Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Câu Nói Khi Trước (3)

Phiên bản Dịch · 996 chữ

- Là tao, đừng tưởng mày là đệ nhất nhân trong võng du giới mà chúng tao sẽ sợ mày.

Một người chơi đi ra.

- Cóc cần mày có sợ tao hay không, nhưng hành vi của mày khiến mày phải trả giá.

- Giết.

Tuyệt Phong gầm lên, thân thể bật nhẩy, động tác nhanh như điện, trên tay là kỹ sĩ thương, bóng thương trập chùng, 9 thương liên tục, 9 huyễn ảnh hoa mai, mỗi bông lại có 9 điểm, gây cho đối phương 81 lần thương tổn.

Đây là tuyệt kỹ trong Bạo Vũ Mai Hoa Thương do Tuyệt Phong sáng tạo – Mãn Thiên Hoa Ngữ (Đầy trời tiếng hoa?!). Tuy mỗi ngày chỉ được sử dụng 1 lần nhưng cực kỳ khủng khiếp.

Bây giờ Tuyệt Phong điên lên rồi, làm nhục hắn còn phải xem xét nhưng không thể động đến Phiêu Dật.

Một kích tất sát, chỉ một chiêu đối phương đã hóa thành bạch quang về làng.

- Tuyệt Phong, mày đừng chèn ép chúng ta, Ngạo Kiếm ta đang nghiêm túc đấy.

Tên đầu lĩnh mất mặt sắp không nhịn được đến nơi.

- Nói vớ vẩn ít thôi, có việc gì thì Tuyệt Phong sẽ gánh, ta cũng rất nghiêm túc đấy.

- Tuyệt Phong, đây là việc giữa mình và bọn họ, đừng nhúng tay vào.

- Chuyện của cậu chính là chuyện của tớ, chẳng nhẽ giữa bọn mình vẫn còn phải phân cách sao?

Hoành thương tà tà mặt đất, hắn đứng đó thong dong mà lại hiên ngang khó tả, đầu ngẩng cao nhìn về đối diện, nơi khóe miệng là một nụ cười cao ngạo:

- Tuyệt Phong sẽ chịu trách nhiệm những gì Phiêu Dật đã làm, chiến thì chiến đê.

Ngạo Kiếm rút ra Kiếm Lớn của Chiến Sĩ, vung nó lên cao quát to:

- Các huynh đệ, lên.

- Hay lắm.

Tuyệt Phong gào lên, thương ảnh trập trùng theo lên. Phiêu Dật cũng đánh ra một ma pháp Băng Vũ cấp 2.

Tuyệt Phong đứng top cũng phải không có lý do, đối phương có hai mươi mấy người nhưng trừ Ngạo kiếm trên lv20 ra những người khác vẫn chỉ là trên lv10 không thể gây ra uy hiếp lớn. Thêm nữa, Tuyệt Phong kinh nghiệm đầy mình, tránh mũi nhọn Ngạo Kiếm đánh Ma Pháp Sư. Hai người Phiêu Dật Tuyệt Phong phối hợp giết người ngày càng nhiều.

Ngạo Kiếm hiểu phải giết Phiêu Dật trước, nhưng mà nàng ta tốc độ cực nhanh, truy bắt ra sao cũng chỉ hít khói mà thôi.

Lúc này thấy bên mình nhân số còn không nhiều, bất ngờ Ngạo kiếm cười rộ:

- Tuyệt Phong, mày giỏi lắm, nhưng hôm nay mày phải để mạng ở đây.

Ngạo Kiếm nói xong có khoảng 60 người chơi nữa chạy vào đường hầm tầng hai, vây hai người Tuyệt Phong giữa vòng công kích hỏa cầu, tên băng, đất đá.

Tình thế nghịch chuyển, dù sao hai tay cũng khó địch bốn chân, hảo hán không lại đánh hội đồng, Tuyệt Phong và Phiêu Dật đã đánh quái ba ngày, bình HP cùng MP còn không nhiều.

- Lao ra đi.

Tuyệt Phong quát, kỵ sĩ thương trên tay lên trời xuống biển thế không thể đỡ, đánh bay hết cả mọi trướng ngại phía trước, siêu nhân võng du không phải là hư danh.

- Giết.

Tuyệt Phong gầm lên, thương ảnh ầm ầm mở ra một đường máu.

Nhưng khi vọt đến tầng 1, Tuyệt Phong chỉ còn cách cười khổ, trên này rậm rạp đầy người là người, coi vẻ toàn là phe của Ngạo Kiếm.

- Tuyệt Phong, bọn mày chạy không thoát đâu.

Ngạo Kiếm chậm rãi đi ra khỏi tầng 2, vẻ mặt đắc ý:

- Đệ Nhất Võng Du, thời đại của mày đã hết, đơn độc lợi hại thì đã sao chứ, đều bị ông mày nhiều người đánh chết.

- Vào Cực Phẩm Các.

Tuyệt Phong nắm tay Phiêu Dật, nhanh chóng đẩy ra vài bóng thân ảnh trước mặt vọt đến cửa vào.

- Ngăn hắn lại.

Ngạo Kiếm hô to, nhưng mà việc bất ngờ, chờ đồng bọn của hắn hiểu ra Tuyệt Phong đã tiến gần sát mục tiêu.

Tầng một Nghĩ Huyệt là một đại điện, bên vách có 8 cái cửa, mỗi cửa đều có thông đạo nhỏ hẹp dẫn đến một phòng rộng khoảng 20 mét vuông, được gọi là Cực Phẩm Các dùng để đánh Hồn Dong Binh.

- Chúng ta còn hai ngày cho đến BOSS xuất hiện.

Tuyệt Phong nhìn đồng hồ cát trên tường rồi nói với Phiêu Tuyết.

Đồng bọn của Ngạo Kiếm muốn tiến vào nhưng không thành công, Tuyệt Phong chặn ở lối đi nhỏ hẹp chỉ có dùng một đối một. Sau khi thử đi thử lại nhiều lần, Ngạo Kiếm từ bỏ ý tưởng tấn công vào.

Ngạo Kiếm cao giọng:

- BOSS bên trong chúng ta đã giết vào chiều hôm qua, chờ hai ngày nữa BOSS load lại, ta xem mày có thể ngăn chúng ta được nữa hay không.

- Ha ha, còn nữa, bọn mày không thể out, ta sẽ gọi người đến canh chừng, chỉ cần thấy động tĩnh là ùa vào, ha ha, xem chúng bay chống đỡ được bao lâu.

Ngạo Kiếm càng nói càng đắc ý:

- Có thể chém Tuyệt Phong nổi tiếng cũng là việc chấn động võng du.

Cứ như vậy thua sao?

Giờ khắc này bỗng Tuyệt Phong nhớ đến Mộ Dung Tiểu Thiên.

Tuyệt Phong cười cười bởi hắn nhớ lại câu nói: “Nếu cậu gặp phải khó khăn, và vẫn coi ta là bạn bè thì hãy gọi một tiếng, ta sẽ dốc hết sức.” Người khác làm không được nhưng Mộ Dung Tiểu Thiên có thể, bởi hắn là người sáng tạo kỳ tích của [ Vận Mệnh ]

Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 2: Thế Giới Dong Binh

----------

Cầu Kim Phiếu , cầu đề cử để :))

Bạn đang đọc Ta Là Một Tên Trộm (Bản Dịch) của Quan Trào
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thevenk
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.