Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giết người cá! (2)

Phiên bản Dịch · 1794 chữ

...

Sở Dương đứng trong bóng tối vận lực đợi chờ, đi thêm một bước nữa, bước nữa thôi...

Trong bóng tối, người cá vừa bước ra một bước, một bóng người đột nhiên đâm ra.

Uỵch...

Sở Dương dùng toàn lực đấm một quyền trúng vào đầu người cá.

Uy lực của quyền này rất lớn, trực tiếp khiến người cá lảo đảo không rõ.

Lúc này hắn đã tìm được cảm giác trong trò chơi, hắn quét chân đổ ngã người cá, sau đó công kích ngay vào đầu nó lần nữa.

Nhược điểm người cá chính là đầu, chỉ cần công kích đầu của nó, nó sẽ rơi vào trạng thái mê sảng.

Đánh lén đắc thủ, Sở Dương thừa thắng xông lên, quyền cước đều xuất hiện, không ngừng công kích đầu người cá.

Cộc!!

Phập!!

Ra quyền liên tục khiến người cá cứ thế bị đánh đến rơi ra lân phiến, máu tươi tung toé.

Giờ phút này hắn mặc kệ chiêu thức gì, ngồi trên người không ngừng ma sát quyền vào đầu nó.

Máu tươi bắn tung toé, cũng không biết máu trên tay mình hay máu của người cá, không biết qua bao lâu hắn liền buông thõng hai tay.

Mà người cá dưới chân hắn đã mất đi năng lực phản kháng.

"Phù..."

Sở Dương thở ra một hơi dài, sau đó một tay kéo ra thanh thép trên rào chắn.

"Đề phòng vạn nhất."

Sở Dương dùng lực thật mạnh, đâm cây thép rỉ sét này vào ngực người cá!

Phập phập!!

Âm thanh máu thịt bị đâm xuyên truyền đến, người cá trừng to mắt, tứ chi run rẩy, rất nhanh liền đình chỉ giãy dụa.

Sau khi đánh chết người cá, Sở Dương vô ý thức tìm kiếm con quạ đen kia.

Nhưng hắn nhìn quanh vài vòng cũng không thấy thân ảnh quạ đen này.

"Đi rồi?"

Sở Dương suy nghĩ, bấm số điện thoại báo cáo cho cảnh sát.

"Không thể cảnh sát có thể xử lí thứ này không..."

Sở Dương nghĩ vậy, vừa mới nhìn lại, liền không thấy thi thể người cá đâu.

"Hử..."

"Người cá... đâu?"

Lúc này, số điện thoại cảnh sát Sở Dương gọi đến đã bắt máy.

"Chào ngài, đây là cục cảnh sát thành phố Bắc Lĩnh."

Nghe thấy âm thanh trong điện thoại di động truyền đến, Sở Dương ngập ngừng một chút, "Chào ngài, ta... ta bị một người cá tập kích."

"..."

Không khí lúc này yên tĩnh một mảnh.

Trong điện thoại không có âm thanh, Sở Dương thở dài một chút, chỉ sợ không ai tin hắn nói đi.

Sở Dương đang muốn cúp máy, lúc này âm thanh trong điện thoại đã đổi thành một nam nhân truyền ra.

"Chào ngài, không biết bây giờ ngài đang ở đâu?"

Trường cao trung, khu Dương Sơn.

Xin ngài đứng một lúc chờ đợi, chúng ta lập tức sẽ đến.

Đây là... tình huống như thế nào?

Không được, thi thể người cá biến mất, ta nên bàn giao như thế nào?

Nửa giờ sau, một nhóm cảnh sát tìm được Sở Dương, dẫn đầu là một vị cảnh sát tuổi gần ba mươi.

"Chào cậu, ta gọi Dương Ngôn, là cậu báo cảnh sát sao, bạn học?"

Sở Dương gật đầu nhẹ, "Vâng, là ta báo."

Dương Ngôn cầm lấy đèn pin soi bốn phía, "Trước đó ngươi nói, bị người cá tập kích, hiện giờ nó đang ở đâu?"

Sở Dương chỉ xuống mặt đất một góc: "Trước đó vốn ở đó, nhưng ta vừa chớp mắt thi thể liền biến mất."

