Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma Đao Ngàn Lưỡi!

Tiểu thuyết gốc · 2300 chữ

Sau khi biết bản thân không thể nào đối chọi được với Glen, tên kia liền chỉ có thể vắt chân lên cổ à nhầm vắt cánh lên cổ mà bay về phía cánh cổng dẫn lên mặt đất để thoát khỏi Glen mà thôi.

Ngay khi gần đến cánh cổng thì Glen thình lình xuất hiện chắn trước đó và tung ra một cú đá chéo từ dưới lên nhắm thẳng vào đầu tên kia. Lực đá cộng thêm tốc độ của tên kia điều này càng khiến cho sát thương hắn nhận phải được nhân lên gấp đôi.

Bốp! Oành!

Dính trọn cả cái chân của Glen vào mặt, răng môi lẫn lộn, máu tươi từ mũi từ mồm phun tứ tung, bay ngược ra sau như viên đạn và đâm sầm xuống mặt sàn.

"Khục! Khục! Mẹ kiếp!!"

Tên kia từ từ bò dậy từ cái hố được tạo bởi cú va chạm người hắn với mặt đất, ho ra vài ngụm máu mà nghiến răng nhìn Glen đang ung dung đứng chắn trước cánh cổng.

"Mày nghĩ tao để cho mày đi dễ thế á? Nãy giờ mày tấn công tao khá nhiều rồi, giờ là lúc tao đáp lễ! Cố mà sống nha!" - Glen cười gằn nói.

Dứt câu, Glen lập tức biến mất, thấy vậy thì tên kia lập tức đứng dậy mà vào tư thế đề phòng. Hắn liên tục nhìn trái phải, trước sau, tốc độ lúc này của Glen đã vượt quá sự nhận thức của hắn rồi, hắn hoàn toàn không thể theo kịp.

Sự cảnh giác của hắn lúc này được đẩy lên đến mức cao nhất, tinh thần hắn cực kỳ căng thẳng, hắn đang cố hết mức để nắm bắt được bóng dáng của Glen.

Đột nhiên, sống lưng hắn tự dưng lạnh buốt một cái, hắn toàn thân toát ra mồ hôi lạnh. Theo bản năng, hắn lập tức bật sang bên cạnh, đúng lúc hắn vừa nhảy qua một bên thì....

Oành!

Một vụ nổ khủng bố xuất hiện ở vị trí hắn vừa đứng kèm theo làn sóng xung kích tỏa ra xung quanh khiến hắn bị đẩy lui thêm vài mét. Mặt sàn bị thổi bay thành một cái hố với bán kính cả chục mét, khói bụi mù mịt bay cao lên tận trần nhà.

Nhìn thấy cảnh này thì hắn khiếp sợ không thôi, hắn thầm nghĩ nếu dính phải đòn này thì có lẽ xác cũng chả còn nguyên vẹn.

"Ồ! Vậy mà né được trong gang tấc! Không hổ bản năng cảm ứng cái chết của tộc Vampire!"

Glen từ từ đi ra từ đống bụi mịt mù bay lên từ cái hố khủng bố do hắn tạo nên mà phủi tay nói.

"Để xem mày né được thêm bao lần!" - Glen cười cười nhìn tên kia đang bày ra một vẻ khiếp hãi mà nói tiếp.

Nghe vậy thì tên kia lập tức một lần nữa đẩy sự cảnh giác lên tới mức tận cùng. Bằng mọi giá hắn phải né được đòn của Glen, bằng không thì đợi hắn chỉ có thể là ông bà dưới hoàng tuyền mà thôi.

Dứt câu, Glen nhếch mép một cái rồi lập tức lần nữa biến mất khỏi tầm mắt của tên kia. Tên kia lần này còn chưa kịp tận dụng bản năng để cảm ứng thì Glen đã thình lình xuất hiện trước mặt hắn rồi.

