Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kĩ năng thanh huyết

Tiểu thuyết gốc · 1867 chữ

Ngân Lam theo hắc khí bên ngoài ngày một co lại thì ánh mắt càng trở nên như lửa nóng, quyền đầu chẳng biết lúc nào đã nắm chặt lại.

Tích, tích, tích...

Khi hắc khí hoàn toàn biến mất để lộ ra một đống bạch cốt khô lâu lẫn lộn, chính giữa hiển lộ một viên hắc châu thần thần bí bí.

Hưu, Ngân Lam lao như tên bắn tiến lại, cánh tay nhanh thoăn thoắt vươn ra cầm lên hắc châu, thần thức ngay lập tức bao trùm.

"Hắc thiết trung phẩm!!!" Ngân Lam kinh ngạc mà thốt lên, một cỗ vui sướng trong lòng nở rộ. Hắn đoán đúng hắc châu hấp thụ huyết nhục để chữa lành vết thương.

Mức độ coi trọng của Ngân Lam đối với hắc châu vô hình đề thăng lên vài cái cấp bậc.

Hình dạng của hắc châu bây giờ khác trước khá nhiều, hình thể đại trướng một vòng, trên mặt còn hiện ra một đóa hoa liên màu trắng rất bắt mắt.

Nhìn như vậy nhưng Ngân Lam hắn không quan tâm đến, cái hắn chú trọng là khả năng sau khi tấn cấp của hắc châu cơ.

Thả ra ý niệm truyền vào bên trong hắc châu, cảm nhận đến suy nghĩ của Ngân Lam, Hắc Liên cười cười vung tay lên, theo đó một đoàn thông tin kí ức truyền ra ngoài.

"Di, lợi hại như vậy." Ngân Lam bất ngờ mà thất thố, lượng thông tin Hắc Liên vừa cung cấp quả thực là Ngân Lam hắn quá chấn động.

Kĩ năng tụ khí tăng trưởng đến bán kính mười mét, cái này nghịch thiên cỡ nào, không những thế thời gian sử dụng tăng lên thành một canh giờ sau một canh giờ sử dụng lại.

"Thanh huyết..." Ngân Lam lẩm bẩm trong đầu danh tự này. Cái kĩ năng này hắn không rõ tác dụng mà nó mang lại là gì cả, thanh lọc tạp chất trong huyết nhục, nghe có vẻ cao siêu nhưng đối võ giả cấp càng cao lại càng vô dụng, bởi càng cấp cao huyết nhục càng cô đọng, tinh hoa hơn, rất khó để có thể thanh lọc tạp chất ra ngoài.

Hắn Ngân Lam đã là luyện khí võ giả, tạp chất trong cơ thể dù không ít nhưng cũng không đến mức cần thiết lắm.

Lắc nhẹ đầu một cái, Ngân Lam nói: "Đã có thể thanh lọc tạp chất thì ít nhất cũng phải thử một lần, dù lợi ích mang lại không nhiều nhưng có còn hơn không, biết đâu hiệu quả lại ngoài sự mong đợi thì sao."

Nói là làm, Ngân Lam kinh nghiệm đầy mình cảnh giác nhìn xung quanh rồi lặng yên không tiếng động quay trở về hang động lúc trước.

Nhẹ nhàng cởi ra áo ngoài, Ngân Lam rút ra một con dao ngắn, hít vào một hơi thật mạnh, ánh mắt toát ra một vẻ kiên định, chỉ thấy hắn nghiến răng nghiến lợi cầm con dao khoét một đạo lỗ nhỏ trước ngực. Máu theo đó không ngừng trào ra nhuộm đỏ một mảng da thịt.

Miệng lạnh rên lên một tiếng: "Hắc châu, đừng làm ta thất vọng."

Nói rồi Ngân Lam cầm hắc châu nhét hẳn vào đạo lỗ máu, đồng thời ý niệm trong đầu điều động.

Ngay sau đó, từng đạo bạch quang từ hắc châu tỏa ra theo vết thương tiến nhập huyết nhục của Ngân Lam, bạch khí di chuyển khắp ngõ ngách kinh mạch, thẩm thấu vào từng thớ thịt, một cỗ lạnh buốt thay thế cơn đau truyền vào hải não của Ngân Lam, tuy nhiên hắn vẫn cắn răng chịu đựng.

