Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thủy Kính

Tiểu thuyết gốc · 1390 chữ

Cục diện Vạn An thành có thể nói chính là liên quan trực tiếp đến tồn vong của Tần quốc, thân là hoàng đế hắn cũng không thể dễ dàng xuất cung, thân chinh nơi chiến trường được.

Giải quyết xong một vài việc, đồng thời chờ đợi ‘Thiết Kỵ quân’ hoàn thành. Bằng khả năng của Thiên Nhất cơ thể, Vương Lâm chỉ cần bỏ ra 1000 lượng vàng có thể dễ dàng thay đổi khuôn mặt, giọng nói hơi thở cũng như tuổi tác trở thành một hình dáng khác. Nhờ đó Vương Lâm có thể tạo ra thân phận mới là Thủy Kính, cùng với ‘Thiết Kỵ quân’ tiến lên chiến trường .

Trên đường tiến đến trung tâm chiến trường viện trợ cho Vạn An thành, Vương Lâm phát hiện ra một nhóm quân bất thường, không phải Tần quốc binh lính tập hợp phía bên cánh trái. Cảm giác có điều không lành, hắn lập tức ra lệnh ‘Thiết Kỵ quân’ chuyển hướng tiến về cánh trái trước tiên

May mắn làm sao hắn đã kịp thời đến được, nếu chậm trễ chỉ sợ lúc đó cánh trái đã rơi vào tay kẻ địch, Tần quốc lành ít dữ nhiều. Vương Lâm không khỏi đổ mồ hôi trong lòng có chút sợ hãi, chỉ vừa đặt chân chiến trường mà hắn đã ngay lập tức cảm nhận được sự khốc liệt, một nước đi sai lầm có thể khiến Tần quốc thua cuộc

-‘Bẩm tiên sinh, Trần Khiêm tướng quân cùng binh lính đã đến’ tên lính lời nói kính cẩn pha chút sợ hãi nói

-‘Được rồi, ta đã biết, cho hắn ta vào đi’

Một đường lo lắng Trần Khiêm cuối cùng đã tới, vết máu trải khắp nơi cùng với dấu tích phá hủy không nghi ngờ gì một trận chiến vừa xảy ra tại nơi đây. May sao cánh trái vẫn tại, Trần Khiêm lo lắng giờ đây mới được buông bỏ

Tên lính cuối cùng đã quay trở ra, hướng tới nơi Trần Khiêm cùng binh lính đang đứng dè dặt, mà không giấu nổi vẻ run sợ lên tiếng

-‘Bẩ mm đại tướng quân, tiên sinh cho mời người vào’

Tên lính sợ hãi chỉ mới lúc trước hắn đã bị tướng lính dưới trướng Trần Khiêm trách nạt. Sở dĩ chuyện như vậy xảy ra bởi Trần Khiêm lúc nãy tiến tới muốn nhanh chóng gặp người đứng đầu, vậy mà tên lính dám bắt Trần Khiêm phải chờ đợi.

Không phải là kẻ ham hư vinh, Trần Khiêm đối với quân luật thật sự rất nghiêm khắc. Thân là đại tướng quân, Trần Khiêm tại chiến trường có thể coi là trên vạn người dưới một người. Ngoại trừ bệ hạ Tần quốc chi quân, cho dù có là hoàng thân quốc thích tiến tới vai trò cũng sẽ không thể nào sánh bằng Trần Khiêm. Vì vậy đối với việc Trần Khiêm bị bắt phải chờ đợi, tướng lĩnh dưới trướng rất tức giận, chỉ đến khi tên lính nói rằng người dẫn đầu tự xưng là lão sư của bệ hạ, hắn mới thoát khỏi trách phạt

-’Ta đã biết, Ninh Nghị ngươi cùng ta tiến vào’

Trần Khiêm không chậm trễ lập tức tiến vào, bản đồ tuyết sơn, trang bị vượt trội lẫn Thiên Khiển quân cùng Thiết Kỵ quân Trần Khiêm đoán rằng có thể đều do chính người tự xưng là lão sư này của bệ hạ làm ra. Bởi vậy đối vưới người lão sư này hắn rất hứng thú

Tiến vào phía trên trung tâm Trần Khiêm có thể thấy một người râu tóc bạc phơ, dáng vẻ già nua, đôi mắt nghiền nghẫm, trên tay cầm chiếc quạt mà ve vẩy toát lên khí chất đạo mạo uyên bác. So với tưởng tưởng trong suy nghĩ của Trần Khiêm không sai biệt là bao

-‘Trần Khiêm xin ra mắt tiên sinh’

-Tướng lĩnh lúc nãy gọng nói kính cẩn lên tiếng ‘Ninh Nghị xin ra mắt tiên sinh’, ở thời đại này phải biết lão sư là bực nào danh vọng. Huống hồ gì đây lại còn là lão sư của bệ hạ, thái độ hắn thay đổi là bình thường