Hắn bị dọa cho tim như muốn bay ra khỏi lồng ngực, luống cuống giơ tay lên và quát

"Huyết Hỏa"

Theo lời của hắn, một dòng máu từ bàn tay hắn bắn ra và ngay lập tức bùng cháy lên một ngọn lửa đỏ thẫm. Ngọn lửa vừa ra, Glen liền bị nó nuốt trọn, hàng chục mét phía trước mặt tên kia đất đá đều bị ngọn lửa nung chảy ra.

Không dừng lại ở đó, hắn biết được rằng chiêu này chắc chắn không thể làm gì được Glen vì nó thậm chí còn không có uy lực bằng Huyết Bộc.

Hắn lập tức quay người một lần nữa bỏ chạy về phía cánh cổng. Thế nhưng còn chưa kịp bước nổi một bước, thậm chí còn chưa kịp xoay người thì từ trong ngọn lửa bàn tay của Glen thò ra tóm lấy cổ hắn khiến cho hắn không nhúc nhích được.

Vụt!

Ngọn lửa bao trùm lấy Glen đột nhiên bị dập tắt không rõ lý do, ngọn lửa vừa tắt thì Glen không nói một câu nào mà một tay kéo tên kia lại và một tay siết chặt tung ra một cú đấm nhắm thẳng mặt hắn.

Rầm!

Nắm đấm giáng thẳng mặt hắn khiến máu mồm máu mũi văng tứ tung cùng vài cái răng cũng từ biệt cái mồm mà bay đi. Không đánh bay tên này đi, Glen theo đà đó ấn thẳng đầu hắn xuống mặt đất khiến cho bán kính chục mét xung quanh nứt vỡ, toàn bộ quảng trường lần nữa rung chuyển kịch liệt.

"Khụ! Khụ!"

Glen nhấc đầu hắn lên, ho mấy cái, mặt hắn đã bị cú đấm làm chõ lõm hẳn vào trong, máu tươi ồ ạt chảy ra từ mồm, mũi, mắt và thậm chí tai cũng vậy, cả hàm răng giờ đây cũng chẳng còn bao nhiêu.

Trông hết sức thê thảm!

"Tỉnh lại đi mầy! Khả năng phục hồi của đám Vampire không có yếu đến mức ăn một đòn chết luôn đâu! Dù có là kẻ ngoại lai như mày kế thừa sức mạnh đi chăng nữa!"

Vừa nhìn vẻ thảm hại của tên này, Glen vừa thản nhiên mà lên tiếng nói.

"Grrr......th....thằng khốn!"

Tên kia đúng như Glen nói, chỉ sau một lúc các vết thương có dấu hiệu khôi phục lại với tốc độ mắt thường có thể thoáng thấy được. Hắn gắng gượng hết sức mở một con mắt ra nhìn Glen mà nghiến răng phun ra vài chữ.....à mà làm gì còn tăng mà nghiến.

Bộp!

Glen vung tay quẳng hắn như miếng giẻ rách ra xa, phủi tay vài cái rồi nhìn tên kia đang gắng gượng chống đỡ cơ thể mà ngồi dậy nói

"Thế này nhé! Tao cho mày một cơ hội!"

"....." - tên kia không nói gì mà chỉ nhìn chằm chằm về phía Glen

"Tao sẽ cho mày thời gian khôi phục hoàn toàn! Sau đó mày vận dụng tất cả những gì mày có đỡ lấy một đòn của tao! Thành công thì tao tha, thất bại thì.....à nếu mà thất bại thì không còn sau đó nữa đâu!" - Glen tiếp tục ung dung nhìn tên kia nói.

Nghe xong thì tên kia rơi vào im lặng, hắn biết rằng Glen chỉ đang đùa giỡn với hắn mà thôi. Cho dù hắn có làm đủ trò cũng khó mà đỡ nổi một đòn của Glen, đằng nào kết cục cũng là cái chết mà thôi. Thế là hắn đưa ra một quyết định....