Khó chịu, quả thực quá khó chịu, so với việc cắt từng mảng thịt còn khó chịu hơn, Ngân Lam mặt mày tái mét, mồ hôi chảy ròng ròng, quyền đầu nắm chặt đến nỗi từng đầu ngón tay đâm xuyên qua cả thịt.

Bên trong hắc châu, giờ đây Hắc Liên đang ngồi xếp bằng dưới gốc cây cổ thụ, ánh mắt thâm ảo xuyên qua từng lớp không gian bóng tối vô tận mà nhìn ra bên ngoài, bất chợt hắn nhẹ nhàng gật đầu, không nhanh sau đó lại nhắm mắt tiếp tục quy trình thổ nạp như bình thường.

Kĩ năng thanh huyết căn bản không cần phải khoét thịt trước ngực đặt hắc châu vào mới có thể sử dụng, chỉ cần tiếp xúc với miệng vết thương nho nhỏ cũng được.

Tuy nhiên Hắc Liên hắn muốn xem xem Ngân Lam có phù hợp để hắn toàn tâm toàn lực hỗ trợ không thôi. Mà Ngân Lam biểu hiện làm cho hắn vô cùng hài lòng, tâm tình chịu đựng nhẫn nhịn rất tốt, phù hợp với tiêu chuẩn của Hắc Liên.

Bên ngoài hắc châu, Ngân Lam giờ đây chật vật không chịu nổi, đầu tóc bù xù mồ hôi nhễ nhại, y phục nhàu nát, hai tay không ngừng có máu chảy ra nhỏ xuống đất. Con mắt chằng chịt tơ máu thi thoảng nhìn xuống dưới ngực mà quan sát.

Rít!!!

Nương theo một thanh âm khá khó nghe từ chỗ hắc châu tại ngoại không ngừng có hắc khí bay ra ngày càng nhiều, khi đã hoàn toàn đến giới hạn, hắc khí tách khỏi hắc châu bất ngờ hóa một bãi chất lỏng màu đen mà rơi xuống đất.

Một cỗ uế khí mùi tanh hôi theo bãi chất lỏng màu đen không ngừng bay lên lan tỏa ra xung quanh.

Ngân Lam bây giờ chân đứng không vững mà quỳ xuống, miệng liên tục thở dốc, bất chợt hắn điều động linh lực trong đan điều chạy đến mỗi một cái bộ vị, sức sống theo đó không ngừng đề thăng lên.

Oanh một tiếng Ngân Lam bật hẳn dậy hoa hàng chục đạo quyền cước lên không trung, miệng nở ra một nụ cười thỏa mãn.

Khả năng điều khiển linh lực trong đan điền của hắn đã tăng lên đáng kể, không những thế hắn ẩn ẩn có cảm giác kinh mạch của mình lưu thông không ít, cảm ứng với linh khí ngày càng rõ ràng.

Nhìn hướng tường đá bên cạnh, Ngân Lam ánh mắt lóe lên sắc bén, năm ngón tay nắm chặt lại huy động toàn bộ sức lực mà nên xuống.

Rầm!!!

Cánh tay cơ bắp căng tràn năng lượng nện lên tường đá, chỉ nghe thấy một âm thanh trầm đục phát ra, ngay sau đó cảnh tượng hoàn toàn hiện ra trước mắt.

Tường đá lõm xuống một đạo hố sâu một mét, chính giữa in nốt nắm đấm rõ ràng, xung quanh tràn ngập vết rạn nứt không ngừng tăng trưởng, phải có lực đạo lớn cỡ nào mới làm được như vậy, nếu như thật sự chịu thêm quyền nữa rất có thể sẽ sập hoàn toàn.

Loại bỏ rung chấn trên cánh tay, Ngân Lam thu hồi lại quyền đầu, tố chất thân thể của hắn bây giờ tăng lên rất nhiều nhục thân cứng cáp hơn ban đầu không biết bao nhiêu lần, hắn cảm giác hắc thiết trungh phẩm cũng không hơn này là nao.

Nghĩ đến sự thần kì của kĩ năng thanh huyết, Ngân Lam cảm thấy khó mà có thể tưởng tượng nổi nó lại có thể mang lợi lợi ích to lớn đến như vậy.

