Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bá Vương Côn

Tiểu thuyết gốc · 1682 chữ

Chương 21: Bá Vương Côn

Sáng sớm hôm sau, Lê Khiếu Long thức dậy, hắn không thể kìm chế mà nở một nụ cười thõa mãn.

Tối hôm qua, khi hắn quay trở lại tiểu viện, trời cũng đã bắt đầu chuyển sang canh tư. Bởi vì ban đầu hơi non kinh nghiệm nên hắn đi sớm quá, không những không gặp được ai, mà còn hại hắn phải đi bộ lòng vòng rất lâu, khiến cho hắn khá mệt mỏi.

Sau khi về đến nhà, thay y phục sau đó, hắn quyết định lên giường nằm ngủ một mạch, không thèm quan tâm gì nhiều, mấy thứ kia cứ để đó mai rồi tính sau. Không thể không nói làm anh hùng đúng là rất mệt.

Nhớ đến chuyến đi câu cá ngày hôm qua, sau vụ đầu tiên, vì thấy thời gian đã quá 12 giờ rồi, nên hắn định đi về nghỉ ngơi, dù sao mục đích đã đặt được, mặc dù không nhiều lắm. Nhưng không ngờ, thời gian hành động của mấy kẻ này hơi lạ, phải quá nửa đếm thì tần suất hoạt động mới gia tăng. Sau vụ đầu tiên, chỉ trong vòng một giờ, hắn liền gặp thêm ba vụ nữa. Mặc dù lượng điểm công đức của cả ba vụ sau không có lần nào nhiều bằng lần đầu, nhưng tu vi của đối phương cũng thấp hơn, nên không có gì khó khăn cả.

Sau khi gọi A Tài một tiếng, để hắn mang nước và khăn vào, Lê Khiếu Long bắt đầu rửa mặt một thoáng rồi ăn sáng. Sau đó, ngồi ngăn ngắn vào ghế, chuẩn bị kiểm kê chiến lợi phẩm tối hôm qua.

Tối hôm qua, trong vụ đầu tiên hắn kiếm được 19 điểm công đức và 2 kim tệ, còn mấy vụ sau, dù mỗi lần đều không nhiều bằng, nhưng tổng cả ba lại cũng được 28 điểm công đức và 4 kim tệ. Như vậy, tổng cộng sau chuyến câu cá tối qua, hắn đã thu hoạch được 37 điểm công đức và 6 kim tệ. Nói chung là cũng kha khá, đủ để hắn đổi nguyên liệu tu luyện.

Không chỉ vậy, tối hôm qua, khi hắn giết chết hai kẻ đầu tiên, hắn còn nhận được một thống báo từ hệ thống.

[Hệ Thống: Đinh, vi chúc mừng ký chủ lần đầu thực hiện hành vi trừ gian diệt ác. Nhằm tuyên dương và cổ vũ cho hành động đầy chính nghĩa của ký chủ, hệ thống quyết định tặng cho ký chủ Bá Vương Côn x1, 1000 điểm công đức. Hi vọng ký chủ có thể tiếp tục phát dương quang đại, duy trì hành vi chính nghĩa của bản thân.]

Đây đúng là một niềm vui bất ngờ mà hệ thống dành tặng cho hắn. Vốn lúc đó định về tiểu viện kiểm tra luôn, mà do cá nhiều quá nên hắn mải câu mà quên luôn chuyện này. Sau khi về tiểu viện lại lăn ra ngủ nên giờ rảnh rỗi mới sực nhở đến.

Âm thầm mặc niệm, mở túi đồ ra, bên trong nằm chình ình một cuốn bí tịch màu xanh lam.

Chỉ trong chớp mắt, nó xuất hiện ở trong tay của Lê Khiếu Long, đồng thời bảng thông tin cũng xuất hiện.

[Bá Vương Côn, côn pháp, siêu việt thiên cấp, 3 chiêu đầu.

Giới thiệu: Bá vương ngạnh thượng cung, càn quét tất cả]

Lời giới thiệu cực kỳ ngắn gọn, cũng cực kỳ bá đạo, mặc dù cấp độ chỉ là siêu việt thiên cấp nhưng Lê Khiếu Long cũng không cảm thấy thất vọng lắm, bởi vì đây chỉ là quà tặng kèm, nên hắn không đòi hỏi nhiều.

Tuy nhiên, nhìn quyển kiếm pháp mà hôm qua hắn chọn, rồi nhìn thứ trong tay. Thất Tinh Kiếm Pháp này hắn chỉ vừa mới học thuộc lòng, còn chưa kịp luyện thử chứ không nói gì đến thuần thục. Vậy mà hiện tại lại là một quyển côn pháp, đây cứ như hệ thống đang bảo cho hắn biết cuốn kiếm pháp kia quá thấp kém, nên tặng kèm thứ này cho hắn dùng vậy.

Âm thầm mặc niệm, cuốn côn pháp lập tức tiêu tan, hóa thành điểm sáng bay vào trong đầu của Lê Khiếu Long. Lê Khiếu Long hơi thoáng ôm đầu trong chốc lát. Mặc dù chỉ có ba chiêu, nhưng các kiến giải về ba chiêu thức đầu của Bá Vương Côn rất nhiều, không những cách vận hành kinh mạch để tụ lực, mà tư thế xuất côn, quét côn, đâm côn đều biến hóa rất đa dạng.

Ba chiêu thức của Bá Vương Côn rất đơn giản, Thái Sơn Áp Đỉnh, Quét Ngang Bát Phương và Lôi Đình Vạn Quân. Nhưng dù đã ghi nhớ hết nội dung rồi, giờ muốn Lê Khiếu Long thi triển, hẳn cũng không thể nào làm được. Tuy nhiên, cái gì cũng cần từ từ, phải luyện tập trước đã.

