Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

lĩnh ngộ âm dương

Tiểu thuyết gốc · 2715 chữ

tiểu long cũng hết lời với ngạo nhi rồi, tiểu long vẽ mặt nghiêm trọng, trầm xuống hỏi ngạo nhi.

có phải nhà cô rất giàu có đúng không.

đương nhiên rồi, phải nói là rất rất giàu mới đúng.

nhà cô giàu vậy tại sao không mua cho mình một bộ não đi, nó rất có ích với cô đấy.

ngạo nhi nghe song cũng bật cười thật to. một lát sau cả hai người cùng nhau lên đường, ngạo nhi đi trước nở một nụ cười mãn nguyện, vẽ mặt dương dương tự đắc, dóng như cô ta vừa làm ra loại chuyện tình vui sướng gì vật, còn tiểu long đi sâu thì trực tiếp thảm rồi, mặt mũi sưng vù, háng phải vừa đi vừa dùng thuốc trị thương, hình như ngạo nhi rất ưa thích đánh vào mặt, cho nên mặt của tiểu long trực tiếp biến thành đầu heo.

hai người họ vẫn tiếp tục lên đường, điều làm tiểu long thấy quái lạ là hai người bọn họ đã đi vòng vòng trong âm dương cóc mấy ngày rồi mà vẫn chưa từng gặp một con yêu thú hay oán linh nào, ngoại trừ những bộ xương khô nằm rải rác trên đường họ nhìn thấy thì hầu như không gặp một chút nguy hiểm nào, tiểu long hiếu kỳ nhìn qua ngạo nhi hỏi. ngạo nhi lại mỉm cười đáp qua loa. chứ ngươi đừng xem thường minh long ngọc, lai lịch đủ dọa chết ngươi đáy, không những có khả năng dọa sợ ác linh, trong minh long ngọc còn có khí tức của chân long thật sự, yêu thú căn bản không dám đến gần.

ồ, lợi hại vậy sao, vậy cô cho ta một viên đi.

hứ, ngươi tưởng minh long ngọc dễ có lắm chắc, nó là kết tinh của lịch đại tiền bối long tộc đấy, đâu phải muốn là có được đâu.

nói đến đây ngạo nhi lại trưng ra vẻ mặt nhà giàu mới nổi làm cho tiểu long cũng bó tay rồi.

đi được một lúc thì ngạo nhi dùng thần thức cửa mình phát hiện phía trước đang có đại chiến, lập tức từ trong không gian giới chỉ lấy ra một vật hình cầu, ngạo nhi trực tiếp truyền linh lực vào đồ vật kia, thứ hình cầu đó trực tiếp biến lớn, bao phủ cả ngạo nhi lẫn tiểu long.

đây là chướng nhãn cháo, có thể che đi khí tức cùng âm thanh, mâu đi theo ta, phía trước có đại chiến mau qua xem.

tiểu long liền gật đầu rồi đi theo ngạo nhi tiến về phía trước. từ trong bụi cây phía xa xa, tiểu long thấy được có 5 tu sĩ đang đại chiến với một con mãng xà khổng lồ dài xấp xỉ hai mơi mét, quanh thân được bao bọc bởi một bộ lân phiến vô cùng chắt trắng. còn trong 5 thân ảnh tu sĩ nọ, tiểu long thấy được một thân ảnh vô cùng quen thuộc. đó là một nam tử cầm trường thương, vừa thấy được thân ảnh kia, đôi mắt của tiểu long lập tức đỏ rực, hai bàn tay bất giác nắm chặt. ngạo nhi cảm nhận được sát ý bọc phát ra từ tiểu long liền nắm lấy cánh tay của tiểu long. ngạo nhi thì thầm với tiểu long. ngươi hãy giữ bình tĩnh, hãy xem xét tình hình, ta biết trong đó có địch nhân của ngươi, nhưng bây giờ ngươi lao ra cũng là đi chịu chết, người không muốn báo thù cho cha mẹ, cho tộc nhân của ngươi hay sao. tiểu long nghe song cũng lấy lại bình tỉnh, hắn thở hắt ra một hơi, lộ rõ ánh mắt kiên định, người này, ta nhất định phải lấy đầu hắn để tế anh linh gia tộc ta, để tế phụ mẩu của ta.

