Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khảo hạch Kim Vân

Phiên bản Dịch · 2203 chữ

Lương quốc, Kim Vân cốc.

Cửa khảo hạch tiên môn thứ ba, Huyễn Tâm Đài.

Trên sân khấu được xây bằng bạch ngọc, mấy trăm thiếu niên bị ánh sáng màu tím nhạt bao phủ, lâm vào trong huyễn cảnh, vẻ mặt hoặc nổi giận, hoặc sợ hãi, hoặc là cực kỳ bi thương. . .

"Rít!"

Lục Trường An rít lên một tiếng đau đớn, bỗng nhiên bừng tỉnh.

Lông mày hắn ngưng tụ lại, trên trán tràn ra mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu. Sâu trong đại não dường như có phong ấn nào đó đã bị phá vỡ, tiếp nhận một tràn tin tức như dòng lũ giống trùng kích đến!

"Không tệ! Người thứ ba thức tỉnh Huyễn Tâm Đài, ý chí thượng thừa."

Cách đó không xa, mấy vị tiên sư tông môn tự bình luận.

Huyễn Tâm Đài, là cửa ải khảo nghiệm nhập môn cuối cùng của Kim Vân cốc, khảo cứu tâm cảnh cùng ý chí.

"Lục Trường An, trung phẩm linh căn, hạng ba Huyễn Tâm Đài, xem như một viên mầm tiên nhỏ. . ."

"Hửm? Luyện Khí tầng một, sắp 18 tuổi?"

"Đáng tiếc. . ."

Chung quanh truyền đến chút âm thanh tiếc hận.

. . .

"Lương quốc tu tiên giới. . . Kim Vân cốc khảo hạch nhập môn. . ."

"Lục Trường An, gần 18 tuổi?"

"Lần này đánh vỡ câu đố trong thai đã chậm rất nhiều so với kiếp trước, bỏ lỡ tuổi tác nhập môn tu tiên tốt nhất."

Trên Huyễn Tâm Đài, khuôn mặt Lục Trường An hiện động, ánh mắt sâu thẳm.

Từ ký ức đời này có thể thấy lại ở địa vực tu tiên khác với đời thứ nhất và thứ hai.

"Có điều, lần thức tỉnh này, vẫn có được Cửu Ấn Bia, cường độ của linh hồn lại mạnh hơn đời thứ hai một bậc rồi?"

Lông mày Lục Trường An giãn ra, biểu lộ khôi phục tự nhiên.

Đúng, Cửu Ấn Bia!

Hai mắt hắn khép hờ, nhìn như đang nghỉ ngơi dưỡng sức.

Sâu trong đại não hiển hiện một khối bia đá đen kịt phong cách cổ xưa, mặt ngoài phác hoạ hoa văn trừu tượng.

Cửu Ấn Bia là tấm bia cổ thần bí lúc trước hắn ngoài ý muốn chạm được lúc ở Địa Cầu, từ đó mở ra hành trình luân hồi tu tiên huyền bí.

Lục Trường An không biết lai lịch của tấm bia đá nên cứ căn cứ hình dáng đặc thù bên ngoài mà tự lấy tên.

Bia đá chính diện.

Từ trên xuống dưới, có lạc ấn chín khung hình chữ nhật.

Trong khung ấn thứ nhất, khắc một nam tử tuấn tú thân hình cao thẳng cầm phù bút.

Trong khung ấn thứ hai, hiện ra một lão nhân râu bạc mặc áo bào đen, chân đạp độn quang.

Hai khung ấn trước, tĩnh mịch ảm đạm, hình tượng nhân vật giống như tượng gỗ.

Khung ấn thứ ba lại là ảo ảnh ánh sáng của một thiếu niên.

Như ẩn như hiện, chưa thật sự khắc vẽ thành hình trên tấm bia đá.

Ảo ảnh của thiếu niên này hoàn toàn phù hợp với Lục Trường An hiện giờ.

