Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lăng Sở Nhiên

Tiểu thuyết gốc · 1381 chữ

Một bóng đen nhảy ra khỏi bụi cây

" Phù, hoá ra chỉ là 1 con thỏ " - Trần Thiên thở phào

Bỗng nhiên có một cảm giác ớn lạnh phía sau lưng, Trần Thiên ngoảnh đầu lại thấy một con heo rừng to lớn với hai chiếc răng dài và khoé miệng đang rỏ dãi nhìn hắn với ánh mắt đỏ rực một cách vô cùng thèm thuồng

Trần Thiên dùng lực vào hai chân bật ra xa, con heo rừng lao tới, cậu lấy hai tay đỡ lại rồi bị hất văng ra xa nhưng tay cậu lại không hề bị trầy xước

" Đây chính là sức mạnh của Khởi Đạo cảnh sao "

Cậu nhanh chóng chạy vòng ra phía sau con heo rừng rồi dồn lực vào nắm đấm đấm vào bụng con heo rừng làm cho nó bị văng vào một cái cây một tiếng bụp, rắc rắc cái cây đổ ập xuống

" Tối nay ta sẽ lấy ngươi làm món khai vị " - Trần Thiên đắc ý nói

" Không tồi, trong chiến đấu phải biết cách vận dụng sức mạnh của mình, nếu con dùng quá nhiều lực quá sẽ không thể chiến thắng một cuộc chiến lâu dài và cũng không thể chiến thắng đối thủ mạnh nếu con dùng quá ít lực " - Sư phụ xuất hiện rồi nói

" Vâng, con hiểu rồi " - Cậu đáp lại

Buổi tối, sau khi cậu ăn xong cậu lại tiếp tục chăm chỉ tu luyện công pháp và củng cố đề thăng cảnh giới của mình

Vài ngày sau

Trần Thiên đã tu luyện cảnh giới của mình đến Khởi Đạo cảnh tầng 3 và hai môn công pháp Phong Vũ Kiếm Quyết với Phong Vân Bộ đã tu luyện đến Nhập môn

Bây giờ cậu đang trên đường tìm một thành trì nào đó quanh đây nhưng sẽ vô cùng khó khăn với một người mới đến thế giới này như cậu ta

Trần Thiên cũng đã hỏi sư phụ để chỉ đường cho cậu nhưng sư phụ bảo cậu là phải tự thân vận động bởi vì đây cũng là một dạng lịch luyện để cậu trưởng thành hơn

Vì để đảm bảo an toàn cho cậu tránh khỏi các tông môn tranh giành dẫn đến hoạ sát thân nên đã dạy cậu một bí pháp để điều chỉnh màu sắc thiên phú xuống thành cam sắc thiên phú

Đang đi trên đường bỗng nhiên cậu cảm nhận được chấn động linh khí mãnh liệt ở trên trời

Hoá ra là hai tên Đạo Huyền cảnh tầng 1 đang đánh nhau tranh giành một thứ gì đó, cậu núp sau một tảng đá rồi chiêm ngưỡng trận chiến của hai vị cường giả

" Trận chiến này thật là vô cùng đẹp mắt như là đang xem phim vậy, giá như có bỏng ngô và nước uống ở đây thì tốt biết mấy "

Sư phụ xuất hiện phía sau cậu chạm vào vai cậu làm cho cậu giật nảy mình lên

" Tiểu tử thối ngươi nghĩ cái gì vậy, quan sát kĩ trận chiến của hai người bọn họ sẽ rất có ích cho tu luyện sau này của con "

Nửa canh giờ sau

Trận chiến của hai người họ cuối cùng đã kết thúc, một tên rơi xuống dưới đất cùng với một đạo kim quang, Trần Thiên chạy đến gần cái xác ấy thì phát hiện cạnh cái xác đó có một cái thứ gì đó trông hình dáng rất giống với một chiếc nhẫn

" Chẳng lẽ đây chính là nhẫn trữ vật mà trên truyện hay nói đến sao " - Cậu suy nghĩ

Trong lúc cậu đang tiến lại gần chiếc nhẫn bỗng một thanh kiếm xuất hiện kề sát cổ cậu với một cỗ sát ý mãnh liệt

" Ngươi mau cút khỏi chỗ này, đây không phải nơi mà con kiến như ngươi có thể ngư ông đắc lợi "

" A! Hình như có một sự hiểu lầm gì đó ở đây, tôi chỉ là một người qua đường thôi m... " Trần Thiên cả người toát mồ hôi nói

