Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện của Hà gia

Tiểu thuyết gốc · 2111 chữ

"Woa, đây là Cự Mộc thành hay sao!"

Cây cối bên trong thành mọc lên rất nhiều, xuất hiện nhiều loài hoa và nhiều giống cây lạ kì. Chúng gần như có vài loại bên ngoài thành được mệnh danh là rất hiếm, trân quý. Linh thảo nhiều cỡ này đủ để luyện đan dược hết mấy ngàn năm.

Hà gia là một trong 3 đại gia tộc ở Cự Mộc thành này, hai nhà còn lại là Xuân gia và Liên gia. Hà gia có kha khá cường giả Hóa thần cảnh, cũng gần 6 vị. Lão tổ nhà họ có tu vi Phản hư sơ kỳ, đang cố gắng nâng đỡ, chỉ điểm giúp đồ tử đồ tôn tiến bộ hơn. Họ là gia tộc nắm giữ nguồn linh dược, độc dược, đan dược phong phú nhất so với 3 thành khác là Nạp Long thành; Mã Nhân thành và Quỷ Nhật thành.

Con cháu Hà gia chỉ có mỗi Hà Ảnh Quân đạt được Trúc cơ khi vừa tròn 20 thôi. Người có địa vị và tu vi thấp hơn hắn một bậc chỉ có Hà Ý My, mặc cho cô ta được người trong gia tộc cưng chiều hết mức, nhất là Hà Minh Thành (gia chủ Hà gia) và Hà Minh Khang (ông nội của cổ). Vì Ảnh Quân thiên về kiếm đạo rất nhiều nên từ nhỏ đã được dạy cách hít thở cho tới lúc tu luyện để nâng cao tốc độ tu luyện.

Ý My lại có tiềm năng rất lớn trở thành Đan Vương trong tương lai (Cấp bậc đan đạo: Đan thể -> Đan phù -> Đan Dương -> Đan thượng -> Đan Nguyệt -> Đan Vương -> Đan Tôn -> Đan Thiên -> Đan Thánh -> Đan Thần -> Đan tổ -> Đan cực đạo -> Đan vĩnh hằng -> ???). Để làm một Đan Vương ít nhất phải luyện chế được đan dược cấp bậc Tiên đan. Tương đương với thực lực phải là Phản Hư cảnh đỉnh phong trở lên.

.

.

.

Tư Hạ đáp xuống đất ở vùng ngoài của Cự Mộc thành. Xung quanh chỗ này là đồng cỏ xanh mơn mởn, yêu thú thì khá ôn hòa được xếp vào dạng hiền thú. Chỉ có vài con Trúc cơ thôi, còn có mấy loài chưa tu luyện nữa cơ.

"Mộc linh khí ở đây có nồng độ rất cao, thích hợp để tu luyện mộc công pháp" Tư Hạ suy nghĩ

"Mà khoan, tại sao cứ cảm giác rằng ở đây đang che giấu một thứ rất đáng sợ, vì mình tu luyện [Cực Thủy] nên có thể dẫn động mạch nước ở dưới để truy xét xung quanh"

Cứ vào thành trước đã, dù gì mình cũng không ở lại đây quá lâu. Còn tranh thủ tu luyện sớ ngày đạt Nguyên Anh kỳ nữa chứ.

Nàng bước vào thành, ngạc nhiên với vẻ đẹp độc đáo của nơi này. Sự cổ kính ở đây thật phong phú, nhiều loại nhà có kiến trúc khá đặc biệt. Nhà thì được xây trên những nhánh cây khổng lồ, có vài căn thì là loại hình di động, được xây trên yêu thú to lớn để đi tới mọi nơi. Thương nhân được đào tạo ra cực kì nhiều ở Cự Mộc thành, có tới hơn 1,1% trên toàn đại lục địa đều có chứng chỉ đào tạo của Cự Mộc thành.

"Không biết Hà gia ở đâu trong nguyên cái thành lớn cỡ này nhỉ?"

Tư Hạ thấy có người tu hành bèn chạy tới hỏi nơi mà Hà gia tọa trấn ở đâu.

"Cho tôi hỏi một chút, đạo hữu có biết Hà gia một trong 3 đại gia tộc ở đâu hay không? Tại vì tôi là người ngoài thành vào nên không biết đường lối nơi đây"

"Rất đơn giản, đạo hữu bây giờ chỉ cần dùng bất cứ loại phi hành nào cùng được chỉ cần đi từ đây thẳng tới nơi đó là được, chú ý đến mấy loài yêu thú biết bay và người tu hành khác là được"

"Đa tạ vị đạo hữu này".

Người đó rời đi nhanh chóng.