đêm ấy, chính là nam nhân kia, hùng hổ khí thế như vậy, cằm theo trường thương, dẫn dắt một đám nhân sỉ tới công phá thành ngư long, nơi hắng đi qua, máu chảy thành song thi ngan khắp đồng, chính hắn đã đồ diệt toàn bộ gia tộc của tiểu long.

Rốt cuộc một lát lâu sâu tiểu long mới có thể lấy lại bình tĩnh, tiểu long nói với ngạo nhi.

Ta không sao, không cần lo cho ta.

Ngạo nhi cũng thở dài, bề ngoài tiểu long chỉ mới 9 tuổi nhưng thật sự hắn đã trưởng thành rất nhiều, hắn biết nhẫn nhịn, hắn biết cố gắn hắn biết một người nam nhân nên làm như thế nào.

Cuộc đại chiến vẫn diễn ra rất kịch liệt, bỏng, nam tửng cầm trường thương quát to. Tránh đêm dài lắm mộng, mọi người nhanh sử dụng lực lượng của mình đi. Sâu đó nam tử cầm trường thương bọc phát khí thế sau lưng ẩn ẩn hiện lên 7 động thiên, 4 nam tử còn lại cũng bộc phát khí thế, sau lưng mỗi người cũng chìm nổi 5 động thiên nhìn rất bắt mắt, chỉ khát là sau lưng nam tử cầm thương kia thì 7 cái động thiên đều màu đỏ, vô cùng khí thế, còn 4 người còn lại chỉ có 5 động thiên, một người thì động thiên màu xanh nước biển, một người thì màu xanh lá, còn hai người còn lại đều là màu nâu đất.

Cả 5 người đều đạt đến hóa thần cảnh, đến hóa thần cảnh, tu sĩ có thể lựa chọn hai con đường là hoá động thiên hoạt là linh khí hóa cánh. Hoá động thiên thì tu sĩ sẽ có thể hóa từ một đến mười động thiên, dĩ nhiên càng nhiều động thiên thì thực lực càng mạnh, nhưng không phải ai cũng có thể hoá ra mời động thiên, từ cổ chí kim đến bây giờ, người có thể hoá ra mời động thiên không quá trăm người là có thể thấy mức độ khó khăn khi mở động thiên thế nào, đương nhiên tu sĩ không cần mở hết mời động thiên, theo cơ bản thì tu sĩ chỉ cần mở một động thiên là có thể tấn thăng lên cảnh giới cao hơn. Hóa cánh thì đơn giản hơn, chỉ có 3 cấp bậc là phàm nhân cánh, tiên nhân cánh và thông thiên cánh, cũng như hóa động thiên, không cần phải hoá ra tiên nhân cánh mới phi thăng được, tu sĩ chỉ cần hóa ra phàm nhân cánh là đã đủ điều kiện để đề thăng lên cảnh giới mới.

sau khi cả 5 người bộc phát sức mạnh, thì sức mạnh đã hoàn toàn áp đảo, trận chiến không diễn ra được bao lâu, thì nam tử cầm thương kia trực tiếp dùng thương đâm xuyên qua đầu của mãng xà. từ xa xa, tiểu long cùng ngạo nhi đứng quan sát cũng định rời đi thì bỗng nhiên giọng của nam tử cầm trường thương cất lên, mọi người mau nhanh chóng thu hoạch, âm dương trì ngây phía trước, phải nhanh chóng, tránh bứt dây động rừng, nhất định lần này quan nguyên tông chúng ta phải lấy được âm dương hoa. hai người tiểu long cùng ngạo nhi trợn mắt nhìn nhau, không ngờ bọn họ đánh bậy đánh bạ mà lại có thể đến được âm dương trì, không biết là do nhân phẩm bạo phát hay sao mà dọc đường hầu như không gặp nguy hiểm gì. tiểu long đang định hỏi ngạo nhi về âm dương hoa thì từ xa xa bỗng có một tiếng phật hiệu vang lên, sau đó cũng có 5 vị cao tăng, quanh người phật văn hiển hiện, 5 người họ phiêu nhiên bức đến trước mặt của nam tử cầm trường thương kia,một người trong đó bước ra chắp tay, tuyên một tiếng phật hiệu sau đó nói.

bần tăng vô niệm sinh kính chào thí chủ.

nam tử cầm thương lập tức đáp, thì ra là vô niệm đại sư, nghe danh đã lâu, nay mới được gặp mặt, thất lễ, thất lễ rồi.

thất lễ, thất lễ, nghe nói hoàng thương nhất kích Dương minh vân, nhất kích đồ vạn địch, nghe danh đã lâu.

minh vân cười sảng khoái chắp tay, đa tạ đại sư đã quá khen, phải chăng đại sư cùng chư vị hoàng thượng đến đây là do âm dương hoa?

