Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đập chuột

Tiểu thuyết gốc · 1158 chữ

Kết quả của trận chiến giữa Juptile và Iwark nghiên về phía của Scarlet, cô đã giành chiến thắng chung cuộc nhưng nó lại không dễ dàng một chút nào như cô đã nghĩ.

Cha của Takeshi không hổ danh là một nhà huấn luyện bậc thầy về pokemon hệ đá, cho dù bị bất lợi về mặt thuộc tính nhưng ông vẫn có thể đưa trận đấu về mức cân bằng, buộc cả hai phải dùng đến đòn quyết định để phán xét trận đấu bằng một ván bài may rủi.

“Sao!? Thấy tớ như thế nào?” Scarlet không khỏi tiến hành một trận khoe khoang, “Rất tài giỏi có đúng không?”

“Cũng tạm,” Hito làm bộ ngó lơ.

“Sao mà cũng tạm? Năn nỉ đi, biết đâu tớ sẽ cho cậu mượn một con pokemon nào đó!?”

Nói rồi, cô lấy ra một quả cầu pokemon và tung hứng nó trên tay, trên mặt lộ vẻ đắc ý lắm như thể một giây sau đó Hito sẽ khóc lóc quỳ xuống trước mặt cầu xin cô cho mượn con pokemon này vậy.

Hito chỉ hờ hững đưa mắt nhìn sang một cái mà không nói gì cả, cậu dĩ nhiên biết bên trong quả cầu chứa con pokemon gì, Fushigisou, dạng tiến hóa của ếch kỳ diệu.

Đó cũng là nguyên nhân khiến lúc đầu Hito hơi kinh ngạc khi thấy Scarlet chọn Kusaihana làm pokemon thứ nhất tiến hành quyết đấu, cậu biết rõ tất cả các con pokemon mà Scarlet có trong tay, cô hoàn toàn không có một con pokemon hệ nước nào cả nên để thách đấu hội quán Nibi ắt hẳn cô sẽ phải sử dụng đến những con pokemon hệ cỏ mà cô đang có.

Đương nhiên, con pokemon chủ lực luôn là Juptile và con hệ cỏ mạnh thứ hai của cô thì phải kể đến Fushigisou mà không phải là Kusaihana.

Giờ thì Hito mới biết thì ra cô muốn dành nó lại cho cậu mượn để đi so tài với hội quán, trong mắt Hito không khỏi lóe lên một tia cảm kích.

“Sao nào? Có muốn mượn hay không?” Scarlet có hơi không kiên nhẫn nói.

“Eto, cảm ơn cậu nhưng tớ tin vào những con pokemon của mình,” Hito ngượng ngùng nói.

“Hừm, vậy tớ mặc kệ cậu,” Scarlet đùng đùng nổi giận, cô bước nhanh về phía trung tâm pokemon bỏ lại Hito đi tuột lại phía sau, trong miệng còn lẩm bẩm, “Uổng cho mình có lòng tốt, vậy mà... Nếu dùng pokemon của mình không phải có thể chiến thắng rồi sao!?”

Trận thách đấu của Hito cũng bị dời lại vào buổi chiều hôm nay để chờ những con pokemon trong hội quán hồi phục lại vì thế mà Hito chỉ đành trở lại trung tâm pokemon nghỉ ngơi một lát.

Trên đường đi, khi nghĩ về trận chiến vừa rồi của Scarlet, Hito như nhớ ra một điều gì đó, cậu vội vàng lấy ra quả cầu pokemon chứa Karakara mà ngắm nghía.

Nếu như đúng những gì đã suy đoán, thì trận chiến chiều nay Hito liền nắm chắc trong tay phần thắng nhiều hơn một chút.

...

“Lên đi, Dugtrio.”

Khác với trận thi đấu buổi sáng, chủ hội quán Nibi không tiếp tục sử dụng Sandpan cho hiệp đấu đầu tiên mà chọn một con pokemon hệ đất khác.

