Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chỉ còn lại có bảy người

Phiên bản Dịch · 1109 chữ

"Trịnh Ngô Công! Các ngươi dám tập kích tu sĩ Mộ gia trước Phỉ Nguyệt Hồ à!"

Mộ gia chủ ngữ khí băng lãnh, tức giận không thôi nhìn đại hán da đen Luyện Khí tầng chín.

Hắn ta luôn duy trì cảnh giác suốt dọc đường, không ngờ sắp đến cửa nhà lại bị tập kích.

"Giết! Tốc chiến tốc thắng!"

Trịnh Ngô Công nhe răng cười một tiếng, bấm pháp quyết, đại đao hỏa diễm dưới chân bỗng hóa lớn như cánh cửa, hỏa diễm bùng lên dữ dội trên thân đao, lộ ra một luồng đen quỷ dị!

Đao quang hỏa diễm, vạch phá không khí, chém thẳng vào Mộ gia chủ.

Đồng thời, sáu tu sĩ sau lưng Trịnh Ngô Công cũng đồng loạt xuất thủ, tu vi thấp nhất đã là Luyện Khí trung kỳ.

Trong đó có một mỹ phụ Luyện Khí tầng bảy thi triển pháp thuật dây leo, từng sợi dây leo xanh lá từ lòng đất chui ra, quấn đến Mộ gia chủ.

"Dám phách lối trước cửa Mộ gia thì toàn bộ đều bỏ xác lại đây!"

Sắc mặt Mộ gia chủ ngưng trầm, tế ra một lá cờ xanh cắm thẳng xuống mặt đất, nơi đó lập tức hình thành một cơn lốc xanh to cớ căn phòng.

Lại bóp nát một tấm phù lục, lồng Kim Quang bảo vệ thân thể.

Phốc! Phốc!

Nhưng lấy một địch hai, Mộ gia chủ nhanh chóng lâm vào thế yếu, ánh sáng cờ xanh trước người ảm đạm, lồng Kim Quang bị đao phong của Hỏa Diễm đao trảm phá.

Bốn tu sĩ Mộ gia, nghênh kích năm tu sĩ Luyện Khí trung kỳ Trịnh gia .

Đều là lấy ít đánh nhiều, thế cục không thể nào lạc quan.

Trận đánh kinh tâm động phách này khiến những thiếu niên may mắn còn sống trở tay không kịp.

Không ít người sắc mặt trắng bệch, run run rẩy rẩy.

Mới vào tu tiên giới, bọn hắn chưa từng gặp qua loại tràng diện này?

"Tu tiên giới quá nguy hiểm rồi! Ta muốn về nhà làm ruộng thôi. . ." Vẻ mặt Lý Nhị Cẩu cầu xin, âm thanh run rẩy.

"Các ngươi nhanh đến gia tộc đi!"

Một thanh niên Luyện Khí tầng năm của Mộ gia truyền âm nói với mấy người.

Người này, Lục Trường An có ấn tượng.

Tên là Mộ Vân Phi, là người lúc trước đã cấp linh thạch cho mười thiếu niên.

"Đúng, mau trốn đi!"

"Chúng ta ở lại nơi này chỉ vướng víu thôi."

Các thiếu niên phản ứng rất nhanh, nhanh chóng chạy về hướng Phỉ Nguyệt Hồ.

"Chỉ sợ không đơn giản như vậy đâu."

Lục Trường An nhíu mày, lại không khẩn cấp chạy theo.

Rõ ràng tu sĩ Trịnh gia có ưu thế nhân số lại chỉ cuốn lấy đám người Mộ gia chủ, cũng không để ý đến bọn hắn.

Cái này khiến Lục Trường An cảm thấy khác thường.

Quả nhiên, các thiếu niên chỉ mới thoát mấy chục mét.

Vút!

Một lưỡi dao dài mấy xích lướt qua một thiếu niên chạy nhanh nhất.

Ngay cả kêu cũng không kịp.

Đầu thân thiếu niên lập tức phân hai, máu tươi phun trào.

