Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Poppo cùng Koratta

Tiểu thuyết gốc · 1074 chữ

POKEDEX:

- Tên gọi: Poppo

- Chủng loại: Pokemon chim non

- Hệ: Bay

- Giới thiệu: Poppo là một loài pokemon hệ bay, có tính tình hiền hòa và dễ bắt nhất.

---

Bước qua bụi lau sậy, Hito cuối cùng cũng thấy rõ con pokemon đó là gì.

Một loài pokemon họ nhà chim, chiều cao của nó chưa tới hai gang tay, lông ở phần đầu và lưng có màu nâu, ngược lại dưới cổ và bụng lại có màu vàng sáng hơn.

“Là chim Poppo!”

Hito reo lên nhưng lại cố gắng hạ thấp âm lượng của mình xuống như sợ kinh động đến con vật bé nhỏ kia.

“Được lắm, đây sẽ là con pokemon đầu tiên mình bắt được.”

Cậu nhanh chóng lấy ra một quả cầu poke nhỏ như viên bi có một nửa màu đỏ và nửa còn lại màu trắng, nhưng khi cậu nhấn vào cái nút ở giữa quả cầu, nó liền phình to ra như một quả cam nằm gọn trong lòng bàn tay cậu.

Hito không do dự mà ném ngay nó ra ngoài.

Đương nhiên cậu biết muốn thu phục một con pokemon thì trước đó cần phải đánh nó một trận để nó mới biết ngoan ngoãn mà nghe lời vì vậy quả cầu poke cậu ném ra không phải để bắt Poppo mà bên trong đó chính là chứa con pokemon duy nhất của cậu, Karakara.

“Tiến lên, Karakara.” Thấy Poppo đã phát hiện ra sự có mặt của cậu, nó có chút hoảng hốt chuẩn bị vỗ cánh bay đi nên Hito không khỏi hét lên, ra lệnh cho Karakara mau chóng tấn công.

“Karakara, mau dùng xương tấn công.”

Poppo…

Trong lúc Karakara còn đang dùng ánh mắt tôi là ai, đây là đâu để nhìn Hito thì Poppo đã bay người lên không trung được một đoạn, Hito không khỏi gấp gáp hét lớn, ra lệnh một lần nữa:

“Mau dùng boomerang xương đi Karakara.”

Karakara có vẻ như đã hiểu được cậu đang nói gì, nó chuyển tầm mắt từ cậu sang con Poppo đang vỗ cánh trên không trung rồi lại nhìn xuống cục xương trong tay của mình, nhìn Poppo rồi lại nhìn cục xương, nó lặp lại động tác này một vài lần nhưng cuối cùng nó lại lựa chọn ôm cục xương vào ngực mà không chịu thực hiện mệnh lệnh của Hito đưa ra.

“Karakara, cậu bị gì vậy, còn không mau…”

Hito tỏ ra hơi tức giận, cậu gắt lên nhưng trong lúc này thì chim Poppo cũng đã ổn định được thân hình của nó trên không trung, nó xoay người nhìn xuống Karakara ở bên dưới, hai cánh bắt đầu đập mạnh tạo ra những luồn gió lớn tấn công Karakara.

“Không tốt, Karakara mau tránh ra…”

Chỉ là lúc này, con pokemon của cậu vẫn còn chưa nhận ra được sự nguy hiểm đang tới gần nên khi bị gió lớn thổi tới do không kịp phòng bị, cả người Karakara đều bị hất lên không trung.

May mắn Hito vừa chạy tới kịp lúc, cậu lấy đà nhảy lên bắt được Karakara và ôm nó vào lòng sau đó cả hai cùng nhau rơi xuống, phải lăn dưới đất mấy vòng thì Hito mới có thể dừng lại được.

Chim Poppo sau khi tung ra đòn đánh cũng không dừng lại mà lập tức bay đi mất, Hito chỉ còn đành đứng đó nhìn theo với vẻ mặt đầy tiếc nuối.

“Cậu bị làm sao vậy Karakara, có phải cậu không thích tớ không?”

Hito cúi người, đặt Karakara còn đang được cậu ôm trong ngực xuống đất.

Sau đó cậu cũng ngồi xổm xuống đất để đối mặt với nó nhưng Karakara lại tỏ vẻ không thích, nó quay mặt sang một hướng khác.

Kara~

“Dù sao tớ cũng là chủ nhân của cậu mà phải không? Cậu phải nghe lời tớ chứ, nể mặt một chút đi.”

Kara~

Nó vẫn không chịu nhìn cậu mà lại tập trung ánh mắt nhìn xuống cục xương nó đang cầm trên tay, Hito như chợt hiểu ra điều gì đó, cậu buộc miệng nói:

“Cậu quý nó lắm phải không?”

Kara~

“Nó không phải chỉ là một món vũ khí thôi sao? Vũ khí không dùng được thì sao gọi là vũ khí?”

Hứ, kara~ kara~

Lần này thì nó trực tiếp xoay người đi chổ khác không thèm nhìn mặt Hito nữa, dường như cậu đã nói động chạm đến cái gì đó của nó vậy.

“Thôi được rồi, trở về đi.”

Không còn cách nào khác, Hito chỉ đành thu hồi Karakara trở về lại quả cầu poke.

Cậu thở dài ngao ngán, chẳng lẽ đây là vấn đề mà bác tiến sĩ Okido đã nói sao?

Pokemon mà không có khả năng tấn công thì làm sao đi thách đấu hội quán được đây.

Hito quay về lại con đường cũ để chuẩn bị tiếp tục lên đường, cậu đi đến một gốc cây gần đó để lấy ba lô của mình, cũng vì nó khá nặng và cồng kềnh nên cậu chỉ đành đặt nó ở đó trước khi tiến vào bãi lau sậy.

Khi tới nơi, cậu không khỏi thốt lên kinh hãi.

Chiếc ba lô của cậu dường như đã bị ai đó lục lọi qua, đồ đạc trong đó bị rơi ra khắp nơi trên mặt đất, những quả cầu poke còn lại cậu đã để trong túi cũng lăn lông lốc quanh đó.

Sau khi kiểm tra lại, Hito thở phào nhẹ nhỏm vì chí ít không bị mất thứ gì quý giả cả, chỉ có một ít thực phẩm khô dành cho bữa trưa mà mẹ đã chuẩn bị cho cậu giống như bị thứ gì đó gặm qua nhưng cũng không quan trọng nên thôi.

Nhưng khi cậu kiểm tra đến những quả cầu poke rơi trên đất thì Hito lại tỏ vẻ ngạc nhiên, hình như là…

Quả cầu chợt bật mở, ánh sáng từ trong đó thoát ra dần dần ngưng tụ lại trên mặt đất.

---

POKEDEX:

- Tên gọi: Koratta

- Chủng loại: Pokemon chuột

- Hệ: Thường

- Giới thiệu: Loài chuột Koratta rất phổ biến cũng rất nguy hiểm, chúng có thể cắn nát những thanh gỗ cứng chỉ bằng những chiếc răng cửa.

---

Đinh… hoàn thành nhiệm vụ [Nhà sưu tầm pokemon], phần thưởng: [Thanh đồng rút thưởng] +1

Bạn đang đọc Ta Là Nhà Huấn Luyện Pokemon Toàn Năng sáng tác bởi catim520tg
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi catim520tg
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.