Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

35:diễm Phúc Bất Ngờ

1945 chữ

Người đăng: vuducdai

Vừa đi ra ngoài đường đã gặp người khác chỉ trỏ Băng Thần cảm giác có chút không vui dù sao trước kia nổi tiếng như thế nhưng cũng chẳng có ai chỉ trỏ hắn ta cả .Còn nơi đây rõ ràng là thế giới mạnh được yếu thua hắn ta mới chỉ tra tấn một người thì họ lại đi chỉ chỏ thật là không thể hiểu nổi được mà.

Hắn ta đi qua hết các nơi mà trước kia hắn cùng Hoa Thiên Vũ ,Sở Hà hay đi chủ yếu vẫn là chợ và thương điếm . Thậm chí hắn ta còn dạo qua cả nơi bán đan dược và các loại bảo vật nhưng chẳng thấy có gì mới lạ cả mà quan trọng nhất lá hắn ta không có tiền trong người.

Có lẽ lúc nào phải xúc tiên Sở Hoàng lão gia tử để có tiền tiêu chứ như thế này thì bị động quá ,không phải là hắn ta không có xu nào trong túi thậm chí còn có khá nhiều nhưng là tiền được cho. Mà nếu hắn đã nhìn trúng đồ vật không thể nào giá c ả quá rẻ được bởi vì rẻ thì dễ gì mà quý giá.

Băng Thần lang thang khắp nơi thì bỗng nhiên dừng trước cửa của một nơi gọi là thanh lâu đó chính là nơi mà hắn ta chỉ có thể thấy trong phim ảnh khi còn ở Trái Đất .Thế nhưng thế giới này cũng là thế giới quân chủ nắm đại quyền thì thanh lâu vẫn còn tồn tại là chuyện bình thường vô cùng.

Băng Thần rất tự tin tiến vào trong nhưng ngắm sơ qua thì quả thật không có người nào vừa mắt hắn cả khuôn mặt tầm thường giáng vóc cũng không tính là tốt thậm chí thua xa Hoa Thiên Vũ .Mà đã thua xa Hoa Thiên Vũ thì làm sao sánh với Sở Hà được quả là một trời một vực khiến hắn ta tụt hứng vô cùng thế nhưng về nhà lúc này thì chán quá thế lên hắn quyết định ở lại đây chờ xem ca vũ của thế giới này có gì thú vị không.

Nhưng cuối cùng mĩ nhân thì hắn ta đã thấy được một người nhưng còn riêng về phần ca vũ thì hắn ta thấy chán òm .Một người thanh niên có vẻ là không biết đến Băng Thần thấy hắn lạ mặt liền hỏi :

"Huynh đài có phải lần đầu tiên đến Di Hồng Viện cái nơi này đúng không ?"

Băng Thần thấy đối phương lễ phép thì cười nói :

"Đúng thế ta mới tới nơi này được một tháng hơn mà thôi thế lên lần đầu tiên đến nơi này ."

Người kia vui vẻ giới thiệu :

"Ta tên là Tinh Chi con trai của một thương nhân trong kinh thành trong nhà coi như cũng có chút gọi là âm no xin hỏi huynh đài tên gì ."

Băng Thần cười nói :

"Ta tên là Băng Thần nhà ta có người làm trong quân đội nhưng bây giờ đã nghĩ hưu chuyển về nơi khác chỉ còn mình ta ở lại chốn này mà sau một tháng nữa cũng sẽ rời đi . Thế lên để không lưu lại tiếc nuối thì ta đã đi dạo khắp các nơi mà nơi đây là nơi cuối cùng mà ta có thể lui tới ."

Tinh Chi cười hỏi :

"Thế huynh vào nơi đây cũng được một lúc rồi đã thấy cô nàng nào hợp mắt chưa ."

Băng Thần kiêu ngạo nói :

"Những nữ nhân ở đây thua xa hai vị nương tử của ta chỉ có cô mắt này gọi là hợp mắt một chút thế nhưng ta cũng không cần phải tán tỉnh nàng làm gì .Dù sao ta đến đây cũng chỉ là để thăm quan mà thôi còn chuyện kia thì có lẽ đành phải nhịn một tháng vậy ."

