Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thẳng Thắn

Tiểu thuyết gốc · 1526 chữ

Chương 28: Thẳng Thắn

Sau cuộc trò chuyện với lão Thiên, Lê Khiếu Long xem như đã hiểu nguyên nhân vì sao hiệu quả khi sử dụng tụ linh đan của bản thân lại thấp như vậy. Tuy nhiên, dù thấp thì thấp, hắn vãn có thể tiếp tục sử dụng để tu luyện. Lấy ra viên tụ linh đan khác, Lê Khiếu Long tiếp tục vận công tu luyện.

Sáng hôm sau, tỉnh lại, hơi thoáng kiểm tra tu vi, luyện khí tầng 8 (40%), không ngoài dự đoán của hắn, bởi vì luyện hóa thứ này tương đối tốn thời gian, nguyên một buổi tối hắn chỉ luyện hóa được 4 viên tụ linh đan, cho nên 40% là chuyện hiển nhiên.

Sau đó, A Tài hưng phấn bước vào trong, đưa khăn và nước cho hắn. Nhìn qua A Tài, tên này hơi trẻ một chút, dù không nhiều, nhưng hắn đoán đây có lẽ là hiệu quả cho bình dược dịch ngày hôm qua.

"Đa tạ Nhị thiếu gia ban thưởng!"

Lê Khiếu Long khoát khoát tay: "Không có gì! Chỉ cần nhà ngươi trung thành thì ta sẽ không bạc đãi ngươi đâu!"

"Tiểu nhân nguyện chết vì Lê gia, vì nhị thiếu gia!"

"Được rồi, để trong lòng là được. Đúng rồi, sáng nay có chuyện gì không?"

"Tiểu nhân xin lỗi! Tiểu nhân quên mất! Vừa rồi, lão gia có căn dặn, bảo với thiếu gia đến dùng cơm!" A Tài vội vàng hối lỗi.

"Ta biết rồi, ngươi lui đi!"

Chờ Lê Khiếu Long rửa mặt xong, A Tài liền lập tức dọn đồ đi. Còn bản thân Lê Khiếu Long thoáng chỉnh trang lại quần áo, rồi cũng rời khỏi tiểu viện.

....

Hậu viện Lê phủ, vẫn như thường lệ, vẫn chờ Lê Khiếu Long đến rồi mới ăn. Chỉ khác là lần này số lượng người không dừng lại ở con số 3, mà là 5 người. Có thêm hai người mới nữa là nhị thúc và tam thúc của Lê Khiếu Long.

Điều này khiến cho Lê Khiếu Long không thể không ngại ngùng, toàn bộ trưởng bối đều phải chờ, có hậu bối nào như hắn không cơ chứ.

Tuy nhiên, việc của trưởng bối làm, hắn không can ngăn được. Ngồi xuống cạnh nãi nãi, thưởng thức xong bữa sáng.

Sau bữa sáng, 6 người lại tiếp tục ngồi uống trà, trò chuyện.

"Long nhi, vốn định lát nữa đến đại sảnh sẽ đưa! Nhưng mà tiện thể ở đây thì ta đưa luôn cho con!" Đúng lúc này, phụ thân hắn Lê Phá Thiên chợt lên tiếng. Nói rồi đưa đến cho hắn một chiếc túi nhỏ.

Lê Khiếu Long nhận lấy, sau đó mở ra, bên trong có chứa năm bình chất lỏng màu lam đậm, bên trong còn có một ít vẩn đục. Hắn đưa ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía phụ thân mình, như muốn hỏi đây là gì.

Lê Phá Thiên lên tiếng giải thích: "Đây chính là cường thể dịch được mà Dược lão luyện chế được. Sau khi cho một vài người thử nghiệm thì hiệu quả của nó khá tốt. Bên trong đó là 5 bình, con mang về đổ vào nước rồi ngâm, kết hợp với vận chuyển công pháp là được."

"Đồng thời, không phải là chúng ta không cho con nhiều, mà là thứ này rất hiệu quả, mà Dược lão còn chưa thuần thục làm, nên tạm thời không có nhiều. Với lại thứ này chỉ nên sử dụng 5 bình là đủ. Sang bình thứ sáu, dù vẫn còn có hiệu quả nhưng nó cực kỳ yếu ớt."

Tam thúc Lê Phá Sơn của hắn cũng lên tiếng: "Ha ha, đúng đấy Long nhi, thứ đồ này của con rất tốt. Tuy nhiên tác dụng chính của nó là cường hóa thân thể, tẩy rửa độc tố trong người, dù là những trúc cơ tu sĩ như chúng ta cũng có một tý hiệu quả. Tuy nhiên, chỉ cần năm bình là đã sạch sẽ rồi, không cần tẩy rửa thêm."

Nhị thúc Lê Phá Hải gật gầu đầu, bảo; "Long nhi, tam thúc của con nói đúng. Nhưng mà, lần này đan phương của con đã giúp Lê gia một đại công. Có thứ này, không chỉ nền tảng của Lê gia chúng ta không những vững chắc hắn mà chúng ta sẽ không cần sợ những khó khăn trước mắt nữa."