Còn sáu khung hình lạc ấn phía dưới thì đều trống rỗng.

"Nếu tính từ đời thứ nhất từ Địa Cầu xuyên qua thế giới tu tiên này thì bây giờ đã là đời thứ ba rồi."

Ý thức của Lục Trường An rời khỏi Cửu Ấn Bia, đơn giản sắp xếp lại kinh lịch hai đời trước.

Đời thứ nhất, lần đầu vào tu tiên giới, tư chất thường thường, một kẻ tán tu, va va chạm chạm, miễn cưỡng tu luyện tới Luyện Khí tầng chín.

Thứ duy nhất thành công chính là họa phù.

Cuối cùng, vì tranh đoạt cơ duyên Trúc Cơ nhưng tài nghệ không bằng người nên chết trong đấu pháp.

Đời thứ hai, xuất thân tu tiên thế gia, thượng phẩm linh căn, có tu luyện tâm đắc cùng phù nghệ của đời thứ nhất nên một đường tăng tiến, tu luyện tới Kết Đan hậu kỳ đỉnh phong, có thể nói phong quang nhất thời.

Nhưng cuối cùng, trùng kích Nguyên Anh kỳ thất bại, thân tử đạo tiêu.

"Hai đời trước, ta chỉ lần mò ra chút năng lực của Cửu Ấn Bia. Nếu đoán không nhầm, ít nhất phải tấn thăng Nguyên Anh kỳ, linh hồn chất biến mới có thể đào móc ra bí mật thật sự của Cửu Ấn Bia."

Nghĩ tới đây, Lục Trường An đã hiểu rõ mục đích của đời này.

"Nguyên Anh kỳ!"

Nếu như không thể đến đạt cảnh này, Cửu Ấn Bia có lẽ sẽ khiến hắn tiếp tục luân hồi đời sau. . . Nhiều nhất là chín lần luân hồi.

Đương nhiên, đây là phỏng đoán lạc quan.

Có lẽ chỉ có "Ba đời ba kiếp" thôi.

Như vậy nếu đời này vẫn thất bại thì thứu chờ đợi hắn chính là thật sự tiêu vong!

. . .

"A! Không. . ."

Thời gian chuyển dời, các thiếu niên trên Huyễn Tâm Đài lần lượt thức tỉnh, tràng diện ầm ĩ khắp chốn, đánh gãy Suy nghĩ của Lục Trường An.

"Lục Trường An, chừng nào thì ngươi mới tỉnh?"

Vài thiếu niên gần đó thấy Lục Trường An đã thức tỉnh từ sớm thì hơi kinh ngạc.

"Vận khí tốt, sớm các ngươi một chút thôi."

Lục Trường An dù bận vẫn ung dung, dò xét hai nam một nữ trước mặt.

Đều là mầm tiên từ Hành Thủy phủ đến, quen biết nhau trên đường.

Triệu Tư Dao, trung phẩm linh căn, xuất từ thư hương môn đệ.

Mới 14~15 tuổi, đã có được dáng vẻ duyên dáng yêu kiều, hai mắt linh tú, môi như chu sa, nghiễm nhiên là một tiểu mỹ nhân.

Lâm Dịch, hạ phẩm linh căn, con thứ của Quảng An Hầu.

Thiếu niên 16~17 tuổi, hoa phục cẩm y, kiếm mi anh mục, có tu vi cao nhất trong đám người, đạt tới Luyện Khí tầng ba.

Lúc này, Vẻ mặt Lâm Dịch lại là buồn rầu không vui.

Lý Nhị Cẩu, hạ phẩm linh căn, xuất thân nông hộ.

Một thân áo gai lưng lửng, hình thể gầy gò, làn da ngăm đen, có chút bối rối sợ hãi, thật sự không dám tới gần Lâm Dịch cùng Triệu Tư Dao.