Dương Ngôn hơi nhướng mày, sau đó cầm đèn pin lên kiểm tra.

Hắn sờ lên mặt đất sờ soạng một chút, "Máu... mùi cá tanh."

Mấy tên cảnh sát cũng ngồi xổm xuống bắt đầu kiểm tra theo.

"Nơi này có vảy cá."

"Ở đây ta cũng thấy, rất giống tình huống vụ án trước đó."

Dương Ngôn bỏ vảy cá vào một cái gói trong suốt, giao cho một tên đổng sự, "Trở về kiểm nghiệm một chút xem có phải cùng loại vảy cá trước đó không."

Nói xong hắn lại nhìn về phía Sở Dương: "Ngươi... nhìn như không có việc gì đi?"

Sở Dương giật khoé miệng một cái, "Ách, chẳng lẽ ta phải bị gì sao."

Dương Ngôn vỗ vỗ bờ vai hắn: "Ngươi không có việc gì đương nhiên là tốt nhất, bất quá ngươi xác định đó là người cá sao?"

Sở Dương gật đầu: "Ta mười phần xác định, cả người nó mọc đầy vảy cá, vô luận tốc độ hay lực lượng đều viễn siêu người bình thường.

Dương Ngôn nghĩ nghĩ, "Vậy phiền phức ngươi về cục với chúng ta một chuyến, đi!"

"Yên tâm, chỉ là để ngươi làm bằng chứng ghi chép."

"Vụ án liên quan đến người cá, tính cả ngươi, lần này đã là lần thứ sáu!"

Ngươi là người duy nhất may mắn còn sống sót trong án người cá, chúng ta có rất nhiều vấn đề muốn hỏi ngươi."

Sở Dương gật đầu, "Đương nhiên, chỉ cần ta biết, khẳng định sẽ hỏi gì nói đấy."

Sau đó Sở Dương đi theo cảnh sát đến cổng trường học, thế nhưng vừa đến chỗ này hắn liền ngửi được một loại mùi máu.

Hắn vô ý thức nhìn bốn phía, trên mặt đất có hai cây xẻng gãy. Nếu như nhớ không lầm, cây xẻng này hình như của...

Sở Dương đột nhiên nhìn Dương Ngôn nói: "Dương cảnh quan, trước khi tìm được ta ngài còn nhìn thấy người nào khác không?"

Dương Ngôn nhẹ gật đầu, "Thời điểm chúng ta đến, phát hiện hàng rào cổng lớn trường học bị phá hư, một ông lão lúc đó đang gục ở chỗ này, nhìn quần áo trên người hắn, hẳn là bảo vệ trường học các ngươi."

“Chúng ta trước đó đã gọi xe cứu thương, tin tức tốt là, trên thân ông lão không có vết thương trí mạng, chỉ có một đoạn xương tay bị gãy."

“May mắn phát hiện kịp lúc, hiện tại cấp cứu cho nên vấn đề không lớn.”

“Chuyện này, cũng là người cá làm sao?"

Sở Dương không xác định.

“Ta không biết, nhưng ta cảm thấy hẳn vậy."

Dương Ngôn biểu lộ có chút cổ quái, “ Thế nhưng lấy kinh nghiệm lần trước chúng ta điều tra, án người cá chưa từng có người sống sót."

“Lần này chỉ một vụ mà có hai vị, thật sự là kỳ quái đi."

Sở Dương cùng Dương Ngôn cùng một chỗ trở về cục cảnh sát, trong lúc đó, hắn kể ra toàn bộ quá trình bản thân gặp phải người cá.

Đương nhiên, liên quan tới hắn vì sao có thể chiến thắng người cá, nguyên nhân chủ yếu phải quy công cho bát cực quyền mà lão ông bảo vệ từng dạy hắn.

Trên thực tế, hết thảy nguyên nhân tạo ra lại là một trò chơi thần bí.

Ở trong trò chơi, ý thức của bọn hắn sẽ tiến vào một tràng cảnh đặc biệt cùng quái vật chiến đấu chém giết.