Hắn ngồi trên mặt đất, bắt đầu vận dụng hết mức khả năng khôi phục mà hắn kế thừa từ tộc Vampire. Glen thấy vậy thì cũng không làm gì, ngồi phịch xuống đất chờ đợi tên kia khôi phục.

Thời gian cứ vậy trôi qua, được một giờ đồng hồ thì toàn bộ thương tích, ma lực hao hụt đều đã được khôi phục như ban đầu. Lúc này, hắn mở mắt ra, đứng dậy nhìn về phía Glen hiện đã đứng dậy khoanh tay nhìn hắn.

Hít một hơi thật sâu, hắn áp chế sự rung động trong cơ thể rồi hướng phía Glen nói lên một tiếng lớn

"Đằng nào cũng chết! Vậy thì trước khi chết, tao muốn xem một chiêu toàn lực của kẻ vượt trên rank S sẽ như thế nào"

Vừa nói, ma lực trong cơn thể bùng nổ, cả cơ thể bao trùm trong luồng ma lực đỏ rực.

Nghe vậy thì Glen có chút ngạc nhiên, khéo miệng nhếch lên nở ra một nụ cười hứng thú đáp lại:

"Thú vị đó! Tao tưởng mày sẽ làm một con chó chạy như nhà có tang! Nhưng nếu mày đã quyết định vậy thì tao sẽ giành chút tôn trọng cho mày mà tung một đòn thật hoành tráng haha!"

Glen đương nhiên là không ngu mà dùng toàn lực rồi, kiểu gì hắn cũng ốm đòn nếu dám phá hủy toàn bộ thế giới này.

"Nghiến răng cho chặt vô! Chết hay không tùy thuộc vào mày thôi hahaha!"

Dứt câu, Glen trùng gối hơi cúi người xuống, tay phải vươn quá đầu về đằng sau, bàn tay mở ra như chuẩn bị nắm lấy thứ gì đó vậy.

Tên kia thấy Glen bắt đầu hành động thì hắn nuốt một ngụm nước bọt, áp chế sự căng thẳng trong người. ghiến chặt răng, ma lực vận dụng hết mức, tay phải đưa lên rạch một đường trên bàn tay trái.

Máu tươi tuôn ra nhưng không có chảy xuống mà liên tục lơ lửng xoay xung quanh hắn. Sau khi một lượng lớn máu tươi được xuất ra, khuôn mặt hắn có chút tái nhợt mà quát lên

"Độc Nhất Ma Pháp: Cực Đại Huyết Thuẫn!"

Lời vừa ra, máu xung quanh hắn lập tức được gia trì ma lực đến cực hạn, chúng liên kết lại tạo ra một hình bán cầu bao trùm lấy tên này, trông hết sức kiên cố.

Còn về phía Glen....

Bàn tay đưa ra sau, ánh mắt liếc lên nhìn về phía cái cục màu đỏ hình bán cầu trước mặt mà nhếch mép cười nói

"Triệu hồi! Ma Đao Ngàn Lưỡi"

Theo lời Glen, một luồng sáng hình tròn tím đột nhiên xuất hiện trước lòng bàn tay đang hướng ra sau của hắn. Luồng sáng nhanh chóng biến dạng trở nên dài ra, ngay sau đó một thứ xuất hiện trong luồng sáng.

Đó là một thanh kiếm hai lưỡi màu đen tuyền với vô số đường vân đỏ rực xen kẽ trên lưỡi kiếm khiến nó trông như được ghép từ hàng trăm hàng ngàn mảnh vỡ vậy. Phần ngăn cách giữa chuôi và lưỡi là một viên ngọc đỏ rực đang phát ra ánh sáng chói lóa.

