Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quảng Trường Dưới Lòng Đất!

Tiểu thuyết gốc · 2109 chữ

Thời gian cứ vậy trôi qua!

Đã hơn mấy tiếng đồng hồ kể từ lúc Glen và tên kia giao tranh lần đầu tiên. Glen vẫn như cũ ngồi trên một tảng đá lớn của một ngôi nhà sụp xuống do đám ma thú phá, tay thì đặt lên đùi chống lấy cằm.

Một mặt vẫn ung dung quan sát tên kia truyền ma lực vào cái vòng tròn ma thuật. Vốn lúc Glen mới đến thì cái vòng tròn ma thuật kia vẫn còn phát ra ánh sáng có chút ảm đạm, thế nhưng lúc này có vẻ như nó đang có dấu hiệu thay đổi.

Ánh sáng mờ nhạt từ vòng tròn có xu hướng mạnh lên, phát sáng hơn hẳn so với lúc ban đầu. Tốc độ xoay vòng của nó cũng ngày một nhanh dần lên, đây có thể thấy là dấu hiệu tên kia sắp thành công.

"Có vẻ sắp được rồi! Để ta xem cái ma thuật cổ đại mà tên này nhắc đến nó sẽ làm được trò trống gì!" - Glen thấy thế thì khóe miệng hơi cong lên thầm nghĩ.

Còn về tên mặc áo choàng đen kia thì vẫn không ngừng truyền ma lực vào trong vòng tròn ma thuật. Nhìn thấy những dấu hiệu trên thì hắn vô thức bày ra một vẻ mặt hưng phấn vì hắn sắp sửa đạt được mục đích.

Dù vậy từ đầu đến cuối hắn không hề có một tích tắc nào lơ là sự cảnh giác đối với Glen cả. Thoạt nhìn có vẻ thấy hắn rất tập trung vào vòng tròn ma thuật, thực ra hắn luôn đẩy sự cảnh giác đối với Glen lên cao nhất.

Chỉ cần Glen có bất cứ một dị động nào thôi là lập tức toàn bộ chỗ ma thú có mặt ở đây sẽ tấn công Glen luôn.

......

Lại thêm một tiếng nữa trôi qua!

Lúc này đây vòng tròn ma thuật đã trở nên cực kỳ rực rỡ, ánh sáng màu tím lan tỏa bao trùm cả ngôi làng. Luồng ma lực từ đó tỏa ra cực kỳ nồng đậm, nó thậm chí có thể khiến cho một rank A nếu có mặt ở đây phải rùng mình vì lượng ma lực lúc này vòng tròn ma thuật tỏa ra.

Nếu không phải Glen ngấm ngầm tạo ra một màn chắn vô hình ngăn chặn ma lực phát tán ra xa thì có lẽ với lượng ma lực lớn như này đủ dẫn đến những người rank A+ hoặc thậm chí rank S rồi.

"Tới rồi!" - chứng kiến một cảnh tượng như này, Glen chỉ khẽ lẩm bẩm nói.

Lời hắn vừa dứt, vòng tròn ma thuật bùng phát, một cột sáng chiếu thẳng lên cao. Từ từ hình thành một thứ có hình dạng như cánh cổng kỳ quái với vô số họa tiết quái lạ. Cánh cửa được bao bọc bởi vô số những sợi xích, chỉ là sau một khắc thì chúng đột nhiên chúng đứt ra và tan biến.

Cánh cổng được hiện thực hóa và rơi thẳng "Rầm" một cái xuống đất, tạo thành một làn khói bụi mịt mù. Tên mặc áo choàng đen kia cũng phải hơi lui lại, nhưng thay vì giật mình thì sau lớp áo choàng kia thì hắn lại hiện rõ mồn một vẻ hưng phấn tột độ.

Khói bụi tản đi, cánh cổng hiện ra, lối vào của cánh cổng cũng được hiện rõ ra là một cái cầu thang dẫn xuống dưới dù cho đằng sau cánh cổng không có gì.

Thấy vậy thì Glen cũng chuẩn bị định đứng dậy, thế nhưng....

"Tất cả toàn lực ngăn cản hắn, giết được hắn càng tốt!"

Tên mặc áo choàng kia đột nhiên hướng tay về phía hắn mà quát lên một tiếng lớn. Theo lời của hắn, cả đàn ma thú ánh mắt lấp lóe một cái rồi toàn bộ lập tức bứt tốc lao về phía Glen không một chút do dự nào.

Ngay khi vừa ra lệnh cho đám ma thú thì tên kia cũng tức tốc lao thẳng vào bên trong cánh cổng, theo đường cầu thang dẫn xuống mà đi.