Không gian chìm trong im lặng, lão già vẫn chưa đáp lời, mắt vẫn nhắm tay vẫn đung đưa cây quạt dường như hoàn toàn không nghe thấy lời bọn hắn, khiến cho Ning Nghị có hơi sốt sắng. Đúng lúc hắn muốn thử lên tiếng lần nữa thì có âm thanh khác đã truyền đến

-‘Chư vi tướng quân đã đến, mời ngồi’

Kinh đô Tần quốc còn rất nhiều việc cần hắn xử lý. Vậy nên Vương Lâm chỉ để lại một phần nhỏ ý thức đủ để nhận biết có người xuất hiện, đó cũng là lý do tại sao hắn phản ứng lại chậm như vậy

Trần Khiêm cùng Ninh Nghị ngồi xuống, không chậm trễ Vương Lâm giới thiệu qua thân phận bây giờ của hắn. Sau đó kể lại mọi chuyện đã xảy ra, cũng như những gì hắn đã tra khảo ra được, cùng lý do hắn tới đây để Trần Khiêm có thể nắm bắt được

-Trần Khiêm nét mặt căng thẳng, có phần khiếp sợ sau đó thở phào nhẹ nhõm kính cẩn lên tiếng:’Tạ ơn tiên sinh đã trợ giúp, nếu không Tần quốc lần này thật sự gặp nguy rồi’

Biết được rõ ràng tình cảnh lúc đó Trần Khiêm càng thêm kinh hãi. Dương Tô Bá mưu kế thật sâu, nào ai có thể ngờ chỉ từ một vài tàn binh có thể dùng như vậy, nếu không phải Thủy Kính tiên sinh nhận ra bất thường mà tới cứu trợ kịp thời thì giờ đây Tần quốc thật sự xong rồi

-Nhấp một ngụm trà Vương Lâm lên tiếng:’Không sao, đây cũng là điều mà ta nên làm. So với việc đó, chúng ta cần phải chuẩn bị cho tiếp tục cho trận chiến. Trước khi thời cơ đến, Vạn An thành không thể sụp đổ được’

Ning Nghị vẻ mặt khó hiểu, Trần Khiêm hiểu ý trong đó, cũng càng chắc chắn hơn về thân phận lão sư của bệ hạ

-Tiếng tên lính từ ngoài truyền tới: ‘Bẩm tiên sinh, Diệp Hùng tướng quân đã đến’

Vương Lâm ra lệnh mời Diệp Hùng tiến vào. Tiến vào nhìn thấy nhóm người, Diệp Hùng lập tức thi lễ

-‘Tiên sinh, còn ngài hẳn là Trần Khiêm đại tướng quân. Diệp Hùng thống lĩnh ‘Thiết Kỵ quân’ rất vinh hạnh được diện kiến’

Là thống lĩnh’Thiết Kỵ quân’ Trần Khiêm đoán vậy hẳn cũng là cảnh giới võ tướng. Nhưng thân là đại tướng quân ‘Diệp Hùng’ cái tên này ở tại Tần quốc Trần Khiêm chưa nghe tới bao giờ, Ninh Nghị hắn cũng chưa biết đến người này bao giờ

Hiểu được thắc mắc của hai người, Vương Lâm lên tiếng:

-‘Diệp Hùng tướng quân vốn không phải người Tần quốc, chỉ mới được bệ hạ thu nhận thời gian gần đây. Dù vậy sự trung thành với bệ hạ của Diệp Hùng là đảm bảo’

-Diệp Hùng cũng lên tiếng:’Mạt tướng cùng gia quyến bị kẻ thù truy sát chạy trốn đến nơi đây, may mắn sao được bệ hạ cưu mang giúp đỡ, không những vậy còn được bệ hạ ưu ái tin tưởng mà cho thống lĩnh Thiết Kỵ quân. Đại ân đại đức của bệ hạ mạt tướng không bao giờ quên, nguyện vì Tần quốc vì bệ hạ có chết không từ’

Nếu đã là bệ hạ quyết định Trần Khiêm cũng không còn thắc mắc gì thêm. Hơn nữa biết được Diệp Hùng không chỉ là võ tướng cảnh thất trùng mà còn thức tỉnh sức mạnh thể chất to lớn, cùng viện binh tiến đến, nhất là trong tình cảnh bọn hắn vừa hứng chịu tổn thất to lớn, Trần Khiêm hắn cũng không giấu nổi vẻ vui mừng

Trần Khiêm cùng Vương Lâm an bài mọi chuyện xong, nhanh chóng trở về hội quân với trung tâm. Do Đô Công đã tử trận, cánh trái không còn võ tướng trấn thủ Ninh Nghị tạm thời ở lại, đảm nhận vai trò canh giữ cánh trái.

Bạn đang đọc Ta Đế Vương : Đem Quốc Gia Thành Thiên Cổ Đệ Nhất sáng tác bởi yoshinon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yoshinon
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.