Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Món Quà Nhỏ!

Tiểu thuyết gốc · 1986 chữ

Một hồi sau...

Cạch!

"Ủa, mọi người sao vậy? Sao mặt ai nấy đều có vẻ kinh hãi vậy?"

Tiếng mở cửa vang lên, cô nàng tiếp tân từ phía sau đại sảnh đi ra. Trông thấy ai nấy đều như vừa gặp ma vậy, cô không kiềm được mà lên tiếng hỏi.

Câu hỏi ra mà không một ai lên tiếng trả lời, cô nào biết bọn họ có gặp ma cũng không hãi như vậy, thứ tất cả vừa cảm nhận nó còn khủng khiếp hơn.

Sự việc xảy ra giữa Glen với tên mạo hiểm giả kia lần nữa khiến mọi người trong đại sảnh chú ý đến. Lần này tất cả dường như triệt để e dè trước Glen, một phần là do Glen chỉ với một lời nói đã áp lui được tên kia.

Phần còn lại chính là do trong thoáng chốc, tất cả đã chợt cảm nhận được áp lực đến từ ma lực mà Glen tỏa ra. Toàn bộ người có mặt tại đại sảnh chỉ trong nháy mắt cảm thấy như bản thân đứng trước ngưỡng tử thần vậy.

Cũng may là cô nàng tiếp tân lúc đó đang ở phía sau đại sảnh để liên lạc với người dân làng Tala để trao đổi về vụ phần thưởng nên không phải trải qua một thoáng kinh khủng kia.

Thấy không ai lên tiếng trả lời mà toàn bộ cứ hơi cúi mặt xuống như lảng tránh gì đó thì cô nàng phồng má bĩu môi vì bị cho ăn bơ.

Không thèm hỏi nữa, cô nàng hướng phía Glen đang gật gà gật gù ở góc đại sảnh, hắn thậm chí còn đang ngủ thật luôn rồi, mồm còn đang chảy cả nước dãi nữa chứ.

"À, ừm, Glen-san?"

Tiến đến gần Glen, cô nàng tiếp tân nhìn bộ dạng 'say giấc nồng' của hắn, không biết phải làm gì bèn lúng túng gọi hắn.

"Hả? Hả? Mẹ à? Ủa, mình đang đâu?"

"Hihi"

Tiếng gọi của cô nàng tiếp tân trực tiếp đánh thức Glen, hắn có vẻ còn đang mơ ngủ, mơ mơ màng màng còn gọi cô nàng là 'Mẹ' khiến cô nàng cố lắm mới kìm được tiếng cười.

"Ủa? À mình đang đợi phần thưởng mà nhỉ! E hèm, vậy việc trao đổi với bọn họ như nào rồi?"

Glen lắc đầu vài cái, tay lau nước miếng ở mép đi rồi hướng phía cô nàng tiếp tân mà nói. Hắn cũng có chút xấu hổ khi tự dưng gọi người ta là 'Mẹ' nên đành nhanh chóng đánh trống lảng bằng cách vào thẳng vấn đề chính.

"Hì hì! Đã xong rồi, bọn họ quyết định sẽ trả thêm 5 đồng vàng cho việc anh đã tu sửa lại toàn bộ ngôi làng!"

Cô nàng khẽ cười đáp lại, cô không ngờ rằng một người có khả năng hoàn thành một nhiệm vụ cấp cao trong thời gian cực ngắn lại có bộng dạng như vậy. Mơ ngủ đến độ gọi bản thân mình là mẹ, rồi lại còn có chút xấu hổ phải nhanh chóng vào thẳng vấn đề để đánh trống lảng.

"Ồ, vậy thì hiện tôi lấy phần thưởng được chưa?"

Glen nghe cô nàng nói vậy thì có chút cao hứng, không ngờ lại nhận thêm tận 5 đồng vàng, như vậy cũng bằng một nửa số phần thưởng của cái nhiệm vụ này rồi.

Dù cho sau khi rước cô nàng công chúa tộc Bạch Lang kia về thì vẫn còn 7 vàng, dư sức tiêu pha linh tinh trừ việc mua nhà cao cửa rộng thôi.

"Tất nhiên là được rồi, tiền thưởng sẽ do Guild trao cho anh trước, dân làng Tala sẽ tới trả lại cho guild sau!" - cô nàng từ từ giải thích.