Dù vậy, hiện tại, hắn đang phải đối mặt với một vấn đề hơi khó chịu, đó là nên luyện kiếm hay luyện côn. Giờ mà hắn xách thanh kiếm pháp khí này đến tìm tam thúc để đổi lấy một thanh côn pháp khí thì chắc tam thúc hắn sẽ nổi giận, thực thi gia pháp ngay tại chỗ mất.

Không còn cách nào khác, hắn đành gọi A Tài vào, bảo hắn ta đi đến luyện võ trường xách về đây cho hắn một cây côn. Nếu không có pháp khí thì tạm thời xài binh khí bình thường vậy.

...

Một lát sau, A Tài xách về cho hắn một cây trường côn. Lê Khiếu Long nhận lấy, sau đó vẫy vẫy tay để A Tài lui ra ngoài.

Đứng ở trong sân, tay phải cầm chặt lấy cây trường côn cao ngang ba vai, toàn thân đen kịt, được rèn hoàn toàn từ tinh thiết, nặng khoảng 4 50 cân.

Tinh túy của Bá Vương Côn không phải là đòn đánh mà là khí thế, đòn chưa đến, khí thế đã tới, trấn áp đối phương, khiến chúng không thể phản kháng mà trúng đòn. Tiếp đó tiến công như vũ bão, thế như cuồng phong, không ai cản nổi.

Thoáng hồi tưởng lại chiêu thức Thái Sơn Áp Đỉnh của Bá Vương Côn, ngay lập tức khí thế của hắn thay đổi. Sau đó từ từ chuyển dời khí thế của bản thân vào côn, cây trường côn thoáng run rẩy, dường như nó đang hưng phấn, cũng có thể vì đã quá sức chịu đựng của nó. Dù sao nó cũng chỉ là một cây trường côn bình thường.

Lê Khiếu Long cứ thế đứng yên tại chỗ chừng một nén nhang, không làm gì hết. Nhưng thực tế, lúc này, tâm của Lê Khiếu Long đang chìm đắm trong ảo ảnh, cả người hắn đang không ngừng bay lên, bay lên, cao ngang đỉnh núi, hai tay cầm chặt một phần ba thân trường côn, vung dần ra phía sau, vừa vung vừa tụ lực, mục tiêu là nện nó về phía đỉnh núi trước mặt.

Nhưng đúng ngay lúc này, ở trong ảo ảnh, quá trình vung trường côn của hắn đột nhiên xuất hiện biến cố. Trong ảo ánh của hắn vẫn có núi, có hắn đang vung trường côn, nhưng cái chính là trường côn lúc này đã biến mất.

Một cỗ cảm giác bất an lập tức xuất hiện ở trong lòng của Lê Khiếu Long, hắn không chút do dự mà tỉnh lại sau đó ném thứ trong tay về phía trước.

"Ầm!"

Một tiếng nổ vang lên cách đó chừng ba mét, một làn sóng xung kích đẩy Lê Khiếu Long lùi ra phía sau, khiến cho ngực hắn phải nhoi nhói. Sau đó là khung cảnh bụi bay mù mịt. Lê Khiếu Long thầm cảm thấy may mắn, may là hắn phản ứng nhanh, nếu không chẳng khác gì cầm quả bom đang nổ trong tay cả. Đồng thời may mắn hơn nữa là thứ kia nổ tan tành thành bụi, nếu chỉ vỡ vụn thành từng mảnh, chắc chắn hắn sẽ không thể tránh khỏi bị thương, vì thứ kia còn chưa kịp bay xa.

Mà A Tài đang đứng canh chừng ở phía ngoài cổng cũng sợ hết hồn, quá nguy hiểm. Không chỉ nguy hiểm cho nhị thiếu gia mà còn cho cả hắn. Nếu lỡ nhị thiếu gia có mệnh hệ gì, dù hắn có đắp cái mạng này vào cũng không đủ.

Qua chuyện lần này, Lê Khiếu Long không khỏi sợ hãi, đồng thời cũng có chút bực tức vì hệ thống không chịu cảnh báo cho hắn biết.

Nhưng khi hỏi lão Thiên, thì câu trả lời nhận được là vì chưa nguy hiểm đến tính mạng nên hệ thống sẽ không cảnh báo, kèm theo lời nhắn nhủ là lần sau có làm gì thì nhớ hỏi han cho rõ ràng, khiến Lê Khiếu Long không thể làm được gì.

Sau đó là đưa ra kết luận, dựa theo phán xét của hệ thống thì vụ nổ đó tối đa chỉ khiến hắn bị thương mà thôi. Tiện thể cũng tiết lộ cho hắn biết một loại chức năng mới của hệ thống, đó là bảo hộ tính mạng. Nôm na chính là khi hắn gặp nguy hiểm trí mạng, mà bản thân lại mất đi năng lực giao lưu với hệ thống để đưa ra yêu cầu đổi linh đan diệu dược nhằm chữa trị thân thể, thì nó sẽ tự động khởi động chức năng bảo hộ tính mạng, tự động chữa trị cho hắn. Nhưng, cái gì cũng có cái giá của nó, để mở và duy trì chức năng này, hắn cần phải có điểm công đức.

Chức năng này cũng khiến cho hắn lần nữa nhận biết thêm về hệ thống, đó chính là có điểm công đức là có tất cả.

Bạn đang đọc Ta Làm Công Cho Thiên Đạo sáng tác bởi NhiGia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiGia
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.