Kiếm hiện, bàn tay Glen liền tóm lấy chuôi kiếm khiến cho luồng sáng tím triệt để tan biến. Ngay khi Glen cầm vào thanh kiếm, ma lực khủng bố của Glen đột nhiên bùng nổ, một luồng hào quang sặc sỡ huyền ảo như vũ trụ bao la tuôn ra xung quanh, nó bốc cao lên tận trần nhà.

Ma lực vừa ra, toàn bộ nơi đấy kịch liệt rung động, không gian xung quanh uốn éo như sắp không chịu được sự tác động từ lường ma lực vậy. Theo đó là một luồng áp lực khủng khiếp bao trùm toàn bộ quảng trường, nó khiến cho tên kia ở bên trong bán cầu kiên cố kia hít thở cũng khó khăn.

Chứng kiến luồng ma lực dường như vô tận khủng bố của Glen, tên kia mồ hôi tuôn như suối, hắn chỉ có thể cầu phật ở trên kia cao quá độ hắn qua được một kiếp này.

Nhưng ngay khi ánh mắt hắn chú ý tới thanh kiếm Glen đang cầm thì đồng tử lập tức co rụt, mồm há to lắp bắp nói

"Đ.....đ...đó là.....là......là Ma Đao Ngàn Lưỡi?"

Ma Đao Ngàn Lưỡi!

Tại thế giới này 500 năm đổ lại đây, ngươi có thể không biết đến những nhân vật đứng đầu liên minh hay thậm chí không biết bố mẹ đẻ mình là ai. Nhưng ngươi tuyệt nhiên không thể không biết đến Ma Đao Ngàn Lưỡi - thanh kiếm 500 năm trước được anh hùng Gray dùng để tiêu diệt Ma Vương Alexis.

Bản thân tên kia cũng đọc không ít tài liệu nói về Ma Đao Ngàn Lưỡi, xem không ít hình ảnh miêu tả nó. Vậy nên thanh kiếm vừa xuất hiện, dựa vào hình dáng và chi tiết trên nó hắn hiển nhiên nhận ra ngay.

"Khoan! Ma Đao Ngàn Lưỡi! Kh.....không....không lẽ......" - tên kia chợt nhận ra gì đó mà kinh sợ nhìn Glen lắp bắp nói.

"Hô! Cũng biết đến nó cơ à! Có chút kiến thức đó và hiện tại mày đoán trong đầu không sai đâu!" - Glen cười cười nói.

Dứt câu, luồng ma lực đột nhiên vụt tắt, ngay sau đó từ thanh kiếm tỏa ra một luồng sức mạnh kinh thiên. Luồng sức mạnh vừa ra, gió lốc bao trùm lấy toàn bộ quảng trường, rung chấn không ngừng xảy ra.

Khói bụi che đi tầm nhìn của cả hai, đằng sau đám bụi mịt mù đó, Glen nhếch mép

"Và phần thưởng cho việc đoán đúng là.....cái chết của mày! Vĩnh biệt! Lẽ ra mày có một cơ hội sống đó, nếu như mày không có nhận thức về thân phận thật của tao kha kha"

Nói xong, Glen lập tức vung mạnh thanh kiếm chém ra một đường về phía tên kia. Khoảnh khắc đó, thời gian như ngừng lại, mọi hiện tượng đang xảy ra tại quảng trường bị dập tắt.

Theo đường kiếm của Glen, một chùm năng lượng khủng bố bắn ra lao về phía tên kia với tốc độ kinh hoàng. Mọi thứ trên đường đi của nó đều bị hóa thành hư vô, kể cả không gian cũng bị hủy diệt, để lại là một mảng màu trắng tinh.

Tên kia chỉ có thể thốt ra một câu trước khi chùm năng lượng hủy diệt va chạm với Cực Đại Huyết Thuẫn của hắn

"Chết dưới tay vị anh hùng huyền thoại cũng không tệ!"

Bạn đang đọc Ta? Kẻ Mạnh Nhất! sáng tác bởi huy1102zxc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huy1102zxc
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.