Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiếp tục bị chà đạp

Tiểu thuyết gốc · 1580 chữ

( Lời nhắn : ta vốn nhân viên quèn đi làm với đang tuột mood tý các DH có đọc để lại bình luận góp ý hộ ta với. Khi nào nghĩ lễ hoặc hè ta sẽ cố gắng update đều độ)

Định thần xuy nghĩ lại, Thiên Hành vừa đến thế giới này không lâu, vẫn chưa có dành nhiều thời gian tìm hiểu xem bản thân đang rơi vào tình thế nào, cơ thể này làm được gì, tận dụng mớ năng lực này ra sao, cứ quăng não mà đi lung tung thì sớm ngày lại đầu thai nữa thôi. Thiên Hành cũng đã nhận ra trong lúc đụng độ với con Hỏa Kê thì vẫn có thể hoàn thủ nếu dành thêm thời gian tìm hiều vận dụng có lẽ ban nãy không phải bị chà đạp đến như vậy

Trước tiên phục hồi cơ thể lại rồi tìm chỗ nấp đã, leo lên ngọn cây cho chắc. Thiên Hành tự nhủ rồi lại bắt đầu tiêu thụ mớ cây lá xung quanh đồng thời bò đến một cây khá cao gần đó để leo lên ẩn nấp. Mặc dù vậy do cơ thể vừa tiêu hao quá nhiều nên mất cả buổi để leo lên cành cao và phục hồi bộ dáng như quả dưa hấu nhỏ.

Thiên hành định thần rồi bắt đầu vận động cơ thể từ từ xem phản ứng như thế nào , co , dãn, kéo dài, với.... cứ thế cho tới khi cảm thấy có chút không chịu nổi nên bắt đầu gặp lá cây, mấy quả dại thậm chí phân chim trên cây... cứ thấy thứ nào mà linh nhãn thấy mang nhiều năng lượng tí thì cứ nuốt đại vô người miễn khiến cơ thể phục hồi phát triển là được. Có lúc nghĩ quẫng, phân mà lại hấp thụ nhanh và hiệu quả cao hơn mấy thứ khác thế thì cứ chui đại vô nhà vệ sinh của lão chân tiên nào tới khi tu thành chánh quả rồi chui ra ngoài tung hoành cũng được dù gì với cơ thể này cũng chả nếm hay ngửi được gì.

Tốn hơn ba ngày tập luyện, Thiên Hành miễn cưỡng điều khiễn cơ thể này ổn , vươn cái xúc tu dài ra thậm chí cầm nắm mặc dù chỉ chưa tới 30cm thôi nhưng cảm giác như mọc lại tay khiến hắn nhảy dựng lên vì vui mừng mà rớt từ trên cây xuống. Tối đa hiện giờ chỉ có thể điều khiển được hai cái xúc tu không linh hoạt lắm, nếu sử dụng cả hai một lúc thì chỉ dài 20cm thôi, miễn cưỡng tung chưởng đánh đấp với đám rết, bọ rận, ve sầu trên cây mà kiếm cái ăn với thu được mỗi cái kĩ năng Lột Xác thế nhưng lại không sử dụng được như cái Hỏa Cầu.Nhắc rớt xuống cây Thiên Hành lại không khỏi bực mình. Vận khí hắn ta có vẻ quá chán, lại rơi ngay con Hỏa Kê lần trước. Thuận thế rơi từ trên xuống Thiên Hành nhanh chóng huy động xúc tu huơ một quyền xuống người con Hỏa Kê hi vọng nắm chút tiên cơ đỡ phải như lần trước bị chà đạp.

Lĩnh một quyền của ta con cà mái già kia. Lần này bổn đại gia quyết cho ngươi biết sự lợi hại của ta.! Thiên Hành hiện giờ chỉ có thể nói được trong lòng - độc thoại nội tâm ấy chứ có nói ra thì con Hỏa Kê cũng chả hiểu hắn ta nói gì nhưng vừa thấy Thiên Hành từ trên cây xuống con Hỏa Kê có chút bất ngờ nhưng vẫn nhanh chóng nhả sang một bên né cái xúc tu đang quơ tới thế nhưng vẫn bị đánh trúng khiến cánh của nó có chút đau đớn không kiềm chế kêu lên quác quác mấy tiếng. Một kích xuýt đẹp Thiên Hành đoán chừng thực lực hiện tại có liều mạng đánh như hôm trước cũng có mấy phần nắm chắc đẩy lui con Hỏa Kê chứ không bị chà đạp.

Con Hỏa Kê sau khi bị đánh trúng liên kêu lên mấy tiếng rồi há miệng phun một đạo hỏa cầu về phía Thiên Hành mà phản công. Thấy đạo Hỏa Cầu bay tới lần này so với trước còn to, nóng hơn chút đỉnh Thiên Hành đoán chắc con gà nhận ra hắn lần trước ăn chút thiệt thòi lần này đòi cả vốn nên mới ra chiêu mạnh tay vậy . Hắn ta không có ý muốn lấy thân đón đỡ như lần trước, bị lửa thiêu chả thoải mái gì nên lập tức nhún người nhảy né về phía cây sau lưng rồi mượn thế phản lực từ cây lại nhảy tiếp về phía con Hỏa Kê đang định di chuyền hòng chặn đường, tiện tay quơ xúc tu dài hết cỡ ra phía sau rồi quất tới con Hỏa kê như một cái roi.