đúng vậy, bằng tang đến đây cũng vì âm dương hoa, một cách hoa một đời người, phục dụng 18 cánh hoa, luân hồi 18 kiếp, tăng cao tâm cảnh, là bảo vật khó cầu.

minh vân cười sảng khoái đáp. vậy là quang nguyên tông chúng ta lại có thêm một cường địch rồi.

ngã phật từ bi, đã là bảo vật, người có duyên ắt sẽ nhận được, bằng tăng chỉ đến đây để thử vận may với bảo vật, không hề có ý đối địch với bất kì ai cả.

đúng là cao tăng, tại hạ tự thấy hổ thẹn không bằng.

hai người họ tiếp tục hàng huyên thêm chốc lát rồi cả hai cùng với đám người sau lưng tiến thẳng đến âm dương trì, tiểu long cùng với ngạo nhi sử dụng chứng nhãn cháo lặng lẽ đi theo đám người của bọn họ, cả hai đều rất cẩn thận, vì họ biết sơ sẩy lúc này thì cái mạng nhỏ của họ cũng muốn thảm rồi. vài canh giờ sau, đám người của vô niệm đại sư cùng với dương minh vân cũng đến đực âm dương trì, còn 2 người tiểu long cùng ngạo nhi sau khi thấy đực âm dương trì cũng lặng lẽ rời đi. hóa ra âm dương trì là một hồ nước, hồ nước không to lắm, nước trong hồ thì trong suốt thấy cả đáy hồ, trong hồ lại chỉ có hai con cá chép, một đen một trắng luông bơi vòng tròn, càng nhìn kỹ thì hai con cá chép càn huyền ảo, càng nhìn kỹ thì càng không thể thấy được cá chép trong hồ, giống như, vốn dĩ trong hồ hoàn toàn không có con cá chép nào vậy. sung quay hồ nước cũng có không ích các bóng người, có người thì tụ tập lại thành một nhóm, cũng có người chỉ đứng riêng lẻ, chắt có thể là một vài táng tu cũng muốn đến đây để tranh đọa âm dương hoa. chính giữa hồ có một nụ hoa đang khép lại, chắt có thể là do nó chưa thành thục nên chưa thể nở ra, mọi người xung quanh cũng chỉ biết đứng đó chờ đợi.

trên một nhánh cây, hai người tiểu long cùng với ngạo nhi đang đứng đó quan sát, tiểu long có lẽ rất hiếu kỳ với hai con cá chép, nên hắn một mực nhìn vào hai con cá chép. ngạo nhi thì càng hiếu kỳ với đóa hoa kia hơn, ngạo nhi cũng đôi lúc nhìn vào hai con cá chép, bỗng nhiên ngạo nhi hất tay tiểu long hỏi.

ngươi nhìn gì nhìn chằm chằm vậy, hai con cá kia cũng có gì đẹp đâu, ta thấy đóa hoa kia nhìn vẫn đẹp hơn.

cô cảm thấy hai con cá kia có chút kỳ lạ không, lúc ẩn lúc hiện, càng chăm chú càng không thấy.

đúng vậy, hai con cá khia cũng đúng là kỳ lạ, ta cứ có cảm giác như nó không tồn tại vậy ấ

không tồn tài sao?

đúng vậy, ta cứ thấy nó cũng như không phải ở trong hồ vậy.

tiểu long lại lẩm bẩm, không tồn tại, không ở trong hồ, lúc có lúc không.