"Việc gì phải gấp vậy chứ! Tao đâu có tranh giành đâu mà phải sợ, dù sao thì kết cục của mày cũng chỉ có một mà thôi!" - Glen nhìn tên kia đã biến mất vào trong cánh cổng mà lên tiếng tự nói.

Thấy hắn chạy vào thì Glen cũng không có ý định ngăn cản, nếu vậy thì còn gì thú vị nữa cơ chứ. Hắn muốn xem tên kia sau khi đạt được cái gọi là ma thuật cổ đại theo lời hắn thì sẽ có gì đặc sắc không.

"Mà trước tiên thì giải quyết đám cún con này trước đã!" - nhìn đám ma thú đang há to cái hàm răng sắc nhọn lao về phía hắn mà lẩm bẩm nói.

.....

Bên trong cánh cổng!

Tên áo choàng đen một mực chạy theo bậc cầu thang dẫn xuống dưới, chạy mãi chạy mãi đã gần nghìn bậc rồi mà vẫn chưa xuống tới nơi.

"Chết tiệt! Rốt cuộc thì cái cầu thang này còn dài bao nhiêu nữa vậy? Và còn nơi này sâu đến độ nào vậy cơ chứ?" - Vừa tức tốc lao như vút xuống cầu thang, vừa lẩm bẩm nói.

Không khiến hắn kiên nhẫn lâu hơn nữa, chạy thêm được khoảng vài phút thì cuối cùng điểm cuối của cầu thang đã xuất hiện trước mắt hắn.

"Haha, đây rồi! Thứ ma thuật cổ đại đó sắp thuộc về ta rồi!" - hắn hưng phấn cười sảng khoái nói.

Phía trước bậc thang cuối cùng là một cái cổng vòm, từ nó có chiếu rọi ra một luồng sáng trắng xóa. Thấy vậy tên này bứt hết tốc độ lao xuống bậc thang, chỉ trong chốc lát hắn đã bước ra từ cái cổng vòm đó.

Đập vào mắt hắn là một quảng trường rộng khủng khiếp, khắp dại sảnh có rất nhiều cây trụ đá giống như để nâng đỡ cả cái trần của đại sảnh vậy. Xung quanh các bức tường đều có những viên đá phát sáng chiếu sáng cả cái đại sảnh này.

Cả cái quảng trường rộng lớn chẳng có gì ngoài ngay trung tâm nó có một cái bục hình thang cao vài mét. Phía trên nó đang lơ lửng một viên pha lê to lớn với đường kính ba mét không ngừng tỏa ra từng luồng sáng huyền ảo cùng lượng ma lực kinh người.

"Đây rồi! Chính nó, chính là nó! Thứ ta tìm kiếm mong chờ suốt thời gian qua!"

Nhìn thấy viên pha lê đang lơ lửng trên kia thì tên áo choàng đen không thể kìm được sự hưng phấn đến tột cùng của mình, thậm chí cơ thể hắn còn run lên vì kích động.

Hắn hận không thể lập tức lao tới mà đoạt lấy ma thuật ẩn chứa bên trong viên pha lê. Thế nhưng hắn kích động không có nghĩa là bản năng lấn áp lý trí mà lao thẳng tới mà chộp lấy viên pha lê.

Hắn biết nơi dùng để cất giấu ma thuật cổ đại thì kiểu gì cũng có bẫy rập cực kỳ nguy hiểm hoặc thậm chí có bố trí một thứ gì đó để canh gác.

Hắn đứng đó, cẩn thận lấy từ đâu ra một cuộn giấy có chút bị ố vàng cùng mục nát theo năm tháng. Hắn từ từ mở cuộn giấy ra, đây là một tấm bản đồ chi tiết từng li từng tí một.

Đây cũng chính là tấm bản đồ hắn ngẫu nhiên đạt được và nó là thứ chỉ cho hắn tới đây - nơi cất giấu ma thuật cổ đại.

Hắn không có tiếp tục nhìn bản đồ mà hắn lật mặt sau ra, trên đó có ghi hàng loạt những dòng chữ ngắt quãng tựa như một loại pháp chú vậy.

Hắn bắt đầu dựa vào đó mà lẩm nhẩm theo từng dòng chữ một, theo lời nhẩm của hắn toàn bộ mặt sàn bỗng dưng dần hiện lên từng đường sáng chạy chằng chịt.

Cuối cùng sau một lúc, khi hai điểm của hai đường sáng cuối cùng kết nối với nhai thì một ma trận hoàn chỉnh chằng chịt trải khắp sàn quảng trường.