Chỉ cần chiến thắng quái vật hoặc là sống qua khoảng thời gian đặc biệt liền thắng lợi, sau khi thắng lợi có thể cầm đến đủ loại ban thưởng.

Tử vong ngược lại sẽ không bị trừng phạt, nhưng tham gia cần phải nộp tiền vé vào.

Sở Dương cũng không nghĩ đến, quái vật trong trò chơi vậy mà thật tồn tại.

Có điều, bản thân trò chơi kia cũng quá nhiều đáng ngờ, Sở Dương chỉ biết rằng, bên trên danh tự của người điều khiển trò chơi có một chữ "Trần".

Trong sở cảnh sát, một nhóm người đang nhíu mày theo dõi hắn.

"Vậy mà thật là người cá."

“Lại nói Bát Cực Quyền lợi hại như vậy sao, nếu không thì về sau xếp Bát Cực Quyền vào môn bắt buộc trong trường cảnh sát?"

“Vậy còn chẳng phải xem trực tiếp cả nước học sinh trung tiểu học tập thể dục.”

“Tiểu tử, ngươi xác định, ngươi không nhìn lầm sao?"

“Ta xác định.”

"Sách......"

“Cục trưởng, ngài cũng nghe đấy, hiện tại ngài còn cho là mặc bao da người sao?"

Cục trưởng cắn răng một cái, lông mày trực tiếp xoắn lại một chỗ, “Đáng chết... Không phải nói sau khi dựng quốc không cho phép thành tinh sao."

Dương Ngôn lắc đầu, lập tức nhìn về phía Sở Dương, “Đúng rồi, ngươi từng nói, người cá là dựa vào thính giác của mục tiêu để đi săn?”

“Không sai, chỉ cần nghe được tiếng khóc người cá, vô luận là ở đâu, vô luận cách bao xa, đều có thể bị nó tìm ra.

"Khó trách..."

Dương Ngôn nói lấy ra một phần hồ sơ, “Người cá thút thít, thời gian lập án sớm nhất là một tháng trước.”

“Lúc đó người chết là chín người, chúng ta tại hiện trường tìm được một phần ghi âm, trong đó ghi chép tiếng khóc người cá.”

“Ngươi nghe một chút, là cái này sao?"

Dương Ngôn nói, lấy ra một thiết bị ghi âm bắt đầu mở lên.

Ở bên trong ghi âm, Sở Dương nghe được âm thanh hết sức quen thuộc, "Chính là cái này."

Đạt được Sở Dương xác nhận sau, Dương Ngôn lần nữa nhìn về cục trưởng.

“Cục trưởng, ngài cũng nhìn thấy, tình huống chính là như vậy."

“Ta hiện tại lần nữa hướng ngài đề án, thành lập tiểu tổ điều tra phi tự nhiên!"

Cục trưởng trầm mặc một lát, "Sách...... Ai, được rồi, sáng ngày mai đưa cho ta một phần mặt chữ xin cấp phép bằng giấy.”

“Nhưng ta nói lại, qua ta cửa ải này, không có nghĩa là phía trên sẽ đồng ý, bất quá ta sẽ nói rõ tình huống với cấp trên."

“Đa tạ cục trưởng!"

Dương Ngôn nói xong vừa nhìn về phía Sở Dương.

“Ngươi là người sống sót duy nhất án người cá, nếu như người cá không chết, khả năng sẽ tìm đến ngươi.”

“Bởi vậy, ta muốn mời ngươi hiệp trợ chúng ta cùng điều tra án người cá thút thít.”

“Trong lúc hành động, chúng ta sẽ hết khả năng bảo vệ an toàn của ngươi."

Sở Dương nghĩ nghĩ, cũng tốt.

Nếu như lại có quái vật tập kích hắn, bên người có thể có cảnh sát bảo hộ, cũng coi như nhiều thêm mấy phần bảo hộ.

Tiếp nữa, Sở Dương cũng muốn hiểu rõ tin tức liên quan đến quái vật nhiều hơn nữa.

...

Bạn đang đọc Ta Sáng Tạo Danh Sách Quái Vật (Dịch) của Thế Nhân Thiên Vạn Tái Nan Ngộ Ngã
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 0Five
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.