Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh Lung Đan

Tiểu thuyết gốc · 1556 chữ

Chương 31: Linh Lung Đan

"Oành!"

Một tiếng chấn động lớn do va đập vang lên, một con hung thú Hắc miêu văng ra xa va đập vào một thân cây to lớn, khiến nó phải lắc lư, lá cây rụng rơi lả tả. Sau đó, con hắc miêu này khẽ cựa quậy thân thể, sau đó từ từ đứng dậy, gầm nhẹ một tiếng.

"Grừ! Grừ!"

Hình như nó đang muốn thị uy với kẻ địch ở phía đối diện, bởi vì đây là lần đầu tiên sau khi bắt đầu cuộc chiến từ nãy đến giờ mà kẻ địch của nó có thể phá vỡ thế tấn công của nó, đá nó văng ra xa.

Mà ở phía đối diện, kẻ địch của con Hắc miêu này là một nhân loại, nói chính xác hơn là một thiếu niên tuấn lãng, mặc bạch y, nhưng lúc này bộ y phục đang rách tơi tả, đầy những vết trảo, kèm theo đó đương nhiên là màu đỏ của huyết dịch và một đống khác vì bùn đất, bụi bẩn.

Người thiếu niên này không phải ai khác, chính là Lê Khiếu Long, hiện tại đã là ba ngày kể từ thời điểm nhị thúc hắn đưa nguyên liệu đến.

Lần đó, khi tiếp nhận nguyên liệu và bắt đầu luyện chế, trong lúc rảnh rổi hắn có kiểm tra qua về cửa hàng giảm giá, may mắn thay, lần này lại có một thứ mà hắn có thể mua được.

Khi mở của hàng giảm giá của hệ thống ra, đầu tiên đương nhiên hắn sẽ bỏ qua mấy thứ thuộc cấp độ siêu việt thần cấp và thần cấp, sau đó mới bắt đầu nhìn xem có thứ gì rẻ rẻ sau giảm giá không. Nếu đủ điểm công đức thì mua, hoặc nếu thiếu có một ít thì sẽ cố kiếm.

Kể từ sau lần đi câu cá đầu tiên, kiếm được một ít điểm công đức, không phải là hắn không muốn kiếm thêm, hoặc lười gì đó. Mà là do con người đều biết học khôn, thấy bốn năm nhóm người bị xử lý chỉ trong một đêm như vậy, chắc chắn không ai dại gì mà lại ló đầu. Cho nên hắn không đi câu tiếp, chủ yếu là chờ sóng yên biển lẳng, để cá mò ra đi săn mồi. Tuy nhiên, nếu chỉ thiếu một ít, hắn cũng không ngại đi thử thời vận, xem có nhóm nào gan lớn, hoặc mắt mù đi ra. Hoặc cũng có thể đi sang khu vực của Chu gia và hai nhà còn lại. Nhưng đấy chỉ là hạ sách, vì đi qua khu vực của hai nhà kia sẽ rất mạo hiểm.

Tuy nhiên, lần này hắn coi như tương đối may mắn, không những trong cửa hàng giảm giá có thứ ngon, mà giá cả còn tương đối phù hợp, không cần hắn phải đi cày thêm.

[Linh Lung Đan, đan phương, giảm giá 99%.

Giới thiệu: Cường hóa căn cơ, chắc chắn thành công đột phá trúc cơ, đồng thời gia tăng hiệu quả chuyển hóa linh lực.

Giá: 100 điểm công đức.]

...

Nhìn thấy cái này, Lê Khiếu Long cười không nhặt được mồm, thứ này đúng là quá quý giá. Trước đó, ở trong Xuyên Việt Thương hội, viên trúc cơ đan hạ phẩm, chỉ gia tăng 25% tỉ lệ đột phá trúc cơ kỳ, vậy mà có giá 200 kim tệ. Như vậy hiện tại thứ có thể chắc chắn đột phá trúc cơ, giá trị của nó sẽ như thế nào? Mặc dù hắn không biết giá cả chính xác của thứ này, nhưng cũng không phải theo kiểu 25% là 200 kim tệ, thì 100% sẽ là gấp 4 lần. Mà là tính toán theo một cách thức khác.

Đồng thời, sau khi hỏi lão Thiên, hắn cũng biết thứ này đáng giá hơn cả trúc cơ đan. Trúc cơ đan, dù phẩm chất có hoàn mỹ đi nữa cũng chỉ gia tăng 80%, chứ không phải là 100%. Tuy nhiên đối với tu sĩ, nhiêu đó là đã đủ, bởi vì nếu một người đã được tăng thêm 80% rồi mà còn không trúc cơ thành công, vậy kẻ này chắc chắn là phế vật, không cần thiết phải lãng phí thêm tài nguyên. Còn Linh Lung Đan lại khác, bất kể hạ phẩm hay hoàn mỹ, nó đều chắc chắn giúp người sử dụng đột phá trúc cơ thành công.