"Lục đại ca, cửa thứ ba này thật sự quá khó. Nếu không phải đột nhiên vang lên tiếng mái nhà ta gáy sớm thì xém chút đã lâm vào cuộc sống cẩm y ngọc thực rồi. . ."

Lý Nhị Cẩu lòng còn sợ hãi, vỗ ngực, rất tự nhiên tới gần Lục Trường An.

Bởi vì xuất thân và cấp độ khác biệt nên mấy mầm tiên tuy đến từ cùng một địa vực nhưng thân sơ lại có khác.

Trên người Lâm Dịch vương quyền quý khí, có chút kiêu căng khiến Lý Nhị Cẩu bản năng e ngại.

Triệu Tư Dao là danh môn khuê tú, tri thư đạt lễ, đối với ai cũng đều hữu lễ, chưa từng khinh thị xuất thân kém của Lý Nhị Cẩu cùng Lục Trường An.

Lý Nhị Cẩu cũng không dám nhìn thẳng Triệu Tư Dao mỹ mạo linh tú.

Ánh mắt giai nhân ngẫu nhiên đưa đến đều sẽ khiến hắn mặt đỏ tới mang tai, không biết làm sao. Cũng may mặt hắn vốn đã đen như đít nồi nên mới có thể che giấu.

Lý Nhị Cẩu chỉ có thân thiết được với Lục Trường An.

Lục Trường An là cô nhi.

Đồng thời còn có một thân phận khác, hắn là nhân sĩ giang hồ, cao thủ bang phái.

Xác thực mà nói, là nghĩa tử của bang chủ ‘Nộ Giang ban’ ở Hành Thủy phủ.

Lục Trường An từ nhỏ tư chất võ đạo thượng giai, tuổi còn trẻ đã là cao thủ giang hồ.

Nếu theo kế hoạch, qua mấy năm hắn sẽ tiếp nhận chức bang chủ của nghĩa phụ.

Cho đến năm trước, kết giao với một đạo sĩ nghèo, biết được mình lại có linh căn tu tiên, còn là tư chất trung phẩm linh căn không tệ

Nhân sinh quỹ tích phát sinh chuyển hướng.

Ở cửa khảo hạch thứ ba của Kim Vân cốc - "Huyễn Tâm Đài", hắn đã khôi phục trí nhớ kiếp trước.

. . .

"Nhị Cẩu. Ngươi thân có linh căn, một khi đạp lên tiên lộ, bất luận là vương quyền tướng vị hay là nông phu buôn bán. . . Quá khứ đều đã là mây bây."

Lục Trường An nhìn sang Lý Nhị Cẩu hèn mọn, nhát gan, vỗ nhẹ bờ vai của hắn.

Trải qua hai đời tu tiên luân hồi, Bản tâm của Lục Trường An vẫn như lúc ban đầu, không hề biến thành lão quái vật tâm trí mấy trăm năm.

Đây chính là chỗ thần kỳ của Cửu Ấn Bia.

Hắn dường như thức tỉnh khỏi một thước phim dài, ý thức đã đoạt trở về, chỉ là có thêm ký ức của hai đời tu tiên.

Có thêm kinh nghiệm nhân sinh và kiến thức khai thác.

Bản tâm của hắn, cũng như lúc vừa xuyên qua thế giới tu tiên.

"Ừm, ta biết rồi, tạ ơn Lục đại ca. . ."

Lý Nhị Cẩu sờ cái ót, cảm thấy một tia ấm áp.

"Lục Trường An, ngươi là người thứ mấy ở Huyễn Tâm Đài?"

Lúc này, Sắc mặt Lâm Dịch có chút bực bội bất an, nhịn không được hỏi.

Lục Trường An nhìn thoáng qua Lâm Dịch – con thứ của vương hầu, như có điều suy nghĩ.

Nếu như nhớ không lầm, ở cửa thứ ba "Huyễn Tâm Đài", Lâm Dịch là một trong những người thức tỉnh cuối cùng.