" Mau cút "

Trần Thiên toàn thân cảm thấy sự nguy hiểm nên đã chạy thục mạng khỏi nơi đó nhưng cậu chạy được một đoạn rồi quay lại núp vào một chỗ rồi quan sát tình hình thì thấy người vừa kề kiếm cạnh cổ mình hoá ra lại là một nữ tử nhưng cô chỉ gắng gượng được một lúc rồi cũng gục xuống mà ngất đi

Trần Thiên tiến lại gần nữ tử đó thì thấy vết thương của cô rất nặng

Lăng sư phụ xuất hiện và nói:

" Cô gái này tuổi còn trẻ mà thực lực lại cao chắc là đệ tử của đại tông môn nào đó nhưng tâm tính lại không xấu nếu không vừa nãy tiểu tử ngươi đã chết trên kiếm của cô ấy rồi, con có thể cứu cô ta nếu muốn, trong chiếc nhẫn bên cạnh tên vừa nãy có một không gian nhỏ để trữ đồ vật được gọi là nhẫn trữ vật, trong đó có lẽ có đan dược có thể cứu cô ấy, chỉ cần chú nhập linh khí vào trong là có thể mở ra

Tràn Thiện tiến lại gần chiếc nhẫn rồi chú nhập linh khí vào, cậu thấy được rất nhiều đồ trong đó ngoài ra còn rất nhiều đan dược trong đó

Cậu lấy đan dược trị thương ra nhưng làm thế nào để cho cô ấy nuốt được đan dược xuống đây

" Tiểu tử ngươi diễm phúc thật đấy , chỉ cần đút cho cô ấy bằng miệng là được rồi " Sư phụ lộ ra vẻ mặt cười vô cùng gian xảo

Cậu đỏ bừng mặt lên nhưng chỉ còn mỗi cách đó thôi, Trần Thiên đưa miệng lại gần rồi đút đan dược cho cô ấy rồi lấy áo của cạu xé ra để băng bó vết thương cho cô ấy

Thật không ngờ rằng lần đầu của cậu lại là với một cô gái xinh đẹp như vậy

" Thích không " Sư phụ cười thầm nói

" Hừ, con đi săn đây " Trần Thiên đỏ mặt nhưng cố tỏ vẻ nghiêm túc rồi chạy vụt đi

Buổi tối khi cậu đang nướng thịt thì cô giá dần dần mở mắt ra nhìn thấy Trần Thiên, cô lao tới cậu, tay toả ra kiếm khí kề sát cổ cậu

" Ngươi đã làm gì ta "

" Cô định làm gì với ân nhân cứu mạng của cô vậy " Trần Thiên bình tĩnh nói

" Ngươi là người cứu ta sao " Cô gái nói với vẻ mặt nghi ngờ

" Không phải ta thì còn có ai xung quanh đây nữa sao "

" Vậy trong lúc ta ngất đi ngươi có làm gì ta ko "

" Ta có thể làm gì cô sao, cô nhìn xem ta thành thật thế này cần phải nói dối cô sao "

Không nên nhắc đến chuyện ta đút đan dược cho cô ấy nếu không cô ấy sẽ giết ta mất * Trần Thiên suy nghĩ

" Hừ, ta tạm thời tin tưởng ngươi vậy "

" A! Thịt chín rồi, cô có muốn ăn thử không "

Một mùi hương thơm phức lan toả trong không khí khiến cô không thể kìm nén được

" Đ... Được thôi " Cô ngại ngùng nói

Trần Thiên đưa xiên thịt cho cô

" Tay nghề nấu ăn của ngươi cũng được đấy " Cô tỏ vẻ thích thú

" Ta vẫn chưa biết tên của cô với thân phận của cô là gì " Trần Thiên thắc mắc hỏi

" Ta tên là Lăng Sở Nhiên là đệ tử nội môn của Thiên Kiếm Tông, còn ngươi "

" Ta tên là Trần Thiên, ta bị lạc đường ở trong khu rừng này cô có biết thành trì gần đây nhất không " Trần Thiên gãi đầu nói

" Thì ra là lạc đường, được thôi vì ngươi đã cứu ta nên ta sẽ giúp ngươi đến thành trì gần đây nhất "

---Còn Tiếp---
Bạn đang đọc Ta Là Tu Đạo Giả Mạnh Nhất sáng tác bởi altvvv

Truyện Ta Là Tu Đạo Giả Mạnh Nhất tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi altvvv
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.