Vút! Bụp!... lần này con Hỏa kê sớm đoán được nên xựng lại một nhịp khiến đòn *Roi *của Thiên Hành đánh hụt xuống đất . Sau đó con Hỏa Kê nhanh chóng giơ cựa cho Thiên Hành một đạp vào người bay ra phía xa tưng tưng như một quả bóng.

Ui da! Đau chết ta rồi ! Ui da... Cảm giác như vừa bị ai đá hết chân vào mông truyền thẳng đến linh hồn Thiên Hành khiến hắn ta đau đớn ... mất mấy giây hoàn hồn thì con Hỏa Kê sớm lao lại bồi cho hắn ta thêm một cựa bay đập vào thân cây phía trước mặt. Lần này Thiên Hành đã có sự chuẩn bị nên hóp người lại rồi bung người ra ngay vị trí va chạm với cựa gà bùm một cái xúc tu đói kháng với chân gà mà bay về phía cây.Thiên Hành bay gần tới cây thì lại co người tung xúc tu vào cây mượn lực phản chấn bay về phía con Hỏa Kê.

Thấy địch thủ định tấn công, con Hỏa Kê không né mà há miệng ra phun một đạo Hỏa cầu về phía Thiên Hành. Thiên Hành thấy thế liền tung ngay một đạo Hỏa cầu nhằm đồi kháng với con Hỏa Kê. Hai đạo cầu lửa va chạm thế nhưng con Hỏa Kê chiếm chút ưu thế nên lửa lan về phía Thiên Hành.

Ba mươi sáu kế tẩu vi thượng sách! Thiên Hành nhủ thầm đánh vẫn không lại thì chạy đợi nắm rõ hơn bản thể thì có thể chắc thắng rồi. Nhanh chóng nhảy lại gần một thân cây rồi bò lên hòng trốn con Hỏa Kê đang lao tới . Hỏa Kê thấy kẻ địch định bỏ chạy liền truy kích phóng theo... cái mỏ nhọn hoắc như một mũi tên lao thẳng vào người Thiên Hành đang bò lên giữa thân cây định lôi hắn xuống.

Thế nhưng nào ngờ khi gần tới thì nó mới nhận ra tự lúc nào hai cái xúc tu giơ lên cao rồi chụm lại quất như roi xuống trông như người đang chụm hai nắm tay lại đập xuống đầu nó. Dù gì cũng từng là người không lẽ lại đi thua một con Hỏa Kê nên Thiên Hành sớm đoán được con gà lửa kia sẽ lao theo thên thủ thế chờ thời có cho con gà một chiêu hồi mã thương. Hai xúc tu như roi quật xuống đầu con Hỏa Kê khiến nó choáng váng cả người đập xuống đất còn Thiên Hành mượn lực bay lên rồi quơ hết xúc tu nắm lấy một cành cây cao gần đó thu người bay lên tán cây. Qua trận vừa rồi Thiên Hành thu hoạch kha khá về cách vận dụng cơ thể này hơn, phản xạ cũng nhanh hơn lúc tự diễn tập trên tán cây.

Ngó xung quanh một hồi chắc rằng tán câu này không có gì nguy hiểm Thiên Hành quyết định dành nhiều thời gian hơn để thành thục cơ thể, hắn có cảm giác cơ thể này có quá nhiều điều hắn chưa nắm giữ, thậm chí có thể chia 2 hoặc hóa thành dạng vũng nước hoặc vô định tùy ý khả biến dùng trong chiến đấu sẽ linh hoạt hơn chứ không như lần đầu tiên bị thiêu mém chết . Dù gì cơ thể này vẫn nhận đau đớn, nóng , lạnh lại còn truyền nỗi đau thẳng vào trong linh hồn, khi biến hình không được như ý muốn cứ như cơ thể này vẫn còn thiếu thiếu thứ gì đó nữa, vận dụng cơ thể quá nhiều cũng khiến cho hắn có cảm giác mệt và buồn ngủ mặc dù cơ thể này chả có khái niệm ngủ là gì chỉ có thói quen kiếp trước đã ăn mòn vào linh hồn, vận động nhiều quá sẽ có cảm giác mệt mỏi và buồn ngủ thôi. Cái cây này có vẻ là cây táo vả lại có kha khá quả nên việc lo tìm thức ăn để phát triển không quá quan trọng nữa chỉ cần nghỉ ngơi cho phẻ não rồi tập trung nghiên cứu bản thể nữa là được. Trên cây cũng có một cái hốc nhỏ vừa vặn cho hắn chui vào . Lần tới phải đem con gà mái già kia ra lột khỏa thân mới được- Thiên Hành nhủ thầm!

Bạn đang đọc Slime tu tiên sáng tác bởi TiêuHồnThổTả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiêuHồnThổTả
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.