Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

69:tách Ra

1690 chữ

Người đăng: vuducdai

Băng Thần cũng mỉm cười nhìn nàng sau đó thân thể trở lại bình thường chỉ có mái tóc vẫn trắng như tuyết .Nhìn hắn ta bình thường trở lại thì mọi người mới dám ngẩng đầu lên vừa nãy sức áp chế phải nói quá mạnh mẽ khiến bọn họ không dám trực tiếp ngẩng đầu lên.

Vũ Thừa nhanh trí nói :

"Băng Thần huynh trong lúc huynh đang thức tỉnh thì hai cái sủng vật của ngươi đã giết chết một con rất mạng mẽ yêu thú .Ngươi có thể đến đo thu hồi nó lại ,chúng ta quan sát thì thấy chúng cũng không phải giống như đám huyễn thú này đâu ."

Băng Thần cười lớn vỗ vỗ vai Vũ Thừa nói :

"Ta đã nói nếu như ta thức tỉnh thành công sẽ hết sức cảm tạ mọi người nhưng hiện giờ mỗi người phát một phần thi chúng ta không có thời gian .Thế lên các vị cứ tự nhiên phân chia con cá sấu coi như ta tặng cho các vị mừng ta thành công vậy ,vừa không mất thời gian lại vô cùng thiết thực ."

Vũ Thừa vui vẻ nói :

"Nếu Băng Thần huynh đệ đã nói như thế thì chúng ta cũng không khách khí làm gì cả ."

Vũ Thừa hướng về phía xung quanh hô to :

"Mọi người Băng Thần huynh đệ đã quyết định tặng xác của Ngạc Vương cho chúng ta .Đây có thể coi như chiến lợi phẩm đầu tiên của chúng ta trong lần thám hiểm này .Mọi người cùng ta tiến tới ta đây sẽ trực tiếp phân chia cho mọi người ."

Tất cả người của các thế lực đều thấy được sự cứng cáp dẻo dai một cách thần kỳ của Ngạc Vương thế lên phần da thì ít nhiều ai cũng được . Sau đó thịt ,xương, nội tạng đều được phân chia nhanh chóng ,tiếp đó mọi người đi qua bên sông.

Có vẻ do sự xuất hiện của Ngạc Vương thế lên con sông này cũng không còn có yêu quái gì khác cả .Mọi người rất tự nhiên đi qua con sông một cách dễ dàng ,dựng trại gần bờ sông nghỉ ngơi .Ai cũng đã mệt mỏi trong cuộc chiến vừa rồi nghỉ ngơi một chút cũng không có sao.

Mọi người mang thịt của Ngạc Vương ra làm món ăn không lâu sau trước mặt Băng Thần đã có một chén canh thịt cá sâu .Tuyết Tình ngồi bên mỉm cười nhìn hắn ta ,mấy vị sư tỷ của nàng lắc đầu ngao ngán .Người này không bị đám thế gia công tử để ý tới nhưng hình như đã tự buộc mình vào tròng rồi.

Băng Thần ăn rất ngon lành bản thân hắn cũng rất thích món ăn này lên không tiếc lời khen ngợi :

"Món ăn này quả thực rất ngon không biết vị nào xuống bếp thế ?"

Tuyết Tình mỉm cười chỉ chính mình nhí nhảnh nói:

"Ta "

Băng Thần ngạc nhiên thốt ra :

"Ngươi nấu thứ này ư ?Quả nhiên không thế nhìn mặt mà bắt hình dong được ."

Sau đó Băng Thần có chút lúng túng hỏi thăm :

"Cô nương chúng ta cùng đội ngũ lâu như vậy ta còn chưa biết tên các người thật ngại quá .Nếu mọi người không phiền thì có thể giới thiệu tên cho ta không ."

Tuyết Tình ngạc nhiên vô cùng :

"Ngươi không biết ta ,sao có thể ?"

Băng Thần ngạc nhiên hỏi lại :

"Không lẽ cô nương nổi tiếng đến mức ta không thể không biết sao ?"

Tuyết Tình chưa kịp nói gì thì Đại sư tỷ của nàng đã đáp thay :

"Nam nhân của tứ đại thế lực ai không có mong ước cưới được tình muội về làm phu nhân .Chẳng lẽ trong học viện ngươi không nói chuyện với nam nhân nào ."

Băng Thần cười xấu hổ đáp :

"Qủa thật ta không mấy khi giao tiếp với các bạn học trong viện thế nên không biết nhiều .Chưa biết thì bây giờ biết không muốn chúng ta cùng giới thiệu tên tuổi của mình ,để ta trước cho ."

Người sư tỷ kia lắc đầu nói :

"Ngươi có thể không nghe đến chúng ta nhưng bọn ta thì ngược lại .Thông tin về ngươi chúng ta nghe kể từng chút một .Vốn tưởng người của Thiên Nguyên học viện thần thành hóa ngươi lên không ngờ ngươi còn ghê gớm hơn trong lời đồn ."

Băng Thần cười khổ không ngờ mình lại nổi tiếng như thế ,đám nữ nhận giới thiệu tên tuổi quê quán sở thích các kiểu khiến cho Băng Thần cũng phải mất rất lâu mới có thể nhớ hết được .Đến buổi trưa thì đám người mới đứng lên xuất phát rất nhanh họ tới phạm vi của một khu rừng.

