Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kẻ Cắp Bí Mật

Phiên bản Dịch · 1497 chữ

Vài ngày sau.

Cuồn cuộn mạch nước ngầm trong thành phố Bắc lĩnh đã ngừng lại.

Lý Uyên cùng Độ Nha đi vào một quán cà phê, trong quán cà phê, một nam nhân trung niên ưu nhã đang thu thập hành lý.

“005, ngươi đang làm gì?”

Nghe được lời nói của Lý Uyên, người mặt tường xoay đầu lại.

"Đại nhân đặt cho ta kỳ nghỉ một tháng, ta đang chuẩn bị cho chuyến du lịch kinh tâm động phách.”

“Trong chuyến du lịch này, ta sẽ triển khai một cuộc gặp gỡ bất ngờ lãng mạn, không khéo là, những thiếu nữ mỹ lệ lại trẻ tuổi kia cũng đang chờ đợi một vị thân sĩ xuất hiện.”

“Ta... sẽ lấy sinh mạng mới này, tư thái hoàn toàn mới, lãng mạn lại ưu nhã bắt lấy tâm tình nhóm thiếu nữ trẻ tuổi!”

“Thử nghĩ một chút, tuổi mười tám, ở cái niên kỉ đang tràn đầy lòng hiếu kỳ, các nàng đối với thần bí hướng tới, đối với tình tiết truyền hình điện ảnh chờ mong, liền từ ta đến thỏa mãn các nàng!”

“Vẻn vẹn chỉ là tưởng tượng như vậy, ta đã say mê , mỹ diệu!”

“Romantic encounter!”

Lý Uyên: “......”

Gia hỏa này thật là biến thái.

“Như vậy, các ngươi thì sao, có gì muốn làm?” Người Mặt Tường quay đầu nói.

“Chúng ta đến tìm Aus đại nhân.” Độ Nha hóa thành thiếu nữ nói.

Người Mặt Tường nghe vậy lắc đầu, “Đáng tiếc, các ngươi tới chậm, Aus đại nhân đã đi, không có người biết hắn đi nơi nào.”

“Có người nói là đi lên hành trình thần bí, phẩm vị của vị đại nhân kia, đúng lúc cùng ta không mưu mà hợp, hừ hừ.”

“Đại nhân không có bàn giao cái gì khác sao?”

"Bàn giao cái gì?"

Người Mặt Tường hồi tưởng một chút, ngoại trừ nghỉ định kỳ, Trần Diệp chính xác còn nói với hắn một vài chuyện khác.

Đặc biệt giao cho Lý Uyên cùng Độ Nha cái gì đó.

Bất quá...

Người Mặt Tường quên!

Dù sao cùng kì nghỉ định kỳ so sánh, đây chẳng qua là một ít việc nhỏ không quan trọng, bất quá dù sao cũng là vị đại nhân kia giao phó.

Cho nên, tùy tiện sửa lại một chút nha.

“Đại nhân nói, các ngươi giống như gốm sứ hàng mỹ nghệ vừa mới ra lò, mặc dù ngăn nắp xinh đẹp, nhưng lại không đáng một đồng.”

“Hàng mỹ nghệ chân chính hoàn mỹ, thường thường cần thời gian lắng đọng mới có thể nâng lên giá trên trời.”

“Cho nên, đi tìm đi, đi lịch luyện đi, tìm được giá trị của các ngươi, hoàn thành một lần đột phá từ nhục thể đến linh hồn!”

Lý Uyên lông mày nhíu một cái, “Đây quả thật là Aus đại nhân nói sao?”

“Đương nhiên, ngươi chất vấn hoàn toàn là dư thừa.” Người Mặt Tường thuyết trình xong, tiếp tục thu thập hành lý.

“Không nói nữa, ta cũng muốn đi tìm giá trị tồn tại của ta.”

“People live for beautiful women!”

Người Mặt Tường bảnh bao thu thập xong hành lý liền đi, trước khi đi vẫn không quên đuổi hai người họ ra ngoài.

......

Dõi theo Người Mặt Tường khóa chặt cửa tiêu sái rời đi, Độ Nha cùng Lý Uyên liếc nhau, “Nếu như vị đại nhân kia thật sự nói như vậy, vậy chúng ta cũng chỉ có thể làm theo.”

“Ừm, gặp lại.”

Lý Uyên nói xong trực tiếp phất phất tay cáo biệt thiếu nữ quạ đen.

Thiếu nữ quạ đen nhìn xem bóng lưng hắn rời đi, đột nhiên chớp mắt: “002 đi, 005 cũng đi, Aus đại nhân cũng đi, vậy ta, có thể hay không...!”

Thân hình thiếu nữ chớp mắt biến hoá thành quạ đen, trực tiếp từ cửa sổ bay vào gian phòng Trần Diệp.

“Hắc hắc, để cho ta xem một chút trong phòng đại nhân giấu đồ tốt gì nào ~”

Độ Nha đi vào phòng, mọi thứ trong phòng đều rất sạch sẽ, chỉ có một gốc thực vật lớn khoa trương vô cùng dễ thấy.

Gốc thực vật kia giống như hoa hướng dương, trên thân mọc ra vô số dây leo cuộn mình.

“Đây là cái gì?”

Độ Nha bay qua, chỉ thấy hoa hướng dương kia đột nhiên xoay đầu lại!

Ngay sau đó vô số con mắt mở ra bên trong nhụy hoa của hoa hướng dương.