Không chút chần chừ, Lê Khiếu Long lập tức đổi lấy đan phương. Không đổi chính là kẻ ngu, nhưng chuyện sau đó khiến hắn đau khổ hơn. Bởi vì khi tìm được nguyên liệu chính của thứ này, chính là Linh Lung Thảo, giá của nó lại cao đến dọa người, 10000 điểm công đức, bằng với giá của đan phương. Cứ tưởng là vớ được kèo thơm, không ngờ chỉ nguyên liệu chính thôi mà đã đắt đỏ như vậy.

Triệu hồi lão Thiên ra để hỏi thì mới biết được, do thứ này là thiên địa bảo vật, dù phẩm cấp không cao, nhưng hiếm có khó tìm hơn tụ linh quả và trúc cơ thảo, cho nên giá cả sẽ cao hơn. Đồng thời cũng khuyên hắn nên ra ngoài lịch luyện tìm kiếm bảo vật, đừng có suốt ngày chăm chăm vào cái cửa hàng của hệ thống,

Điều này khiến cho quyết tâm muốn ra ngoài lịch luyện của Lê Khiếu Long càng cao thêm. Cho nên, sau khi hệ thống tự động luyện xong 20 phần cường thể dịch, hắn liền đưa đến cho phụ thân và mẫu thân cùng hai vị thúc thúc, sau đó lên tiếng xin phép ra ngoài lịch luyện.

Ban đầu mẫu thân hắn phản đối khá kịch liệt, phụ thân hắn cũng phản đối, nhưng không mạnh mẽ, dù sao cũng vừa trải qua chuyện vừa rồi, có bậc phụ mẫu nào lại để cho hài tử mình ra ngoài mạo hiểm nữa chứ.

Tuy nhiên, sau một hồi khuyên nhủ, cùng quyết tâm của bản thân, phụ thân hắn đã đổi ý, bắt đầu thuyết phục mẫu thân giúp hắn. Kết quả là hiện tại hắn đã ở trong dãy Trường Sơn và đối mặt với con Hắc Miêu khá khó chơi này.

Thực ra đây cũng không phải là con yêu thú đầu tiên mà hắn gặp kể từ khi bước chân vào trong dãy Trường Sơn, chủ yếu là trước đó còn ở bên ngoài nên tu vi của yếu thú không cao lắm. Hoặc là thông minh thì nhanh chân bỏ chạy, hoặc ngu muội thì xông đến rồi bị hắn mạt sát một cách dễ dàng. Chỉ có con Hắc Miêu này là thứ khá khó chơi, nó là yêu sĩ cấp 8, tương đương với tu vi luyện khí kỳ tầng thứ 8 của nhân loại. Nhưng đương nhiên sẽ mạnh hơn một chút, bởi vì yêu thú đồng cấp vốn dĩ đã mạnh hơn nhân loại, nhất là ở các cấp độ thấp, ở giai đoạn này thân thể của yêu thú chiếm ưu thế.

Nhưng nếu nó chỉ là yêu sĩ cấp 8 thì cũng thôi, không sao cả, bởi vì Lê Khiếu Long cũng không phải là tu sĩ luyện khí kỳ bình thường. Sau khi được cường hóa bởi cường thể dịch và tu luyện Tiên Kinh, thân thể của Lê Khiếu Long không chỉ hơn xa tu sĩ đồng cấp mà chất lượng linh lực cũng rất cao. Không hề thua kém con Hắc Miêu này một tý nào.

Tuy nhiên, ngoài là yêu sĩ cấp 8, nó còn là yêu thú thuộc hệ nhanh nhẹn, tốc độ cực nhanh. Đồng thời, kinh nghiệm chiến đấu của nó chắc chắn sẽ hơn xa kẻ mới đặt chân hành trình lịch luyện như Lê Khiếu Long.

Cho nên, lúc bắt đầu, nó đã dựa vào tốc độ và kinh nghiệm để tạo cho Lê Khiếu Long không ít quả đắng, có thể nói là ăn hành ngập mồm. Thân thể tràn chi chit những vết thương, vết cào cấu. Cũng may là trước khi đi lịch luyện, hắn đã tu luyện thất tinh bộ đến cảnh giới thuần thục, nên tốc độ và biến hóa cũng ổn, né tránh được hết những vết thương trí mạng. Nếu không đừng nói là hiện tại hắn còn sức để chiến đấu tiếp hay không mà là còn mạng để đứng ở đây hay không cũng còn là một vấn đề.

Tuy nhiên, không chỉ yêu thú có ưu điểm mà nhân loại cũng có. Ưu điểm của nhân loại chính là năng lực học hỏi và sáng tạo. Sau khi đánh một hồi mà không bị cào chết, Thất tinh bộ của Lê Khiếu Long cũng dần thuần thục hơn, dù cảnh giới và cảm ngộ không cao hơn so với trước, nhưng cách thức vận dụng lại thuần thục hơn.

Nhìn thấy con súc sinh kia dám gầm nhẹ, thị uy với bản thân, Lê Khiếu Long cười lớn, sảng khoái nói: "Đến đây đi, súc sinh! Để ta xem ngươi còn có bản lĩnh gì nữa!" Nói rồi lập tức xách kiếm xông thẳng về phía Hắc Miêu.

Bạn đang đọc Ta Làm Công Cho Thiên Đạo sáng tác bởi NhiGia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiGia
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.