Lý do guild trao thưởng cho mạo hiểm giả trước rồi lấy lại từ người yêu cầu nhiệm vụ sau, đơn giản là vì đa số khi mạo hiểm giả hoàn thành nhiệm vụ, người yêu cầu nhiệm vụ không có ở tại đó mà trao thưởng được.

Ví dụ như hiện tại đám dân làng Tala đang ở tít rìa tòa thành Vanya, nếu như đi xe ngựa đến Guild cũng phải mất một thời gian nhất định. Vậy nên để tránh tốn thời gian của mạo hiểm giả thì guild sẽ luôn đứng ra trả thưởng cho họ trước rồi lấy lại từ người yêu cầu nhiệm vụ sau.

Còn về việc không sợ bọn họ quỵt sao? Ngươi nghĩ Guild là thứ gì chứ, chính là thế lực mạnh nhất nhì trên đại lục Bruttonia này. Dù cho là phân nhánh của guild thì cũng rất ít người dám làm loạn.

"Ồ vậy còn gì bằng!"

Nghe cô nàng tiếp tân nói vậy thì Glen ồ một tiếng nói rồi đứng dậy rời khỏi ghế. Cô nàng tiếp tân cũng hiểu ý mà xoay người, cả hai tiến về phía quầy, cô nàng tiếp tân đi vào trong quầy, tay với về phía một cái ngăn tủ kéo sau lưng.

Từ trong đó lấy ra đủ 15 đồng và rồi bỏ vào một túi vải xong đưa cho Glen. Hắn nhận lấy túi tiền, đảo mắt qua một lượt số lượng tiền bên trong thì khẽ gật đầu một cái, bên trong đúng đủ 15 đồng vàng như đã nói.

"À đúng rồi! Để cảm ơn vì đã tận tình chỉ dẫn, tặng cô một món quà!"

Glen đang định xoay người rời đi thì đột nhiên khựng lại, quay đầu nhìn cô nàng tiếp tân mà nói.

"Hả? A, đó là việc của tôi, anh không cần khách sáo làm gì!"

Nghe Glen nói vậy thì cô nàng hơi ngẩn ra một chút rồi liền cười xua tay nói.

"Ây, cứ nhận đi! Biết đâu sẽ có ngày cô sẽ cần đến đó!"

Vừa nói Glen vừa đưa tay lên mà búng tay 'Tách' một cái, theo cái búng tay thì đột nhiên không ngay phía trên bàn tay hắn bị bẻ cong dữ dội. Trong chớp mắt, một vòng xoáy màu đen xuất hiện, một vật màu xanh lá cây hình lập phương từ trong vòng xoáy đó rơi xuống bàn tay Glen, ngay sau đó thì vòng xoáy biến mất.

Miêu tả thì lâu, nhưng mà chỉ diễn ra trong 1 cái chớp mắt nên là chả có ai biết Glen vừa làm gì ngoài cô nàng tiếp tân kia. Thấy cảnh này thì cô nàng tiếp tân kinh ngạc không thôi, hai tay che miệng nhỏ giọng lắp bắp nói

"Đó....đó....đó là ma thuật không gian? Anh có thể xài ma thuật không gian để chứa đồ ư?"

"Ừ, sao? Lạ lắm à?" - Glen thản nhiên đáp.

"Tất nhiên rồi! Ma thuật không gian là loại ma thuật hiếm có, ngày nay số người có thể sử dụng nó không có bao nhiêu người! Ngoài những người có rank cực cao ra thì chỉ có những người bẩm sinh có sự liên kết với không gian thì mới có thể thi triển được.

Điển hình như truyền thuyết về Công Chúa Hư Vô (Void Princess) vậy! Bản thân nàng từ khi sinh ra đã có một mối liên kết mật thiết với không gian hư vô nên là ma thuật không gian của nàng đạt đến trình độ khó tưởng tượng nổi."

Cô nàng tiếp tân khẽ giải thích với Glen lý do tại sao nàng lại có biểu hiện kinh ngạc như vậy.

"Hửm? Công Chúa Hư Vô? Không lẽ là......." - Nghe cô nàng tiếp tân lấy ví dụ thì Glen thầm suy nghĩ, một bóng dáng hiện lên trong đầu hắn.

"Ngày nay, hầu như tất cả mọi người đều không thể sở hữu một không gian riêng để chưa vật phẩm. Bọn họ đều dựa vào trang bị chứa đồ cơ bản được chế tạo từ Khoáng Thạch Không Gian.