Tinh Chi cười trêu :

"Sao phải nhịn một tháng sao huynh không chọn đại một cô thân hình được một chút dù sao tắt đèn đi ai mà chả giống nhau . "

Băng Thần cười khổ nói :

" Ta cái người này chỉ tiêu có chút cao mà không thể chọn bừa được nếu không chẳng phải sáng hôm sau thức dậy có thể sẽ hù chết chính mình sao ."

Hai người bọn họ vui vẻ trò chuyện nào biết mình đã bị nhắm tới trong một căn phòng khi mà cô nàng được Băng Thần cho là được một chút đi vào trong đó thì có một phụ nữ béo mập ngồi đó .Người này ngồi trong căn phòng ở trên lầu nhìn chăm chú xuống dưới lâu lâu lướt qua Băng Thần cùng một người nữa đó chính là được đông đảo người vây quanh Vũ Nhan người giữ vị trí số một trong cuộc khảo hạch.

Người phụ nữ mập mạp nhìn cô nương quay lại thì hiền từ nói :

"Ngươi rốt cuộc chọn ai hai người đó đều thanh nhã khôi ngô tuấn tú thực lực lại rất mạnh đã đạt tiểu chuẩn của ngươi chưa ."

Cô gái này là Trịnh Di ca cơ có tiếng tăm vang dội khắp nhiều quốc gia còn người phụ nữ béo mập kia là Trịnh Sảng tú bà đứng đầu cũng là người đứng sau lưng của tất cả các Di Hồng Viện của hơn mười quốc gia .Trịnh Sàng bây giờ chính là muốn Băng Thần chọn một trong hai người đó chính là Vũ Nhan và Băng Thần hai người thiếu niên có tài hoa nhất Bạch Vân quốc.

Trịnh Di cười khổ nói :

"Ta có thể không chọn bất cứ ai được hay không ."

Trịnh Sàng lắc đầu nói rất dứt khoát :

"Không được nếu ngươi không chịu hai người này thì ta sẽ làm mai ngươi cho thái tử của một quốc gia nào đó lúc đó thì đừng trách sao mẹ nuôi là khó ngươi . Hai người này ta đều đã điều tra kỹ lường tài năng của bọn họ không phải dang tầm thường thậm chí còn được đánh giá cao hơn rất nhiều những Vũ Sinh thiên tài ở các quốc gia khác.

Vũ Nhan con trai của Vũ gia Đông Bắc Bạch Vân quốc hiện giờ chưa có ý trung nhân tuy nhiên tính tình có chút đạm bạc nhưng làm người rất chính trực rất được lòng những người khác .Còn Băng Thần là một thiếu niên sắp được mười tám tuổi thân thế không biết nhưng chắc chắn không tầm thường.

Đã có hai ý trung nhân là Hoa Thiên Vũ cùng Sở Hà hai người mà ngươi trước kia vẫn thường hay mang ra làm mục tiêu để so sánh đấy ."

Trịnh Di ngạc nhiên nói :

"Băng Thần người kia đã có hai người ý trung nhân lại còn nhỏ tuổi tại sao mẹ nuôi ngài lại nhắm vào người này .Theo như ta thấy thì Vũ Nhan người này mới là tốt nhất trong mắt ngài chứ ngài có thể cho ta một lý do được hay không ."

Trịnh Sảng nhìn Trịnh Di thở dài rồi nói :

"Ngươi nếu thích Vũ Nhan thì sớm ra tay còn Băng Thần tiểu tử kia thì là do hắn ta cò những ưu điểm mà ta thấy thích hợp với ngươi. Tuy người này thân phận không rõ nhưng tính tình thoải mái vô cùng thậm chí bị giam trong ngục một thời gian đến khi ị tuyên án tử thì không biết làm sao đi ra.

