quỷ Cốc Tiên Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.