Vậy nên việc anh có thể xài ma thuật không gian đương nhiên là bất thường rồi! Đặc biệt khi anh chỉ là rank B hoặc A, không lẽ anh...."

Cô nàng tiếp tân thao thao bất tuyệt khẽ nói với Glen vì nếu nói lớn tiếng thì sẽ khiến cả cái đại sảnh này náo loạn một lần nữa mất. Nhưng khi sửng sốt định nói ra điều gì thì liền bị Glen cắt ngang

"Ấy, suỵt! Coi như suy đoán của cô đúng đi, vậy thì hãy coi như bí mật của hai bên đi! Với lại tôi chả có mục đích gì to tát đâu, chỉ muốn trải nghiệm thử làm mạo hiểm giả chút thôi!"

"A!" - Nghe Glen nói vậy thì cô nàng tiếp tân không khỏi khẽ kinh ngạc, đôi mắt mở to nhìn Glen không nói lên lời.

Nếu đúng như suy đoán của mình và lời nói của Glen là sự thật thì việc hắn hoàn thành nhiệm vụ nhanh một cách lố bịch cũng không là việc gì quá to tát.

"Thế nhé! Cầm lấy thứ này đi, khi nào gặp nguy hiểm thì chỉ cần truyền ma lực vào hoặc nhỏ một giọt máu vào là nó sẽ cứu cô một mạng dù cho hoàn cảnh lúc đó có đối mặt với ai đi chăng nữa!

Mà nên nhớ nha, chỉ có tác dụng 1 lần thôi, nên là chỉ khi thực sự nguy hiểm thì hẵng lấy ra!"

Glen nhìn vẻ kinh ngạc của cô nàng tiếp tân thì cười nói, vừa nói vừa đưa cái khối lập phương nhỏ bằng lòng bàn tay cho cô nàng.

Hắn thực sự khá có hảo cảm với cô nàng, một chút là do nàng khá nhiệt tình khi tiếp chuyện với hắn, phần lớn còn lại thì là do hắn thấy cô nàng xinh vãi đạn.

Nói thẳng ra hắn rất có hứng thú với gái đẹp, hắn cũng là đàn ông chứ không phải giới tính thứ 3. Nên việc hắn hứng thú với gái đẹp là chuyện quá đỗi bình thường.

(Với lại truyện có tag Sắc mà thằng main không có hứng thú với gái thì chẳng lẽ với trai? Để chơi gay chắc?)

"Nếu anh đã nói thế thì tôi xin nhận vậy! Cảm ơn!"

Cô nàng tiếp tân nghe Glen nói vậy thì cũng không dám nói gì về vấn đề kia nữa mà nhận lấy cái khối lập phương tư tay Glen rồi cất vào trong người. Nếu đúng như lời hắn nói thì không phải là cô đang sở hữu một vật phẩm cấp cao hay sao, đã thế nó còn là thứ để bảo vệ tính mạng nữa chứ.

"À, ừm, tên tôi là Miure Emiura! Anh có thể gọi tôi là Miure, có gì thắc mắc thì sau có thể hỏi tôi, Glen-san!"

Cô phân vân một lúc rồi hướng Glen lên tiếng nói, nếu có thể kết giao được với một người có thể là rank S thì sẽ cực kì có lợi.

"Haha, được thôi, cảm ơn nha, Miure! Vài ngày nữa tôi sẽ quay lại nhận nhiệm vụ tiếp!"

Nghe vậy thì Glen cười nói rồi quay người hướng về phía cửa ra vào để mà rời khỏi Guild. Giờ việc hắn cần làm là đi rước cô nàng Bạch Lang kia về, còn rước về làm gì thì tự đoán!

Ra khỏi Guild, hắn theo đường cũ mà từ từ cuốc bộ đến chỗ khu buôn bán nô lệ của lão già mập kia. Khi Glen rời khỏi Guild, Miure nhìn lâu về phía hắn rời đi rồi không tự chủ được mà lấy cái khối lập phương kia ra mà quan sát.

Cô định thử truyền ma lực vào để thử nghiệm, nhưng chợt nhớ ra lời hắn nhắc thì mới vội dừng hành động lại mà cất đi rồi tiếp tục công việc của mình.

Bạn đang đọc Ta? Kẻ Mạnh Nhất! sáng tác bởi huy1102zxc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huy1102zxc
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.