“Oaa..!!”

Độ Nha bị dọa đến giật mình hét lên, nó vừa muốn chạy trốn, nhưng dây leo gốc thực vật kia đang cuộn mình lại đột nhiên bắn mạnh ra.

“Đây là cái gì đấy!”

Độ Nha hóa thành thiếu nữ, nhưng thực vật không chút nào quan tâm nó là chim hay là người, tiếp tục dùng dây leo gắt gao cuốn lấy thân thể của nàng.

Dây leo vòng qua bắp đùi của nàng, từng cây gai nhọn nhô ra, đâm rách làn da của nàng!

“Hoa thối, ngươi thả ta ra, ngươi có biết ta được vị đại nhân kia nuôi không!”

Mặc kệ Độ Nha gào thét thế nào, gốc thực vật kia cũng không phản ứng.

Mắt thấy thân thể Độ Nha sắp bị dây leo cắt đứt, linh cơ Độ Nha đột nhiên loé lên, nhanh chóng biến thành bộ dáng Trần Diệp.

“Ngươi nhìn thật kĩ, ta là ai!”

Nhìn thấy Độ Nha biến thành bộ dáng Trần Diệp cùng âm thanh quen thuộc kia, đoá tiểu hoa đột nhiên buông lỏng ra dây leo, cả thân cây run rẩy.

Độ Nha nhìn thấy cái này lập tức thở phào một hơi.

“Hô...... Còn tưởng rằng phải chết.”

“Bất quá nói đi cũng phải nói lại, đây rốt cuộc là thứ gì?”

Độ Nha theo dõi thực vật cuộn mình trong lòng run rẩy liên hồi, chủ nhân vậy mà nhân lúc ta không biết trồng cây thực vật nguy hiểm như vậy.

Đề phòng chủ nhân gặp bất trắc, “Không bằng ta rút nó ra nhỉ?”

Nghe được Độ Nha nói vậy, hàng loạt con mắt trên thực vật trong nháy mắt mở ra!

Độ Nha thấy vậy khóe miệng giật một cái, “Ơ...... Ta, ta đùa mà.”

Mà thôi, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.

Độ Nha lấy bộ dáng Trần Diệp đi dạo trong phòng một vòng, đột nhiên, hắn phát hiện một ngăn tủ, trong ngăn tủ có thật nhiều lọ thủy dược.

“Đây là?”

Độ Nha mở ra ngăn tủ, ngăn tủ tổng cộng chia ba hàng, bên trong có rất nhiều lọ dược thủy, phía dưới mỗi lọ dược thủy đều có nhãn hiệu.

Độ Nha lấy ra trong đó một bình dược tề màu đen tuyền.

Về phần tại sao muốn cầm lọ màu đen, đương nhiên là bởi vì nàng ưa thích màu đen.

Độ Nha nhìn về phía nhãn hiệu dược tề, “Kẻ Cắp Bí Mật?”

“Ừm...... Chủ nhân không ở, động đến đồ vật của chủ nhân không tốt lắm đâu, nhưng mà, nếu như ta chỉ uống một hớp nhỏ thì sao?”

Đúng vậy, chỉ một ngụm nhỏ thôi, hẳn sẽ không bị phát hiện đi?

Suy nghĩ kĩ, Độ Nha trực tiếp vặn ra nắp bình đồng thời hóa thành dạng chim, dùng mỏ thăm dò vào trong bình, uống một ngụm.

Rất ngọt, giống kẹo bạc hà một chút.

Lại nếm một ngụm....

Độ Nha đem chất lỏng không ngừng hút vào, không lâu lắm, chất lỏng trong bình liền rỗng.

“Rồi.... Xong đời, không chú ý một chút thôi, cái miệng hỏng đáng chết này.”

Độ Nha vừa muốn vả miệng chính mình, nhưng thân thể của nó lại đột nhiên co quắp.

“...... Aaa!”

Độ Nha thét lên một tiếng đau đớn, một giây sau, màu sắc trong mắt nó toàn bộ biến mất, chỉ còn lại vô tận đen tối.

Chờ đau đớn trên thân thể biến mất, Độ Nha vô ý thức đã biến thành hình người.

Nàng hóa thành thiếu nữ trần trụi ngồi xổm trên mặt đất, con mắt của nàng vẫn là một màu đen kịt, không có một tia tròng trắng.

Nàng ngơ ngác đứng dậy, thế giới trước mắt bỗng nhiên trở nên hết sức lạ lẫm.

Mọi chuyện thật giống như lần thứ nhất nàng nhìn thấy.

“Ta nghe thấy..... âm thanh, là ai, đang thì thầm?”

Mau cứu ta....

Cứu ta.....

Có một âm thanh yếu ớt, nàng đang cầu cứu.

Độ Nha ngơ ngác đi đến bên giường, tiếp đó thân hình chuyển hóa thành một con hùng ưng vỗ cánh bay về phía bầu trời.

Nàng lần theo tiếng nói nhỏ kia bay qua bầu trời, âm thanh kia cũng bắt đầu thêm kịch liệt.

“Ai cũng được...”

“Mau cứu ta, ta đã... Chịu đủ rồi.”

......

Bạn đang đọc Ta Sáng Tạo Danh Sách Quái Vật (Dịch) của Thế Nhân Thiên Vạn Tái Nan Ngộ Ngã
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 0Five
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.