đúng vậy, ta cứ thấy giống như là không có trong không gian này vậy á.

bỗng nhiên ánh mắt tiểu long sáng bừng, lập tức ngồi xuống nhánh cây nhắm mắt suy nghĩ, ngạo nhi cũng thấy lạ, tên tiểu tử này tại sao lại ngồi xuống tu luyện rồi, hắn làm gì có thể tu luyện đâu. thật ra ngạo nhi cũng không rõ, tiểu long đây cũng không phải là tu luyện mà là hắn đang rơi vào trạng thái giác ngộ, trạng thái này cả đời tu sĩ cũng khó mà làm được, chỉ có một số người thiên tư tuyệt đỉnh mới may mắn chạm phải, mọi người không ai ngờ rằng điều mà cả đời ít ai làm được mà nây để cho một phàm nhân chạm tới, bọn họ mà biết được chắt kiếm một miếng đậu hủ, trực tiếp đập đầu tự sát cho rồi.

về phần tiểu long, sau khi hắn chìm vào giác ngộ, mọi động tỉnh xung quanh đều không thể ảnh hưởng đến hắn, lục thức đều bị đóng lại, hắn chìm vào một không gian hư vô, xung quanh là hai con cá chép đang quay quanh người hắn ẩn ẩn hiện hiện tạo lên một đồ án âm dương suây đều theo hai con cá chép, ở phía bên ngoài thì lập tức náo động rồi hai con cá chép lúc ẩn lúc hiện trong hồ nây hoàn toàn biến mất, dù nhìn cách nào thì cũng không thể thấy được nó nửa, ngạo nhi sững sờ nhìn qua phía tiểu long đang ngồi xếp bằng kế bên, hắn vẫn lẳng lặng ngồi đó, nhưng tạo cho ngạo nhi một khí tức áp bức rất khó tả, cũng may chứng nhãn chảo của ngạo nhi là một báu vật vô cùng khó lường mới có thể che dấu đi khí tức đó, không thì mọi người ở đây chắc chắn sẽ chú ý về phía này rồi. trong không gian bí ẩn, tiểu long vẫn đang giác ngộ, hắn có cảm giác hắn đã thấy thứ gì đó trước mặt rồi nhưng lại không thể bắt tới.

đã qua 3 ngày, tiểu long vẫn một mực sếp bằng lĩnh ngộ, còn ngạo nhi thì ở bên cạnh hộ pháp cho tiểu long. tiểu long bỗng nhiên lẩm bẩm, thấy mà không thấy, có mà không có, cùng một không gian nhưng lại sai lệch không gian, có âm mới có dương nhưng có dương thì mới có âm, âm dương đại đạo, đại đạo tuần hoàn, âm sinh ra dương, dương sinh ra âm, ta nhìn thấy là dương, phần ẩn đi là âm, vậy nhình tháy là dương nhưng tồn tại ở âm. trong lúc tiểu long lằm bầm thì ở giữa hồ, đóa hoa đã bắt đầu phóng ra hào quang, các cánh hoa đang dần dần xòe ra, làm cho những người đứng ven âm dương hồ lập tức náo động, chỉ chớp mắt, đóa hoa nở rộ, quan mang chói mắt, 18 cánh hoa trực tiếp nở rộ giữa hồ, các phương bắt đầu tranh đoạt, những võ khỉ va chạm không ngừng làm lóe lên những tia lửa sặc sỡ, đủ loại màu sắc ngũ hành phát động công kích về đối phương, đại chiến cực kỳ kịch liệt, người người đạp lên mặt nước công kích lẫn nhau, trong đó không ích người bị trọng thương, cũng không ích người vì bị nhiều người công kích nên trực tiếp bỏ mạng, đại chiến đang kịch liệt thì bỗng nhiên đóa hoa đang nở rộ giữa hồ lại dần dần tiêu thất, dần dần biến mất.

ngạo nhi cũng muốn nhảy xuống tranh đoạt một phen, nhưng vì lo cho tiểu long đang ngồi tĩnh tọa kế bên và cũng vì mục đích chính của ngạo nhi đến đây là vì âm dương trì, cho nên không cần phải tranh đến mức ngươi sống ta chết chỉ vì một đó hoa, những sự việc làm cho cô bất ngờ là đóa hoa kia lại hư không tiêu thất, nhưng khi quay lại nhìn phía của tiểu long thì ngạo nhi cũng sững sờ rồi, đóa hoa kia trực tiếp nằm trong lòng của tiểu long. những cánh hoa bay giờ chỉ còn 17 cánh.

chảng lẻ, tiểu tử này trực tiếp nhận được cơ duyên như vậy sao, như vậy. cũng quá đơn giản rồi.

Bạn đang đọc Ta là ta sáng tác bởi MeowNgu1808
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MeowNgu1808
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.