Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dị Biến!

Tiểu thuyết gốc · 2308 chữ

"Ngươi thỏa mãn rồi chứ, tên khốn kiếp! Ép ta phải nói ra cái chuyện chó chết này!"

Khi kể xong thì Eastin cũng cử động lại bình thường do đã thực hiện xong mệnh lệnh Glen đưa ra. Song cô nhìn Glen với ánh mắt tức giận mà nghiến răng nói.

Thế nhưng Glen lại không có đáp lại ngay như bình thường, chỉ thấy hắn tiến tới gần cô.

"Hử, sao hả? Muốn cười thì cười đi, cười trên nỗi đau người khác như ngươi hay làm ý!" - Eastin không thèm nhìn Glen mà tiếp tục lên tiếng nói.

Phụp!

Đột nhiên một bàn tay Glen đặt lên mái tóc Eastin rồi xoa xoa, cảm giác như là hắn đang an ủi cô vậy.

"Ngươi....."

Thấy Glen hành động lạ lùng như này thì Eastin có phần ngạc nhiên. Cô tự hỏi rằng không lẽ tên này cũng biết an ủi người khác, cũng biết cảm thông với họ ư?

Điều này khiến Eastin phần nào đó có cách nhìn khác về Glen, cô thầm nghĩ có lẽ hắn thực sự có chút khác biệt với đám đàn ông thối tha kia.

THẾ NHƯNG!!!!

"Buhhahahahahaha!"

"Hả?"

Đột nhiên Glen cười phá lên, bàn tay hắn xoáy xoáy khiến cho đầu tóc Eastin rối tung rối mù lên.

"Cười chết ta mất! Cái tình tiết ngu xuẩn gì thế này, mẹ kiếp tình tiết này có hơi quá máu chó không hả trời hahahaha!" - Glen vừa cười như điên vừa nói.

"Ngươi....tên chết tiệt này!"

Eastin giận tím người, trong chốc lát cô đã có chút nhìn nhận tốt về Glen, hiện giờ thì cái suy nghĩ đó liền vứt cho chó ăn luôn được rồi đó.

"Này chắc chính là cái người ta bảo 'ngu thì chết, tội tình đéo gì' đấy! Ngươi nghĩ ta sẽ an ủi ngươi, ôm ngươi vào lòng và nói những lời mật ngọt chắc! Hahahaha cười chết ta mất, nghĩ thôi cũng thấy hài rồi!" - Glen chưng bộ mặt châm chọc đến cực điểm nhìn Eastin mà cười nói.

Eastin lúc này đã giận đến sôi máu rồi, bản thân cô vốn chưa từng đụng phải con đĩ 'tình yêu' lần nào. Mà đến khi đụng vô thì lại bị kẻ đó chơi đùa với tình cảm của mình.

Cái điều này là điều Eastin căm hận nhất đến hiện tại, cô hoàn toàn muốn chôn sâu nó vào trong lòng để không ai biết nữa. Ấy vậy tên khốn này lại ép cô nói ra, đã thế cứ tưởng sau khi nói ra hắn thay đổi mà an ủi cô.

Cuối cùng hắn thậm chí còn cười nhạo cô, thấy điều đó như là một trò đùa hết sức buồn cười vậy. Eastin thực sự rất muốn lao lên giết chết tên khốn kiếp trước mặt này.

Thế nhưng chỉ là muốn cũng chả được!

"Chết mất haha! Thôi, xuống tầng tiếp nào, mất thời gian quá hahaha!" - Glen tiến về phía trước, vừa đi vừa cười nói với Eastin.

"Grrrrr......ngày nào đó ta nhất định sẽ giết ngươi, tên biến thái, dâm tặc rác rưởi!" - Eastin cắn răng đi theo Glen, trong đầu không ngừng chửi rủa hắn.

Glen đi phía trước cô nên Eastin hoàn toàn không biết được rằng, lúc này gương mặt hắn ngay lập tức trở nên âm trầm đến cực điểm, trái ngược với bộ dạng cợt nhả vài giây trước.