---

POKEDEX:

Tên gọi: Dugtrio

Hệ: Đất

Giới thiệu: Dugtrio, một con pokemon chuột chũi, ba cái đầu của chúng thường rất hòa thuận với nhau nhưng trong một số trường hợp chúng có thể đánh nhau để giành thức ăn.

---

Xuất hiện trên sân thi đấu lúc này là một con chuột chũi màu nâu có ba cái đầu, nó là dạng tiến hóa của Digda, chuột chũi một đầu.

Theo những gì giới thiệu trên Pokedex, phần chúng ta nhìn thấy trên mặt đất chỉ là đầu của chúng mà thôi, còn phần thân lại đang được giấu phía dưới lòng đất.

Hito liền không khỏi có một chút hiếu kỳ muốn xem phía bên dưới của chúng có cái gì nhưng cậu nhanh chóng loại bỏ những suy nghĩ này để tập trung vào trận đấu, có lẽ sau đó cậu nên đi tìm một cái xẻng.

“Tiến lên, Ratta.”

Về phần Hito, cậu chọn Ratta làm con pokemon đầu tiên của mình, và đương nhiên cậu cũng không còn lựa chọn nào khác.

“Ratta, tấn công trực diện.”

Hito quyết định tấn công trước, chủ yếu là nhằm để tiếp cận đối phương nhưng cậu còn quá non và xanh, sân khấu chính của Dugtrio không phải ở trên mặt đất mà là ở dưới lòng đất.

“Thật ngây thơ, Dugtrio sử dụng độn thổ.” Chủ hội quán mỉm cười nhạt ra lệnh.

Khi Ratta tới nơi, thân hình của Dugtrio cũng vừa vặn biến mất khỏi mặt đất và để lại trên sàn thi đấu một cái hố vừa bằng con chuột chũi.

Mất đi mục tiêu, nó liền trở nên ngơ ngác nhìn sang xung quanh, Hito cũng không khỏi nhíu mày, cậu lập tức đưa ánh mắt dò xét khắp nơi một cách thận trọng.

Có rất nhiều cách để giải quyết trường hợp này, tỷ như sử dụng địa chấn nhưng với thể hình của Ratta thì hoàn toàn không có khả năng sử dụng được chiêu thức này.

Hoặc có thể phun nước, lửa,... vào trong cái hang động kia cũng được, nhưng vấn đề làm Hito đau đầu ở đây là Ratta chính là một con pokemon hệ thường và nó cũng chưa từng học qua những chiêu thức đó.

Cậu chỉ còn cách hét lên một tiếng cẩn thận và cùng tập trung tìm kiếm với Ratta.

Trực giác nói cho cậu biết có gì đó không ổn sẽ xảy ra, nhưng cậu chỉ kịp hét lên một tiếng: “Coi chừng dưới chân,” thì mặt đất phía dưới Ratta đã nứt ra, Dugtrio cũng theo vết nứt đó chui ra đem Ratta đang đứng phía trên hất văng sang một bên.

Ratta tuy bị ngã chỏng vó nhưng nó cũng nhanh chóng ổn định lại thân hình, chỉ là khi nó định xông về phía Dugtrio vừa chui lên thì Dugtrio lại một lần nữa chui trở xuống mặt đất và biến mất, để lại cái hố thứ hai.

Và sau đó là cái hố thứ ba, thứ tư,... cho đến khi cả sàn đấu đâu đâu cũng là hố thì nó mới chịu ngừng lại.

Mặc dù không phải lần nào xuất hiện thì Dugtrio cũng đều đánh trúng Ratta cả nhưng ít nhất trên sàn sẽ xuất hiện thêm một cái hố, lúc đầu còn hơi nghi hoặc nhưng đến khi hiểu ra được ý đồ của nó thì mặt của Hito không khỏi đen lại.

Đây chẳng phải là muốn chơi trò đập chuột hay sao?

Bạn đang đọc Ta Là Nhà Huấn Luyện Pokemon Toàn Năng sáng tác bởi catim520tg
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi catim520tg
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.