Thê nhưng hắn ta chả thèm sát hại bất cứ một lính canh nào cả chứng tỏ lúc bị bắt chính là cố tình cho bắt mà Hoa Thiên Vũ ban đầu chính là người giao hắn cho quan phủ . Sở Hà kiêu ngạo đến thái tử muốn nàng làm tình nhân nhưng bị từ chới mới dẫn đến họa diệt môn"

Trịnh Sảng ánh mắt sáng lên rồi nói :

"Mà theo tình báo mà ta có được thì song thân của nàng ta đã trong tình trạng hấp hối có thể chết bất cứ lúc nào . Bọn họ cũng trốn trong rừng sâu mỗi ngày đều dùng tiếp tế từ Hoa Thiên Vũ để sống qua ngày.

Thế nhưng Băng Thần người này đã đến một lần thì hai người kia lại đột nhiên khỏi hẳn bây giờ đang trên đường tới Thiên Nguyên thành . Còn mẹ của Hoa Thiên Vũ cũng vào trường hợp tương tự những cũng đã thấy nàng ta suốt hiện cách đây mấy ngày theo cha nàng là Sơ Hoàng viện trưởng của Thiên Nguyên học viện ."

Trịnh Di ngạc nhiên nói :

"Thế ý ngài nói là hắn ta có khả năng cao là đã chữa cho những người đó thề thì chăng phải cũng có thể chữa cho môn chủ hay sao ?"

Trịnh Sảng nói :

"Rất có thể cũng chỉ là trùng hợp mà thôi thế lên người tùy ngươi chọn nhưng trong bọn họ nhất định phải chọn lấy một người .Hôm này cũng là buổi biểu diễn cuối cùng của ngươi từ mai ngươi không cần mang cái này mặt nạ mà sống hãy dùng thân phận chân thật mà sống thật tốt.

Hi vọng ngươi không bước theo con đường của ta và môn chủ hãy sớm chọn một người ra hồn mà ủy thác ta cũng chỉ biết khuyên ngươi vậy thôi .Chứ nếu không ta nhỡ đâu có mệnh hệ gì cũng còn có thế yên tâm nhắm mắt ,nàng đã bảo ta phải cho ngươi tìm được người thương trước khi ngươi hai mươi hãy giúp ta làm tròn lời hứa ."

Trịnh Di muốn nói gì nhưng người phụ nữ này lại ngăn cản nói :

"Ngươi cần tìm một chỗ dựa vững chắc bảo vệ cho mình môn chủ số phận đã đủ khổ thậm chí tìm thấy nàng còn chưa được chứ nói chi đến chữa trị . Các ngươi ta nghĩ kiếp này khó mà đoàn tụ vì vậy xin ngươi hãy hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của nàng ."

Trinh Di nghe thế không nói gì nữa mà âm thầm cầm lấy một thanh kiếm leo ra cửa sổ biến mất trong màn đêm lạnh giá .Nhìn nàng đi thật xa thì Trịnh Sảng mới thở ra một tiếng vặn một chốt cửa bí mật một gian phòng kín hiện ra trong đó chỉ có một tấm bài vị ."

Trịnh Sảng thắp một nén hương rồi nói :

"Ta mong nàng ta chọn đúng người chứ đừng rơi vào kết cục như tiểu thư Sảng nhi những gì có thể làm đêu nàng chỉ mong nàng ta không ngu muội như chúng ta xưa kia ."

Nói xong nàng khấu đầu rồi lui ra ngoài ngồi trong một căn phòng trống thở dài một tiếng ,nàng thật sự không muốn nói cho Trịnh Di là mẹ nàng đã chết .Lại còn do chính tay cha đẻ của nàng sát hại mới là điều kinh khủng mong sao đến cuối cuộc đời này nàng cũng không biết.

Nghĩ cái gì đó xong nàng vỗ nhẹ tay có một vài bóng đen quỳ trước mặt nàng ,nàng nói :

"Thiên Võng hoạt động tạm thời do các ngươi nắm giữ ta có việc phải đi ra ngoài một thời gian ."

Bạn đang đọc Ta Muốn Học Võ Công của vuducdai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.