Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp thổ phỉ.

Tiểu thuyết gốc · 1060 chữ

Ôi má ơi, tình tiết bây giờ càng ngày càng căng nha ~

Theo cốt truyện, nữ chính sau khi đăng quang, thế cục triều chính hỗn loạn, nhưng nhờ có sự trợ giúp của đám nam chính kia mà dần dần an ổn ngồi yên trên long ỷ. Quân Hung Nô phương Bắc đánh tới, nữ chính đưa ra Tạ Lăng Huyền hòa thân.

Tạ Tranh lên làm nữ hoàng, cư nhiên Tạ Lăng Huyền sẽ theo sau làm công chúa. Vốn Tạ Lăng Huyền cũng chẳng có mấy giao thiệp với Tạ Tranh, nàng cư nhiên chính là một cái hậu viện thứ nữ thứ thiệt. Nhưng trong thời gian 'Tạ Tranh' ngu ngốc kia còn sống, Tạ Lăng Huyền lại nhận được ân sủng của lão tra cha. Tạ Tranh nào có sẽ để yên cho Tạ Lăng Huyền, trong thâm tâm, có lẽ Tạ Tranh cũng nghĩ rằng nguyên chủ thân thể cô ta ngu ngốc là vì Tạ Lăng Huyền.

Vấn đề Tạ Lăng Huyền đúng hay sai thì cô cũng tra rõ rồi. Mẹ 'Tạ Tranh' khi đẻ thân thể nhiễm bệnh, lên 'Tạ Tranh' kia mới ngốc, mà nguyên nhân bị bệnh, là do lão thái thái trong nhà chèn ép bắt mẹ 'Tạ Tranh' quỳ một đêm dưới tuyết.

Haha... Đúng là một màn hậu viện tranh đấu.

Lão thái thái đối với mẹ Tạ Tranh không thích cũng là vì khuôn mặt bà xinh đẹp mà thanh thoát như tiên tử của bà, thậm chí bây giờ, kể cả khi đã có tuổi, mẹ 'Tạ Tranh' cũng không mất đi khí chất sạch sẽ của mình. Lão thái thái hồi trẻ từng thích lão gia của lão thái thái thái nhà mẹ đẻ mẹ Tạ Tranh. Hồi đó, bà nỗ lực theo đuổi người mình yêu, người ta cũng không thèm liếc mắt tới, nhưng cư nhiên khi thấy dung mạo sạch sẽ của lão thái thái kia lại lập tức rơi vào bể tình, thậm chí còn vì vậy mà hủy hôn ước giữa hai nhà. Từ đó, lão thái thái ghét cay ghét đắng những nữ tử có dung mạo thanh thuần như vậy. Bà khi còn trẻ là đại mỹ nhân cả kinh thành đều biết, diễm lệ chói mắt, vậy mà cư nhiên lại BỊ HỦY HÔN ! Cái này là có bao nhiêu mất mặt nga ~

Thấy con dâu chính thất nhà mình là cháu của nữ nhân năm xưa có thù với mình, hơn nữa còn có khí chất giống hệt, lão thái thái mới một phen lấy con dâu mình ra hành hạ.

Vỗ tay cho một màn yêu hận tình thù của đời các bà.

Linh Họa nhận thấy, lão thái thái này...rất có tư chất làm một nhân vật phản diện.

Kết cục là gì thì cô quên rồi, nhưng cái thể loại hành hạ người ta lại còn già như gừng thế này thì trăm phần trăm là tèo rồi.

Quay trở lại với vấn đề biên giới.

Xem nào, bây giờ nếu muốn ra vùng có chiến sự thì cũng mất ba ngày. Hơn nữa...

Trên đường còn có rất nhiều thổ phỉ.

Hệt như tình hình hiện tại của cô.

Một đám người đủ thể loại chặn xe ngựa cô đòi cướp.

Má nhà nó ! Gầy thế này thì đòi cướp làm gì !

Cũng một phần là do khí hậu ở đây, việc trồng trọt vốn đã rất khó khăn, nay còn bị quân Hung Nô chèn ép bóc lột. Nói là biên giới, chứ thực chất, quân Hung Nô vốn dĩ còn ngang nhiên đóng trại tập quân ăn uống tiệc tùng bên này. Người dân đói nghèo đã đành, nay còn phải phục vụ cho địch quốc, dẫn đến nhiều người làm mấy công việc như thế này.

Nhưng con bà nhà nó ! Đây vẫn là xe nhà ta đó !

Tên đánh xe lần đầu gặp tình huống như thế này, run rẩy said :

"Chủ..chủ tử, giờ chúng ta làm như thế nào đây ..?"

"Còn có thể làm sao ? Đương nhiên là phải bày tỏ lòng thành của mình tới họ rồi."

Nói xong, cô bước xuống xe.

"Bổn tọa lần đầu tới phương Bắc, không ngờ lại được chào hỏi như thế này. Thực cảm động nha ~"

Linh Họa còn làm bộ dáng chấm nước mắt.

"Tiểu tử ngươi không cần nhiều lời ! Giao nộp hết của cải trên xe ra, ta tha cho các ngươi một mạng !"- Một tên mặt sẹo nhìn có vẻ giống thủ lĩnh nói.

"Chậc chậc, quý ngài đây tướng mạo rõ ràng là người thiện lành, ông trời cho số giàu sang phú quý, nay mới vướng chút khó khăn mà lại đi làm cái nghề này. Uây ~ Ta thấy ấn đường ngài...chậc chậc... đen quá ! Trên người mang họa sát thân! Thiện tai...thiện tai..."

"Loại như ngươi nhìn rõ là công tử bột ! Nào có giống người sẽ quy thiên cửa phật ! Bớt ăn nói hàm hồ ! Giao tiền ra đây !"

"Đó...là một câu chuyện dài." - Linh - công tử bột - Họa - bắt đầu lâm vào hồi ức -"Ngày xửa ngày xưa, ở một kinh thành nọ, có một vị công tử nổi tiếng là ăn chơi trác táng, gái gú thê thiếp nhiều vô số, thanh danh nát bét như não bị gạch đập..."

Khoảng 2 canh giờ sau...

"Vị công tử mừng rỡ, khấn đầu thành kính lạy đại sư, rời xa những thứ phù phiếm. Và vị công tử đó...chính là ta."

Kết thúc câu chuyện, Linh Họa gạt đi giọt nước mắt xúc động của mình. Cô nhìn mấy tên thổ phỉ...

Ủa ? Sao ngủ hết rồi vậy ?

Đệt ! Đến cả tên đánh xe cùng cung nữ của mình cũng ngủ luôn rồi !?!

Thôi kệ! Trước tiên xử mấy con hàng này đã !

-------------------------------------------------------

Lúc mấy tên thổ phỉ tỉnh lại, phát hiện bản thân bị trói ở một gốc cây.

Tỉnh huống gì đang xảy ra vậy ?

Trong lúc hắn loading não, Linh Họa cao quý ưu nhã đọc sách.

Tiêu đề sách là "101 cách đập gạch đúng cách". Tác giả : Mộc Khinh Ưu.

Đám cướp thấy cảnh này : "..."

Bạn đang đọc Thời Đại Chủ Thần sáng tác bởi Lalalenna
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lalalenna
Thời gian
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.