Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai Đòn!

Tiểu thuyết gốc · 1402 chữ

Theo tiếng hô của người cung thủ kia, cả đội vệ quân theo bản năng mà quay đầu về phía người cung thủ chỉ tay, vị đội trưởng kia cũng không ngoại lệ.

Ngay khi cả bọn quay đầu về hướng đó thì giật mình, bởi vì họ thấy một luồng sáng đang lao tới đây với một tốc độ khủng bố.

Không những vậy, tất cả bọn họ đều là những người có rank không thấp, như vậy bọn họ đều có khả năng cảm nhận ma lực không tồi.

Và khi thấy được luồng sáng kia, bọn họ đều cảm nhận được một sức mạnh kinh người tồn tại trong cái luồng sáng đó.

Bản thân vị đội trưởng kia đạt tới rank A+ khi chứng kiến luồng sáng kia cũng cảm thấy run sợ vì sức mạnh ẩn chứa trong nó.

Nó thậm chí còn kinh khủng hơn cả khi đối mặt với con Kraken rank S kia.

"Đó là thứ quái gì vậy? Sức mạnh ẩn chứa trong nó quá mức kinh khủng rồi đó!"

Vị đội trưởng trợn to mắt nhìn luồng sáng kinh khủng kia lao tới mà không nhịn được hô lên.

"Khoan, nó đang lao tới đây?"

Vừa hô lên thì ông ta chợt nhận ra một điều hiển nhiên là thứ kinh khủng kia đang lao tới chỗ này.

Nếu như khi đối đầu với con quái vật Kraken kia, đội của ông ta có một chút khả năng có người sống sót được.

Nhưng nếu như là luồng sáng kia nhắm thẳng vào đoàn thuyền của họ thì khả năng có người sống sót là hoàn toàn bằng không.

"Chậc! Không lẽ tất cả chúng ta phải chết ngày hôm nay sao?"

Nhìn một bên là ma thú khủng bố đạt tới rank S đang chuẩn bị vung những xúc tu to khủng khiếp về phía mình. Một bên là luồng sáng mang sức mạnh thậm chí còn kinh khủng hơn cả con quái vật kia.

Vị đội trưởng không nhịn được mà nghiến răng ngao ngán lẩm bẩm nói.

Thế nhưng mà khi những cái xúc tu to lớn kia đang đồng loạt lao tới đoàn thuyền để nghiền nát tất cả thì ngay lúc này, luồng sáng kia tưởng chừng như nhắm vào đoàn thuyền nó lại nhắm thẳng vào con ma thú.

XOẸT!

Luồng sáng kia trong tích tắc cắt phăng những cái xúc tu khổng lồ của con Kraken đi rồi tan biến ngay sau đó. Khi luồng sáng biến mất, nó để lại một đường cắt ngang mặt biển, nước biển ồ ạt chảy xuống mất một lúc mới lấp được.

Chứng kiến cảnh này, ai nấy trong đoàn vệ quân đều kinh ngạc há hốc mồm, vị đội trưởng kia cũng không ngoại lệ.

Giờ họ mới nhận ra, luồng sáng đó là một đường kiếm mà tạo thành, như vậy nó mới có thể như xẻ đôi mặt biển thế kia.

GÀO!!!

Con Kraken lúc này gầm lên một tiếng thê lương, đương nhiên bị chặt toàn bộ xúc tu khiến nó đau đớn không thôi rồi. Máu tươi chảy ồ ạt xuống biển khiến cả 1 vùng trở thành màu đỏ, những cái xúc tu bị cắt rơi xuống nổi lềnh phềnh trên mặt biển.

"Tất cả tập trung tấn công vào vết thương của nó nhanh!"

Mặc kệ đòn tấn công này từ đâu ra, nhận thấy đây là cơ hội, vị đội trưởng lập tức quát lên ra lệnh cho toàn đội hành động.

Thế nhưng không để cho bọn họ làm ra hành động tiếp theo, cùng phía với nhát kiếm kia lại xuất hiện một đường kiếm nữa.

Mặt biển lại lần nữa bị xẻ làm đôi, nhát kiếm nhắm ngay chính diện con Kraken mà lao tới. "Xoẹt" một tiếng nữa, đường kiếm biến mất, trong ánh mắt ngơ ngác của đám người.

Con quái vật rank S Kraken, nỗi ám ảnh của những người đi thuyền trên biển, trong chốc lát bị xẻ làm đôi, chết không thể chết hơn được nữa.