"Lão béo à! Ngươi nên cầu nguyện đi!" - Glen lẩm bẩm nói chỉ mình hắn nghe thấy.

"Ủa, mà sao người thân không ai đi tìm con nhóc này nhỉ? Mà thôi kệ đi, quan tâm làm gì!" - Đột nhiên Glen lại nhớ ra gì đó mà thầm nghĩ.

.........

Chỉ mất một lúc, hai người đã xuống tới tầng thứ 3!

Tầng này thì dặt một đám Bọ Cạp Thiết Giáp số lượng lên tới gần trăm con, mỗi con trong đó đều đạt tới rank D-. Mà đen cho chúng, bình thường thì hàng trăm ma vật rank D- cũng đủ gây khó dễ cho rank C.

Nhưng chúng lại gặp Eastin đúng lúc cô đang điên tiết vì tình huống chết tiệt ban nãy, thế là cả đám Bọ Cạp Thiết Giáp này trở thành bao cát để Eastin trút hết sự tức giận của mình.

"Hừ! Chết!"

Cả đám vừa xuất hiện, Eastin toàn thân bao phủ bởi một luồng sáng mập mờ màu bạc rồi ngay lập tức nhún chân lao thẳng về phía con bọ cạp gần nhất. Bàn tay siết chặt đưa ra sau rồi vung thật mạnh nhắm thẳng vào lưng của con bọ cạp xấu số này.

Oành!

Một tiếng động cực lớn vang khắp cái tầng này, mặt đất chỗ con bọ cạp bị cấy tung lên, khói bụi mịt mù, đất đá bay tứ tung. Trong làn khói bụi, con bọ cạp xấu số kia bị người thủng một lỗ to tướng, chết không thể chết hơn. Chưa dừng ở đó, Eastin tiếp tục lao thẳng vào bầy bọ cạp mà trút giận.

Lần này, từ đầu đến cuối Eastin thậm chí còn không thèm dùng đến móng vuốt, cô chỉ xài phép Cường Hóa mà lao vào giáng từng cú đấm xuống đám bọ cạp. Lớp vỏ cứng như sắt của chúng dưới những cú đấm của Eastin thì như những tờ giấy mỏng dễ bị xuyên thủng vậy.

Thế nhưng lần này Eastin đã phải tốn không ít sức lực để dọn sạch đám này, dù sao đi nữa thì sức mạnh áp đảo bọn chúng chỉ duy trì được một lúc mà thôi. Trong khi đó số lượng bọn chúng lại rất đông, đã thế lại còn không có khái niệm sợ chết nữa.

Thế nên là Eastin sau khi dọn xong gần trăm con thì cũng phải thở dốc, trên người cũng xuất hiện vài vết xước nho nhỏ hơi rỉ máu. Đáng lẽ cô còn có một vết thương lớn ở lưng cơ, bởi vì trong lúc chiến đấu do số lượng bọ cạp bao vây quá nhiều.

Chúng tấn công cùng một lúc, Eastin né được gần hết, nhưng chỉ là gần hết mà thôi. Khi vừa đáp xuống mặt đất thì một cái đuôi bọ cạp đâm nhanh xuống, nhắm thẳng vào lưng cô. Do không kịp phản ứng, Eastin định cắn răng hứng đòn đó rồi phản công.

Ai dè, ngay khi cái đuôi tiếp xúc với phần áo mà Glen chế tạo cho cô thì lập tức bị đánh bật ra, cái đuôi cũng bị lực phản đó làm cho nát bét. Có chút kinh ngạc, nhưng Eastin cũng nhân cơ hội đó tiêu diệt con bọ cạp chết tiệt đó luôn.