Có vẻ người ở đây khá thân thiện, dù mình không biết đường thật nhưng bay xung quanh kiếm thì không mất bao nhiêu thời gian cả, người đó còn nhiệt tình nhắc nhở mình nữa thật là tốt bụng.

Nàng lại lần nữa hóa thành con rắn ấy và di chuyển đến chỗ Hà gia để giải quyết mọi thứ.

...

Lãnh địa Hà gia.

Trong hội nghị họp bàn hiện tại.

Hà Minh Thành gia chủ Hà gia.

"Cảm ơn các vị ngày hôm nay đã hội họp đông đủ ở đây, ta Hà Minh Thành gửi đến quý vị lòng biết ơn sâu sắc nhất"

"Cuộc họp bàn lần này là chuyện của Quân nhi, nó đã dám đánh cược để quyết đấu với Từ đại tiểu thư của Từ gia, ta không biết là nó ngưỡng mộ cô nương kia đã lâu hay trúng tiếng sét ái tình nữa."

"Nhưng vì nó đã đưa ra quyết định như thế, thì với tư cách là một người cha ta sẽ đáp ứng để xem thành quả mà nó tạo ra"

"Nó cũng khá khiêm tốn, ngoan ngoãn và hiền lành. Nhưng mẫu thân nó lại mất sớm khiến trong lòng nó tạo ra vết thương lòng khá lớn." Hà Minh Khang cất giọng lên.

"Con đường tu hành còn dài, sao cứ nhất thiết phải cá cược với tiểu thư ấy làm gì. Liệu thua rồi thì sẽ phải hoàn thành yêu cầu kì quái nào đây?" Một trưởng lão nào đó lên tiếng.

"Tứ trưởng lão không cần lo lắng, Quân nhi tự có sắp xếp riêng, cô ta cũng phải giảm tu vi còn Trúc cơ nhất tầng cơ mà nên vẫn có vài phần thắng."

Ai nấy trong hội nghị đều bàn luận và gật đầu với nhau.

"Vậy thì tất cả bọn ta đều đã suy xét đến nhiều biến số khác nhau và tán thành việc thực hiện vụ cá cược này thưa gia chủ"

"Tốt, rất tốt. Vị đó sắp đến rồi nên cử người ra tiếp đón đi.

"Vâng thưa gia chủ, vậy chúng thần xin lui xuống trước ạ"

"Các vị trưởng lão cứ lui xuống đi, ta và phụ thân vẫn còn chút chuyện để nói."

.

.

.

"Được rồi, thích nói gì thì nói đi"

"Thưa phụ thân, đồ nhi vẫn cảm thấy chuyện này sẽ có chuyện không lành ạ"

"Đừng lo lắng không đâu nữa. Dù gì Hà gia chúng ta cách đây 4 vạn năm trước đã được Cự long chúc phúc"

"Từ việc đó, ai nấy thuộc Hà gia chúng ta đều nâng cao được tốc độ tu luyện. Mộc linh khí phía trong thành luôn ở nồng độ cao và rất thuần khiết, cực kì thích hợp để chúng ta tu hành."

"Cha nói chí phải" Minh Thành nghe lời răm rắp.

"Haizz, chỉ tiếc năm đó nếu lão tổ không bị kẻ gian hại thì vẫn còn hi vọng tiến bước lên Hợp Thể cảnh rồi. Vừa không thể tăng tiến tu vi vừa bị thụt lùi còn mỗi Phản Hư sơ kỳ, cũng may là đan dược trị thương chúng ta không thiếu nên lão tổ hoàn thành được trị khỏi"

"Lũ hoàng thất khốn kiếp đó, khơi mào cuộc chiến xong thì lại để các gia tộc trên cả Đại Minh xử lí và đỡ mấy đòn chí tử nhắm vào chúng" Minh Thành tức giận tới nỗi hất đổ cả bàn.

"Con hãy hạ giận đi, dù gì tất cả gia tộc trong cả Đại Minh liên thủ chưa chắc đã lật đổ được hoàng thất hiện giờ. Đã vậy chúng còn có 1 vị đã đạt Hợp thể cảnh, rất khó đối phó, đếm sơ lược trên cả Đại Minh, có bao nhiêu người đủ sức để đánh với Hợp thể cảnh đây".

"Hôm nay nói chuyện đến đây thôi, còn cần phải tiếp khách nữa chứ đừng để khiến Hà gia mất mặt".