Nhìn mấy người này, Lê Khiếu Long có chút dở khóc dở cười, có phải hắn không biết thứ này là gì đâu, cũng đâu phải hắn không hiểu thứ này có giới hạn. Vừa mở, bảng thông tin lập tức hiện ra, hắn liền biết thứ này chính là Cường thể dịch, đồng thời cũng biết đây là cường thể dịch hạ phẩm, nên nó mới có màu lam đậm, kèm theo ít vẩn đục bên trong. Đồng thời ý mà hắn muốn hỏi ở đây là đưa thứ này cho hắn làm gì, hắn có cần đâu.

Nhưng sau đó hắn đột nhiên ý thức được, hình như chuyện hắn có cường thể dịch hoàn mỹ không ai biết được ngoại trừ Chu Nguyệt Nhi, cho nên việc đưa cho hắn là bình thường.

Nhớ lại chuyện tối qua lão Thiên nói, bản thân không chỉ nâng cao tu vi cùng tu luyện vũ kỹ, mà còn cần có thực chiến, cần đi lịch luyện, Lê Khiếu Long đưa ra một quyết định. Đó là cần phải tiết lộ một chút gì đó.

Chứ nếu để như hiện tại, hắn mà mở miệng xin phép rời nhà đi lịch luyện, chắc chắn tất cả mọi người đều sẽ phản đối, nhất là sau khi xảy ra chuyện kia vào năm ngoài.

Thực ra hắn hoàn toàn có thể lén lút rời đi lịch luyện mà không cần phải nói với một ai, tuy nhiên, đó chỉ là khi hắn không coi chỗ này là nhà. Còn nếu coi đây là nhà, hắn không thể nào làm như vậy được. Bởi vì, một khi hắn đột ngột mất tích, không chỉ khiến cho người thân hắn lo lắng, nháo nhào đi tìm kiếm, mà hậu quả sau đó cũng rất phiền toái.

Cho nên cần tiết lộ chút sức mạnh của bản thân, để cho mọi người yên tâm, thì hắn mới dễ dàng xin rời nhà đi lịch luyện.

...

Đầu tiên, ra hiệu cho toàn bộ nha hoàn xung quanh, bảo bọn họ rời đi.

Sau đó, ngồi lại ngay ngắn, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, đồng thời đẩy trả túi nhỏ trở về: "Nãi nãi, phụ thân, mẫu thân, nhị thúc, tam thúc, con có chuyện muốn nói với mọi người, đồng thời cũng có chuyện muốn nhờ!"

Mọi người thấy biểu tình của hắn nghiêm túc như vậy thì cũng hơi tò mò, Lê Phá Thiên lên tiếng hỏi: "Long nhi, con có chuyện gì khó nói sao?"

Lê Khiếu Long gật gật đầu: "Con có một bí mật."

"Bí mật..." Mọi người đồng thời nhìn về phía hắn với ánh mắt nghi hoặc.

"Đúng thế! Một bí mật liên quan đến quá trình tu luyện của con hiện tại và cả tương lai sau này. Tuy nhiên hiện tại con chưa thể nói ra được, nên xin mọi người đừng hỏi. Đến một ngày thích hợp nào đó, con sẽ tự động nói ra cho mọi người."

Mọi người ngơ ngác, vì không hiểu tên tiểu tử này đang nói cái gì. Mẫu thân hắn là người đầu tiên lên tiếng, có chút lo lắng lẫn quan tâm: "Long nhi, con có sao không? Có gì khó xử không?"

Lần này đến lượt Lê Khiếu Long sững sờ, hỏi ngược lại: "Mọi người không ngạc nhiên sao?"

Lê Phá Sơn cười lớn: "Tên tiểu tử này, ai chả có bí mật. Nhất là tu sĩ chúng ta, không ít thì nhiều đều có bí mật, đấy là điều hiển nhiên, con nói mấy cái này ra làm gì."

Phụ thân và tam thúc của hắn đều cười lớn.

"Nhưng bí mật này của con lớn lắm!"

Tam thúc của hắn tò mò hỏi: "Bí mật của ngươi lớn đến chừng nào?"

Lê Khiếu Long không còn cách nào khác, đành vận công, một luồng khí tức mạnh mẽ tỏa ra, khiến cho toàn bộ người ở đây đều phải trợn mắt há mồm. Biểu tình còn kinh ngạc hơn cả lần trước, khi hắn thành công đột phá luyện khí tầng 7 ở tuổi 15. Bởi vi người ở đây đều là trúc cơ tu sĩ, nên chỉ cần tiết lộ một chút là họ biết ngay tu vi của Lê Khiếu Long đang là luyện khí tầng 8.

Phải một lúc lâu sau, Lê Phá Thiên mới lấy lại bình tĩnh, lắp bắp hỏi: "Long nhi...Là... là thế nào vậy? Con đã đạt luyện khí tầng 8 rồi?'

Lê Khiếu Long chỉ gật gật đầu, mà không nói gì.

Tất cả lần nữa hít phải một ngụm khí lạnh.

Bạn đang đọc Ta Làm Công Cho Thiên Đạo sáng tác bởi NhiGia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiGia
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.