Ngồi trên mặt đất điều tức lại nhịp thở của bản thân, Eastin không khỏi có chút tò mò quan sát bộ đồ mình đang mặc. Cô không ngờ bộ đồ tưởng như chỉ mặc cho có, ai ngờ nó lại có sức phòng ngự lớn như vậy, đã thế còn có thể phản ngược lại lực tấn công.

Phải biết là đám Bọ Cạp Thiết Giáp này, dù rank D- nhưng sức tấn công đến từ cái đuôi của chúng có thể xuyên thủng phòng ngự của một kẻ rank C- đấy.

Có thể làm như vậy chỉ có thể là đám ma vật sản sinh từ trong Dungeon mà thôi.

Mà bộ đồ này có thể phòng ngự cùng phản công được đòn tấn công của chúng. Nếu như được bán ra bên ngoài thì cũng được một số tiền không nhỏ đâu.

Đừng nhìn cái việc nó chỉ đánh bật được đòn tấn công đẳng cấp rank C- mà coi thường. Phải biết là rank C- theo thông thường đã thuộc tầng lớp rank khá cao rồi đó.

"Hừm, từ trận này ta rút ra được một điều từ ngươi!" - Glen tiến lại gần Eastin mà lên tiếng.

"Hừ, điều gì?" - Eastin hừ một tiếng mà hỏi lại.

"Đó là.....ngươi thực sự là một con nhóc ngu ngốc! Một đứa ngu chính hiệu luôn ý!" - Glen không chút do dự nào chỉ thẳng trán Eastin mà nói.

"Cá.....Cái gì????" - Eastin đứng hình mất năm giây rồi trừng mắt nhìn hắn mà hét lên.

"Đúng vậy! Nhìn cái cách ngươi lao vào đám bọ cạp không chút suy nghĩ nào, để rồi tý trọng thương. Nếu không nhờ bộ đồ ta cho ngươi thì giờ đang hấp hối rồi đấy con đần!" - Glen nhìn Eastin với nửa con mắt, mỉa mai nói.

"Ư..." - Nghe vậy thì Eastin cũng cứng họng vì đó là sự thật.

Nếu mà không nhờ cái bộ đồ Glen cho cô thì cái đòn tấn công của con bọ cạp đó đã đâm thủng lá phổi của cô rồi, lúc đó có mà hấp hối cũng khó khăn luôn chứ.

"Đám rác rưởi đó nếu vây công một tên mạo hiểm gia rank C khác thì việc khiến hắn bị thương là chuyện bình thường. Thế nhưng ngươi thân là người thú, trời sinh mẫn cảm hơn con người, tốc độ và sức mạnh cũng lớn hơn. Ấy vậy mà chỉ vì cái sự ngu xuẩn của ngươi mà tý nữa thì xuống ngủ với giun rồi đó!" - Glen đả kích Eastin một cách không thương tiếc luôn.

"Ngươi đã có kỹ thuật, sức mạnh, tốc độ, giờ thì bổ sung thêm cái chiến thuật hộ ta cái! Mạnh mà không có não thì chắc ta ký đầu ngươi mất!"

"ĐƯỢC RỒI, ĐƯỢC RỒI! Ngươi im đi, ta làm theo lời ngươi là được chứ gì, hừ hừ!" - Eastin không nhịn được mà la lên thẳng vào mặt Glen, bộ ngực phập phồng vì tức giận.

"Hừ, ngươi nên vậy! Vì tầng tiếp theo ngươi vẫn vứt não đi mà chiến đấu thì xác định làm bạn với giun dưới ba tấc đất đi!" - Glen vẫn không ngưng cái điệu bộ cà khịa, mỉa mai mà hướng Eastin nói.

"Phì!"

Eastin nhổ toẹt một cái như thể không thèm quan tâm lời Glen nói. Thế nhưng thật ra cô vẫn lưu ý lời hắn nói, vì tầng tiếp theo đám quái cũng ít nhất đạt đến rank D+ rồi. Nếu như số lượng vẫn tiếp tục tăng thì cô muốn dẹp được hết thì phải tốn không ít mồ hôi sức lực, khéo có thể bị trọng thương chứ chả đùa.