Chứng kiến cảnh này, cả đoàn người không biết phải nói gì ngoài trợn tròn hai con mắt nhìn con quái vật tách làm đôi nổi trên mặt biển.

"Ực! Rốt cuộc là ai đã cứu chúng ta vậy? Hai chiêu giết chết ma thú rank S, người này ít nhất phải rank SS- trở lên!"

Vị đội trưởng lúc này mới bừng tỉnh, nuốt một ngụm nước bọt nhìn về phía đường kiếm xuất hiện mà chấn kinh nói ra.

Nghe lời của vị đội trưởng, toàn đội cũng theo đó mà nhìn về phía bắt nguồn của 2 đường kiếm kinh người kia.

"Dù là ai đi nữa thì người ta cũng cứu ta một mạng! Nếu có duyên, một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp và lúc đó sẽ trả ơn người ta! Giờ thì nhanh chóng tiến tới vương quốc thôi!"

Mất một lúc cả đội mới ổn định lại tinh thần, vị đội trưởng cũng bắt đầu ra lệnh cho mọi người. Thuyền viên cũng dần dần từ khoang dưới thuyền đi lên để tiếp tục công việc của mình.

Thương nhân Hughes kia khi lên khỏi khoang thuyền, thấy được xác của con Kraken thì vui mừng không thôi. Tại sao lão ta lại vui mừng ư? Đơn giản thôi, đó là vì bất cứ bộ phận nào trên cơ thể nó đều có thể bán được với cái giá cực cao.

Đồng thời nó còn là nguyên liệu để chế tạo những vũ khí ma pháp đẳng cấp cao nữa. Vậy nên là Hughes lão ta không vui sao được cơ chứ.

Lão ta liên tục tung hô khen ngợi đội của vị đội trưởng kia là có thể giết được con quái vật như vậy.

Vị đội trưởng kia thì cũng không nói gì chỉ gật đầu đáp lại lão mà thôi. Cuối cùng tất cả quyết định sẽ kéo xác con Kraken về để bán đi. Xong xuôi thì thành viên của đội vệ quân cũng trở về bốn chiếc thuyền kia của mình.

Trước khi quay lại thuyền của mình, vị đội trưởng kia không nhịn được mà nhìn về phía bắt nguồn của đường kiếm kia lần nữa rồi mới trở lại thuyền của mình.

........

Cách đó một khoảng khá xa....

Trên mỏm đá nhỏ nhô lên giữa mặt biển, người thanh niên nhắc đến trước đó đang đứng trên đó. Tay cầm cái cần câu gỗ, vung nhẹ một cái rồi đặt lên vai lẩm bẩm nói

"Ai da, lâu không vận động, nhắm trượt mới đau chứ! Thành ra hai nhát mới chết được con ma thú rank S!"

Người tung ra hai nhát kiếm giết chết con quái vật biển cả Kraken chính là người thanh niên này.

Điều kinh ngạc hơn là cậu ta dùng chính cái cần câu gỗ kia để chém ra hai đường kiếm khủng bố đó.

Nếu ai mà nghe được lời của thanh niên này chắc không nhịn được mà kêu lên hai chữ "quái vật" mất. Ma thú rank S dùng hai nhát kiếm.....à nhầm 2 phát vẩy cần câu giết chết còn kêu này nọ.

"Mấy người kia mà biết chắc kiểu gì cũng lại kiếm cớ hành xác mình cho mà xem! May mà lúc nãy mấy người không có quan sát mình!" Thanh niên này thở phào một tiếng cảm thán nói ra một tràng.

"Má, cứ nghĩ tới mấy trò của họ là đã thấy rùng mình rồi!" Thanh niên như nhớ tới cái gì đó mà rùng mình một cái.

Có thể khiến cho một người chỉ dùng hai chiêu để giết chết con ma thú rank S phải khiếp sợ như vậy thì rốt cuộc cái thứ cậu ta đang nhớ lại nó khủng khiếp như thế nào.

"Haiz, thôi kệ đi! May mà không trúng bọn họ là được rồi!" Người thanh niên này ném cái cần câu đi thở dài một hơi nói.

"Hừm, chắc nên chui khỏi hang thôi! 500 năm rồi, giờ chắc thành thằng tối cổ trong xã hội nơi đây mất rồi!"

Người thanh niên này vươn vai một cái rồi gãi gãi đầu lảm nhảm gì đó. Nói xong thì lập tức biến mất không một dấu vết trên mỏm đá.

Bạn đang đọc Ta? Kẻ Mạnh Nhất! sáng tác bởi huy1102zxc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huy1102zxc
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 149

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.