Thật rất muốn dùng kĩ năng này một lần nữa nhưng Ngân Lam cũng phải cảm khái, một tháng dùng một lần, đây căn bản là càng muốn nhiều lợi ích thì càng phải đánh đổi một số thứ, tỷ như thời gian chẳng hạn.

Tay cầm hắc châu nâng niu cẩn thận từng chút một cất đi, hắn hướng ánh mắt ra bên ngoài quan sát.

Trời sắp tối rồi, phải nhanh chóng rời khỏi đây, Tử Vong sâm lâm ban đêm còn đáng sợ hơn ban ngày đến vài chục lần, một chút nữa thôi yêu thú từ sâu bên trong mới bắt đầu hướng phụ cận ngoài mà tiến.

Có thông tin đã từng cho rằng ban đêm yêu thú sẽ ở vào trạng thái cuồng bạo, tấn công bất cứ ai không cần lí do, nếu muốn ở lại thì ngươi phải có đủ sức mạnh chống lại hoặc ngươi bị điên.

Ngân Lam hắn đã đạt đến võ giả luyện khí hậu kì cảnh giới, cũng là có một chút thực lực ở ngoài kia nhưng nếu so vào đây thì quả thật chẳng có cái rắm gì dùng, cùng lắm đồng quy vu tận ta chết ngươi cũng phải chết theo.

Hoàng cấp võ kĩ: Liệt báo ảnh.

Điều động linh lực trong đan điền bao bọc lấy tứ chi cùng đôi mắt, ngay lập tức Ngân Lam thân ảnh biến mất khỏi hang động, mỗi một bước đi đều để lại tàn ảnh.

...

"Đứng lại!!!"

"Muốn vào thành thì phải nộp 10 đồng."

Quy củ của Vân Lam thành rất rõ ràng muốn vào là mười đồng, bất kể ai, Ngân Lam võ giả luyện khí cũng phải nghe theo bởi lệnh là do thành chủ của Vân Lam thành đặt.

Mà có tin đồn thành chủ là một Thuế phàm cảnh cường giả, luyện khí võ giả trong mắt hắn cũng chỉ như con kiến.

Ngân Lam không nói gì lấy trong ngực ra mười đồng đưa cho tên lính gác trước mặt.

"Đã đủ, mời." Lính gác cẩm đủ tiền cũng không làm khó Ngân Lam mà tự động tránh ra nhường hắn một đường, thái độ thân thiện không ít.

Ngay khi Ngân Lam vừa tiến vào cửa thành chợt đóng lại. Nhìn như vậy hắn thầm kêu may mắn, chỉ chậm một chút thôi là có lẽ hắn phải sinh hoạt ngoài thành rồi.

Vân Lam thành ban đêm ánh đèn sáng rực mọi ngóc ngách, người đông cùng khí thế vẫn không thuyên giảm. Đối với địa hình ở đây Ngân Lam tỏ ra quen thuộc mà nắm trong lòng bàn tay.

Hắn tìm đến một quán trọ ở gần trung tâm thành, sở dĩ đến đây là do quán trọ này vừa cung cấp chỗ ở vừa cung cấp bữa ăn, rất thuận tiện.

Thuê một căn phòng giá cả phù hợp, trao đổi với tiểu nhị xong Ngân Lam tự động ngồi vào một bàn ở góc cửa sổ nhắm mắt dưỡng thần.

Mặc dù nói là nhắm mắt dưỡng thần nhưng thần thức của hắn không lúc nào là không thả ra bao quanh chỗ ngồi bán kính hai mét, bất kì ai xâm phạm ngay lập tức hắn sẽ biết mà chuẩn bị đối phó.

Ở bên trong hắc châu, khí linh Hắc Liên hoàn toàn thu tất cả vào tầm mắt, hành động của Ngân Lam càng làm cho Hắc Liên cảm thấy thuận mắt bởi...

Nguy hiểm lúc nào cũng rình rập ngươi bất kể ở đâu, chỉ cần một phút sơ sẩy, lơ là cảnh giác là cũng đủ để nó lấy đi cái mạng nhỏ của ngươi.

Bạn đang đọc Ta Là Một Khỏa Linh Châu sáng tác bởi Hắchỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hắchỏa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.