Luận tu vi, Lâm Dịch là cao nhất trong đám người, đạt tới Luyện Khí tầng ba.

Nhưng mà ở cửa khảo cứu tâm cảnh ý chí, biểu hiện của Lâm Dịch lại kém cỏi nhất!

Ngay cả Lý Nhị Cẩu xuất thân nông phu còn mạnh hơn hắn một chút.

"Hình như là người thứ ba." Lục Trường An nghĩ nghĩ.

"Người thứ ba?"

Con ngươi Lâm Dịch hơi co lại, sắc mặc không tốt, dường như không tiếp thụ được loại chênh lệch này.

Hai cửa trước, biểu hiện của hắn vượt trội hơn Lục Trường An.

"Không ngờ ý chí của Lục đại ca lại cao như vậy, không hổ là thiếu hiệp võ lâm! Thật đáng ăn mừng. . ."

Triệu Tư Dao cũng là kinh ngạc, nâng lên đôi mi, sóng mắt hơi đổi.

Trên đường chạy tới tông môn, Lục Trường An là nhân sĩ giang hồ, lịch duyệt phong phú, tính cách hiền hoà, nói chuyện với Triệu Tư Dao khá thân thiết.

Thêm nữa tuổi tác lớn nhất, mọi người đều xưng hắn một tiếng Lục đại ca.

Quan hệ giữa cả hai, cho dù là Lâm Dịch có xuất thân vương hầu cũng không bằng.

Tâm tình Lâm Dịch càng trở nên không tốt, miễn cưỡng khôi phục trấn định, như không có chuyện gì xảy ra, nói:

"Đáng tiếc, Lục huynh nếu có thể lấy hạng nhất ở Huyễn Tâm Đài liền có thể không cần thành tích hai cửa trước mà trực tiếp thông qua khảo hạch, trở thành ngoại môn đệ tử Kim Vân cốc rồi."

"Hạng nhất Huyễn Tâm Đài, trực tiếp vào tông môn?"

Lục Trường An run lên, không biết còn có chuyện này.

Trong lòng hắn hơi có tiếc nuối, nếu phá vỡ câu đố trong thai sớm mấy ngày được linh hồn Cửu Ấn Bia tăng phúc, khảo hạch nhập môn sẽ mười phần chắc chín.

Mặc dù có ký ức của hai đời tu tiên nhưng Lục Trường An cũng không muốn làm tán tu.

Đời thứ nhất sống kiếp tán tu, hắn đã thấm sâu hiểu rõ nỗi khổ trong đó.

Trường sinh Tiên Đạo, "Tài, lữ, pháp, địa" thiếu một thứ cũng không được.

Trong đó "Địa" xếp hạng sau cùng, là chỉ đạo tràng tu hành.

Mà tại tu tiên giới, cơ hồ tất cả linh mạch, phúc thiên động địa, đều bị tông môn, thế gia, yêu thú cường đại chiếm cứ.

Địa vực phàm tục còn được gọi là "Linh bần chi địa", linh khí mỏng manh cằn cỗi không gì sánh được.

Căn bản không thích hợp tu hành!

Không có linh mạch đạo tràng, hiệu suất sẽ chênh lệch hơn gấp mười lần!

"Tài" xxếp hạng thứ nhất, là chỉ tu tiên tài nguyên, tỉ như linh thạch, đan dược, pháp bảo các loại.

Đã không có đạo tràng tu luyện, lại không có tu tiên tài nguyên.

Ở giai đoạn mới vào Tiên Đạo, cho dù là đại lão trùng tu cũng sẽ không thuận lợi.

Cho nên, Lục Trường An sẽ không bỏ qua cơ hội tiến vào tông môn cơ hội.

"Đọc đến tên thì đứng ra!"

Không bao lâu, một chấp sự của Kim Vân cốc trôi nổi giữa không trung, bắt đầu tuyên bố danh sách vượt qua khảo hạch.

Bạn đang đọc Ta Ở Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh (Bản Dịch) của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.