Người sư tỷ kia biết chức trách của mình thế lên nói :

"Khu rừng này có rất nhiều yêu thú nguy hiểm nhưng cũng không phải khó đối phó thế lên đây thường được ví như phần thưởng sau khi vượt qua Hoang Nguyên ảo cảnh .Khu rừng này được gọi chung Vạn Thảo Lâm còn vì lý do tai sao thì bởi nó có rất nhiều các loại thảo dược.

Nơi này trở đi nguy hiểm đã rất ít nếu công tử muốn đi riêng thì cũng có thể ,với thực lực của công tử thì ta nghĩ rất dễ ngươi sẽ lấy được truyền thừa .Đi riêng ra chúng ta sẽ bớt xấu hổ nếu xảy ra tranh đoạt truyền thừa ."

Băng Thần gật đầu cười nói :

"Các vị dù sao cũng có phận nữ nhi ta một cái nam tử suốt ngày đi bên cạnh cũng không quá tốt .Lần này hợp tác vui vẻ mong các cô nương may mắn chiếm được truyền thừa ,tại ha cáo từ trước ."Nói xong hắn ta quay đầu đi về một phương hướng khác nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của các nàng.

Tuyết Tình kéo tay áo của sư tỷ mình ủy khuất nói ra :

"Tại sao ngươi lại để huynh ấy đi cơ chứ ,thực lực huynh ấy cao như thế có thể bảo hộ chúng ta rất tốt cớ sao ?"

Sư tỷ thật thà nói :

"Chúng ta đi cùng Băng Thần thì cơ hội tranh đoạt truyền thừa không còn nữa cái này ngươi cũng phải biết .Nếu đi chung đến lúc lãnh truyền thừa hắn ta thực lực mạnh chắc chắn sẽ nhận lấy truyền thừa.

Tuy nhiên đi riêng cơ hội cũng không lớn nhưng ít ra còn có ,ngươi phải biết nếu ngươi nhận được truyền thừa thì đời sau của Thiện Nữ Phái mới có cơ hội vươn lên .Ngươi cũng không muốn hắn ta rơi vào tình huống khó sử chứ nếu thế rất có thể quan hệ tốt đẹp giữa ngươi cùng hắn sẽ kém đi ."

Tuyết Tình thở dài gật đầu một cái sau đó cả đám cũng bắt đầu tiến tới đằng trước .Băng Thần lúc này trên tay đã cầm một chiếc máy tính bảng nhỏ. Trong này đã lưu trữ toàn bộ thông tin của hơn trăm cuốn sách lớn nhỏ về các loại bảo vật cũng như dược thảo của Thánh Nguyên đại lục.

Băng Thần đi được một đoạn thì thấy một gốc thảo được hắn ta liền nhanh tay chụp hình lại sau đó rất nhanh máy đã nhận ra thứ thảo dược này .Thế nhưng một lần nữa hắn ta lại phát hiện mình làm điều thừa khi Thông Linh Kính lại có thể nhìn thấy thông tin của dược thảo.

Hắn có chút hối hận tại sao trước kia không thử nghiệm hết toàn bộ tác dụng của Thông Linh Kính lại đi bỏ thời gian làm chuyện rảnh rỗi như thế này .Chụp hình lưu trữ cũng mất đến ba ngày trời mình thật rảnh háng quá đi mà .Thông tin của loại thảo dược hiện lên còn chi tiết hơn trong máy tính.

Tính danh :Anh Tâm Thảo

Tuổi :300

Đặc điểm :Thân dài hơn cỏ lá có màu xanh rất nhạt gần như trong suốt dưới ánh sáng mặt trời.

Tác dụng :Điều chế Anh Tâm Đan giúp ôn định tâm thần người sử dụng khi đột phá đẳng cấp.

Đẳng cấp :Hạ phẩm

Băng Thần nhanh chóng hái nó cất vào bên trong giới chỉ của mình để cho nó không bị tổn thương đến khi được luyện chế .Bỗng nhiên phía bên hông của hắn ta tiểu Hắc dùng giọng mệt mỏi lên tiếng nói :

"Tiểu Bạch nó nói có thể giúp ngươi tìm kiếm dược thảo ,thật đúng rảnh rỗi quá mà "

Nói xong lại nhắm mắt lại rơi vào giấc ngủ còn Tiểu Bạch hóa lớn một chút phóng lên vai của hắn ta ngồi chễm trệ .Tay nhỏ bắt đầu chỉ về một hướng Băng Thần xoa đầu nó khích lệ sau đó bước theo lối nó chỉ cho mình.

Rất nhanh hắn ta gặp được một gốc thảo dược khác

Tính danh :Lan Hoa Thảo

Tuổi :1021

Đặc điểm :Không có gì khác biệt quá chỉ do sống ngàn năm lên có chút khác biệt

Tác dụng :Sẽ mãi mãi không tàn phai nếu được nuôi dưới mặt đất sau khi 1100 tuổi sẽ sinh ra linh tính .Sau đó nếu may mắn có thế đắc đạo hóa thành nhân hình .Nếu thành công hóa hình chắc chắn sẽ trở thành một tuyệt thế mỹ nhân.

Đẳng cấp :Trân phẩm

Băng Thần không thể tin vào mắt mình không lẽ thật sự mình có thể nuôi một gốc hoa tinh sao .Nghe đồn hoa tinh hóa nhân sinh đẹp tuyệt trần đã làm cho các cao thủ của nhân loại cùng yêu thú nhấc lên một hồi đại chiến kinh thiên động địa.

Bạn đang đọc Ta Muốn Học Võ Công của vuducdai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.