"Mà trước hết thì bú cái này mà khôi phục đi, ta không muốn thấy ngươi vừa xuống tầng tiếp chiến được một lúc đã pay màu đâu!" - Glen đưa một cái bình ra trước mặt Eastin mà nói.

"B...bú? Tên biến thái, đúng là mõm chó không mọc được ngà voi mà, hừ!"

Nghe cái cách Glen sử dụng ngôn từ khiến Eastin không nhịn được mà chửi hắn rồi giựt lấy cái bình từ tay hắn mà uống lấy. Đây là thuốc khôi phục thể lực cùng sinh mệnh cơ bản nên là Eastin mới không chút cảnh giác mà uống lấy.

Uống xong thì Eastin ngồi nghỉ một lúc để thúc đẩy cho thuốc hiệu nghiệm nhanh chóng hơn. Trong khi Eastin khôi phục thì Glen đi một lượt thu toàn bộ số tinh thể nằm rải rác khắp nơi trên mặt đất. Sau mười phút thì toàn bộ thể lực cùng các vết thương của cô đã triệt để khôi phục.

Thế là cả hai cùng cất bước đi kiếm lối xuống tầng tiếp theo, trên đường thì liên tục xuất hiện lẻ tẻ vài con Bọ Cạp Thiết Giáp, Eastin tiện tay xử lý chúng luôn.

Một lúc sau thì đã thấy lối dẫn xuống tầng tiếp theo, không chần chừ gì, cả hai nhanh chóng đi thẳng xuống dưới. Lần này khi xuống dưới này thì lại không thấy con quái nào xuất hiện cả, điều này khiến cả hai có chút ngạc nhiên.

Nhưng, rất nhanh Glen và Eastin cũng rõ ràng được vấn đề này!

"Ahhhhhhhh, CHẠY MAU! ĐÓ LÀ THỨ QUÁI GÌ VẬY???"

Từ phía xa đằng trước đột nhiên phát ra một tiếng thét chói tai của ai đó. Nghe được tiếng thét này thì Glen và Eastin hiểu ngay được tại sao tầng này không có quái xuất hiện rồi.

Đơn giản là nó vừa mới bị người khác dọn dẹp xong, mấy tầng trên lúc hai người xuống thì đã đủ thời gian để đám ma vật đó được hầm ngục tái sinh rồi. Còn tầng này là do chúng chỉ vừa mới bị quét sạch không lâu nên khi cả hai xuống thì không con nào xuất hiện cả.

Như đã nói trước đó, đa phần đám mạo hiểm gia kiếm tiền bằng cách vào Dungeon cày cuốc kiếm tinh thể đổi lấy tiền. Vì vậy việc hai người Glen và Eastin gặp được người khác ở đây thì cũng không có gì là lạ.

BÙM!

"Hình như có gì đó ở phía đằng đó!" - Eastin nghe tiếng hét với tiếng động lớn ở phía trước thì lên tiếng nói.

"Hề hề, qua đó đi, bên đó có chuyện thú vị phết đấy!" - Glen đột nhiên nở một nụ cười hứng thú mà đáp lại.

Dứt câu hắn liền lập tức tiến về phía đó, Eastin có chút chần chừ do bản năng đang mách bảo đằng đó có một thứ gì đó cực kỳ nguy hiểm. Thế nhưng Glen đã đi vào đó, Eastin cũng chỉ chần chừ một lúc rồi chạy theo.

Vì nếu thực sự nguy hiểm thì cô có đi vào cũng chết, ở lại cũng chết vì nếu Glen mất mạng thì cô cũng tạch theo luôn. Không bằng đi vào đó luôn cho rồi để mà xem cái quái gì đang diễn ra trong đó.

Bạn đang đọc Ta? Kẻ Mạnh Nhất! sáng tác bởi huy1102zxc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huy1102zxc
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.