Tê!

Các thiếu niên đang chạy trốn lập tức dừng lại, toàn thân lông tơ dựng thẳng.

"Vẫn còn mai phục!"

Mộ gia chủ cùng bốn tu sĩ gia tộc, sắc mặt trầm xuống.

Trên đại thụ bên cạnh đường bay xuống ba tu sĩ.

Hai nam một nữ.

Người dẫn đầu là một nữ tử xấu xí, Tu vi Luyện Khí tầng bốn, dặn dò hai tu sĩ trẻ tuổi sau lưng:

"Đây là trận thực chiến đầu tiên của các ngươi tại tu tiên giới! Theo ta đánh giết tám mầm tiên còn lại, chớ có xem thường. . ."

"Phượng tẩu yên tâm!"

"Chúng ta có pháp khí, giết những mầm tiên mới nhập môn này dễ như như giết gà!"

Hai người trẻ chừng hai mươi tuổi, tu vi Luyện Khí tầng ba, trên mặt đầy hưng phấn thêm cả khẩn trương.

Lục Trường An cảm giác nhạy bén, đã nghe được cuộc đối thoại của ba người kia.

Hiển nhiên, nữ tử xấu xí kia muốn lấy những mầm tiên bọn hắn làm đá mài đao cho đám trẻ tuổi trong tộc.

Hiện giờ những này mầm tiên, tu vi yếu, không có pháp khí, không tinh thông pháp thuật, đối mặt nhóm ba người nữ tử xấu xí, thật đúng là không có chút sức phản kháng nào.

Chỉ hai kẻ trẻ tuổi Luyện Khí tầng ba tay cầm pháp khí là có thể tàn sát bọn họ.

"Thời gian có hạn, mau giết đi!"

Nữ tử xấu xí dẫn đầu xuất thủ, còn khinh thường tế ra pháp khí, một lưỡi dao thuận tay lại chém đứt ngang một mầm tiên thiếu nữ.

Mầm tiên chỉ còn lại có bảy người.

Trong đó chỉ có ba, bốn người biết một vài thuật pháp.

"Trịnh Nham, chúng ta so xem ai giết nhiều hơn!"

Hai kẻ trẻ tuổi cười như điên, như là hổ vào bầy dê, điều khiển pháp khí cuồng sát.

"Hừ!"

Lục Trường An biết không thể ngồi chờ chết, đầu ngón tay xoa ra một viên đạn hỏa cỡ viên đá, thình lình tập kích một trong hai kẻ trẻ tuổi.

Hỏa Đạn Thuật, một trong những pháp thuật hệ Hỏa uy lực nhỏ bé.

Đây là pháp thuật công kích duy nhất mà Lục Trường An học được từ trên thân tán tu đạo sĩ.

Có điều, ở trong tay Lục Trường An, viên uy lực và tốc độ của viên hỏa đạn này mạnh hơn năm lần vốn có.

"Nhanh quá!"

Tu sĩ trẻ tuổi giật nảy mình, vội vàng điều khiển pháp khí thiết kiếm trở về phòng thủ.

Bùm!

Hỏa diễm nổ tung, đại bộ phận uy lực bị pháp khí ngăn trở, nhưng không ít mầm lửa đã khiến tu sĩ trẻ tuổi sứt đầu mẻ trán.

"Tiểu súc sinh!"

Tu sĩ trẻ tuổi giận không kềm được, một viên hỏa đạn uy hiếp không lớn lại làm cho hắn ta mất hết mặt mũi.

Dù sao, đối thủ của hắn ta chỉ là đám mầm tiên Luyện Khí tầng một thôi.

Tu sĩ trẻ tuổi điều khiển pháp khí thiết kiếm chuẩn bị phát động một kích dưới cơn thịnh nộ.

"Nham nhi, coi chừng!"

Kình phong bén nhọn đâm tới, nữ tử xấu xí từ xa xa kinh hô nhắc nhở.

Nhưng mà cũng đã trễ rồi!

Bạn đang đọc Ta Ở Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh (Bản Dịch) của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.