Thấy vậy thì tên kia cuộn lại tấm bản đồ, rồi khẽ nói

"Giải!"

Chỉ một chữ cuối cùng, toàn bộ ma trận khủng bố được bày bố toàn bộ trên mặt sàn chỉ trong tức khắc sáng rực lên rồi đứt gãy như những sợi dây thủy tinh vậy. Lúc này tên kia mới thở phào một tiếng, trong lòng thầm cảm thán

"Phù, nếu không có pháp chú phá giải trận pháp này thì chắc ta chỉ có thể nhìn mà không nắm lấy ma thuật cổ đại rồi!"

Ma trận kia theo như hắn lấy thông tin trên tấm bản đồ thì ma trận kia là một loại ma trận diệt sát mọi sinh linh từ rank S trở xuống nếu như dẫm phải dù chỉ một cái đường sáng ma trận của nó.

Nó thậm chí còn vô hiệu hóa toàn bộ ma thuật khi đã vào trong phạm vi ảnh hưởng của nó. Như vậy đủ hiểu cái ma trận này nó nguy hiểm như thế nào rồi đó.

Phá xong ma trận, hắn lúc này không kiềm được lích động mà chuẩn bị lao thẳng về phía viên pha lê kia. Đột nhiên....

"Ồ, nơi này trông cũng hoành tráng phết nhỉ? Ồ đó có phải là thứ ma thuật cổ đại mà ngươi nói đến không?"

Một tiếng nói truyền mà hắn không hề muốn nghe thấy nhất lúc này đột nhiên đến từ phía cái cổng vòm đằng sau lưng hắn.

Cộc......cộc....cộc!

Theo tiếng bước chân phát ra, từ trong bóng tối của cái cổng vòm, hình dáng Glen từ từ hiện ra trước mắt tên kia. Thấy vậy hắn kinh ngạc không thôi, hắn chỉ tay về phía Glen mà quát lớn

"Không thể nào! Sao mày có thể xuống đây nhanh như vậy? Tao đã ra lệnh cho cả đám ma thú kia cầm chân mày rồi cơ mà!"

"Tao chạy xuống đương nhiên là nhanh rồi! Còn đám cún con của mày á? Đương nhiên là tao cho mỗi con một cái sút vào mõm là chúng im mồm ngay rồi!" - Glen thản nhiên đáp lại.

"Cái đéo....." - tên kia kinh ngạc không biết nói gì.

Cả đàn ma thú của hắn có tới gần năm chục con, con thấp nhất cũng rank C- và cao nhất rank B- một đội hình như vậy đủ khiến cho một rank B+ hoặc thậm chí A- phải kiêng dè có ý nghĩ bỏ chạy. Ấy vậy mà tính cả thời gian hắn chạy xuống đây và thời gian hắn niệm phép chỉ mất có vỏn vẹn gần mười phút.

Vậy mà trong thời gian đó Glen đã xử gọn đám ma thú và đuổi kịp hắn xuống dưới đây. Điều này khiến cho tên kia hoang mang không thôi, hắn thầm nghĩ rốt cuộc Glen phải đạt tới rank gì, theo hắn dự đoán ít nhất phải là A+.

Thế nhưng hắn không biết sự thật là do Glen cố tình dây dưa một lúc với đám ma thú nên mới tốn thời gian như vậy, bằng không thì Glen chỉ cần một đòn có thể thổi bay xác toàn bộ đám ma thú trong vài giây rồi.

Tên kia biết rằng mình sẽ không thể đánh lại Glen, hắn lập tức suy diễn đủ cách để đối phó Glen và cuối cùng hắn nghĩ ra một cách.

Chỉ thấy hắn đột nhiên bứt tốc lao thẳng về phía viên pha lê, tưởng như Glen sẽ đuổi theo thì hắn sẽ thực hiện phương thức đối phó. Nhưng trái ngược với suy nghĩ của hắn, Glen lại đứng im một chỗ nhìn hắn mà thôi.

"Tao đã nói rồi! Tao sẽ không cản mày đâu, tao đang muốn xem xem cái ma thuật cổ đại kia nó ra sao!" - Glen nhếch mép nhìn tên kia vội vàng lao đi mà nói.

Nghe vậy thì tên kia có chút ngạc nhiên nhưng cũng đồng thời cảm thấy được sự khinh thường từ lời nói của Glen. Hắn nghiến răng thầm nói

"Grrr, mặc kệ mày là ai, chỉ cần tao lấy được ma thuật cổ đại thì mày cũng sẽ chết dưới tay tao mà thôi"

Bạn đang đọc Ta? Kẻ Mạnh Nhất! sáng tác bởi huy1102zxc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huy1102zxc
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.