Ông ấy rời đi không một tiếng động. Đã bao nhiêu năm rồi ông ấy vẫn cứ như thế, việc mất đi người con gái mà ông ấy yêu thương nhất tạo ra vết sẹo to lớn khó mà lành được. Hà Minh Thành là con nuôi của ổng, vì hai người yêu nhau say đắm nên Minh Khang đã quyết định cho chúng thành hôn. Chuyện đã xảy ra cách đây 20 năm rồi, việc có thể khiến ông dịu dàng hơn là việc chăm sóc bà yêu thương Hà Ảnh Quân. Dằn mặt mỗi ngày với chuyện này nên Minh Thành lâu lâu lại tự đánh bản thân vì không bảo vệ được người phụ nữ mà bản thân yêu.

Tư Hạ đang đứng trước cửa Hà gia đợi khoảng nửa nén nhang thì có người nào đó bước ra từ cửa mời cô bước vào trong. Lúc bước vào, Hạ tiểu thư cảm nhận linh khí dồi dào ở đây, còn có mùi hương nồng nàn đến từ nhiều loài hoa đặc biệt như : Hoa Cầm Ngân; Thủy Liên; Tinh Nhật; Kỳ Lô;... bọn chúng thay vì sử dụng làm nguyên liệu luyện đan; dược thì được trồng và bao phủ gần một nửa Hà gia, hiệu quả của bọn nó rất thú vị, vài loại giúp tăng cường độ linh khí, mấy loại khác tạo ra mùi hương dễ chịu phù hợp với từng người khiến họ rất thoải mái.

"Bái kiến đại tiểu thư Từ gia, ta là trưởng lão chấp sự ở Hà gia Hà Dị Quan"

"Bái kiến Quan chấp sự, vậy tiền bối sẽ dẫn đường cho vãn bối ư?"

"Phải, ta sẽ dẫn người đi tới sân quyết đấu với đại thiếu gia ngay bây giờ"

"Làm phiền Quan chấp sự rồi"

Vừa đi, Dị Quan kể về vài chuyện đã xảy ra trong Hà gia. Cách đây 20 năm về trước, trước khi Ảnh Quân được sinh ra, thì lúc bấy giờ Hà Minh Thành đang giữ chức vụ trưởng lão trong gia tộc, là con nuôi của Hà Minh Khang. Năm đó, Hà Minh Thành và Hà Mộng Tình chạm mặt đã trúng ngay tiếng sét ái tình của nhau. Nhiều lần thuyết phục Hà Minh Khang chuyện thành hôn, vì 2 đứa con của mình lải nhải quá nhiều nên đã tác thành cho chúng, sau 1 năm thì Mộng Tình mang thai Ảnh Quân. Mọi thứ đang diễn ra rất suôn sẻ và họ có một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc nhưng đời không như là mơ, kẻ đối địch năm đó của Hà gia chủ lúc bấy giờ là Hồng Niên giáo phái. Vì muốn trả thù cho thủ lĩnh của chúng nên ngay trong đêm khi Mộng Tình lâm bồn và sau 1 canh giờ đã hạ sinh được cậu ấy. Dù gì cô ấy cũng có tu vi Nguyên Anh, ám sát ở thời kỳ đỉnh phong của một người là quá khó khăn nên chúng đã lên kế hoạch ám sát lúc cô ấy đang trong thời gian cần phải tịnh dưỡng.

Chúng lao vào căn phòng ấy và đâm cô ta mấy chục nhát dao với đoản đao [Hỏa Kinh], là thứ sức tra tấn đau đớn tột cùng đối với một người mẹ mới qua cơn nguy kịch từ việc mang thai được xem là sự đau đớn có thể gây ra sụp đổ linh hồn, khiến thần hồn phân mảnh và hủy diệt tinh thần. Sau khi kế hoạch thành công thì bọn nó rời đi nhưng vì Hà Minh Khang cảm nhận được khí tức con gái mình dần tan biến thì biết rằng nó đã bị ám sát mà chết, nên nổi giận đùng đùng. Chỉ chưa đầy vài giây đã tóm gọn lũ ám sát, dùng thuật khống chế tinh thần để moi móc thông tin nên biết được vụ ám sát lần này do Hồng Niên phái âm thầm mưu kế sát hại chết hài nhi yêu quỷ của bản thân, nên trong một đêm ông ta kéo theo 6 vị trưởng lão đằng đằng sát khí đánh sập chủ sở của Hồng Niên phái. Khiến đích thân tân giáo chủ phải xuất kích ra tay, với thục lực Phản hư hắn ta đàn áp mấy người Hà gia. Thấy vậy lão tổ đứng từ xa dùng một cưởng khiến tên giáo chủ bay đầu mà không kịp phản ứng...

Bạn đang đọc Ta là khai sơn lão tổ sáng tác bởi NoQa123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NoQa123
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.